Re: Monster

Chương 107: Ngày 107: Vị Vua Khổng Lồ


Đọc truyện Re: Monster – Chương 107: Ngày 107: Vị Vua Khổng Lồ


Ngay cả sau khi tôi thức dậy, trời vẫn còn mưa nặng hạt.
Vì vậy trong trường hợp này, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở lại trong hang động trong suốt ngày hôm nay.
May mắn cho chúng tôi là hang động này đủ rộng và thoải mái. Sau khi dành một chút thời gian để mở rộng nó để tiện cho chúng tôi, nên ở đây cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Vì tôi cũng có đủ lượng thức ăn trong Rương vật phẩm để ăn trong vòng vài tuần nên thức ăn không phải là vấn đề đáng lo.
Cơn mưa dừng hẳn vào khoảng giữa buổi chiều, nhưng ngay sau đó, tuyết lại rơi. Gió thổi rất mạnh và vì có cơn mưa trước đó, nên con đường ở trong một điều kiện cực kỳ tệ, việc tiến hành tiếp tục cuộc hành trình là gần như không thể.
Cũng phải nói rằng, tốt hơn hết là nên để Hai chị em nghỉ ngơi vài ngày để họ hồi phục và dành thời gian cho những đứa trẻ.
Ngày mai, thời tiết có vẻ sẽ tốt hơn.
Sau khi quyết định như vậy, Thợ rèn-san và tôi quyết định giết thời gian rảnh rỗi trong một loạt các hoạt động khác nhau…
Dhammi-chan bắt đầu đọc vài cuốn tiểu thuyết của cô ấy cho Công Chúa Tinh Nghịch.
Tóc đỏ thì bắt đầu luyện tập với Fire Lord-kun và Nhóc Hiệp Sĩ. Cứ được một lúc thì Công Chúa lại ngừng việc đọc sách lại và tham gia luyện tập.
Thợ rèn-san lấy ra bộ dụng cụ rèn của cô ấy và bắt đầu làm việc với một số loại Hồn Thạch. Cô ấy nháy mắt với tôi, dễ thương làm sao…
Giả kim thuật-san cũng lấy bộ công cụ của cô ấy ra và bắt đầu phát triển một số loại thuốc mới để sử dụng.
Hai chị em cùng với Auro và Argento, vẫn còn ngủ say, cũng không trách họ được.
Còn với tôi, tôi đứng dậy và ra khỏi hang động, một mình…
Tôi để 2 Lord nam có trách nhiệm canh chừng lối vào của hang động với Lord nữ cùng với Dhammi-chan chăm sóc Hai chị em nếu như họ có nhu cầu.
Tôi quyết định đi săn, vì tôi cũng chẳng còn gì khác để làm cả.
Vị trí mà tôi quyết định đến để săn quái vật là >.
Một công đôi việc luôn, tôi sẽ do thám khu vực này trước khi chúng tôi tiếp tục chuyến đi, nên chẳng có vấn đề gì khi làm vậy cả.
Tôi đi trong bão tuyết mà không gặp nhiều khó khăn.
Tôi mặc một bộ áo mưa và quần dài làm từ da của con Cuckoo mua được ở Pháo Đài Trient có khả năng kháng thủy rất cao. Tôi kết hợp nó với [Vô hiệu hóa sát thương hệ băng], [Kháng thủy] và [Kháng phong tuyệt đối].
Nên thời tiết gần như không ảnh hưởng gì đến tôi cả. Kết hợp với việc tôi là một con Ogre, tôi giả định là sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra.
Thông thường thì việc tìm kiếm một con mồi vô cùng khó khăn trong môi trường như vậy. Tuy nhiên sử dụng [Cảm ứng chuyển động], tôi có thể phát hiện các dấu hiệu và lần theo chúng. Tôi quyết định theo dõi con quái vật trốn khỏi tôi đầu tiên.
Dấu chân đầu tiên tôi phát hiện là của con gấu mà tôi đã giết một đám ở trong hang động mà mọi người đang ở.
Con gấu này trong hình dạng không phải để ăn, mặc dù loài này chẳng có bất kỳ một kỹ năng nào cho tôi cả.
Sau đó tôi theo những dấu chân này và đến một hang động gần đó.
Trong hang động có một cặp gấu, 1 đực 1 cái, con cái rõ ràng là đang có thai.
Con đực hướng răng nanh của nó về phía tôi với nỗ lực bảo vệ người bạn đời và con của nó. Bình thường thì tôi sẽ lao vào tất cả bọn chúng và ăn thịt chúng, nhưng vì tôi vừa mới trở thành một người cha, tôi do dự trong việc giết con cái đang có thai. Con cái cũng sẽ không chạy đi hết nếu tôi giết chết con đực.
Vì tôi thực sự không có tâm trạng, tôi giả vờ không thấy cái hang động đó. Vì tôi có thể dễ dàng theo dõi lũ gấu này, sẽ không khó khăn gì để tìm những con quái khác. Mặc dù tôi phải thừa nhận rằng, tôi đã cố kích động con gấu đực tấn công tôi. Đó không phải lỗi của tôi nếu như con gấu đực quyết định rời bỏ bạn đời của nó và cố gắng tấn công tôi. Tuy nhiên, khi nó bắt đầu tấn công tôi, tôi vô thức sử dụng [Đe dọa].
Con gấu đực dừng lại và trốn vào hang.
Sigh… một tiếng thở dài… tôi cho rằng nó nên trân trọng mạng sống mà nó đang có.
Sau khi tìm kiếm trong bão tuyết được một lúc, tôi tìm được một con gấu khác – chỉ có một con đực lần này thôi. Không còn gì phải thương xót nữa. Tôi quyết định sẽ không sử dụng kỹ năng mà dùng tới cây kích của tôi.
Mặc dù nó yếu hơn nhiều so với Chúa tể rừng núi, bốn cánh tay của nó cũng khá khó chịu và mạnh mẽ, làm cho nó trở thành một đối thủ đáng gờm.
Cuối cùng thì tôi cắt từng cái tay một của nó, sau đó cắt đầu và ăn sạch sẽ con gấu.
Học kỹ năng [Bộ lông cứng rắn].
Tôi lang thang tới ngọn núi, tìm kiếm con mồi tiếp theo của tôi. Con quái vật tiếp theo mà tôi bắt gặp là một con giống con nai, con quái này có tầm vóc khoảng 5 mét.
Nó có bộ lông màu trắng thuần khiết với những cơ bắp phát triển như một con báo. Trông nó rõ ràng là giống một con nai, vậy mà nó lại là một động vật ăn thịt. Nó đứng cao lên và phát ra một luồng sáng hào quang như thể một nhà vô địch.
