Bạn đang đọc Quyền Lực Bóng Đêm: Chúng Ta Là Hai Thế Giới – Chương 23: Why Not Me
Một hàng dài những chiếc mô tô, ô tô hàng hiệu nhất thế giới dựng trước khu thương mại vô cùng bắt mắt, rộng lớn thuộc quyền sở hữu nhà Lambert. Cậu xuống xe mở cửa cho cô. Cô khẽ cúi người bước ra, nhìn bao quát toàn khu thương mại.
– Chúng ta đi thôi cô chủ? – Alex dịu dàng nói với cô.
Khuôn mặt không biểu hiện cảm xúc, cô kiêu ngạo bước vào cùng mấy tên vệ sĩ theo sau. Trông cô thật nổi bật, từ khí phách toát ra, từ khuôn mặt của cô, từ đám người đi cùng.
Vừa bước vào, mọi ánh mắt dồn hết về phía cô. Ai cũng nhìn cô đầy ngưỡng mộ lẫn ghen tỵ. Lời bàn tán không ngừng vang lên
– Tiểu thư Oryoll nhà Lambert phải không? – một khách hàng thì thầm vào người đứng cạnh.
– Ừ. Khu thương mại này là của nhà cô ấy đấy. Trông cô ấy đẹp quá – khách hàng 2 suýt xoa khen ngợi.
– Đúng thế, cô ấy rất xinh đẹp nhưng có vẻ rất lạnh lùng.
– Tiểu thư nào chả vậy. Tớ ước được làm cô ấy một ngày.
– AAa. Tớ thích làm cô ấy mãi mãi. Hi
– Tham lam quá. A tớ ra xin cô ấy chụp ảnh cùng đây.
Cô bạn nọ nhanh nhảy chạy đến chỗ cô đang nghe quản lý giới thiệu về những sản phẩm mới nhất và những trang phục do công ty anh trai cô cung cấp. Cô rất ưng mắt bộ đầm của chính anh trai cô thiết kế. Anh hai đáng ghét thật, chưa mang về cho cô mà đã đem bán rồi.
– Thưa tiểu thư, đây là túi xách được ưa chuộng nhất trong giới thượng lưu những ngày gần đây. Nó là chiếc cuối cùng còn lại. Hai chiếc khác đã bán hết ngay sau ngày ra mắt.
– Còn đây đôi giày cao gót 12 phân, được chính chủ tịch chỉ đạo thiết kế , điểm đặc biệt của nó là nó sở…. – Vị quản lý đang thao thao bất tuyệt thì bị giọng của một cô nhóc nhanh miệng cắt ngang
– Tiểu thư Oryoll, chị chụp ảnh cùng em được không? Một tầm thôi. Em rất hâm mộ? – Đôi mắt cô nhóc sáng lên rất đáng yêu.
Hâm mộ sao? Cô đâu phải ngôi sao giải trí giống như những người mẫu ở công ty anh trai cô cũng đâu phải thiên tài có bộ não siêu phàm. Vậy hâm mộ ở điểm gì.
– Tiểu thư, một lần thôi được không? Chụp xong em sẽ đi ngay. Chị rất xinh đẹp và tài năng. Bạn em sẽ cười em vì không được chụp ảnh cùng chị đấy.
Sau lời nói của cô nhóc, mọi người bắt đầu hùa theo, kéo đến chỗ cô đòi chụp ảnh cùng. Càng lúc càng đông, cô không chụi được sự chen chúc này, càng không thích sự ồn ào và những ánh đền flash liên tục chiếu vào.
– Mau gọi cảnh vệ của khu thương mại đến đây – Tên quản lí thấy cô khó chụi, sợ cô không vừa lòng, ở đây lúc nào cũng đông khách, 6 tên vệ sĩ của cô khó có thể trụ được tiếp. Nơi đông người, Alex không thể manh động.
– Dạ vâng – Mấy cô nhân viên chen qua, tới tấp đi gọi cảnh vệ.
Alex chống hai tay vào tường, che các ánh đèn cho cô. Mấy người phía sau càng thế càng lấn tới đẩy xô đẩy va vào cậu. Mất đà, cậu ngã về phía trước. Hai cơ thể áp sát nhau, có thể cả hơi thở của nhau. Tim cậu đập rộn lên, hơi thở nóng dần, chỉ có cô vẫn bình thản, coi việc làm của cậu là việc cần làm của một vệ sĩ.
