Đọc truyện Re: Monster – Chương 44: Ngày 44
Tôi cảm nhận được một cái gì đó với kỹ năng [Cảm ứng chuyển động].
Vì Level kỹ năng đã tăng lên gần đây, tên của một loài —mặc dù đó chỉ là tên tạm thời tôi đặt cho chúng— sẽ hiển thị ra nếu tôi đã từng bắt gặp nó. Nếu tôi biết tên thật của nó, thì tên thật của nó sẽ được hiển thị ra. Ngoài ra, nó còn chỉ ra đâu là bạn đâu là kẻ thù. Kỹ năng này thật hữu dụng.
Dựa trên đó, dường như mấy đứa đến là Gobukichi-kun và hai đứa cấp dưới của nó. Tôi bắt đầu thức dậy và tự hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy, sau đó tôi nhận thức được là có ai đó đang ôm tôi thật chặt.
Vì tôi không muốn đánh thức các cô gái dậy, những người mà đang ngủ ngon giấc do sự mệt mỏi từ “một đêm sung sướng” hôm qua, tôi trượt qua bằng kỹ năng [Biến hình] để không đánh thức ai dậy cả.
Sau đó, tôi ra khỏi căn phòng làm từ tơ của tôi và có một cuộc nói chuyện với Gobukichi-kun. Theo chúng thì có ba tên có tai dài và hình dáng giống con người đang vênh váo đến trước cửa hang động.
Cho dù là tấn công, giết hoặc mời chúng vào trong hang động, cái nào cũng là quyết định quan trọng nên được thực hiện bởi tôi, vị thủ lĩnh. Vì mấy đứa Goblin không thể tự quyết định, chúng để những người lạ ở ngoài đợi.
Đó chính xác là những cái mà chúng nên làm, sự đào tạo và giáo dục của tôi dành cho chúng đã mang lại kết quả. Nếu là trước kia thì chúng đã lao vào tấn công mà không thèm suy nghĩ đến lần thứ hai.
Còn bây giờ thì tôi lấy một cái bình (chứa đầy nước lấy từ cái hồ) từ trong [Rương vật phẩm] của tôi. Tôi nhanh chóng rửa sạch cơ thể để tôi trông ít nhất là có vẻ ngoài đủ lịch sự và đi tiếp họ. Những người lạ không ai khác chính là Elf-Tộc tiên (tên dự kiến). Gồm có một nam và hai nữ vũ trang đầy đủ như thể là tùy tùng của hắn.
Ba người đó trông vẻ ngoài cũng ổn, cả lễ phục của nam và giáp kim loại nhẹ của hai người nữ đều là sản phẩm chất lượng cao. Mùi vị và mấy thứ khác thì để sang một bên, thật dễ đoán được địa vị xã hội của họ.
Đánh giá theo vẻ ngoài của họ, hai cây Rapier treo trên thắt lưng của hai người nữ phía sau là vật phẩm ma thuật Class [Hiếm], hơn thế nữa họ còn có vật phẩm ma thuật loại nhẫn và vòng đeo tay, tất cả chúng đều là Class [Hiếm].
Trừ khi bạn có một địa vị xã hội đủ cao, chứ không thì việc sở hữu những trang bị chất lượng như vậy là không thể.
Thật ngẫu nhiên, mặc dù tôi nghĩ “Các nhà thám hiểm lần trước cũng có vài trang bị tốt nhĩ?” hầu hết trang bị chất lượng cao của họ đều là loot (vật phẩm rơi ra khi đánh quái vật) xịn trong các hầm ngục. Đây là một điều không thể tránh khỏi khi các nhà thám hiểm level cao lại có các trang bị chất lượng cao.
Đối với những người không mạo hiểm mạng sống của mình ở trong hầm ngục, bạn phải đủ giàu có để sở hữu những trang bị chất lượng như vậy, đó là cách có được các trang bị tốt.
Và cái thái độ tự cao của họ cũng là bằng chứng nói lên được địa vị xã hội của họ. Vâng, đây có lẽ là phân biệt chủng tộc.
Trong khi đàn áp lại chúng bằng những lời nhận xét bạo lực như kiểu: “Đối với những đứa tới đây mà không xin phép trước, không hẹn trước với anh đây, thì chắc chắn lũ tụi bây là lũ ảo tưởng sức mạnh, anh em đâu ra xé xác chúng thành từng mảnh và đừng cho chúng đẻ trứng, ăn sạch hết!!!” ở trong thâm tâm tôi, tôi hỏi lý do của chuyến viếng thăm này là gì, và dường như chúng tôi ngã ngục trước khả năng tài phán của họ blah blah blah blah blah blah blah…
Tóm gọn lại những gì họ nói rất rất nhiều, điểm đáng chú ý là họ muốn tôi và các cấp dưới của mình phải trở thành kẻ dưới quyền họ —cái mà dường như có nghĩa là nô lệ theo cái cách họ nói.
