Đọc truyện Quỷ Y Xuyên Không – Bỉ Ngạn Vương – Chương 10: #10 Sứ giả
Uể oải bị bắt thức dậy …. tối hôm qua khi chỉ bảo cho lưu thái y châm cứu cho Hoàng thượng xong về phủ rồi lén lúc trốn đi chơi mặt trời gần mộc mới về phủ.. và sáng do mệt mỏi mà không chịu thức dậy…
-(dụi mắt) Chào buổi sáng phụ thân – Cô bước vào phòng khách.. Cũng may là chỉ có Vương Nguyên và Vương thiện phụ thân cô..
– Sáng gì nữa trưa… rồi nắng chiếu đến mông rồi mới dậy sao.. ( thở dài ) con như vậy sao này ta dám giả con cho ai chứ.. – Vương thiện..
– ( cằm ly trà lên nhấp môi ) Cha à.. Tiểu Ngạn không lấy chồng được .. chả phải đỡ cho Vương phủ mất mặt sao .. – Vương Nguyên..
– Vương Nguyên.. ( hét lớn ) Huynh muốn chết sau… – Cô hầm hực đi ngồi xuống ghế..
– Thôi.. Mà tiểu ngạn , A nguyên này.. hôm nay có sứ giả ở Địa quốc đến giao hữu.. hai con không được.. chạy ra ngoài lung tung nữa.. nhất là Tiểu Ngạn không được trốn ra ngoài nữa.. – Vương thiện cười nhìn hai người.
– Hả.. Tại sao họ lại đến đây Phụ thân.. – Ngạn ly thắc mắc..
– Địa quốc từ lâu có ý Thâu tóm chúng ta e là lần này đến đây.. . – Vương Nguyên thấy đổi sắc mặt..
– Nè.. bắt bọn chúng làm chuột bạch được không – Cô háo hức hỏi…
– Chuột bạch…. ?????
__________________
ở Kinh thành..
Mặc dù bị cấm không cho ra ngoài nhưng Ngạn ly lại dụ dỗ được Vương Nguyên đi chơi cùng và cả song trúc..
– Hôm nay vẫn như mọi khi nhĩ.. – Vương Nguyên nhìn xung quanh khẽ *cười*..
-Tiểu thư, thiếu gia nhìn kìa.. – song trúc gọi hai người nhìn về phía trước .. thấy một đoàn người ngựa đang đi đến.. Ba người vội tránh..
Ba người vội tránh.. . người trên ngựa kia, quay mặt nhìn ba con một khuôn mặt khá thân thuộc.. nhưng hình như cô đã quên mất.. khẽ cười khi nhìn thấy cô.. rồi quay mặt đi..
-Tiểu Ngạn .. sau hắn lại nhìn chúng ta vậy.. chúng ta có ghi trên mặt là người của Hoàng thất đâu …- Vương Nguyên..
– Phải kỳ lạ thật.. – Ngạn ly đang mua kẹo hồ lô nhưng miệng vẫn nói..
………..
__________________________
Tại Hoàng Cung Kim Lăng điện..
Hoàng thượng và mọi người ở Hoàng thất tiếp đón các sứ giả vô cùng long trọng.. tất cả mọi người đều có mặt chỉ trừ có Vị quận chúa Ngạn ly và vương tử Vương Nguyên… là không có mặt.
Sứ giả địa quốc cũng là người có quyền cao chức rộng.. Công chúa Lân Nhã , Hoàng tử Giang kỳ, hoàng tử Tử Quân , quốc Sư Hải Băng, Và một người khác là Diên Lăng ….
– Chán ..Nè Thiên Quốc các người chỉ có vậy thôi sao – Lân Nhã công chúa nói lớn khi xem xong mấy màn nhảy múa..
– Lân Nhã.. đừng gây sự.. – Giang kỳ liếc mắt nhìn lân nhã..
– Có gì mà hống hách chứ.. – Hoàng Anh biểu môi.. khó chịu..
– Lân nhã nói phải Thiên Quốc này chỉ có vậy thôi sao.. Tiếp khách chỉ có vậy.. chi bằng không tiếp.. – Tử Quân nói…
– Hai vị không nên nói Thiên Quốc như vậy chứ . .. nước này nhỏ *chúng ta* đừng nên so đo với họ – Hải Băng cười đểu..
– Nè Các ngươi nói chuyện đàng hoàng coi.. Thiên Quốc không phải là muốn nói sau là nói đâu – Hoàng Anh đứng lên chỉ mặt đám sứ giả nói..