Đối với các đặc điểm còn lại của con quái này, là nó rất to lớn, tương tự như một người khổng lồ. Nó bao phủ một bộ lông trắng tỏa ra một thứ ánh sáng mờ nhạt từ tuyết và phản chiếu những tia nắng chiếu vào nó.
Nó như thể là nếu như có ông thần nào nhìn con quái thú này cũng có thể nhầm nó là thần thánh.
Nó như là một bức tranh tinh thần hùng vĩ.
Tuy vẫn chưa nhìn thấy mặt trước của con quái vật này, nhưng tôi dám cá rằng đây chính là con Boss của . Nó khổng lồ hơn cả những con khổng lồ [Fomori], sự sống hiện thân ặt đất. Người ta đồn đại rằng loài Fomorian là những sinh vật mạnh mẽ hơn bất cứ con Boss quái vật bình thường nào khác trong phạm vi của khu rừng hoặc ngọn núi, và con quái vật đang đứng đây chính là đỉnh của đỉnh, đứng trên đầu tất các con quái đó.
Khám phá được một con quái thú tuyệt vời như vậy, tôi biết rằng tôi phải chiến đấu với nó bằng mọi giá. Bây giờ, tôi đã nhận được gần 300 kỹ năng.
Giác quan và cơ thể của tôi cũng đã được tăng cường thêm rất nhiều, tôi mặc bộ giáp [Uy thế của Chúa tể muôn thú Gấu Đỏ] vào. Tôi cầm chặt cây kích của tôi và luôn cả Shuyari (cây giáo đỏ). Với sự chuẩn bị như vậy, tôi lao ra trước mặt con quái thú tuyệt vời này.
Con quái thú này vẫn có thể bị giết ngay lập tức, nhưng trong trường hợp này thì không thể rồi, tôi sẽ dùng mọi chiêu thức mà tôi có chỉ để sống sót trước nó thôi. Đây là đối thủ mà tôi phải nói rằng tôi hầu như không có cơ hội thắng. Sức mạnh tuyệt đối của nó ở mức độ như vậy đấy.

Tôi đặt ình là có 30% cơ hội chiến thắng. Nói cách khác, tôi có tới 70% cơ hội bị giết.
Cơ hội chiến thắng của tôi với con Gấu Đỏ Chúa tể của rừng núi khi tôi còn là một Hobgoblin là gấp đôi so với cơ hội chiến thắng với con quái thú này. Tôi toát mồ hôi lạnh, linh cảm về cái chết lan tỏa trong cơ thể tôi. Nhưng đây là một thứ tôi phải làm.
Con quái thú màu trắng này nhìn thấy tôi trong khóe mắt. Lắc đầu của nó qua lại, cả hai cái gạc của nó rơi xuống đất nghe cái uỵch. Hành động của nó làm tôi khó hiểu, và ngay khoảnh khắc đó, sự tập trung của tôi đã bị tan vỡ, một sai lầm nghiêm trọng.
Sau đó, trước khi tôi nhận ra lỗi lầm của tôi, con Quái Thú Cao Quý này đột nhiên đập mạnh xuống đất, gây ra sự gợn sóng trên mặt đất, và tôi mất thăng bằng ngã xuống đất. Chính khoảnh khắc đó con Quái Thú Cao Quý nhảy cao lên trên tôi, trái tim tôi co thắt lại vì sợ hãi.
Nó nhìn tôi một lúc lâu. Sau đó, ngay lập tức, nó bắt đầu di chuyển một cách nhanh chóng.
Tôi không thể hiểu lý do tại sao, nhưng tôi đã được ban một cơ hội sống lần thứ hai, tôi cần phải nâng cao sự cảnh giác của mình lên thêm nữa.
Tôi thu nhặt cái gạc của nó và bắt đầu đuổi theo nó.
Đuổi theo con Hươu Trắng, các giác quan của tôi đã được nâng lên đến mức tối đa. Tôi di chuyển nhanh nhất có thể, nhưng với một bước nhảy vọt duy nhất, mặt đất rung chuyển và con quái thú có thể di chuyển hàng chục mét.
Một tốc độ phi thường. Cuộc truy đuổi vẫn tiếp diễn trong một khoảng thời gian, nhưng ngay khi nó cảm thấy mệt mỏi với việc truy đuổi của tôi, con quái thú dường như sử dụng kỹ năng của nó.
Không có một cái bẫy nào được phát hiện nhưng [Trực giác] của tôi lại báo động, cảnh báo rằng tôi sắp chết. Ngay lúc đó, tôi không còn sự lựa chọn nào khác.
Tôi trốn chạy.
Nhưng kết thúc của tôi vẫn chưa đến, tôi quay lại và nhìn con Quái Thú Cao Quý đang đơn giản quan sát tôi ở một khoảng cách khá xa.
Hoàn toàn thất bại. Tôi thua cuộc mà không đánh được một chút gì.
Ít nhất thì vẫn có thể trở về với các con của tôi. Tôi cũng quyết định là tôi sẽ tặng cái gạc này cho chúng như một món quà, vì tôi đâu có chính thức dành được nó trong cuộc chiến, nên tôi cảm thấy hơi khó chịu khi ăn nó.
Cùng lúc đó, tôi bắt đầu đi bộ lên núi để tìm kiếm một thứ gì đó như là một mục tiêu mới.
Trong khi đang đi bộ tôi tìm thấy một con Slime Trắng ẩn mình trong tuyết.
Con Slime này vẫn có một chút gì đó xám xám. Cái hệ thống phép thuật của nó dường như đã được tăng lên, tăng cả độ cứng rắn cũng như khiến cho nó khó bị dính đòn. Nó cũng có khả năng kháng sát thương vật lý.
Tôi tự hỏi kỹ năng kháng của loài này là như thế nào.
Nghĩ như vậy, tôi quan sát nó một chút.
Tôi cũng không thực sự là giết chết nó. Tôi chỉ cúi xuống và nhấm nháp nó như một loại thạch.
Chỉ có một thông báo cho tôi là nó đã cải thiện hiệu quả của các kỹ năng kháng. Xấu hổ làm sao.
Đến lúc về nhà rồi.
Trên đường về, tôi nghe những âm thanh yếu ớt trộn lẫn trong cơn bão tuyết. Tôi cũng cảm nhận được sự rung động nhẹ trên mặt đất. Từ khoảng cách này, cơn chấn động đó có thể rất khủng khiếp.
