Đọc truyện Quỷ Thai Tháng Mười – Chương 18: Nhảy Lầu
“Mẹ kiếp, cậu vẫn còn muốn diễn đấy à.”
Vương Quỳnh vốn dĩ sức lực không hề thua kém nam sinh, sau khi bị cắn vào bắp chân, bèn quơ lấy cái ghế bên người nện vào đầu Liễu Hồng Y.
Liễu Hồng Y đến cơ hội kêu cũng không có liền ngã xuống đất ngất đi.
Trong phòng ngủ giờ thành một mảnh hỗn độn, có đầu Đổng Ngọc Nhu, nhưng lại không tìm thấy thi thể đâu.
Còn có Liễu Hồng Y ngất ở đó, mái tóc dài của cậu ấy lộn xộn, trên mặt mang theo vết máu.
Lúc hôn mê, bộ dạng như vậy còn có chút đáng thương.
Nhìn không giống như vừa mới bị thứ dữ tợn quỷ quyệt kia nhập vào, cứ nằm lẳng lặng như vậy, giống như tắt thở rồi vậy.
Tôi bỗng giật mình, cú đập bằng ghế của Vương Quỳnh khi nãy không phải là đập chết người rồi chứ?
Nếu chuyện này được điều tra, ít nhất cũng sẽ bị phán thành tội ngộ sát.
“Tô Tử, hay là chúng ta báo cảnh sát đi, cậu ta tỉnh lại sẽ không đả thương người khác nữa được chứ?” Vương Quỳnh nhảy lên bằng một chân, cậu ấy mặc một chiếc quần short, chân trần không có gì che chắn.
Miệng vết thương trên chân in một bản dấu răng màu đen, những dấu răng này đen đến nỗi nhìn như bị trúng độc vậy.
Vương Quỳnh đau đớn cắn chặt răng nhưng không khóc.
Cậu ấy vặn nắp của bình nước suối khoáng ra, đem nước đổ xuống miệng vết thương, thử bóp lên dấu răng, bỗng rít lên tiếng rên rỉ.
Tôi bước lên trước thử thăm dò hơi thở của Liễu Hồng Y, cảm giác được hơi thở thoát ra từ mũi cậu ta, mới thở phào một tiếng, “Cũng may không có đập chết người, cậu ra tay sao lại không biết nặng nhẹ như vậy? Điện thoại di động tại sao không có tín hiệu nhỉ? Dùng di động của cậu gọi đi…”
Điện thoại của Vương Quỳnh luôn ở trong túi quần, lúc này mới lấy ra, cậu ấy nhìn kĩ màn hình một chút, “Tớ cũng không có tín hiệu, chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ trạm truyền tín hiệu gần đây bị chập mạch sao?”
Lúc này cơ thể Liễu Hồng Y lại chậm rãi đứng lên, lạnh băng mà cười cười, “Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe qua sao? Quỷ hồn sẽ làm nhiễu tín hiệu từ trường…”
Đầu của Liễu Hồng Y bị đập mạnh một cái, nhưng cơ thể sau khi bị quỷ nhập dường như không còn cảm giác đau đớn, một bước lại một bước lảo đảo đi về phía tôi và Vương Quỳnh.
Cô ta nhặt con dao trên bàn mà Vương Quynh hay dùng để cắt trái cây lên, rút vỏ bọc ra và dưới lưỡi dao về phía chúng tôi.
Xem ra Liễu Hồng Y mặc dù bị trọng thương, nhưng cậu ta vẫn bị quỷ nhập vào người, chừng nào thân thể này còn sống vẫn sẽ bị hồn của Đổng Ngọc Nhu nhập vào sai khiến đả thương người khác.
Tôi trèo lên trên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới một chút, phòng ngủ của chúng tôi ở tầng hai, cứ như vậy nhảy xuống nếu tư thế chính xác hẳn là sẽ không bị thương quá nghiêm trọng.
“Chân của tớ, chân của tớ không có cảm giác, tớ không thể đi được.” Giọng nói Vương Quỳnh có chút hoảng loạn, trên tay của chúng tôi hiện tại vẫn còn có vết máu khô, thực sự không thoải mái.
Tôi cúi đầu xem xét, máu đen từ chỗ Vương Quỳnh bị cắn đã lan đến đầu gối, sẽ không giống như xác chết hay zbie hay cái thứ gì tương tự vậy chứ.
Thời gian cấp bách, tôi căn bản không nghĩ ra được những biện pháp khác, trong tay Liễu Hồng Y có dao, tôi và Vương Quỳnh đều không biết võ, cũng chỉ là sức lực lớn hơn một chút mà thôi.
Một dao kia hạ xuống thì coi như xong mạng rồi.
Tại thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, tôi đứng trên bệ cửa sổ, cũng không biết lấy đâu ra sức lực ôm lấy Vương Quỳnh đang đứng trên mặt đất, cùng đứng trên bệ cửa sổ.
Hai chúng tôi nắm chặt tay nhau, từ trên bệ cửa sổ nhảy xuống, chân trước của tôi chạm đất, cảm giác đau muốn ngất đi, đoán chừng là nứt xương rồi.
Cái thứ kia nếu còn đuổi theo, tôi khẳng định là chạy không kịp.
Vương Quỳnh cũng không khá hơn tôi, một chân cậu ấy đã mất cảm giác, đầu gối quỳ trên đất, hét lên: “Mẹ ơi, đầu gối muốn gãy luôn rồi, lần này hai chúng ta chết chắc rồi.”
Liễu Hồng Y cũng nhảy xuống theo chúng tôi.
Cũng không biết là Đổng Ngọc Nhu không có kinh nghiệm nhảy lầu hay là Liễu Hồng Y không đủ kinh nghiệm mà lần nhảy ấy đầu tiếp đất.
Huyết tương ở não và máu bắn tung tóe khắp đất, tôi và Vương Quỳnh trên đất đều bị dính huyết tương nóng hổi trên mặt..