Ngoài ra, “Còn có thông tin được cung cấp là loài người thấp kém đang chuẩn bị một cuộc tấn công với mục đích lấy đi kho báu của tộc Elf cao quý, và như một sự chuẩn bị, chúng tôi cần thêm vài con tốt mạnh.”
Họ kết luận tôi là một con tốt thí mạnh, vì tôi đã giết được Chúa tể rừng núi “Gấu Đỏ” —điều này đã trở thành tin đồn gần xa lan đi khắp nơi. Vâng, một con Ogre đen mặc một bộ giáp làm từ da Gấu Đỏ sẽ nổi bần bật. Gấu Đỏ thậm chí còn có thể săn cả những thợ săn tài giỏi của tộc Elf, nên khi chuyện này xảy ra họ coi tôi như người thích hợp nhất.
Phần thưởng mà họ đưa ra là một lượng lớn thức ăn đủ cho chúng tôi ăn no nê trong một thời gian dài và một vật phẩm ma thuật Class [Hiếm] cùng với hai cô Elf nữ xinh đẹp tới đây cùng hắn.
Đây là phần thưởng khá hấp dẫn ột con Ogre đó. (Theo như Gobujii)
Bán một vật phẩm ma thuật Class [Hiếm], thậm chí là tệ nhất, cũng phải được giá 10 triệu vàng. Và tất nhiều, giá cả sẽ thay đổi bởi nó phụ thuộc rất nhiều vào thuộc tính của vật phẩm đó. Có vẻ như một vài món trong số chúng đáng giá hơn 30 triệu vàng.
Phần thưởng không phải là một [Cổ vật] như tôi dự đoán, nhưng nó vẫn cực kỳ giá trị.
Hai thiếu nữ Elf hắn mang theo rất xinh đẹp. Có thể là có lỗi khi tôi nói như vậy nhưng họ chắc chắn là đẹp hơn Tóc đỏ và những cô gái khác. Và nhắc lại một lần nữa, vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà ở đôi mắt của kẻ si tình.
Tôi cũng hơi bất ngờ với phần thưởng này, nhưng thật khó để nói sự thật là tại sao họ lại chịu đưa ra một phần thưởng tốt như vậy, chắc có lẽ họ đang ở bước đường cùng. Trong khi ngoài mặt thì họ tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong thâm tâm họ biết rằng họ sẽ dễ dàng thua trước loài người khi cuộc chiến về sức mạnh nổ ra. Đây dường như đã trở thành một câu truyện điển hình.
Nếu họ thua trong cuộc chiến này cả vương quyền tộc Elf sẽ trở thành nô lệ, đây chẳng phải là sự sỉ nhục đối với họ sao?
Chiến đấu cho tới hơi thở cuối cùng, ngay cả khi họ có những cá thể mạnh mẽ vượt trội thì đã có nhiều câu chuyện trước đó nói rằng họ sẽ bị đè bẹp bởi số lượng vượt trội hơn.
Tôi cũng sẽ bị lay động với câu chuyện này nếu chuyện này xảy ra mấy ngày trước, nhưng chúng tôi đã có những trang bị ma thuật mạnh hơn và tốt hơn nhiều từ những gì Velvet để lại, nên trái tim tôi không chút lay động.
Sẽ hơi xấu hổ một tí cho hai thiếu nữ tộc Elf này nhưng tôi không cần gián điệp hay kẻ phản bội trong cộng đồng Goblin này.
Trong khi vẻ ngoài dĩ nhiên là giá trị rồi, nhưng trong một mối quan hệ lâu dài, cái bên trong mới thật sự quan trọng.
Cuối cùng thì tôi hoàn toàn từ chối lời yêu cầu của tộc Elf.
Đưa ra lý do thực tế, tôi kết luận vấn đề bằng câu nói: “Tại sao tôi phải quan tâm đến tình trạng của các ngài chứ?”
Loài người thấp kém không phải là vấn đề mà tôi phải lưu tâm, và tôi có một mối quan tâm khác, nên tôi không muốn dính đến bất cứ một cuộc xung đột nào nổ ra giữa họ. Nhưng bất luận chiến tranh là tốt hay xấu, nó chắc chắn là rất thuận lợi cho tôi vì ở đó có nhiều cơ hội tốt để nhận nhiều kỹ năng mới, và kết quả thật mĩ mãn.
Họ sẽ có nhiều hàng hóa chất lượng, nên có rất ít bất cập ở đây.
