Quỷ Y Xuyên Không_bỉ Ngạn Vương

Chương 53: 53 Ảo Ảnh


Đọc truyện Quỷ Y Xuyên Không_bỉ Ngạn Vương FULL – Chương 53: 53 Ảo Ảnh


Ngày hôm sau, Ở Phòng Ngạn Ly
4..Giờ sáng..
Ngạn ly đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường thân yêu kia ..
*Xoẹt..

xoẹt…
Một thân màu đen , và Con Chim nhỏ xuất hiện trong phòng cô, Đi về phía Ngạn Ly..
– Chủ nhân ..

Chủ nhân..
A Phong Nhẹ giọng, Nhưng hình như rất gấp…!Hết cách rồi, Cô còn ngủ như heo, A Phong đi qua phía bàn , ngặm một Ly trà Bay đến Đổ lên mặt Ngạn Ly,..
Ngạn ly với tay Bóp Cổ A Phong , Dám phá hoại giấc ngủ của cô sao…
– Chủ nhân dậy đi, có chuyện lớn rồi…
Lăng Phong bên cạnh mở miệng , Nghe tiếng quen ngạn ly bật dậy , Buôn A Phong ra , Giọng còn ngái ngủ vang lên..
– Chuyện gì..
– Nè, Ngạn Ly Ngươi Nhộm máu ở con sông Linh Viêm Sơn phải không, ..- Chim
– Ừm..

– Ngạn..
– Con sông đó Thông với Thiên Sơn, Như vậy là Ngươi kích hoạt Huyễn cảnh Nó sẽ mở ra sớm hơn đấy..
– Cái gì…
– Nhanh đi, nếu không Nó sẽ đóng lại đó, Huyễn cảnh mở Chắc bây giờ cũng được Nữa canh giờ rồi..
– Vậy đi nhanh đi..

__________________
Thiên Sơn Huyễn Cảnh
Bước đến Gần Cánh cửa Huyễn cảnh đang mở Thì Quả thật Có rất nhiều cao thủ Không chỉ ở Thiên Quốc mà Hầu như các cao thủ ở Lục địa này đều có mặt Tu Vi bọn họ ít nhất cũng là Cấp Luyện khí Kỳ đầu..
– Lăng Phong ngươi sợ không khi vào đó, bọn họ đều là Cao thủ không dễ động..
– Lăng Phong không còn gì để mất nữa rồi..

Sống chết có số , Tùy Trời vậy…
– Tốt..
– Yên Tâm đi, Huyễn cảnh là địa bàn của ta..

Nhưng nói trước Huyễn cảnh thời gian thất thường , Có khi đi vào rồi trở ra là hai người sẽ trở nên già ua đó..- A …
– Ta sợ sao..
Ngạn ly và Lăng Phong Dịch chuyển vào trong ..

Chứ không đi vào vì có thể chạm mặt những cao thủ kia ..
_____Huyễn Cảnh..
Bước vào Huyễn Cảnh Trước mặt Hai người là Một cảnh tượng Cả ngôi làng đều ngập trong biển lửa.., Một cậu nhóc khóc lóc thảm thiết, trong rất đáng thương , Đi vào trong Ngôi làng đó, chỉ thấy Thây Xác rãi đầy Đường đi, còn có nhiều vũng máu, Thân xác không toàn thây..

Lăng Phong định đưa tay Về phía đưa trẻ đó thì Ngạn Ly ngăn lại…
– không được, Đây là Huyễn Cảnh, mền lòng sẽ mất mạng….
Ngạn ly nói xong Thì quay mặt lại, kéo tay Lăng Phong bước đi, Bước qua con đường đầy lửa và Đầy thây máu đó..
Phía cuối con đường Được bóng tối bao quanh và chỉ có một tia Ánh sáng nhỏ xuyên qua Bóng tối đó, Ngạn Ly Đi về phía Ánh sáng không quay đầu lại, …Vừa bước khỏi Vùng bóng tối đó ..
*bộp…bộp…bộp..
Một Nam nhi Trong còn rất trẻ Đứng dựa vào Một cây cao to Vỗ tay…!Xung quanh hai người giờ là một Khu rừng mênh mông
– Oa..

Chủ nhân có khác , Nếu là người khác sẽ chọn Cách Cứu người Hay là Giết thêm đứa trẻ khác, Để lấy Đan điền trong người đứa trẻ đó .
Người nam nhi đấy cười nói, Mái tóc Hắn màu xanh Của trời , Ánh mắt Sâu thẳm của Biển, giữa trán có một Vạch đỏ ngắn , Y phục Hắn Mặc là màu Xanh đậm Viền trắng Trông như một người mới hạ phàm, Không chút bụi trần..
– Biến thành con chim nhanh, ngươi như vậy ta không quen…- Ngạn..
– Nơi này là nhà của thần nếu có Con thú nào đó quen thần thì không hay lắm nên cho thần ở dạng người đi…
– Chủ nhân , tên này là ai vậy..- Lăng Phong..
– Ạch…!Ta là con chim đi với ngươi ,ở với ngươi Hằng ngày đó, Vậy mà không nhận ra ..