Sau khi tôi tăng cường các giác quan của tôi, tôi quyết định hướng tới vị trí của âm thanh và sự rung động đó.
Trên hết thì tôi khá tò mò về vụ này.
Sau khi càng đến gần nguồn gốc của cơn chấn động thì sự rung động càng mạnh hơn, và tôi có thể phát hiện ra đây là âm thanh của một cuộc chiến. Rõ ràng là ai đó đang chiến đấu với cái gì đó. Đặt cảnh báo ở mức cao độ tôi quyết định tiến gần tới đó hơn nữa. Tôi cần phải thận trọng trong trường hợp cần phải rút lui. Vì tôi không biết rõ hình thức của cuộc chiến này là gì, nếu đó là chiến trường của hai bên tham chiến, tôi không thể can dự vào được, hoặc có nguy cơ hàng chục kẻ thù từ cả hai phía lao vào xử lý tôi.
Với sự tò mò sẵn có, tôi bước xuống con đường núi. Tuyết dường như càng nhiều hơn nhưng tôi vẫn quyết tâm đi đến đó.
Tôi di chuyển được vài phút. Đột nhiên một vài đối tượng lọt vào [Cảm ứng chuyển động] của tôi, 4 chấm xanh nhỏ và 2 chấm vàng. Gần chúng là 1 chấm đỏ khổng lồ, 4 chấm xám bự và một chấm nữa mà tôi không thể xác định rõ.
Quá lộn xộn và khó có thể phân biệt được.
Khi tôi đến vị trí đó, âm thanh dữ dội của một cuộc chiến sinh tử vang lên trong không khí. Những âm thanh như sấm sét đã gần như làm toàn bộ mặt đất liên tục bị động đất, rung lắc dữ dội.
Tôi tiếp tục tiến đến cho đến khi tôi tiến đến rìa của vách núi. Ở đấy, một cuộc chiến đã hé mở. Như những gì tôi tưởng tượng, một cuộc chiến đấu khốc liệt diễn ra điên cuồng.
Khi tôi đến gần, tôi thấy được một nhóm 6 người, gồm 4 con người và 2 người lai. Trên vùng đất cực kỳ rộng lớn, có nhiều con quái vật khổng lồ, một con có vẻ ngoài lớn đáng kể hơn tất cả các con khác và tỏa ra một vầng hào quang của một người lãnh đạo vĩ đại.
Điều đó nói lên rằng, những con quái thú này trông như là con Fomorian bình thường. Đầu của chúng tương tự như một con dê. Đôi mắt thì rực lửa đỏ và phần trên cơ thể thì vạm vỡ với một cái đuôi rắn. Phần dưới cơ thể giống như một con dê bao phủ đầy lông màu đen. Trong tay của chúng cầm một cây Club đá khổng lồ có kích thước phù hợp với cơ thể của chúng.
Các con Fomorian này chắc chắn là những chấm bạc. Và có lẽ chấm đỏ chính là thủ lĩnh, vị lãnh đạo của chúng. Tôi quyết định gọi nó là Vị Vua Khổng Lồ.
Như tôi đã nói, nhóm bên kia có 4 con người và 2 người lai (nhân thú). Để mô tả ngắn gọn về họ, người đầu tiên là một kiếm sĩ tóc vàng, mắt xanh trông vẫn còn khá trẻ. Có một chiến binh với cái khiên giáp hạng nặng, một nữ giáo sĩ xinh đẹp với cuốn kinh thánh trên tay cô ấy, và một nhà pháp sư xinh đẹp đang làm phép. Ngoài ra còn có một cô gái tuyệt đẹp, với thân hình tuyệt vời cầm một cây giáo lớn. Ngay lúc đó, tôi đã bị thu hút bởi vẻ ngoài của cô ấy. Cô ấy có đôi tai mèo và một cái đuôi dài. Cá nhân cuối cùng của nhóm là một cô gái xinh đẹp, với đôi tai dợn sóng và một cái đuôi, cầm một cây cung lớn.
Chỉ có 2 nam và 4 nữ. Với những tên nam giới, trông họ khá ổn và được huấn luyện bài bản. Trong khi thành phần chiến đấu của họ cũng khá ổn, sự lựa chọn thành viên trong nhóm là hết sức tuyệt vời, sự đánh giá của tôi về họ là khá cao.
Kiếm Sĩ và Nữ chiến binh cầm giáo chiến đấu như những người đi tiên phong trong khi được sự bảo vệ bởi phép thuật bảo vệ từ nữ giáo sĩ và nữ pháp sư hỗ trợ từ phía cánh với những đợt tấn công phép thuật và phép thuật phục hồi trong khi Cung thủ thì di chuyển khắp chiến trường để bắn yểm trợ.
Toàn bộ trận chiến này trông cực kỳ đẹp mắt.
Những con người này có tham vọng tiêu diệt những con quái thú này, kể cả con quái thú duy nhất phát ra một luồng sáng mạnh mẽ.
Nhìn gần hơn, những người này đang buộc lũ quái khổng lồ rút lui, mặc dù tuy là rất chậm.
Cấu trúc nhóm của họ là vô cùng mạnh mẽ tiên tiến và là một mô hình phức tạp. Rõ ràng đây là những con người tinh hoa của các chiến binh.
Thành thật mà nói thì không khó để thừa nhận rằng những người này là những chiến binh xuất chúng. Trên chiến trường này họ hầu như không phụ thuộc quá nhiều vào Level, [Nghệ thuật chiến đấu] hay [Nghề] của họ, mà là sử dụng khả năng chiến đấu tự nhiên của họ để chiến đấu. Đặc biệt là các động tác của Kiếm Sĩ là rất đáng chú ý. Trong nhóm, sự nhanh nhẹn và lòng dũng cảm của hắn được xem như thủ lĩnh của nhóm.
Để cố thủ và đưa ra mệnh lệnh, thủ lĩnh của họ đứng khá xa so với các thành viên khác trong nhóm. Sau hắn là 2 nhân thú (người lai). 3 người còn lại cũng khá ổn, nhưng không cùng một Level kỹ năng.
Ngay sau đó, nhóm này đã xoay sở để đánh ngã một con Fomorian và gây ra một lực sát thương cực lớn trước khi sự hỗ trợ đến từ các con Fomorian khác. Con Fomorian bị đánh ngã này có lẽ sẽ không sống nổi sau khi nhận một lượng sát thương như vậy, nhưng nó vẫn cố bám lấy cuộc sống và chưa chết ngay. Nếu hai bên cứ đối đầu với nhau như vậy, tôi chỉ cần đợi cho đến khi có cơ hội giết chết con Fomorian đang hấp hối này, nhét nó vào trong Rương vật phẩm và đem về nhà ăn sau.

