Đọc truyện Re: Monster – Chương 41: Ngày 41
Khi bình minh vừa lên, tôi ra ngoài một mình, tìm kiếm những con mồi mới lạ ở những nơi mà tôi chưa bao giờ đặt chân đến. Tôi đang đi dạo trong vùng trống của [Bản đồ ý thức], nơi mà tôi quyết định gọi là “vùng đất chưa được khám phá”.
Cơ hội để tôi phụ trách việc huấn luyện buổi sáng càng ngày càng ít đi, đến mức mà Gobukichi-kun có thể tự lo liệu được khi tôi đi vắng.
Nói cách khác, bây giờ buổi sáng tôi rất rảnh rỗi.
Không có ai để đấu võ mồm cho nên lượng thời gian rảnh của tôi khá lớn.
Mặc dù sẽ khá khó giải quyết nếu như có chuyện gì đó xảy ra, giống như ai đó bị thương chẳng hạn. Trong lúc này, tôi nghĩ về 1 sự lựa chọn khá hay ho, đó là dành thời gian cho việc huấn luyện cơ bản, làm vài cái túi ngủ hoặc hoàn thành mấy bộ quần áo và giáp đang còn dang dở. Nhưng thật nhọ, cả quần áo và giáp cũng như túi ngủ được làm bằng vỏ sò đã được phân phát hết rồi còn đâu, vì vậy đương nhiên là kế hoạch tưởng như hay ho của tôi hoàn toàn phá sản.
Nhưng không sao, tôi đã nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời khác. Bây giờ, việc tìm kiếm những kỹ năng mới là 1 sự nỗ lực quý giá.
Con mồi đầu tiên cho hôm nay là 1 con Nhện Argiope cao 2 mét –với một cái mai màu vàng quyến rũ.
Con nhện di chuyển sột soạt. Nó chuyển động nhanh như cắt và tơ nó bắn ra vừa chắc vừa nhiều. Cái mai vàng quyến rũ của nó dai đến nỗi Nhện Quỷ cũng không thể sánh được.
Tôi đang vật vã với 3 sợi tơ, nhưng tôi đã trả đũa bằng những sợi tơ của chính mình, thiêu rụi nó và bằng chính cánh tay bạc của mình, tôi xuyên thủng cái mai rắn chắc của nó và chiến thắng.
Sau khi nó ngủm, tôi lột cái mai trông sang chảnh của nó ra bởi vì nó có thể được sử dụng để đổi chác hay chế tác, sau đó tôi ăn sạch phần còn lại.
Tổng cộng tôi đã ăn 8 con.
Học kỹ năng [Tạo tơ vàng].
Học kỹ năng [Mai nhện rắn chắc].
Kết quả là, những kỹ năng mà tôi học được đã giúp tăng sức phòng thủ của riêng tôi và tăng sức mạnh cho những sợi tơ.
Kỹ năng này đã tạo ra những sợi tơ tuyệt đẹp – và tên của nó, ám chỉ màu vàng hay là chính bản thân sợi tơ đã thật sự là vàng?
Nó khá là màu mè, sặc sỡ vì vậy tôi nghĩ là tôi có thể dùng nó để làm quà tặng cho Gobumi-chan và Tóc đỏ.
Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng may quần áo bằng tơ vàng có vẻ đúng đắn, vì vậy sẽ tốt hơn nếu tôi làm những phụ kiện dân tộc giống những cái mà tôi từng làm cho Gobumi-chan.
Con mồi tiếp theo của tôi là 1 con Hươu Đỏ 4 mắt 4 tai, diện 1 cặp sừng có vẻ được làm từ Thạch Anh hồng.
Có vẻ con Hươu Đỏ này có 1 tính khí rất hoang dã. 2 cái sừng đẹp đẽ và nhọn hoắt trên đầu nó, đâm mạnh vào những cái cây, nghiền nát chúng như 1 cái máy khoan, nhưng tôi đã ghì chặt cái đầu nó xuống bằng cánh tay bạc bất khả chiến bại của tôi và tặng cho nó 1 ít độc dược từ những ngón tay.
Con Hươu Đỏ bắt đầu sùi bọt mép và ngủm chỉ trong 4 giây.
Ngoài cặp sừng tuyệt mỹ trông có vẻ đắt giá, phần da còn lại không bị hư hại gì nhiều, và có vẻ nó sẽ rất có ích đấy, vì vậy tôi nhanh chóng lột da nó và quẳng phần da với cặp sừng vào trong [Rương Vật phẩm] của tôi, sau đó tôi xơi phần thịt.
Thật xui xẻo, tôi không thể tìm được bất cứ kỹ năng nào, nhưng sau khi ăn 2 hoặc 3 con thì có phản ứng gì đó không giống học được kỹ năng mới, bởi vì tôi có thể tự cường hóa cơ thể mình, cho nên mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp.
Sau đó, tôi nhìn thấy 1 mỹ nhân sống trong khu rừng, “Dryad”. Tuy nhiên, làm sao tôi có thể giết 1 cô gái gần-như-khỏa-thân, dáng vẻ giống người Hy Lạp và có 1 body chuẩn như thế này được? Vì vậy, tôi suy nghĩ lại về việc ăn thịt cô ấy.