Chán thật…
A Phong bỉu môi, Vậy mà không nhận ra Hắn Sao này đừng mơ hắn cho Cậu cưỡi nữa..
Ngạn ly đi tiếp , Hai người kia theo sau..

Đi sâu vào khu rừng Đó, Thì phút chốc Khu rừng sâu thẳm biến thành một đồi Hoa hướng Dương Nhìn bên cạnh thì Lăng Phong và A Phong không thấy Ai …
Trước mặt Ngạn ly bây giờ Là một đồi Hoa Hướng Dương Vô tận, …
– A Ly …!A Ly Tìm thấy cậu rồi…
Giọng một đứa trẻ trong trẻo, Trên tay cằm vài đoá Hoa Hướng Dương , Cô bé khẽ cười khi tìm thấy một cô nhóc đang núp trong đây…

– Cậu lại tìm thấy sao..

Aizz…
cô nhóc kia bước đến gần Cô bé ấy, Ngạn ly trợn mắt , Cô nhóc đó có Mái tóc Màu đỏ Huyết, Ánh mắt Sáng rực..

Thở dài..

Đây chẳng phải là cô lúc trước sau..
– Haha..

Tớ hiểu cậu vậy sao mà không tìm thấy cậu được…Đi Cậu là người Bị tìm được duy nhất đó, Kevin , Nhật Anh, Hàn Hàn Ba người đó trốn Giỏi thật..
Hai cô nhóc Bước đi xuyên qua ngạn ly , …!Những người này đều là Thanh Mai trúc mã của cô, đều là những người ở viện Mồ côi , Cô nhóc lúc nảy là Bảo Yến , Cô ấy là người Không thích tu luyện Chỉ thích Sáng chế ra những thứ Kỳ lạ..
Bước theo chân Bảo Yến và Ngạn ly lúc nhỏ Thì thấy Ba nhóc cũng trong rất dễ thương, Hai trai và một Gái, …
– Haha..

Lần này Aly Nhắm đi..

Cậu thua rồi….
Ngạn Ly Đứng cạnh Trông mà tức giận, ba người đó Là những người hợp tác mà giết Cô , Nhất là Kevin , Chính tay bắn cô..

Mặc dù hai người không có thù hận nào…
____
Phút chốc Nơi này là Toà nhà G
Kevin Chỉ súng vào Cô, Bên cạnh là Nhật Anh và Hàn Hàn đứng cười một nụ cười Khinh Nhìn cô…
ngạn ly lúc này, Trợn tròn mắt Một người đang gục trên vai cô, Bảo Yến lúc nảy đỡ cho cô một viên đạn , Máu chảy không ngừng, Năm người từng rất thân..

Nhưng ai ngờ lại có kết cục như vậy..
Kevin Nổ súng một lần nữa, Bắn ngay Tim cô..

Tưởng rằng Mọi thứ sẽ kết thúc …

Nhưng ai nhờ Cảnh này liên tiếp lập lại, Những Lần Bảo Yến đỡ cho cô một phát đạn , Những lần Cô bị giết…Tuy là Ảo Cảnh, nhưng Nó tại sao lại có thể đau như Hiện thực vậy…
Không thể nhìn Được nữa , Ngạn Ly bước đến Cản Nhưng mọi vật đều xuyên qua cô.

..
*Giết đi..

Giết tất cả đi..

Giết họ, Cô sẽ không còn đau nữa, Bảo Yến sẽ không chết, Tất cả mọi thứ sẽ y như cô muốn, ..

Giết tất cả ,giết những ai cản đường ngươi đi…
Một giọng nói vang lên trong đầu Ngạn ly, Bóng đen mờ ảo bên cạnh Ngạn ly xuất hiện, Giọng tà mị nói..
*..Giết chết tất cả đi, Với Tu Vi ngươi bây giờ cũng đủ giết họ rồi, Vương ngạn ly giết họ đi ..
Trong tay Ngạn Ly xuất hiện Thanh kiếm màu Đỏ đậm đó, Ánh mắt cô rũ xuống, Vung một kiếm Về phía Bóng đen bên cạnh..
– Thù của ta, Là chuyện của ta, Không cần ngươi nhúng tay, Hơn nữa Đây là Huyễn Cảnh giết hay không là do ta…
Bóng đêm bao trùm nơi này, Cả không gian Dường như chỉ có Ngạn ly và bóng đen đó…
* ..

Vậy để xem Ngươi thoát khỏi Ảo Cảnh này như thế nào..

với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ ngươi..
– Trúc Cơ hậu kỳ…!Ngươi chắc không….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.