Đọc truyện [Quyển 1] Vận Mệnh Đổi Xoay – Khuynh Thành Linh Nữ – Chương 32: Phiên ngoại : Nhưng câu chuyện ở biệt thự thế kỷ 21 của tiểu nữ nhi
Tiểu Nữ Nhi là: Tiểu Linh
Phiên ngoại: Tiểu nữ nhi lần đầu chăm đào và câu chuyện vui về cô bạn họ Ti tên Vi =)))
Sắp đến tết rồi
Đến trường rất vui
Sắp đến tết rồi
Về nhà rất vui
Mẹ sẽ may áo mới nhé
Ai cũng vui mừng ghê
Mùa xuân nay em đã lớn
Biết đi thăm ông bà
……
Tiểu Linh bé nhỏ ngồi trong căn biệt thự thứ 10 của ông bà ngoại, mân mê với cái hộp biết hát. Từ thuở sinh ra tới giờ bé còn chưa có được biết ti vi là gì đâu. Tại bé tí thì lang thang ngoài đường, được nhận về thì sống trong giới cổ võ làm sao biết được thế kỷ 21 như thế nào!
Năm nay bé 6 tuổi, papa, mama đều đi vắng. Mỗi người ẵm một em đi rùi! Yên Yên 5 tuổi, Miêu Miêu 3 tuổi. Cha nương bảo bé lớn nhất nên sẽ ở với ông bà.
Bé tức! Tức lắm! Tại sao bé lại lớn nhất cơ chứ! Bé không muốn chút nào! Papa mama không thương bé chút nào a ~~~~~~~~~~
Nhưng từ khi làm bạn với chiếc hộp biết hát thì bé mới biết chắc chắn mama thương bé nên mói đưa bé tới làm quen cùng họ Ti tên Vi a~ Bạn ti vi và bé thân nhau lắm cơ! Sống chết không rời luôn
….
Khi bé đi tắm…
– A! HUHU! Linh muốn Vi tắm cùng cơ!_ Bé sống chết ôm lấy Vi
– Ti vi tắm là bị chập mạch đấy con_ Bà ngoại nhẹ khuyên nhủ
– Chập… mạch?_ Bé lắp bắp
Ông ngoại gật gật đầu như đinh đóng cột vừa kéo tivi ra.
– Vậy ạ. Con không muốn Vi bị điên đâu!_ Bé cũng không quấy mà thả ti vi ra. Nhưng… lúc này ông Trúc đang kéo hết sức mạnh cái ti vi… nên….khi bé thả nó ra… tivi theo lực…đập mạnh vào người ông. Kêu một cái “” Ruỳnh “” [ P.s: hãy thử kéo hai đầu dây chun ra rồi thả một đầu nhé ]
– Con, con định giết ông ngoại à?_ Nói xong ông phun một ngụm máu
….
Khi bé ăn…
– Há miệng ra, cậu không ăn sẽ đói đấy Vi!_ Bé yêu ra giọng dỗ dành mớm cơm cho bạn Vi. Nhưng bé càng dỗ, bạn Vi càng ngoan cố không chịu ăn.
Bé oa oa khóc
– Bà ơi! Vi nạt con!_ Hức.. hức… nó không chịu ăn
“” Cộp”” Bà ngoại vỗ nhẹ lên ti vi rồi bảo
– Bà đánh vi! Thương Linh!
Nhưng bé vẫn khóc. Mọi người không biết làm cách nào thì cậu Trúc Hùng reo lên:
– Linh, mớm cơm vào giác cắm điện ấy!_ Tuy cậu biết thế sẽ từ biệt cái ti vi này nhưng đây là cách duy nhất.
– Hứ! Cậu điêu! Giác cắm là để cắm điện! Đừng hòng lừa con để giết vi!_ Bé căm tức nhìn kẻ có mưu đồ bất chính – Cậu Trúc Hùng. Rồi phụng phịu ăn cơm
……
Khi bé đi ngủ…
– Con! Nghe bà! Tivi phải đặt ở đây!
– Nhưng.. nhưng… con và bạn Vi không muốn xa rời nhau đâu!_ Bé khóc lóc, lại thêm mấy cái chớp vô[số]tội làm ai cũng mủi lòng
– Ách.. bà chỉ sợ lỡ đâu con chạm vào dây điện thì giật_ Bà ngoại nhè nhẹ vỗ đầu
– Vi không bao giờ hại con!!!!_ Bé nói chắc nịch rồi ôm luôn tivi lên giường ngủ
Tối đó, bé Linh yêu yêu không bị giật mà bạn Vi đáng thương lại bị bé ngoạn mục đá xuống giường ” Ầm “” một cái rõ to.
Ai cũng lại đó xem và đánh giá tình trạng của Vi, chỉ có người gây tội – Bé con Độc Linh vẫn ngủ say như chết
…
Và lần này là khi bé chăm sóc cây đào.
– Vi! Hôm qua mợ tớ tưới cho đào rồi! Hôm nay cậu sẽ được phân công! Đừng có lười đấy_ Nói xong bé quay vào trong nhà để Tivi ở đó=))))))))
Sáng ngày hôm sau… sớm sớm đã nghe công phu sư tử gầm
– Vi! Cậu lười không tưới cho Tiểu Đào Đào à!Nhìn Đào bị khô nước này! Hứ! Giận cậu luôn_ Nói xong bé đành ngậm ngùi cầm vòi tưới nước.
Bé ghét tưới lắm! Bé chỉ thích tỉa cành trang trí thôi! Đồ Vi đáng ghét! Cả Ti gia của cậu ấy đều đáng ghét! Tuyệt giao với cậu ta luôn!
Bỗng, bé nhớ tới bà ngoại bảo: “” Ti vi tắm là bị chập mạch đấy con “”
Hừm! Để trừng trị kẻ gian! Tớ sẽ khiến cậu chập mạch!
Bé bật lên cái vòi nước, nước từ từ phun ra, bé thích y phun vào Tiểu Đào Đào đang yên vị một góc.
Bé phun, phun
Bé lại phun lại phun
Bé lại phun lại phun
Bé lại phun lại phun
Bé lại phun lại phun
Bé lại phun lại phun….
Bé cưng nhìn gốc của đào đào đã ngập nước nhưng vẫn thấy chưa đủ. Bé cứ như vậy cầm vòi nước từ 10 giờ sáng cho đến 5 giờ chiều. Thậm chí quên luôn công cuộc trừng trị kẻ ác của mình!
– Con ơi là con! Con tưới kiểu gì mà ngập cả sân của ông rồi!!!!!!!!!!!_ Ông ngoại hét một tiếng, ngắm nhìn cái vườn như ao cá của mình.
P.s: Không có chỗ thoát nước