Đọc truyện Quỷ Thai Tháng Mười – Chương 11: Đầu Người
Tôi nghịch chiếc nhẫn đuôi (biểu tượng cho sự độc lập, cô đơn) trên ngón áp út, làm bộ không quan tâm nói: “Học bá đọc sách nhiều mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút.
Yên tâm đi, học kì này thế nào tớ cũng qua môn thôi.”
“Hay lắm, cậu có chỗ dựa rồi nên không sợ hả?”
Cô nàng Vương Đại Nữu nổi giận, đi đến cào tôi, chạm đến bàn tay lạnh buốt của tôi, bỗng rụt vội lại như bị điện giật, “Nha đầu này, cậu không sao đấy chứ? Kể từ hôm cậu hôn mê tại chỗ ngoặt kí túc xá ấy, tớ cứ thấy cậu có gì đó bất thường, có phải tại gian phòng quỷ quái đó đã xảy ra chuyện gì không, còn muốn giấu tớ?”
Cô ấy muốn sờ lên cái trán hơi nóng của tôi, lại bị tôi linh hoạt lách mình tránh đi, cơ thể tôi kì thật đã không còn sức lực, như một con khỉ chỉ còn lại da bọc xương, bò lên giường, “Cậu ít xen vào việc của người khác đi, tớ làm gì có bệnh chứ.
“Không sao là tốt, có bệnh là phải đi tìm bác sĩ đó.” Cô nàng Vương Đại này đúng là không đổi được cái tính dông dài , ở dưới giường không ngừng luyên thuyên.
Tôi không đáp lại cô ấy, cơ thể tôi nằm trong chăn mà lạnh run lên, cái trán nóng muốn chết.
Loại triệu chứng kia, rất giống sốt cao ba mươi tám độ, rõ ràng đầu đã phát sốt đến mơ hồ, tay chân lại lạnh buốt như ngâm mình trong nước giếng vậy..
Tôi tra trên mạng, thân nhiệt của phụ nữ mang thai cao hơn một chút so với người thường, đôi khi sẽ bị hiểu lầm là phát sốt.
Lúc này, cô bạn Vương Đại Nữu đứng dưới giường nhón chân lên tới cái chăn của tôi, vén lên nói: “Cậu còn nói mình không có bệnh, nóng như thế này mà quấn lấy một chiếc chăn dày, nếu như cơ thể cậu không phải bị ốm thì chính là đầu bị ngập nước.”
Tôi vừa định lên tiếng, liền thấy cô bạn Vương Đại Nữu lui về phía sau một bước, ngồi sập xuống đất, ngón trỏ của cậu ấy run rẩy chỉ vào mặt tôi….!
Sờ lên mặt mình, tôi cũng giật nảy mình, từ trong mắt tôi chảy ra chất lỏng màu đỏ, như này tôi cũng không biết làm sao để qua mặt cậu ấy nữa.
Ngồi trên giường cau mày nhìn biểu cảm kinh hãi tột độ của Vương Đại Nữu.
Vương Đại Nữu ngồi dưới đất một lúc, cảm thấy lạnh, đoán chừng trong lòng cũng bình tĩnh lại, cất tiếng hỏi: “Tô công tử, cậu…!vết bầm tím trên cổ cậu, với máu trong mắt cậu….”
“Ayyo , cosplay xong quên tẩy trang, tính dọa cậu một chút, tớ nghỉ ngơi một lát, buổi chiều còn phải đến triển lãm anime cosplay nữa.” Thời điểm đó tôi mang theo khuôn mặt tươi cười, một dáng vẻ thờ ơ nhưng trong lòng lại rất khó chịu, tôi rất sợ bị bạn học chung quanh nhìn ra điểm bất thường.
Cũng rất sợ về sau Vương Đại Nữu biết chân tướng sự thật tôi mang thai sẽ không quan tâm đến tôi, không chơi với tôi nữa.
Tôi rất trân trọng những người bạn và người thân trong cuộc sống hiện tại.
Tôi không muốn cuộc sống này bị ảnh hưởng theo bất kì cách nào.
Cập nhật nhanh nhất trên Тгцy*eлАРР.cом
Từ sâu trong thâm tâm tôi tự cổ vũ mình phải dũng cảm hơn, mặc kệ hắn ở trong mơ uy hiếp tôi thế nào, thậm chí bây giờ xuất hiện trêu đùa chết tôi ra sao.
Cái bụng này là của tôi, Tô Tử tôi nếu đã quyết tâm muốn lấy cái thứ trong bụng này ra thì ai cũng không ngăn cản được!
“Khốn kiếp, dọa chết tớ rồi.” Vương Đại Nữu bị dọa đến nỗi kinh hồn bạt vía, mặc dù cô ấy vẫn không tin lắm máu trên mặt là tôi cosplay, nhưng vẫn cùng tôi trêu đùa một câu, sau đó liền động não làm việc của mình.
Tôi xuống giường đi vào trong phòng tắm rửa mặt, thay bộ quần áo khác liền giả bộ như mình đi triển lãm cosplay anime.
Kì thật là tôi rất đói bụng, tôi muốn ăn ít gì đó.
Trước mắt, tôi chỉ có thể ăn được một vài miếng trong bốn bị bít tết nướng chín kĩ của một quán bít tết và ngoài quán cà phê trước cửa trường học uống vào không cảm thấy buồn nôn ra, còn lại bất kể đồ ăn thức uống nào cũng khiến tôi bài xích.
Lúc đi xuống lầu, trên lầu bỗng nhiên xuất hiện một quả bóng rổ, khi mà nó lăn đến chân tôi, tôi theo bản năng nhặt nó lên, vừa định hỏi là bóng rổ của ai rơi xuống vậy.
Nó lại bị biến thành một cái đầu người đẫm máu, chỗ đứt ra máu tươi chảy ròng ròng, máu lạnh chảy từ cổ tay tôi xuống đến khuỷu tay, rồi từ từ rơi xuống đất..