Bạn đang đọc Quỷ Súc Ca Ca – Mềm Manh Muội – Chương 46: Ngoại Truyện 1 Rượu Nho Cùng Xích Đu H
Paul đã có hơn ba mươi năm kinh nghiệm chưng cất rượu, ông chủ của ông là một thương nhân tài giỏi người Trung Quốc. Vẫn chỉ nghe tên chưa gặp người, không nghĩ tới một tháng trước ông chủ mang theo một cô bé tới. Lúc đầu ông còn cho rằng cô bé kia là em gái của ông chủ, bởi vì dung mạo hai người thực sự rất giống nhau.
Có một lần ông vô ý thấy ông chủ ôm cô bé tới nơi kín đáo trong vườn bồ đào, mút lấy bộ ngực tuyết trắng như pho mát của cô, cô bé ôm lấy cổ của ông chủ, phát ra tiếng cười thanh thuý như tiếng chuông. Lúc này ông mới biết được, cô bé đó là tình nhân của ông chủ. Cô bé thật sự còn quá nhỏ, Paul hoài nghi cô còn chưa tới mười lăm tuổi, ở Pháp nếu có quan hệ với trẻ vị thành niên dưới mười lăm tuổi, phải ngồi tù từ hai mươi năm trở lên cùng với việc bị phạt mười lăm vạn đồng Euro.
Nhưng là một nhân viên ưu tú, ông có trách nhiệm phải bảo vệ những thông tin cơ mật của ông chủ, mà nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì cô bé cùng ông chủ hai người rất ngọt ngào, ông không muốn chia rẽ hạnh phúc của cả hai. Bình thường ông chủ rất hay mang cô bé tới vườn bồ đào chơi đùa, Paul dạy cho cô cách hái nho cùng chưng cất rượu. Cô bé dùng tiếng Pháp còn bập bẹ, cùng Paul trao đổi tên. Hoá ra cô bé gọi “xinyu”, thực sự là một cái tên dễ nghe. Vóc người cũng hết sức khả ái, như người hiếu kỳ luôn hướng về phía Paul ríu rít hỏi.
Nhưng ở cùng với cô không được nửa ngày, ông chủ liền đem Paul điều đi. Paul trước khi đi còn liếc nhìn hai bóng dáng một cao một thấp, sâu thẳm trong lòng ông không khỏi đố kị, nếu như ông cũng có một đứa con gái như vậy thì thật tốt, hoặc là một cái tình nhân nhỏ.
Phương Tử Ngôn mang theo em gái đi hái bồ đào, lên men cùng nghiền ép, còn đi hầm rượu xem rượu nho đã lên men chưa. Sau khi hai người ra ngoài, Phương Hân Ngữ có điểm hơi say, ôm lấy cánh tay anh trai loạng choà loạng choạng. Phương Tử Ngôn đem em gái ôm đến một chiếc xích đu, để cho cô ngồi trên đùi mình nghỉ ngơi. Phương Hân Ngữ hỏi anh hai, vì sao không cho Paul tiếp tục đi theo bọn họ, cô luôn cảm thấy từ trên người anh hai không học được những kinh nghiệm phong phú về cách chưng cất rượu. Phương Tử Ngôn vuốt những sợi tóc hỗn loạn trên thái dương em gái.
” Ánh mắt của ông ta luôn nhìn chằm chằm vào em, anh cũng là đàn ông nên đọc được ánh mắt của ông ấy.”
Phát hiện tay anh trai trượt đi xuống dưới, cởi đi nút thắt trên quần áo mình, Phương Hân Ngữ ngượng ngùng đánh nhẹ xuống tay anh.
” Cũng không phải ai cũng sắc giống như anh.”
Bàn tay của Phương Tử Ngôn càng thêm càn rỡ” Ừ, chỉ cần anh hai sắc đối với em là đủ rồi.”
Lúc này ở Pháp tiết trời mới vào đầu thu, thời tiết có điểm lạnh, Phương Hân Ngữ mặc một chiếc áo dày cùng với một chiếc quần dài, anh nhẹ nhàng đem chiếc quần kéo xuống liền lộ ra chiếc quần lót màu trắng. Phương Hân Ngữ khẩn trương nhìn xung quanh.
” Anh hai, đây là bên ngoài. “
Phương Tử Ngôn cởi chiếc quần lót của em gái ra, tách hai chân cùng ngồi vào chiếc xích đu, mặt đối mặt với em gái, cúi đầu hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn của cô. Phương Hân Ngữ nghe được âm thanh kéo khóa, biết anh hai muốn đem vật nam tính lấy ra, không khỏi vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn. Bị côn thịt chống đỡ ở bối thịt, cảm nhận được nhiệt độ quen thuộc, nhưng lần này lại có chút bất đồng, cô rất sợ hãi có người xông nhìn vào thấy bọn họ giao hoan, cho nên lúc quy đầu của anh trai tiến vào, tiểu huyệt lại chặt chẽ co rút, hình như muốn bài xích nó, lại giống như đang hấp thụ nó.
Toàn bộ vào một khắc kia, Phương Tử Ngôn bắt đầu lay động chiếc xích đu. Khiến cho Phương Hân Ngữ nhào vào trong lòng anh. Chiếc xích đu chệch hướng sang một đầu khác, côn thịt hung hăng xâm nhập vào bên trong cơ thể cô. Chiếc xích đu không ngừng đung đưa, đè nén tiếng rên rỉ cao thấp ở trong vườn hoa.
Một năm kia khi tiết trời vào thu nông trại rượu nho ở Pháp, sẽ có một vụ thu hoạch thật lớn.
* Quả Nho – Bồ đào: Trong tiếng Trung, nó được gọi là bồ đào (葡萄) và khi người ta nói đến rượu bồ đào tức là rượu sản xuất từ quả nho.