Bạn đang đọc Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận: Chương 42
Không khí vui vẻ và ấm áp lan khắp phố phường, đến từng ngõ nhỏ. Cây cối như xanh hơn. Nắng như ấm hơn. Trời như xanh hơn. Mây như trắng hơn. Nước như trong hơn…
Một chiếc bóng cô đơn bước từng bước trên con đường nhựa nhỏ, hai bên là cỏ. Đưa mắt nhìn đồng cỏ xanh ngắt một màu hai bên, lòng Devil thanh thản đi đôi chút. Lòng tự nhủ, mẹ ơi con sắp báo thù ẹ được rồi.
Trong đầu, bất chợt hiện ra nụ cười dù chỉ rất nhạt của Snow. Nhớ đến lúc Sky ôm Snow lòng anh lại có chút khó chịu.
Bất chợt anh phát hiện mình đang nhớ nó. Giờ đây anh lại có chút phân vân. Việc anh làm là đúng hay sai?
Chiếc bóng kéo dài trên mặt đường, cô đơn lạ thường…
Snow ngồi bên chiếc bàn trà kiểu Nhật. Trước mặt là bộ trà cụ bằng gỗ tinh xảo. Nó đang ngồi thưởng trà. Vị trà có chút chát đọng lại nơi đầu lưỡi.
Chiếc chuông gió kêu leng keng nghe thật vui tai.
_ Alo
Nó trả lời điện thoại. Một tay vẫn cầm tách trà nhâm nhi. Mắt hiện lên ý cười khi nhìn White và Moon nghịch trên thảm.
_ Chiến dịch vây bắt đường dây ma túy đã thất bại.
_ Tôi biết rồi.
Nó lạnh nhạt nói rồi cúp máy. Thoải mái dựa vào Black ở phía sau, mắt nhìn lên bầu trời. Trong đầu, bắt đầu lên kế hoạch.
Chân bất giác bước nhanh hơn, ánh mắt nhìn xung quanh tìm bóng dáng một người. Devil không hiểu mình đang làm gì. Hôm nay là ngày đi học lại, anh đến sớm. Sải từng bước chân về phía lớp học.
Cạch…
Devil mở cửa, bước vào.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt đang ngủ say nơi bàn cuối. Nó gối đầu lên hai tay, tóc xõa sau lưng.
Hình ảnh nó lúc này đã in sâu vào lòng Devil. Lúc ngủ, trông nó hiền hơn, không lạnh lùng. Nó ngủ thật bình yên.
Bước về phía nó, thật nhẹ nhàng, anh không muốn làm nó thức giấc. Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nó, lẳng lặng nhìn nó. Ánh nắng bào trùm không gian.
Khung cảnh thật lãng mạn…
Nếu như…
Windy không rượt Sky chạy vòng quanh lớp. Tiếp theo, Rainy và Dan vừa cười vừa nói đi vào trong lớp. Sun và Samy cũng góp vui, trêu chọc Sky và Windy.
Không khí im lặng bỗng chốc bị phá vỡ. Lông mi nó lay động, đôi mắt lạnh lùng mở ra. Devil vội vàng dời ánh mắt đi nơi khác. Vành tai có chút đỏ nhưng rất khó phát hiện.
Rất nhanh, cả lớp đã đến đủ…
Cô Liên cũng sôi nổi nói chuyện với học sinh…
Nói đã, cô Liên mới quát cả loiwp im lặng nói có việc cần tuyên bố. Cả lớp im lặng nhìn cô chờ đợi. Trong đầu không biết đã đưa ra bao nhiêu loại giả thiết.
_ Đã có kết quả thi học kỳ… Lớp ta đứng…
Cô Liên cố tình kéo dài giọng khiến cả lớp hồi hộp.
_ Bét toàn trường…
Cả lớp như bùng nổ trước tin cô Liên nói, một số học sinh lên tiếng hỏi tại sao… Đợi cả lớp có vẻ đã lên đến cao trào, cô Liên mới nói tiếp:
_ Từ dưới đếm lên.
Một lần nữa, cả lớp như bùng nổ, nhưng lần này là nói về cô Liên.
Ngồi dưới, nó thấy hình như mình chọn sai người. Sun, Samy, Rainy và Dan cũng không biết nên nói gì. Riêng Windy và Sky lại hào hứng một cách lạ thường. Hai người vừa nghĩ ra một trò.
Tập trung mấy học sinh lại, thì thầm vào tai họ mấy câu…
Cô Liên không hiểu sao tự dưng thấy lạnh lạnh sống lưng…
Rất nhanh cô biết tại sao. Cả lớp đột nhiên bắt cô khao vì 2 à không 3 lý do. Thứ nhất, vì lớp đứng đầu toàn trường đáng ăn mừng. Thứ hai, coi như là lì xì cả lớp. Thứ ba, lớp đứng đầu mà cô nói đứng bét đáng bị phạt.
Vậy là vì 3 lý do trên, tiền lương 1 tháng của cô Liên không cánh mà bay…
Trời có vẻ ấm áp hơn. Không khí như ngọt ngào hơn khi gần đến ngày Valentine. Có thêm chút đắng của chocolate.
Nó nhìn Sun với ánh mắt nửa tò mò nửa thú vị. Nó đoán Sun sắp sửa làm một việc gì đó. Suốt mấy ngày nay, anh không ngừng gọi điện thoại và ôm laptop tìm hiểu gì đó.
Windy làm chocolate tặng Sky nhưng thất bại liên tục. Trong khi đó Mina và Rainy chỉ làm vài lần là được.
Wild thì bận tới mức chẳng nhìn thấy Mina. Vì cậu muốn Valentine được đi chơi với Mina.
Vừa về phòng, nó lại có điện thoại. Cánh cửa chỉ khép hờ.
_ Alo
_…
_ 2 giờ sáng ngày 13, tại cầu X.
_…
_ 11 giờ đêm ngày 12, tại cảng Y.
Ngắt điện thoại, tay gõ lên thành giường theo nhịp. Nhìn về phía cánh cửa đang khép hờ. Nó nở nụ cười nửa miệng. Không biết là mỉa mai, chế giễu hay thương hại.