Cứ như vậy những con người đang có sự tiến bộ, thì Vị Vua Khổng Lồ đã bước tới và gửi một cú sốc đánh ngã sự thăng bằng của những người này. Ngay lập tức, nhiều người đã bị ngã xuống mặt đất, nhưng với hành động của Kiếm Sĩ, họ có thể hồi phục lại được. Mặc dù họ buộc phải lui về phía sau ngay bây giờ, Vị Vua Khổng Lồ dường như đã không còn kiên nhẫn đối với những con người này và muốn giết họ cho xong.
Để chia sẻ một chút cảm xúc của tôi, nếu ở đây chỉ có Fomorian thì những người này chắc chắn sẽ có cơ hội giành chiến thắng, nhưng trong tình trạng này với sự hiện diện của Vị Vua Khổng Lồ, đây có lẽ là một nhiệm vụ tự sát dành cho họ.
Vì đó cũng chỉ là một trường hợp giả định nên tôi ngồi đợi và quan sát tình hình.
Cuộc chiến đã được nổ ra trong một khoảng thời gian dài. Tôi ước tính thời gian tôi ngồi quan sát nãy giờ là khoảng 2 giờ.
Bốn người tấn công chính đã lộ rõ dấu hiệu của sự mệt mỏi, sự kiệt sức mặc dù con số thương vong của lũ Fomorian thì trầm trọng hơn nhiều. Tinh thần đồng đội tuyệt vời từ nhóm con người đã làm giảm đi số lượng Fomorian thường xuyên, và chỉ còn lại một con đó là Vị Vua Khổng Lồ.
Kiếm Sĩ Trẻ đã tự bản thân hắn đánh bại 2 trong số chúng, cắt cổ chúng sau khi nhận được sự hỗ trợ từ xa của Pháp sư và Cung thủ. Trong một tình huống khác, Nữ chiến binh cầm giáo đã cố gắng đâm xuyên qua hộp sọ của một con Fomorian khác sau khi cắt các dây chằng ở chân của nó. Mặc dù trong tình huống này thì Nữ chiến binh cầm giáo đã nhận một lượng sát thượng cực lớn. Con Fomorian cuối cùng đã bị đánh bại sau một cuộc giao tranh kéo dài. Cuối cùng thì Pháp sư và Cung thủ đã xử đẹp nó bắn tỉa đủ kiểu để rồi con Fomorian ngã quỵ xuống đất.
Mặt đất như một bể máu, máu khắp mọi nơi chảy ra từ những xác chết.
Ngay sau đó một làn sương độc được hình thành. Những cái cây xung quanh khu vực đó bắt đầu tàn lụi nhanh chóng. Tôi đoán đây là một chất độc khá mạnh.
Có vẻ như là làn sương này là do Cleric (linh mục/giáo sĩ) tạo ra, nên có một khả năng rất cao là đây không phải một loại độc bình thường.
Chiến binh dùng khiên đã bị mất cái khiên do nhận quá nhiều tấn công từ cây Club đá khổng lồ của con Fomorian. Hắn ta đã được cứu do sự can thiệp của Nữ chiến binh cầm giáo, và cô ấy cũng phải nhận một cái giá khá đắt là một lượng lớn vết thương. Do đây là một trận chiến kéo dài, cả Cleric (linh mục) và Pháp sư đều đang còn một lượng Mana rất thấp vào thời điểm này. Pháp sư đã bị choáng váng do sự thiếu hụt Mana và đã được cứu bởi Cung thủ 2 lần.
Cung thủ thì nhặt lại những mũi tên từ những xác chết xung quanh chiến trường để tái sử dụng chúng, do cuộc chiến quá dài này. Ngay sau đó, Cung thủ đã bị đánh bay đi. May mắn là cô ấy đã được đón lấy bởi Nữ chiến binh cầm giáo, nhưng vết thương thì cực kỳ nghiêm trọng.
Với vết thương nghiêm trọng ở thành viên thứ 2 này, đây trở thành một trận chiến không thể dành chiến thắng.
Nếu không được điều trị, ít nhất là 3 người trong số họ sẽ chết.
Vì cả Cung thủ và Chiến binh dùng khiên đang hấp hối gần chết.
Sau khi chiến đấu được một chút, Nữ chiến binh cầm giáo cũng ngã xuống vì vết thương của cô ấy, để lại Kiếm Sĩ chiến đấu một mình mặt đối mặt với Vị Vua Khổng Lồ.
Cleric (linh mục) thì tuyệt vọng hồi phục vết thương cho Kiếm Sĩ. Cô ấy dường như đã sử dụng một lượng lớn Mana khi hồi phục và cứu chữa cho cơ thể của Kiếm Sĩ. Chỉ còn lại 3 người.
Thành thật mà nói thì những người này vẫn còn có thể chiến đấu khá tốt. Thử tưởng tượng một ngôi sao bé xíu như một con người chiến đấu với một hành tinh khổng lồ như con Fomorian lớn gấp nhiều lần cơ thể của họ. Sự thật thì cuộc chiến này như một cái gì đó rất huyền thoại thần thoại.
Cuộc chiến vẫn tiếp diễn được một lúc nữa, Kiếm Sĩ Trẻ vẫn còn tiếp tục chiến đấu, phô diễn những kỹ năng điêu luyện và cơ thể được đào tạo tốt với vô số [Nghệ thuật chiến đấu] và trang bị tuyệt vời. Dù cho bao lâu hắn có vật lộn như vậy đi chăng nữa, thì Vị Vua Khổng Lồ vẫn có thể dễ dàng chống đỡ lại, trận chiến không giới hạn này có một vẻ đẹp theo cách riêng của nó.
Nhưng cũng đã đến hồi kết thúc, cả hai bên vẫn còn đứng vững. Trong khi Vị Vua Khổng Lồ chỉ bị thương ở mức độ nhất định, còn Kiếm Sĩ Trẻ thì phủ đầy những vết thương mà Cleric thì đã không thể hồi phục kịp.
Người chiến thắng sẽ được quyết định vào thời điểm này.
Ngay sau đó, không khí ở khu vực đó dường như đang thay đổi.
Tôi có thể nghe được Vị Vua Khổng Lồ đang bắt đầu niệm phép, một loại ma thuật.
Mặc dù kết quả của loại phép thuật cao cấp này chỉ là một vết xước nhỏ, nhưng biểu hiện của những người này là sự thất vọng và kinh dị.