– Mong mọi người ổn định, tiếp tục mua sắm, không gây rối. – Tên đội trưởng cảnh vệ hét vào loa kêu khách hàng lập tức trở về khu mua sắm nơi có những món đồ muốn mua.
Hầu hết cảnh vệ của khu thương mại được tập hợp phá vòng vây cho cô. Đám đông tan dần, cậu bỏ hai tay ra, lo lắng hỏi cô:
– Cô chủ có sao không?
Cô lắc đầu.
– Thưa tiểu thư, chúng tôi thật sự xin lỗi về vụ việc vừa rồi. Mong tiểu thư bỏ qua. –
Tên quản lý cùng đội cảnh vệ cúi đầu xin lỗi.
Cô không nói gì tiếp tục đi đến gian hàng có những bộ váy và đôi giày cao gót trưng bày trong tủ kính với cái giá kinh khủng.
– Tất cả những bộ này đều được chủ tịch tham gia chỉ đạo và thiết kế. Còn đôi giày bên dưới là hàng độc chỉ có duy nhất một đôi trên thị trường, mới được ra mắt 1 ngày trước. Ai cũng rất thích nhưng giá cả thì không phải ai cũng đủ tiền mua.
Bảo sao ông anh mình lắm tiền vậy? Mới ra mắt 1 ngày trước, vậy thì cứ để đó cho nổi tiếng đi. Cô đi tiếp đến gian hàng về nước Pháp. Nói đến nước hoa thì nước hoa của Pháp lúc nào cũng được nhắc đến đầu tiên. Các quý bà, công nương, tiểu thư giới thượng lưu đều thích sử dụng những loại nước hoa
Pháp. Nó mang mùi hương quyến rũ, cao sang tô đậm chỗ đứng của mình.
– Đây là loại mới nhất thưa tiểu thư. – Quản lý đưa lọ nước hoa màu tím trước mặt cô. – Nó rất hợp nếu tiểu thư kết hợp với bộ đầm này.
Cô gật đầu.
– Tiểu thư muốn lấy trọn bộ nước hoa, đầm, giày và túi xách ạ? – quản lý hỏi lại cho chắc ăn một lần nữa.
– Vâng. Mau gói lại cho tiểu thư.
– Dạ vâng.
Cô giơ tay lên ra hiệu khoan đã.
– Tiểu thư có gì sao bảo ạ?
Tên quản lý hơi thấp còn cô thì đang đi đôi giày quá cao. Cô khẽ cúi người xuống nói vào tai hắn
– Comple nam – giọng nói lạnh lẽo, nhưng đủ rõ cho quản lý nghe.
– Dạ được, mời tiểu thư qua đây.
Hắn dẫn cô đến gian hàng toàn những bộ đồ nam trải dài gần 470 m. Mấy hàng lận lại còn dài nữa. Cô chán nản liếc xéo tên quản lý. Hắn hiểu ý ngay liền búng tay. Lập tức 5 bộ ple nam đưa đến. Cô ngắm nghía rồi lấy rút ra bộ màu đen mặc cho Alex.
– Cô chủ muốn tôi mặc cái này sao? – Cậu ngạc nhiên.
Cô gật đầu.
– Cái này không phải cô mua cho cậu chủ sao?
Cô lắc đầu, cài cúc áo cho cậu. Vuốt lại những nếp trên áo, hành động của cô không gây ít sự chú ý. Từ trước, cô chưa làm với ai như vậy trừ Kai. Việc làm đầy yêu thương vừa rồi làm tim cậu vui sướng, hạnh phúc và khiến ột người con trai vô tình nhìn thấy đau xót. Florent buồn tủi, chua xót. Vì thân phận cậu không đủ hay vì cô không thèm đếm xỉa đến cậu?
Mọi ngày cậu chẳng bao giờ bước chân vào những nơi xa xỉ, hào nhoáng như thế này. Hôm nay, cậu nhận được tiền thắng cược từ vụ đua xe tối qua. Cậu quyết định mua một món đồ cho cô rồi sẽ cùng mẹ đến nhà người cha mới sống. Nhưng ….
Why oh why tell me why not me
Why oh why we were meant to be
Baby I know I could be all you need
Why oh why oh why.
Người cô cần không phải là cậu. Lặng lẽ dời khu thương mại mà lòng cậu nặng trĩu.
Cô đưa thẻ thanh toán riêng của mình ở khu thương mại cho nhân viên quầy thu ngân.
* Rẹt *
– Cảm ơn tiểu thư. Của cô đây ạ – cô nhân viên lễ phép đưa trả lại thẻ.