Bạn đang đọc Quyển 2 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim – Chương 148: Debut Center Ở Trong Lòng Đỉnh Lưu1
* Debut: Lần xuất hiện đầu tiên trước công chúng.
*Đỉnh lưu: Đỉnh lưu là từ để chỉ những ngôi sao sở hữu lượng fan cực lớn, hàng đầu làng giải trí Cbiz trong từng giai đoạn.
*Center: Hiểu đơn giản hơn chính là người đứng giữa trong các màn biểu diễn, được ưu ái nhất, chiếm nhiều spotlight nhất, dễ được người khác nhìn thấy nhất.
Công ty Giải trí Hoa Sướng.
Trong phòng tập, các cô gái đang mặc trang phục luyện tập, mồ hôi tuôn ra như mưa.
Lão sư hô to dừng lại: “Được rồi, hôm nay tập đến đây thôi.” Các cô gái trong phòng tập nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Đợi giáo viên đi khỏi, phòng tập yên tĩnh ngay lập tức bùng nổ.
“Yểu Yểu, danh sách đã có rồi, cậu không đi xem à?” Linh Quỳnh bị nữ thực tập sinh vỗ vai.
Linh Quỳnh cột tóc lên, lắc đầu: “Không đi.”
“Ài, người ta sớm đã có quyết định nội bộ rồi, đi xem làm gì nữa.” Bên cạnh truyền đến giọng nói mỉa mai.
Giọng nói kia vừa dứt, lập tức có người tiếp lời: “Người với người đúng là không giống nhau, mọi người luyện tập chăm chỉ khổ cực lâu như vậy, không sánh bằng người ta chỉ cần nằm xuống là có được đâu.”
Nữ thực tập sinh kia bỏ tay trên vai Linh Quỳnh xuống nhíu mày: “Mấy người đang nói linh tinh gì vậy!”
“Người với người không giống nhau à?” Linh Quỳnh kéo nữ thực tập sinh kia ra, quay người lại, mỉm cười nhìn thẳng về phía mấy nữ thực tập sinh: “Cho dù các người muốn được nằm, cũng không ai thèm.”
“Nói như vậy là cô thừa nhận rồi?”
Linh Quỳnh trợn mắt lên: “Tôi thừa nhận cái gì? Tôi chỉ nói sự thật, muốn tôi thừa nhận cái gì? Thừa nhận các người thật sự muốn nằm cũng không ai thèm à?”
“…………”
Một nữ thực tập sinh trong đó tức giận mắng: ” Thẩm Yểu Yểu, cô không cần mặt mũi à!”
Linh Quỳnh nhún vai, lông mày cong lên nói: “Đương nhiên cần, không cần sao có thể xinh đẹp như này?”
Nữ thực tập sinh kia nhìn gương mặt hoàn mỹ của cô mà tức muốn nổ tung lồng ngực.
Trong phòng tập có mười mấy nữ thực tập sinh, nhưng không một ai có nhan sắc có thể sánh được với cô.
Trong mắt nữ thực tập sinh kia hiện lên sự ghen ghét, cô ta nghiến răng: “Cô đúng là không có một chút liêm sỉ nào sao?”
Linh Quỳnh cười một cái: “Nếu có liêm sỉ cô đã không ở câu lạc bộ Ánh Trăng vào đêm thứ sáu….”
“Thẩm Yểu Yểu!!” Nữ thực tập sinh kia cao giọng cắt ngang lời của Linh Quỳnh.
Cô ta nhìn chằm chằm Linh Quỳnh, vừa sốc lại vừa sợ hãi.
Làm sao mà cô ta biết được….
Linh Quỳnh lấy đồ của mình rồi đi ra ngoài.
Lúc đi ngang qua nữ thực tập sinh đó, cô hơi nghiêng người, dùng giọng nói mà chỉ hai người nghe được: ” Nếu để tôi nghe thấy cô nói xấu tôi một lần nữa, tôi cũng không ngại nói chút sự thật cho mọi người biết để ăn dưa đâu.”
“Yểu Yểu, đợi tớ với.”