Tất cả những người phụ nữ đều biểu hiện một nét mặt tuyệt vọng khi họ nhìn vào những gì họ đang nghĩ về số mạng của họ.
Chỉ có một người vẫn được quyết tâm đó chính là Kiếm Sĩ Trẻ. Khi nhìn thấy điều đó, tôi cũng đã thực hiện quyết định của mình.
Tôi lấy ra một trong những vũ khí tấn công tầm xa và nhanh chóng biến đổi nó thành một cái như kiểu một cây súng bắn tỉa. Với một cái nòng súng dài cho phép tăng độ chính xác cho phát bắn. Cuối cùng thì cái nòng súng đã dài gấp 2 lần kích thước cơ thể của tôi. Tôi quyết định đặt tên cho vật phẩm mới này là [Ginude]. Tôi di chuyển nhanh chóng, vì tôi biết rằng nhóm này không thể cầm cự lâu hơn 10 phút trước khi Kiếm Sĩ Trẻ ngã xuống và tất cả sẽ bị xóa sổ.
Tôi yểm nhiều loại kỹ năng vào [Ginude] và sau đó tạo ra một mũi tên màu đen khổng lồ. Mũi tên này có sức hủy diệt gấp 5 lần so với một mũi tên bình thường. Nó cũng có tác dụng kì diệu của ma thuật [Kết thúc (Cội Nguồn)] mà tôi đã thêm vào để tăng thêm sức mạnh cho nó.
Ngay cả khi phát bắn này có thể dễ dàng phá hủy tường thành của một tòa lâu đài, nó vẫn có thể chưa đủ để giết Vị Vua Khổng Lồ. Sinh vật này đã có hàng chục năm kinh nghiệm và khả năng phòng thủ vượt xa hơn cả tôi, tôi thậm chí còn không biết chắc chắn phát bắn này có thành công hay không nữa.
Với suy nghĩ đó, tôi tiếp tục tiến tới với các kỹ năng ẩn thân.
Tôi muốn tăng khả năng giết chết con quái vật này ngay lập tức có thể ở một giới hạn cao nhất. Cho dù tôi có giết được nó hay không, nếu tôi thất bại, thì sau đó câu chuyện này sẽ không còn là một câu chuyện đùa nữa. Cũng đã gần một phút kể từ khi Vị Vua Khổng Lồ bắt đầu chuẩn bị cho hình thức tấn công của nó. Tất cả những gì tôi cần phải làm là chờ đợi cho đến khi nó chuẩn bị tấn công. Vào thời điểm đó, tôi sẽ tấn công bằng tất cả mọi thứ tôi có.
Và thời điểm đó cũng đến. Vị Vua Khổng Lồ thốt ra một nụ cười đắc thắng và tạo ra sự hủy diệt đột biến và kỳ diệu và phá hủy môi trường và cảnh quan xung quanh.
Tôi trở thành kẻ bắn tỉa ở trên đồi, chuẩn bị ám sát mục tiêu, và đây là cơ hội cho tôi.
[Ginude] đã chuẩn bị xong và nén đủ một lượng khí hydro. Sự bùng nổ của phát bắn với viên đạn lao ra ở tốc độ cao. Kết quả của việc kết hợp các kỹ năng của tôi với khẩu súng cũng đủ thấy được biểu hiện của nó mạnh mẽ hơn bất cứ loại vũ khí hủy diệt nào khác.Vũ khí này như một khẩu Rail-gun có khả năng bắn ra một viên đạn nhanh đến mức mà mục tiêu của nó sẽ bị dính trước trọng lực kịp thời tác động viên viên đạn.
Không khí bắt ra nhanh chóng và sóng xung kích của viên đạn có thể thấy rõ.
Vị Vua Khổng Lồ Cao Quý chỉ còn vài mét nữa là tới nhóm con người khi tôi bắn viên đạn đó.
Hiệu quả của phát bắn là làm tôi gần như điếc tai, sóng xung kích tạo một cơn sóng thần đầy máu me lên nhóm của các con người.
Mũi tên đâm vào vách núi, gây ra một vụ nổ khổng lồ mà phần núi vách núi đổ sụp xuống. Vài con Fomorian đã chết cũng rơi xuống sau khi điều đó xảy ra. Kết quả của thử nghiệm đầu tiên cho loại vũ khí mới này đã thành công.
Đầu của Vị Vua Khổng Lồ bị khoét một lỗ lớn và rơi xuống đất.
Cơ thể của Vị Vua Khổng Lồ bắt đầu ngã xuống, ngay trước nhóm của con người.
Tôi cũng đã xem xét đến tình huống này, và ngay giây phút phát bắn nổ ra, tôi cũng đã nhảy tới đó với một tốc độ bùng nổ. Trong một phần rất nhỏ giây khi mũi tên được bắn ra, tôi đã rút ngắn toàn bộ khoảng cách và chuẩn bị một cuộc tấn công bất ngờ để hoàn thành việc ám sát của tôi. Khi Vị Vua Khổng Lồ chết, tôi đã sử dụng tốc độ của tôi để giữ cho những con người này không bị nghiền nát.
Ngay sau đó, toàn bộ vách núi bắt đầu đổ xuống. Như vậy tôi đã đảm bảo được những người này sẽ không chết do bị nghiền nát. Vì họ đã trình diễn cho tôi một show diễn rất tuyệt vời trong suốt khoảng thời gian này, tôi xem đây là tiền vé xem show của tôi.

Trên hết thì tôi vẫn là một người tốt bụng mà.
Mặc dù lý do sâu xa hơn là họ không phải đối tượng săn đuổi của tôi, vì thế không có lý do gì lại để những con người này kết thúc cuộc đời của họ chỉ vì bị đá đè chết.
Sau đó tôi dành sự chú ý của mình đến Vị Vua Khổng Lồ, cơ thể bị phá vỡ và cái đầu bị rách toẹt rơi xuống chỗ chúng tôi. Tôi dành một chút thời gian để cười cho thỏa mãn. Ở đây Vị Vua Khổng Lồ đã sắp tạo ra một vụ chấn động kinh khủng, nhưng rồi lại tự giết bản thân mình. Nó bị hủy diệt trong tích tắc, không thể nhận ra được sự sống của mình đã kết thúc, bối rối khi thấy cơ thể của mình lại nằm trong tầm mắt của mình khi qua đời.
Trong khi tận hưởng niềm vui chiến thắng, tôi đặt tất cả các phần của Vị Vua Khổng Lồ và các con Fomorian khác. Tôi sẽ không thể mất một phần nào trong lúc thu thập đâu, đặt chúng vào cái không gian khổng lồ của Rương vật phẩm.
