Đọc truyện Re: Monster – Chương 53: Ngày 53
Từ nhóm 12 con người tôi bắt được, tôi nắm được là lực lượng đầy đủ của chúng sẽ tiến tới đây trong khoảng 20 ngày nữa. Vì trong rừng này đầy quái vật mạnh mẽ như là Kỳ Lân 3 Sừng và Gấu Xám, nên huy động một lực lượng lớn tiến vào một con đường cụ thể dường như là không thể.
Đương nhiên là tôi cũng được biết tuyến đường mà chúng chọn.
Thông thường người ta sẽ nghĩ rằng chúng sẽ không để rò rỉ một chút thông tin nào vì chúng là dân chuyên nghiệp, ha! Đầu tiên! Tôi đập vỡ chân tay chúng sau đó ngăn nó chảy máu. Tiếp theo tôi lóc thịt và xương chúng sau đó thì hồi phục lại. Sau đó nữa thì tôi moi ruột chúng ra rồi lại chữa trị, cuối cùng là tôi ăn thịt chúng một cách không thương tiếc ngay trước mắt các đồng đội của chúng. Tôi lắng nghe những người chịu nói ra mọi thứ.
Tôi lại là nhân vật phản diện nữa sao? Đương nhiên là không sai rồi, nhưng khi bạn nhìn vào quá khứ, những chuyện như vậy xảy ra suốt đấy thôi, nên tôi cũng chẳng quan tâm. Đừng nhầm lẫn nhưng hầu hết các kỹ thuật tôi sử dụng đều được hoàn thiện bởi người tiền nhiệm của chúng tôi.
À, giờ tôi là một con Ogre, không phải là con người, nên nó không thành vấn đề. Nó là như vậy đấy.
Sau khi tôi nghe mọi thứ tôi cần nghe, tôi ăn tất cả những miếng thịt ngon cực kỳ của chúng. Ồ, và tôi cũng nhận được vài vật phẩm ma thuật, vũ khí và rất nhiều điểm kinh nghiệm.
Học kỹ năng [Nghề-Lực lượng bí mật].
Học kỹ năng [Nghề-Người thuần hóa quái vật].
Học kỹ năng [Nghề-Người trừng phạt bằng Vorpal].
Dao Vorpal
Kiếm Vorpal
Học kỹ năng [Nghề-Tu sĩ].
Học kỹ năng [Đọc trạng thái].
Học kỹ năng [Hối lộ].
Học kỹ năng [Mở khóa].
Học kỹ năng [Đặt bẫy].
Học kỹ năng [Phát hiện bẫy].
Học kỹ năng [Phát hiện kẻ thù].
Học kỹ năng [Tinh thông-Kỹ thuật ám sát].
Học kỹ năng [Tinh thông-Kỹ thuật giấu vũ khí].
Học kỹ năng [Chế tạo kịch độc].
Học kỹ năng [Tấn công bằng Vorpal].
Học kỹ năng [Nhát chém ánh sáng].
Nhát chém ánh sáng
Học kỹ năng [Đánh lén].
Học kỹ năng [Bắn kim độc].
Học kỹ năng [Ném].
Học kỹ năng [Kháng sát thương chí mạng].
Học kỹ năng [Kháng bùa mê].
Học kỹ năng [Chống lại ám sát]
Ồ các kỹ năng.
Kỹ năng [Một phát ba lỗ] đã từng là kỹ năng tấn công vật lý duy nhất của tôi trước đây, tôi rất biết ơn khi được công thêm kỹ năng [Tấn công bằng Vorpal] và [Nhát chém ánh sáng].
Ngoài ra còn có [Mở khóa] và [Đặt bẫy], tôi rất hài lòng với những kỹ năng hữu dụng.
Elven Maiden-san vẫn còn ngủ ngon lành suốt cả ngày do tác dụng của thuốc mê, cuối cùng thì cô ấy cũng chịu thức dậy vào buổi chiều.
Cô ấy nhảy lên trong sự hốt hoảng khi cô ấy thức dậy vì tôi nhìn vào gương mặt xinh đẹp của cô ấy, sau đó cô ấy nói rất nhiều thứ như kiểu: “Ngươi đã làm gì với lính của ta?!”, “Ngươi đang làm gì ta vậy?!”, “Không thể như vậy được, sự trong trắng của ta…”, nên tôi làm một chút trà, với sự giúp đỡ của Giả kim thuật-san—làm từ một vài loại thảo dược, có thể giải quyết tình hình hiện tại.
