Quyển 1 Bảo Bối Mê Người Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng

Chương 5: Ánh Mắt Không Tệ


Bạn đang đọc Quyển 1 Bảo Bối Mê Người Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng FULL – Chương 5: Ánh Mắt Không Tệ


Editor: Shmily
——————–
Hạ Thập Thất đi qua ngồi xuống, chỉ vào bia trong tay Đường Đậu Đậu, nói: “Cho chị một ngụm.


Đường Đậu Đậu đem chai bia đưa cho cô, thuận thế tiến lại gần, cười hề hề: “Mau tới chia sẻ cảm thụ ngủ với nam nhân là như thế nào đi nào.

Có phải giống như trong phim 18+ không? Có dục tiên dục tử không?”
“Đường Đậu Đậu, hiện tại chị đây nghiêm túc nói cho mày biết, những gì mắt nhìn được cùng những gì tai nghe thấy đều không nhất định là sự thật.

” Hạ Thập Thất ngửa đầu uống một hớp bia lớn, sau đó đem chỗ còn lại nhét trả lại Đường Đậu Đậu, trịnh trọng nói: “Bởi vì rất có khả năng đó là đang lừa mày.


“Sao lại thế?” Đường Đậu Đậu để bia sang một bên, chống cằm nhìn Hạ Thập Thất, chờ cô trả lời.

“Bởi vì không sướng, cũng không có cảm giác dục tiên dục tử chứ sao.


” Hạ Thập Thất nhớ lại một chút dư vị lúc đó, thân thể rã rời, bụng có cảm giác trướng, nơi đó còn rất đau.

“Em biết rồi, nhất định là lúc hai người làm vào không đủ sâu.

” Đường Đậu Đậu phát biểu cái nhìn của mình.

Hạ Thập Thất: “Chọc tới cả trong bụng rồi mà còn không đủ sâu à?”
“Hắn dài như thế sao?” Đường Đậu Đậu chỉ chú ý tới chỗ này, lập tức từ chủ đề có đủ sâu hay không chuyển tới cái đó của Tịch Đình Ngự dài hay ngắn.

“Đường Đậu Đậu.

” Hạ Thập Thất chọc chọc cái trán của cô ấy, “Mày còn là trẻ vị thành niên, sách thì không đọc, cả ngày chỉ chú ý tới chuyện trên giường của nam nữ, đúng là giống hệt mẹ mày.


“Xem sách cũng không có tiền đồ bằng đi làm lưu manh, chị xem đi, hiện tại em một tuần trốn học ba ngày, thầy giáo cũng lười quản luôn rồi, tự do biết bao nhiêu.

Còn có những chuyện trên giường của nam nữ này, sớm hay muộn đều phải trải qua hết, hiện tại em biết nhiều một chút thì có gì là không tốt?”
Hạ Thập Thất không nói lại cô ấy, cúi đầu bóc lớp da mặt mỏng ở bên ngoài, là mặt nạ da người.


Trước khi lẻn vào phòng của Tịch Đình Ngự, cô đã cố ý ngụy trang đi, mục đích là để che giấu thân phận của mình, không cho đối phương điều tra ra.

Hạ Thập Thất cất mặt nạ vào trong balo, sau đó gọi cho ông chủ quán bia mua một thùng bia, ngồi uống cùng Đường Đậu Đậu.

Hai người mỗi người cầm một điếu thuốc, một bên hút, một bên liên tiếp phun ra từng ngụm khói, vừa nhìn liền biết là tay chơi già đời, kinh nghiệm mười phần.

Mấy cái bàn bên cạnh cũng có không ít người tới đây ăn khuya, nhìn thấy hành động của Hạ Thập Thất và Đường Đậu Đậu liền ghé tai xì xào bàn tán, thi thoảng lại có người hướng về phía các cô chỉ chỉ trỏ trỏ.

Áo hai dây trên người Hạ Thập Thất có chút loạn, tay áo còn hơi trễ xuống, để lộ ra làn da tuyết trắng, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bộ ngực thấp thoáng.

Một thân ăn mặc hỗn độn như vậy, mang theo vài phần cảm giác mị hoặc, thế nhưng lại có vẻ như không đứng đắn.

Ngay lúc này, một cậu bé ở bàn bên cạnh nhìn thấy Hạ Thập Thất, liền đưa tay chỉ vào cô, đồng thời túm túm góc áo của người phụ nữ bên cạnh, cười cười: “Mẹ mẹ, chị gái kia thật xinh đẹp!”
Người phụ nữ nhìn theo phương hướng đứa bé chỉ, lại nhìn thấy Hạ Thập Thất đang bắt chéo chân hút thuốc nhả khói.

Sắc mặt hơi đổi, bà vội vàng kéo tay thằng bé về, “Con trai, đừng nhìn nữa, nữ nhân xinh đẹp đều là hồ ly tinh biến thành, sẽ đem linh hồn con hút mất đó!”
“A.

” Thằng bé cái hiểu cái không gật gật đầu, sau đó nói với mẹ mình: “Nhưng mà chị ấy thật sự rất xinh đẹp!”
Nghe được cuộc đối thoại của hai người, Hạ Thập Thất chậm rãi phun ra một vòng khói, sau đó nhìn về phía thằng bé nháy mắt một cái: “Ánh mắt không tệ nha.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.