Tôi cũng không chắc là mấy thứ khổng lồ này có vừa Rương vật phẩm của tôi, nhưng chắc là đủ, nó chẳng gặp vấn đề gì cả.
Sau khi xong việc đó, tôi phải tự hỏi bản thân là có nên giết hết những người trong nhóm này không để nhận được kỹ năng và trang bị của họ. Đó là một sự lựa chọn rất khó khăn. Khả năng bổ sung họ vào nhóm lính đánh thuê của tôi là rất thấp.
Grừ. Đây là một cuộc đi săn thú vị, từ lúc bắt đầu, tôi chắc chắn sẽ giết tất cả mọi thứ nếu cả 2 bên yếu đi, mặc dù bây giờ tôi lại tự hỏi bản thân mình để có sự lựa chọn khác.
Trên hết là Cleric thì không nắm rõ tình hình đang xảy ra là gì. Cô ấy đang nổi điên lên và hoảng loạn. Chỉ khi sắp bị giết bởi Vị Vua Khổng Lồ thì cổ của nó vỡ thành một bể máu, đổ xuống người họ. Sau đó thì họ bị kéo đi và được cứu mạng khỏi việc bị nghiền nát bởi những tảng đá rơi xuống. Đây chắc chắn là một tình huống mà hầu hết mọi người đều không thể nào thốt nên lời.
Ở trạng thái này, tôi có thể giết họ mà không gặp vấn đề gì.
Tôi tiếp cận đến họ trong trạng thái cơ thể đã kích hoạt các kỹ năng, sát khí của tôi cực kỳ cao.
Ngay lúc đó, Chiến binh dùng khiên với những thương tổn kinh khủng và Nữ chiến binh cầm giáo cũng bị thương không kém nhưng cả hai người họ đều đứng dậy và tới trước chỗ của Cleric, mặc cho vết thương cực kỳ nặng nề của họ. Trang bị của họ dường như là hỏng hết rồi, quần áo thì rách rưới, và cơ thể họ chỉ có máu và máu. Hai người trước mặt tôi đây đều bị thương và cơ thể thì biến dạng, cả hai người họ chắc gãy vài chục cây xương là ít đấy.
Nhưng ánh mắt của họ vẫn rực lửa. Thấy vậy, tôi thoát ra khỏi sự khát máu của mình, dường như có một thứ gì đó toát lên ở 2 người này. Mặc dù họ chẳng thể bảo vệ nổi bản thân nhưng vẫn đứng đó thở hổn hển và ngăn không cho tôi bước tiếp.
Sau đó, tôi thực sự bắt đầu suy nghĩ. Tôi không thể ở cái trạng thái này chỉ vì lý do họ bị đánh bởi tôi vì họ quá yếu được. Tôi đã quan sát họ chiến đấu và chuyển sang trạng thái đáng thương này sau một cuộc chiến chống lại một kẻ thù cực kỳ hùng mạnh. Đột nhiên tôi xuất hiện và can thiệp vào cuộc chiến của họ để rồi lấy đi tất cả các phần thưởng. Ý nghĩ này cũng đủ để họ cảm thấy hổ thẹn và giết chết đi bản thân mình khi đang ở trạng thái đó.
Sau đó tôi quay lại và đối mặt với Kiếm Sĩ Trẻ. Tôi bước thẳng tới chỗ của nó và nhìn thẳng vào mắt nó. Đôi mắt mỏi mệt, nhưng tinh thần vẫn còn bùng cháy, một thứ mà tôi cực kỳ thích. Giết một tên con người mà nó thì không có một chút sợ hãi khi đứng trước tôi thì thật là lãng phí. Ăn thịt và uống máu của nó khi tôi vẫn chưa được chiến đấu với nó thì thật là lãng phí. Giết nó cũng thật là lãng phí.
Tôi quyết định tôi sẽ bắt họ và mang họ về với tôi. Tôi trả lời rằng là tôi sẽ không giết họ, nhưng với điều kiện họ phải đi với tôi. Nghe vậy, Kiếm Sĩ Trẻ nhìn thẳng vào mắt tôi một hồi lâu rồi đồng ý.
Tôi đã có được cơ thể của các Fomorian cũng như thịt của Vị Vua Khổng Lồ trong ngày hôm nay. Hơn nữa, tôi cũng xoay sở để có thêm vài chiến binh con người mạnh mẽ. Thêm nữa là có vài vẻ đẹp tuyệt vời trộn lẫn trong nhóm này.
Sau khi Kiếm Sĩ Trẻ đồng ý với yêu cầu của tôi, nó không hề tỏ ra một chút sự thù địch nào nữa, mặc những người khác vẫn còn thận trọng. Tôi tiến hành chữa trị cho họ từng người một. Đầu tiên là Chiến binh dùng khiên vì tên này có thể chết bất cứ lúc nào. Tôi đưa cho nó một lọ Potion hồi máu do Giả kim thuật-san tạo ra để ổn định tình trạng của nó trong khi điều trị cho 2 nhân thú khác.
Cleric và Pháp sư có thể phục hồi một cách tự nhiên, nhưng thậm chí có như vậy đi nữa, tôi vẫn ép họ uống lọ Potion hồi phục Mana, sản phẩn của Giả kim thuật-san.
Trong suốt cuộc chiến họ đã sử dụng quá nhiều Mana. Trong trường hợp dùng quá nhiều Mana một cách nhanh chóng, nó có thể tạo ra các tác dụng xấu cho cơ thể, đây là thứ mà tôi đang muốn tránh.
Tôi có thể sử dụng [Máu tiên thần dược] của tôi để hồi phục đầy máu cho họ, nhưng tôi nghĩ tốt hơn là không nên làm vậy. Nguy cơ để lộ thông tin này cho nhiều người biết là cực kỳ nguy hiểm. Tất cả các vết thương của họ có thể được chữa lành và hồi phục tự nhiên nếu để yên nó như vậy.
Họ cũng từ từ giảm bớt sự thận trọng với tôi khi tôi tiếp tục chữa trị cho họ. Họ có thể đang nghĩ rằng tôi là một con Ogre Mage, một thực thể được biết đến bởi sức mạnh tuyệt vời nhưng hầu như không bao giờ tấn công con người.
Sự thật là sát khí của tôi tăng lên mạnh mẽ để ngăn chặn cái ý định tấn công tôi.
Tôi được hỏi là đã có chuyện gì xảy ra với những cái xác chết, và tôi chỉ đơn giản là nói một lời nói dối là tôi đã sử dụng một vật phẩm ma thuật để lưu trữ chúng.