Nhưng đơn phương ra lệnh, với một thái độ tự cao tự đại như vậy, hỏi ai mà không ghét chứ? Và trên hết nếu đó là một công việc mạo hiểm đến mạng sống của một ai đó, thì tôi muốn thét thật to và rõ: “Làm ơn cho tôi thấy sự chân thành đi!”
“Ít nhất là ngài phải khiêm tốn!”, tôi chỉ cảnh báo với nhau vậy thôi, chứ không có ý gì đặc biệt đâu.
Vài giây sau, mặt của tên Elf thay đổi thành trạng thái cực kỳ ngu ngơ. Rõ ràng là hắn nghĩ là hắn sẽ không bị từ chối. Sử dụng phép ẩn dụ để gọi chúng tôi là lũ ngốc, và nghĩ rằng tôi sẽ không nhận ra —một con Ogre bình thường cơ to mà óc như trái nho, hắn nghĩ tôi giống như vậy. Hắn đã có một cái nhìn khiêm nhường không thể nào quên được.
Từ từ đợi hắn khởi động lại —bỏ qua thời gian chết chóc trên chiến trường— từ lúc đầu, tóm gọn những cái hắn nghe và thấy để từ từ hiểu ra chuyện gì đã diễn ra, tên Elf đỏ mặt tía tai, trước khi hắn kịp nói cái gì đó, tôi nhìn hắn trừng trừng một cách thầm lặng.
Tôi kết hợp các kỹ năng [Mắt quỷ] và [Đe dọa] và sau đó dùng [Cái nhìn chết chóc], chúng làm việc khá hoàn hảo.
Yúp, thật không thể tin được, bạn sẽ không thể nào thở được cho đến khi tôi giải trừ kỹ năng [Cái nhìn chết chóc].
Cuối cùng tôi vẫn cho hắn thở, gương mặt hắn tái mét như vừa trải qua một cái gì đó rất kinh khủng, điều đó làm tôi muốn cười vào mặt hắn nhưng lại càng làm hắn sợ thêm.
Vì mặt của một con Ogre rất đáng sợ.
Làm hắn mất bình tĩnh như vậy khiến tôi rất thỏa mãn. Sau đó tôi túm cổ hắn bằng cánh tay bạc và kéo hắn lên. Tôi nhanh chóng di chuyển tới chỗ mà những người khác trong đoàn hộ tống, kéo tai tên Elf tới chỗ mà tầm nhìn mấy đứa hộ tống đang núp có thể thấy, và ra lệnh cho chúng hạ cung tên xuống. Nhưng một mũi tên lao tới mặt tôi ngay lúc đó, tôi phải chặn nó bằng cách bắt lấy nó bằng răng của tôi.
Tôi tạo ra vài âm thanh rắc rắc khi tôi nhai mũi tên. Tôi ột cái nhìn khiêu khích và bảo nếu các ngài còn làm điều gì thiếu suy nghĩ nữa thì tôi sẽ bẻ cổ ngài Elf này. Vâng, tôi nở một nụ cười đắc chí.
Chúng nói với tôi một cái gì đó với giọng yếu xìu, nhưng tôi chỉ bỏ qua: “Yeah, Yeah, vậy sao?” thay vì gửi một lời nhắn, tồi tệ hơn thế tôi chỉ cười lần nữa vào mặt tên Elf, người đã ra lệnh rất lớn tiếng trong trạng thái không biết gì nữa, và khi biết chắc rằng những tên trong đoàn hộ tống đã làm theo lệnh bằng nhiều kỹ năng chồng chéo của tôi như [Mở rộng tầm nhìn] và [Tiên đoán], sau đó, thay vì thả hắn ra, tôi thì thầm cảnh báo vào tai hắn.
“Tôi cảm thấy không thích phải tham gia vào “lời đề nghị” của ngài nên giờ tôi từ chối, nhưng nếu nó là ngôi nhà của các ngài bị loài người thấp kém xâm chiến, thì tôi sẽ không ngần ngại để hợp tác đâu. Vì chúng ta sống chung trong khu rừng này thế thôi, tôi giải quyết như vậy rất thích hợp rồi. Tôi quyết định sẽ làm như vậy.”
“Nhưng, nếu ngài đang nghĩ đến việc trả thù đến bất cứ đứa thuộc hạ nào, hoặc là người quan trọng nào của tôi bị thương, ngài chắc chắn sẽ bị ăn tươi nuốt sống. Ngài và tất cả các đồng đội của ngài sẽ bị giết và ăn thịt.” tôi dùng kỹ năng [Đe dọa] một lần nữa, tôi gieo vào đầu họ những thứ này.