Bây giờ, hãy chỉ nói về những trải nghiệm, [Dục vọng] của tôi cuối cùng cũng đã được bộc phát mạnh mẽ. Như tôi bây giờ, có lẽ không có vấn đề gì kể cả khi tôi không làm nhưng có vẻ Dryad là chủng loài có kỹ năng đặc trưng là Hấp thụ, vì vậy tôi cố gắng chống lại nó bằng cách sử dụng [Dục vọng] không biết mệt mỏi.
Thật là khoảng thời gian ngọt ngào.
Hơn nữa, cô ấy còn dựa vào tôi và ngọt ngào thì thầm bên tai tôi “Lại đến nữa nhé”. Ôi! Vẻ rụt rè của cô ấy thật là gợi cảm.
Goburou nhận được [Tầm gửi Tình yêu và Ban phúc của Dryad]!
Vâng, chuyện là thế đấy.
Khi tôi chia tay với Dryad và quay trở lại 1 lần nữa, tôi nhìn thấy 1 con sông. Tôi bất giác men theo dòng sông đi về phía thượng nguồn. Tôi phát hiện ra một thác nước thật hùng vĩ. Sau đó tôi quyết định đắm mình vào dòng nước trong xanh ở cái hồ nhỏ phía dưới. Cơ thể tôi đã ướt đẫm mồ hôi và bốc ra cái mùi đặc biệt vì làm “chuyện ấy”.
Tôi cởi hết đồ ra và bơi trong một cái hồ khá to, nơi mà tôi bất chợt bị bao vây bởi mấy tên [Người Thằn Lằn] có vảy xanh lè trong khi đang ở dưới nước.
Sự cẩu thả của tôi cũng là một nguyên nhân nhưng mà với level hiện tại của [Cảm ứng chuyển động], rõ ràng là nếu kẻ thù ở trong nước thì phản ứng khá là chậm.
Nhận thức được sự hiện diện của chúng bây giờ là hên lắm rồi.
Cuối cùng tôi cũng nhận ra rằng tôi đang đụng độ với những kẻ thù nguy hiểm đến độ không thể đối mặt trực diện. Một cảm giác ớn lạnh len lỏi trong cột sống của tôi.
Vâng, tạm gác quá khứ sang một bên, tôi tập trung suy nghĩ lại ngay lập tức. Dựa vào bề ngoài của chúng, tôi quyết định gọi chúng là Người Thằn Lằn Xanh.
Mỗi con Người Thằn Lằn Xanh cầm 1 cái mã tấu đã được lên đời – loại kiếm mà có lưỡi cong và thân thẳng – như 1 vũ khí. Đồng thời mỗi con cũng có 1 cái khiên giống 1 cái khiên tròn có vẻ tiện lợi mặc dù đã bị hư hỏng 1 tẹo.
Không giống bọn Orc hay bọn Kobold, chúng nó không mặc bất cứ cái giáp da hay kim loại nào, chỉ mặc quần áo được làm từ vải dày để không bị lộ hàng.
Bọn Người Thằn Lằn Xanh này không có giáp. Tuy nhiên, lớp vảy xanh lè bao phủ toàn bộ cơ thể nó chẳng khác nào áo giáp cả, có lẽ chúng hiệu quả hơn so với vẻ bề ngoài, và tôi không thể coi thường những đòn tấn công bằng cái đuôi dài và dày của chúng được.
Tôi nên xem cái đuôi như là cánh tay thứ 3. Vì cái đuôi ở dưới nước nên chúng càng nguy hiểm hơn nữa và thật khó để phát hiện ra chúng.
Có tổng cộng 8 tên Người Thằn Lằn Xanh, nhiều vãi, và có vẻ như chúng thường đi săn theo nhóm.
Hơn nữa, bọn chúng cứ nhấp nháy cái lưỡi dài thoòng với cây mã tấu tạo ra những âm thanh khó hiểu “hyacchahecchizo~ go~gyakutterowigya~ janbettenbachurua~”. Tuy nhiên tôi có thể cảm nhận được một bầu không khí chết chóc đang bao trùm nơi đây.
Bởi vì cuộc đi săn một mình này là để tôi sử dụng thành thạo cánh tay bạc và kiểm chứng sức mạnh của nó cho nên tôi đã không nhờ ai trợ giúp. Bọn nó đang chiếm ưu thế vì phần thân dưới của tôi đang chìm trong nước khá là cản trở. Có lẽ chúng nó đang nghĩ “Kể cả nó có là 1 Ogre đi nữa thì chúng ta vẫn có thể giết chết nó” – điều này nhắc tôi nhớ đến – mặc dù có hơi muộn một chút – rằng Gobujii chưa bao giờ đề cập đến sự tồn tại của [Biến thể Cực Hiếm]. Tôi sẽ hỏi ông ấy nếu có cơ hội – vâng, không có câu hỏi nào về nó.
Với những kỹ năng chồng chéo của tôi đã được kích hoạt, tôi di chuyển.