Trong trường hợp này vẫn có nguy cơ ảnh hưởng đến sự sống còn của tôi, ngay cả khi nhóm này đã bị yếu đi, thực tế là Kiếm Sĩ Trẻ vẫn có thể chiến đấu ngang bằng với tôi. Tôi không có dại mà vì một vài vật phẩm mà phải đánh đổi cả mạng sống đâu, nên lựa chọn tiếp theo tốt nhất là nên để phần thắng về phía tôi. Một trong số họ vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục, nhưng bây giờ, thì họ chẳng có động thái gì đối với tôi cả. Sự căng thẳng cũng từ từ giảm xuống.
Tôi cũng đã bị cám dỗ bởi ý định dành riêng các cô gái cho bản thân mình, nhưng tôi nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ này vì rủi ro liên quan đến việc giữ các cô gái xinh đẹp này. Nó có thể khiến tôi phải đối đầu với Kiếm Sĩ Trẻ. Sau khi hoàn thành việc chữa trị cho họ, tôi được hỏi lý do tại sao lại ra cứu họ. Lời đáp trả của tôi là tôi đang ở trong khu vực này và tôi ấn tượng với việc thu thập các nguyên liệu. Vì họ gần như bị tiêu diệt, nên tôi quyết định là tôi sẽ không chờ đợi nữa và nắm lấy cơ hội của mình.
Nhóm này cũng khá nghi ngờ câu trả lời của tôi, có nhiều điểm tôi cũng thấy nghi ngờ nhưng cuối cùng thì vẫn giống nhau thôi. Mặc dù tất cả mọi thứ tôi nói ít nhiều gì cũng là sự thật, tôi muốn có nguyên liệu, và tôi chỉ hành động ngay khi họ sắp bị giết. Chỉ có một người trong nhóm chấp nhận điều này là Kiếm Sĩ Trẻ người đã cúi đầu và cảm ơn tôi rất nhiều.
Căng thẳng này giờ cũng được phá bỏ với dấu hiệu tốt từ sự thiện chí của Kiếm Sĩ Trẻ. Tôi không thể thu thập toàn bộ nguyên liệu từ Fomorian, nên tôi sẽ lo vụ này sau.
Trong khi đang làm thế, tôi quyết định rằng vì chúng tôi đang ở trong một nhiệm vụ, thật là không tốt một chút nào nếu mang theo quá nhiều tay chân theo chúng tôi, sẽ làm tăng thêm nguy hiểm cho cả nhóm. Nên cuối cùng thì chúng tôi đường ai nấy đi, tôi bỏ qua một vài bộ phận của Fomorian và kết thúc việc này ở đây.
Tôi nhanh chóng di chuyển đến một khu vực an toàn vì thời gian cứ trôi là kỹ năng tôi nhận được cũng sẽ giảm xuống. Lo lắng của tôi vẫn hiện diện vì khi tôi bắt đầu ăn, tôi sẽ trở thành một mục tiêu tấn công hoàn hảo và sẽ có nguy cơ mất đi phần thưởng trong trường hợp xấu nhất.
Tôi dành khoảng 10 phút ở tốc độ nhanh nhất để tìm kiếm nơi an toàn để bắt đầu ăn chiến lợi phẩm của mình.
Mặc dù đã mất cái đầu, nhưng cơ thể của con quái thú vẫn còn rất to lớn. Sẽ hơi lâu để tôi ăn hết đống thịt này vì vậy tôi quyết định sẽ thử nghiệm một vài lý thuyết của tôi. Và như vậy tôi biến cơ thể của mình thành một con Slime khổng lồ bằng cách sử dụng [Biến hình]. Tôi bao bọc toàn bộ cơ thể của Vị Vua Khổng Lồ trong cơ thể và bắt đầu hấp thụ. Cơ thể là quá to để bắt đầu với nó và nó có thể sẽ mất vài giờ để ăn hết theo cách bình thường, nhưng bằng cách này tôi có thể thử nghiệm một cách hoàn hảo.
Cuối cùng thì chẳng có vấn đề gì và tôi hấp thụ những cái xác một cách dễ dàng:
Học kỹ năng [Mắt quỷ chết chóc].
Học kỹ năng [Vượt quá mức cần thiết].
Học kỹ năng [Cú đấm tối thượng của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Vị thế của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Sự khôn ngoan của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Máu và Thịt của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Cơ thể của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Sức sống huyền bí của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Búa sắt của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Tiêu diệt người khổng lồ].
Học kỹ năng [Vẻ ngoài của Vị Vua Khổng Lồ].
Học kỹ năng [Cánh tay trái của thần mưa (Parjanya)].
Học kỹ năng [Cánh tay phải của thần sấm (Illatici)]
Học kỹ năng [Kháng thủy tuyệt đối].
Học kỹ năng [Kháng lôi tuyệt đối].
Học kỹ năng [Kháng mắt quỷ tuyệt đối].
Học kỹ năng [Kháng thổ tuyệt đối].
Học kỹ năng [Người cai trị vùng đất].

Học kỹ năng [Bạo chúa].
Học kỹ năng [Triệu hồi: Người khổng lồ].
Học kỹ năng [Ngôn ngữ Người khổng lồ].
Từ trước tới giờ, đây là lần đầu tiên tôi nhận được nhiều kỹ năng đến như vậy mà chỉ với một loài; hơn 20 kỹ năng chỉ trong một lần.
Tôi không thể nói là tôi có thể giấu nổi sự ngạc nhiên ngay cả khi tôi muốn vậy.
Thử tưởng tượng loài sinh vật mạnh mẽ như vậy, nhưng giờ thì, tôi cần bình tĩnh lại và trở về.
Tôi muốn dành một chút thời gian cho các đứa con của tôi, nên cần phải nói là chuyến đi săn của tôi kết thúc ở đây.
Trên đường về tôi muốn thử nghiệm một vài kỹ năng trong lúc đi bộ. Khi đó, một con thỏ trắng xuất hiện và tôi chọn [Búa sắt của Vị Vua Khổng Lồ] dùng để xử lý nó. Trong chớp mắt, có một ảo giác có một cái gì đó khổng lồ trong tay tôi. Khi tôi ném nó đi, con thỏ biến thành một bông hoa máu đỏ và biến mất. Quả là một vũ khí đáng sợ, nhưng nó khá hữu dụng.
Sau đó thì cũng chẳng có gì đặc biệt xảy ra, và tôi trở về hang động. Tôi ôm lấy con mình.