Khi Linh Quỳnh đến phó bản này, đúng vào ngày nữ chính chôn cất, trên bia mộ nữ chính, cô nhìn vào khoảng không xa xăm.
Bối cảnh của phó bản là quá của nữ chính trong làng giải trí.
Nữ chính mới lần đầu bước chân vào làng giải trí, cái gì cũng không hiểu, bị bản hợp đồng của Hoa Sướng lừa thực sự thảm.
Không dễ dàng gì được nổi tiếng một chút, công ty giải trí Hoa Sướng lại sử dụng cô như đá kê chân lót đường cho những thiên tuyển chi nữ khác.
Sau đó khi nữ chính gặp được nam chính, bắt đầu một đường cất cánh.
Mà bây giờ nữ chính mới gặp nam chính không lâu, vẫn chưa kịp cất cánh, đã sụp đổ con đường thành thần rồi.
Nguyên chủ Thẩm Yểu Yểu, cô ấy có một khuôn mặt cực kì xinh đẹp, vì vậy mới có thể tiến vào công ty Hoa Sướng.
Cô vào muộn hơn nữ chính.
Khi mới đến, công ty đã cung cấp rất nhiều tài nguyên, đãi ngộ rất tốt vì vậy một số người trong công ty đã cảm thấy cô có người chống lưng.
Công ty muốn sắp xếp cho nữ chính đi cùng một đại lão, kết quả nữ chính không đến, chuyện này vốn dĩ không đến lượt nguyên chủ, nhưng là do cô có bộ dạng rất xinh đẹp, công ty còn muốn giữ cô để đào tạo thành gà đẻ trứng vàng.
Thế nhưng không biết đại lão kia có tin tức từ đâu, mà hắn chỉ đích danh tên họ Thẩm Yểu Yểu.
Công ty cũng không có cách nào, đành phải lừa Thẩm Yểu Yểu đi.
Lúc Thẩm Yểu Yểu đi, cứ tưởng chỉ là một bữa tiệc rượu bình thường, làm sao nghĩ công ty lại không có ý tốt như vậy.
Kết cục sau này của Thẩm Yểu Yểu cũng rất thảm.
Bởi vì chuyện này mà làm ầm ĩ rất lâu, không nghe theo sắp xếp của công ty.
Công ty lại chèn ép khắp nơi, căn bản không cho cô ấy cơ hội debut, còn sắp xếp cho cô ấy đủ loại tiệc rượu khác nhau.
Cuối cùng còn bị người ta tiêm thuốc cấm, chết vì sốc thuốc.
…!
Bởi vì sau khi tiến vào công ty rất được quan tâm, hơn nữa bộ dạng rất xinh đẹp, vì lẽ đó nên nguyên chủ bị những người khác chú ý tới rồi ghen ghét, đố kỵ.
Hà Đình Đình lúc nãy nói chuyện quái gở với Linh Quỳnh, chính là một trong những người đố kị nguyên chủ.
Nguyên chủ không có người đứng sau.
Có một điều chúng ta không thể phủ nhận, dựa vào nhan sắc có thể đạt được nhiều thứ hơn những người bình thường khác.
Nhưng những thứ này cũng cần phải trả giá.
Tại sao công ty lại đối xử tốt với nguyên chủ? Còn không phải vì muốn bồi dưỡng cô ấy thành cây hái ra tiền sao.
Không phải vậy công ty sẽ vô duyên vô cớ đối xử tốt với cô à?
Có một bạn học tên là Triệu Sương cùng với nguyên chủ, có thể coi là bạn bè của nhau.
Bọn họ đều là thực tập sinh của công ty, hai ngày trước có một đợt sát hạch để tuyển người đi tham gia một chương trình tuyển tú nữ.
Tiêu chuẩn có hạn, mọi người cạnh tranh bằng thực lực.
Ngày hôm nay chính là ngày mà danh sách được quyết định, cho nên mới có đoạn đối thoại vừa nãy.
Có khả năng Hà Đình Đình đã đạt được tin tức ngầm ở đâu đó, biết được tên của cô có trong danh sách.
“Yểu Yểu, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng, cậu đừng nghe lời bịa đặt của Hà Đình Đình, cô ta đang ghen tỵ với cậu đó.”