Tác dụng an thần của trà có tác dụng ngay lập tức.
Sau đó, tôi nói cho cô ấy biết chuyện gì đã xảy ra.
Tất cả các lính hộ tống của cô đã chết, tôi lấy trái tim và trang bị của họ như một phần thưởng cho việc mai táng họ. Tôi (Gobukichi-kun bị loại trừ ra vì nó không có mặt ở đó) đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện từ giai đoạn chuẩn bị, tôi đã thẩm vấn bọn con người trước khi giết và ăn thịt chúng, thế thôi.
Tôi nói cho cô ấy tất cả mọi thứ, không chừa gì cả.
Ồ nhân tiện thì tôi cũng không có nói cho cô ấy biết về những tù binh tộc Elf, vì họ không có liên quan. Chắc sẽ có chuyện nếu tôi kể cho cô ấy nghe, nhưng tôi đã không làm vậy vì chuyện đó chẳng liên quan đến cô ấy.
Vâng, nói về phản ứng của Elven Maiden-san thì cô ấy cực kỳ tức giận.
Tôi bị đấm vào mặt và bị đánh như vậy vài lần, nhưng thành thật mà nói thì đó cũng không phải là vấn đề lớn lao gì. Như kiểu bị đánh bởi một đứa con nít.
Mặc dù tôi nghĩ “Có phải Elven Maiden-san cư xử như vậy vì đã có người ở một vị trí thích hợp rồi không?”, nhưng nó không như kiểu tôi không hiểu cảm giác của cô ấy, nên tôi để cô ấy tự do đánh tôi trong một lúc, sau đó tôi đáp trả bằng một cái búng tay—Cú này không phải trò đùa đâu. Ngay cả khi nó là trò đùa, tôi vẫn phải nhẹ nhàng và kiềm chế—vào trán cô ấy.
Cái cục sưng rồi sẽ hết và cô ấy sẽ không chết, nhưng nó vẫn rất đau, cô ấy lấy tay giữ lấy chỗ đau và nhìn tôi chằm chằm một cách khinh bỉ với đôi mắt đẫm lệ, tôi cũng không thật sự biết điều đó.
“Sự tranh chấp giữa loài người và tộc Elf không phải là mối quan tâm của tôi, nhưng tôi vẫn giúp đỡ, nên đừng có ghét tôi và thôi phàn nàn quá nhiều đi”, tôi tuyên bố như vậy. Sau đó tôi nói cho cô ấy biết có kẻ phản bội trong hàng ngũ của họ.
Sau đó cô ấy cũng chịu im lặng, sau một hồi nữa thì cô ấy bật khóc dữ dội, tôi cố gắng an ủi. Grừ, nhìn một phụ nữ đẹp khóc chẳng hay ho chút nào.
Sau đó, tôi muốn hộ tống cô ấy về làng, nhưng do chúng tôi nói nhiều hơn mong đợi, nên cô ấy phải ở lại đây đêm nay.
Tôi làm một cái võng cho cô ấy.
Vâng, ngày mai chúng tôi sẽ tới làng của tộc Elf. Tôi tự hỏi không biết nó sẽ trông như thế nào?
Ồ, và Gobujii, ông ấy nhìn theo tôi như thể muốn nói: “Có phải con bắt cóc Maiden-chan không?”, nhưng tôi không bận tâm.
Cô ấy không giống như một kẻ thù, tôi không thể giả nhân giả nghĩa sau khi dành ra 2 tiếng để nói chuyện với cô ấy.
Ồ, tôi cũng bắt đầu với việc hỏi mấy đứa tù binh Elf, cũng chẳng có gì ấn tượng vì chúng là những người can thiệp đầu tiên, dường như đó là một quy tắc ngầm của tộc Elf, nên tôi cũng hiểu được.
Một hàng dài các Goblin đứng xem, cứ thế tiếp diễn. Trong lúc này tôi sẽ chẳng nói gì với chúng vì chúng phải tuân thủ theo luật lệ.