Ngay sau đó, tôi nghe “Papa”. Rõ ràng là Hai chị em đã dạy chúng một vài từ cho những đứa trẻ này trong lúc tôi đi ra ngoài. Người đã nói vậy chính là con trai của tôi Argento. À, như vậy là quá tốt, tôi muốn có một máy ảnh để lưu giữ những khoảnh khắc này. Tôi sẽ nhớ mãi những ký ức này.
Ở mức độ nào đó, tôi liên lạc với các Dwarf và Elf đang ở cơ sở để thông báo về sự phát triển của các con của tôi. Vì có thể giả định là do tôi đã rất bất thường rồi nên các con của tôi cũng sẽ tương tự như vậy.
Sau khi chơi với Auro và Argento được một lúc, tôi nghiền nát một phần của cái gạc của con Hươu Trắng thành dạng bột và đặt nó vào sữa từ Hai chị em. Cơ thể của cả hai đứa Auro và Argento đều bắt đầu phát sáng một chút và viên Ngọc Ogre của chúng bắt đầu tỏa sáng. Rất có khả năng là chúng sẽ có những kỹ năng tương tự của tôi và chúng sẽ trở thành những chiến binh vĩ đại trong tương lai.
Con Hươu Trắng chắc chắn là rất mạnh rồi. Với cái gạc khổng lồ của nó, nó sẽ được dùng trong một khoảng thời gian khá dài để bổ sung sự tăng trưởng cho các con của tôi. Nó sẽ cung cấp đủ dưỡng chất với một lượng nhỏ. Với sức mạnh của con quái thú này, làm như vậy cũng đủ làm tăng lên tiềm năng sức mạnh của các con của tôi khi chúng lớn lên.
Sau khi suy nghĩ một hồi thì tôi đưa một phần nhỏ cho Tóc đỏ, cô ấy ngay sau một miếng cắn nhỏ, đôi mắt sau đỏ thẫm của cô ấy sáng lên và toàn bộ cơ thể rung chuyển mạnh từ năng lượng tuyệt vời thấm nhuần trong cái gạc.
Thấy vậy tôi càng thêm tò mò và không chống lại sự cám dỗ tôi lấy một phần nhỏ cho bản thân mình.
Học kỹ năng [Sự bảo vệ của Quái Thú ■].
Học kỹ năng [Đứa con yêu quý của ■■■].
Nhìn thấy điều này, tôi đã đánh giá hoàn toàn sai về con quái thú này. Con quái thú này chính là một thực thể sánh ngang với các vị thần cổ đại. Sức mạnh của nó thật đáng sợ, mà tôi đã hơi kiêu ngạo khi nghĩ rằng tôi vẫn có vài % cơ hội đánh quái sinh vật này. Trong thực tế, chẳng có một % nào là tôi sẽ sống sót cả.
Thực tế là tôi đã không giết bởi lòng thương xót của con Hươu Trắng.
Tôi đã quá non nớt và nóng vội. Từ bây giờ, tôi sẽ thề với lòng mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, hơn cả con Hươu Trắng này.
Vâng, nếu tôi gặp lại nó một lần nữa, tôi sẽ thực sự thận trọng và tôn trọng sức mạnh của nó.
Thịt của con Hươu Trắng này chắc chắn là rất ngon rồi, tôi sẽ không bao giờ có thể hiểu được cái hương vị này.
Tâm trí tôi quay lại với những đứa con của tôi, tôi tự hỏi chúng có nhận được các kỹ năng tương tự như tôi không, hoặc là chúng có nhận được khả năng hấp thụ kỹ năng của tôi không. Cả hai điều này sẽ hữu dụng trong tương lai xa.
Với suy nghĩ tương tự như vậy, tôi đã tò mò khám phá xem có những loài nào, hoặc cá thể nào đó cũng như tôi, với khả năng hấp thụ kỹ năng từ con mồi không…
Nhân tiện thì Tóc đỏ vừa nhận được [Nghề-Người ăn thịt quái thú đáng sợ]. Như vậy thì sự kiện tương tự sẽ xảy ra với con của tôi, chúng có lẽ đã nhận được những kỹ năng tương tự, hoặc là nhận được [Sự bảo vệ của Quái Thú ■].
Thôi, các con của tôi vẫn còn quá nhỏ để nắm được tình hình này. Bên cạnh đó tôi đã hoàn toàn kiệt sức.
Sau đó, tôi đột ngột rơi vào giấc ngủ.
[Level đã đạt đến giới hạn]
[Điều kiện đặc biệt hoàn thành «Tàn sát quân đội» «Á Thần» «Tiêu diệt Chúa tể rừng núi» «Tiêu diệt Vị Vua Khổng Lồ» « Tuyên chiến ■■» và mở khóa [Apostle Lord (Chủng loài tuyệt chủng)] cho [Tiến hóa] có thể]
[Bạn có muốn [Tiến hóa]?]
[«CÓ» «KHÔNG»]
Tôi chọn «CÓ» như là một mảnh ý thức cuối cùng trước khi tôi về lại bóng tối của giấc ngủ sâu.
[Ogarou Tiến hóa đến thứ hạng yêu cầu]
[Tên thật được thừa nhận bởi ※※※ đã có sẵn]
[Ogarou nhận Tên Thật: {Yatendoujii}]
[Yatendoujii được cấp kỹ năng độc nhất vô nhị]
[Kỹ năng độc nhất vô nhị của Yatendoujii:]
[Kỹ năng được cấp {Thủ lĩnh của Demon}]
[Kỹ năng được cấp {Sự chấp thuận của Demon}] (ma quỷ)
[Yatendoujii nhận điều kiện đặc biệt về đặc ân của các vị Thần]
[Điều kiện cụ thể bắt buộc, theo chỉ định từ ※※※, Yatendoujii nhận năm kỹ năng đặc biệt từ ※※※]
[Lỗi được phát hiện]
[Trong các kỹ năng đặc biệt được nhận, có hai điều kiện không được đáp ứng]
[Miễn trừ kỹ năng mà điều kiện không được đáp ứng]
[Yatendoujii nhận được các kỹ năng sau đây:]
[Cơn thịnh nộ của Chúa Trời]
[Kẻ cướp số phận]
[Số mạng của một huyền thoại tuyệt vời {Quỷ Đen Thiên Thực}] (Quỷ Đen Che Đi Mặt Trời)
[[Kỹ năng đặc biệt ■■■■] vẫn bị khóa {điều kiện không được đáp ứng}]
[[Kỹ năng đặc biệt ■■■■] vẫn bị khóa {điều kiện không được đáp ứng}]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.