Với nửa trên cơ thể tôi vẫn ở dưới nước, tôi có thể dễ dàng đẩy cơ thể mình đi bằng kỹ năng [Điều khiển nước], ở nơi đầu tiên, sức mạnh ở chân đã được cường hóa vì sự chồng chéo những kỹ năng đã cho phép tôi di chuyển nhanh trong nước mặc dù phải chịu một lực cản của nước rất mạnh.
Tôi đã đạt được 1 sự bùng nổ tốc độ bằng cách điều khiển nước và với sự giúp đỡ của dòng nước, tôi có thể đạp sâu vào ngực của kẻ thù ngay lập tức. Sau đó, tôi tặng cho chúng 1 cú đấm trời giáng vào mặt.
Bọn này phản xạ tốt thật! Vào phút chót tụi nó đã sử dụng cái khiên để đỡ đòn tấn công đầu tiên của tôi nhưng cái khiên đã tan nát trong chớp mắt và một em đã đi chầu Diêm Vương. Cú đấm của tôi đã nghiền nát cánh tay của tên Thằn Lằn Xanh cùng với cái khiên vô dụng của nó thành từng mảnh, mà vẫn không bị mất đà. Coi bộ tình trạng của cơ thể cũng không khá khẩm hơn cái cánh tay là mấy: lớp vảy bị nát vụn, thịt bị rách, và xương bị gãy. Đây là cái giá phải trả cho việc ngáng đường đi của cánh tay bạc. Nói cách khác, cánh tay bạc có thể đâm thủng những vật nằm trên quỹ đạo của nó.
Bỗng nhiên, nắm đấm của tôi dừng lại sau khi nghiền nát lớp vảy, làm bầm tím lớp thịt và làm vỡ vụn phần xương. Thật là 1 cú đấm kinh khủng, nhưng tôi nghĩ cánh tay bạc còn có thể làm hơn như vậy.
Vâng, đó là điều tôi mong đợi.
Liên hoàn đấm và lâu lâu đá, chưa đầy 30 giây tôi đã hoàn toàn hạ gục bọn chúng. Tôi bắt những tên muốn bỏ trốn bằng tơ và sét, vì vậy tôi đã không để xổng bất kỳ tên nào.
Sau khi giết chết tụi Người Thằn Lằn Xanh, tôi đặt trang bị, vũ khí của chúng vào trong [Rương Vật Phẩm], và bởi vì xác tụi nó khó cắt xẻ quá cho nên tôi ăn hết luôn.
Học kỹ năng [Thích nghi với môi trường nước].
Học kỹ năng [Ngôn ngữ Người Thằn lằn].
Thịt và xương của chúng có một mùi vị thật khác biệt và rắn chắc. Khá là ngon đấy!
Tôi muốn ăn nữa nhưng mà méo tìm thấy được con Thằn Lằn Xanh nào gần đây nữa hết nên tôi đành từ bỏ ý định.
Tôi đi về phía “Vùng đất chưa được khám phá” trong bản đồ ý thức tôi, cái mà được tự động tạo ra nhờ kỹ năng [Bản đồ ý thức].
Sau khi đi được 1 đoạn, khi ra khỏi khu rừng tôi nhìn thấy 1 đồng cỏ rộng lớn.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi tái sinh tôi thấy 1 thứ gì đó khác những khu rừng, những ngọn núi hay những con sông. Gió thổi thật là dễ chịu.
Trong khi đang suy nghĩ vu vơ, tôi nhìn thấy 1 con bò đang lao về phía tôi. Tôi quyết định gọi con bò mặt người với 2 cái sừng nhọn đó là Bicorn.
“Đối với 1 cú đấm thẳng vào con Bicorn, tôi sẽ không thua kém Jolt Counter đâu!!” trong khi suy nghĩ về điều đó, tôi đánh 1 phát vào đầu nó bằng cánh tay bạc, khiến nó bị lún xuống đến tận khuỷu tay và quay mặt đi, để lại sau lưng là xác con Bicorn tung tóe.
[T/N: Jolt Counter: tham khảo manga “Hajime no Ippo”.]
Vâng, hôm nay tôi đã kiểm chứng đầy đủ về sức mạnh của cánh tay bạc rồi. Cho dù tôi có cảm ơn Velvet bao nhiêu lần đi nữa thì cũng không bao giờ là đủ.
“Nam Mô”.Tôi cầu nguyện cho anh ấy một lần nữa.
Chỉ có duy nhất 1 con Bicorn và mặc dù tôi đã ăn nó cho tới khi no căng bụng nhưng tôi vẫn không có được bất cứ kỹ năng nào. Tuy nhiên tôi hài lòng với món thịt nướng hơn việc cường hóa cơ thể. Vả lại, cả con Bicorn rất ngon!
Tôi đã quyết định tổ chức một bữa tiệc thịt nướng sử dụng con Bicorn tôi đã giết ngay khi tôi quay về. Sau đó, tôi săn vài con Rắn Đêm để làm quà lưu niệm, quay về nhà, ăn uống và đi ngủ.