Và để họ hiểu những gì tôi nói một cách rõ ràng hơn và những gì tôi có thể làm, tôi lấy cây [Kazikli Bey] từ [Rương vật phẩm] ra, và đâm cây giáo đỏ xuống đất, và dùng khả năng của nó [Vô số ngọn giáo nhuộm máu đỏ thắm].
(Ngọn giáo được nhắc đến với nghĩa là Tepes-kẻ xuyên người)
Rất nhiều ngọn giáo đỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt tất cả những tên Elf tới đây hôm nay. Ngay cả những đứa đáng lẽ ra là đang trốn khỏi tầm nhìn của tôi.
Sau khi thể hiện tí sức mạnh của mình, thì cái nhìn trên gương mặt của tên Elf thay đổi. Trong khi nhìn chúng chạy về nhà, tôi lại nhìn vào cây giáo trong tay.
Tôi không biết lý thuyết ra sao, nhưng tôi có thể tạo ra việc xuất hiện rất nhiều cây giáo đỏ khi tôi đâm cây Kazakli Bey vào một cái gì đó và bất cứ thứ gì trong phạm vi 100 mét từ tâm điểm là cú đâm đều sẽ bị xuyên que. Đây là lần thứ hai tôi dùng khả năng này của cây giáo, nhưng làm xuất hiện những cây giáo từ mặt đất và mấy cái cây mang lại cảm giác rất lạ kỳ.
Vâng, độ sắc bén và chiều dài của nó khá ổn, nó dường như khá thuận tiện cho tôi một con Ogre dùng. Tôi không có gì là không hài lòng về nó cả vì nó là vũ khí chiến đấu tối ưu chuyên về “xuyên và đâm”.
Tuy nhiên, còn có nhiều vật phẩm ma thuật có khả năng tương tự thế hoặc hơn thế nữa, thế giới này thật rộng lớn và thật nhiều bí ẩn.
Từ những điều tôi học được qua việc trò chuyện với Tóc đỏ và các cô gái khác, nếu tôi nghĩ cái thế giới này như một thế giới tưởng tượng nơi mà tôi tạo ra những ý niệm mơ hồ về sự tiến bộ, thì rõ ràng là sự tồn tại của nó là vô lý và phản khoa học, nên thế giới này cực kỳ lộn xộn.
Vài người nói [Cổ vật] là thánh vật của thần, nhưng tôi vẫn cảm thấy nó hoàn toàn khác, vượt qua hẳn so với nền văn minh hiện tại.
Thôi để cái vấn đề này qua một bên, như vậy là đủ rồi, tôi đang nghi ngờ tộc Elf sẽ nghĩ đến việc trả thù. Nó không chắc lắm, nhưng không có gì là không thể với tộc Elf cả. Nên tôi phải nghĩ đến chuyện nó sẽ xảy ra.
Ồ Yeah!
Rõ ràng là tên Elf bị tôi dọa là một ứng cử viên cho chức trưởng tộc kế tiếp, nó dường như phù hợp với thái độ của hắn.
Làng của tộc Elf sâu trong khu vực chưa khám phá nơi mà tôi vẫn chưa biết chính xác vị trí. Đi đến chỗ đó lần tới sẽ rất thú vị đây.
Nhân tiện, tôi cũng đang suy đoán và suy luận xem tộc Elf hiểu được bao nhiêu phần trăm về [Ngôn ngữ loài Orc].
Sẽ rất thuận tiện để dùng ngôn ngữ mà tôi đã học với kỹ năng của mình với những loài có cách nói chuyện rất khác chúng tôi như Người Thằn Lằn Xanh, nhưng vẫn có những loài có cách nói chuyện khá giống nhau như Ogre, Goblin, con người. Thậm chí nếu tôi không học ngôn ngữ của họ, tôi vẫn có thể bằng một cách nào đó có một cuộc đàm thoại tốt với họ.
Đó là lý do tại sao tôi có thể hiểu tiếng nói của tộc Elf. Dù tôi vẫn chưa học kỹ năng ngôn ngữ của họ vì tôi vẫn chưa ăn con Elf nào cả, nhưng tôi vẫn có thể xoay sở nói chuyện với họ được. Nó sẽ đơn giản và dễ hiểu hơn nữa nếu tôi biết ngôn ngữ của họ, yeah, kỹ năng sẽ giúp hiểu chính xác ý nghĩa từng từ ngữ của họ —ngay cả với ý nghĩa của khẩu ngữ.
Ví dụ như [Lớn] sẽ chuyển thành [? ting] và [Sợ] sẽ chuyển thành [? ting].
Vâng, cái cảm giác đó. Sau khi trò chuyện với tộc Elf, tôi đi săn như thường lệ. Tối nay cũng rất nóng, dữ dội và dĩ nhiên là “sung sướng” rồi.