Sau khi nguyên chủ tiến vào công ty không bao lâu thì có tin tức ngầm lan truyền giữa các thực tập sinh.
Nói Thẩm Yểu Yểu không từ thủ đoạn làm cái loại giao dịch không thể gặp người nên công ty mới ưu đãi cô như vậy.
Linh Quỳnh cười cười: “Tôi không để trong lòng.”
“Vậy thì tốt rồi, cái cô Hà Đình Đình kia chính là không nhìn nổi người khác gặp chuyện tốt, bụng dạ hẹp hòi như lỗ kim ấy.”
Linh Quỳnh chỉ là cười, không đáp lời.
Triệu Sương cũng không để ý: “Yểu Yểu, cậu thật sự không đi xem danh sách à?”
“Không đi.”
Tên của nguyên chủ sẽ nằm trong cái danh sách đó.
Có điều…!
“Vậy tớ đi xem, xem xong về nói cho cậu.” Triệu Sương muốn đi xem: “Có điều tớ tin tưởng cậu nhất định sẽ có trong danh sách, cậu tập võ chăm chỉ như vậy, còn nhảy rất tốt nữa.”
Linh Quỳnh và Triệu Sương tách ra, cô đi về ký túc xá trước.
Tòa nhà này là địa bàn của thực tập sinh, ký túc xá cũng ở tòa nhà này.
Ngoại trừ thực tập sinh nữ các cô đây, còn có thực tập sinh nam.
Thực tập sinh nữ ở mấy tầng bên trên, nam ở bên dưới, hơi giống ký túc xá lúc còn đi học.
Bình thường không có chuyện gì thì không được phép ra ngoài.
Nhiệm vụ chính của các cô là luyện tập luyện tập, không ngừng luyện tập.
…!
Sau khi Linh Quỳnh tắm xong đi ra ngoài, vừa vặn gặp Hà Đình Đình và một bạn học khác quay trở lại.
Đúng, cô, Hà Đình Đình, Triệu Sương và một bạn học khác tên Diêu Phỉ Nhi ở cùng nhau.
Hà Đình Đình muốn nói cái gì đó, lại nhớ tới lời nhắc nhở của Linh Quỳnh, kiềm chế xuống, nói gì đó với người bạn kia, đợi người rời đi mới tìm đến Linh Quỳnh.
Hà Đình Đình quay cái ghế qua, khí thế hùng hổ nói: “Làm sao cô biết được việc kia?”
“Tôi nhìn thấy.” Linh Quỳnh ôm cánh tay, cũng không có vì đang ngồi mà khí thế không đủ.
Nhìn thấy…!
Hà Đình Đình: “Cô nhìn thấy được bao nhiêu?”
“Nên thấy hay không nên thấy cũng đều thấy hết.”
Ngày đó cô vừa vặn đi ngang qua thì nhìn thấy Hà Đình Đình đi xuống từ một chiếc xe, ôm ôm ấp ấp với một người đàn ông đi vào bên trong hội sở.
Cô ở đây đã được mấy ngày, Hà Đình Đình mỗi ngày đều âm dương quái khí đâm chọc cô.
Cô thấy hơi tò mò, nên đi theo liếc nhìn một chút.
Thông tin Linh Quỳnh nói ra rất đầy đủ, Hà Đình Đình không dám không tin.
Cô ta cắn răng uy hiếp Linh Quỳnh: “Nếu cô dám nói cho người khác biết, tôi sẽ xé nát cái miệng của cô ra!”
“Vậy thì ngậm cái miệng của cô lại.” Mũi chân Linh Quỳnh điểm xuống mặt đất, xoay ghế lại: “Cô tạo ra tin đồn nói xấu tôi nhưng đó cũng chỉ là tin đồn.
Cô thì không giống, của cô là sự thật từng làm.”
“Thẩm Yểu Yểu!”
Linh Quỳnh nghiêng đầu qua chỗ khác, ngoan ngoãn mỉm cười: “Tối với tôi chút, nói không chừng tôi sẽ giúp cô giữ bí mật.”.