Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta

Chương 160: Tuyệt Sát Trận


Đọc truyện Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta – Chương 160: Tuyệt Sát Trận


Nam Cung Mặc rất xa liền nhìn thấy Linh Thứu, từ trên ngựa nhảy xuống, phía sau hắn là một nữ tử che mặt, nữ tử tuy che mặt, mặc kệ là thân hình vẫn là mặt mày đều cùng Linh Thứu rất là tương tự.

Linh Thứu đánh giá nữ tử một phen, hài lòng gật gật đầu.

“Chúng ta đi thôi.”
Ba nữ tử một chiếc xe ngựa, bởi vì Linh thứu có thai không thích hợp xóc nảy, vì vậy Nam Cung Mặc thả chậm tốc độ, mặc dù như vậy Linh Thứu vẫn chịu không ít khổ, dựa vào đan dược mới cường chống không có nôn suốt một đoạn đường này.

Mặt trời lần nữa lên cao, chỉ trong một đêm, tin tức Linh Thứu là ám hệ dị năng truyền khắp Tề Dực quốc và cả toàn ba nước.

Theo lịch sử tổ tiên tích lủy truyền thừa xuống, ám linh lực là tượng trưng cho bóng tối, điểm ấy từ lâu đã thăng nhập sâu trong lòng mọi người, không có ai sẽ đi hoài nghi, nó là tà ác là nguồn nguy hiểm, liền giống như chuột chạy qua đường người người đều nên đuổi giết, không có ai sẽ đi truy cứu xem con chuột này có trộm hay không.
Đám người tám đại gia tộc và các môn phái cùng những ẩn thế cao nhân kia, khi nhận được tin tức sau liền bắt đầu không ổn đinh được nữa, người có ám hệ linh lực đã rất lâu rồi không xuất hiện, nếu có là từ khi còn rất nhỏ đã bị tiêu diệt không thể để nó trưởng thành trở nên mạnh mẽ mà đi hại thế gian.
Trong truyền thuyết ám hệ linh đủ sức để hủy thiên diệt địa, nó là linh lực thâm độc nhất cũng là cường hãn nhất, tuy không biết người phương nào truyền tin tức đến, là thật hay giả, ý muốn ra sao, nhưng bằng vào hai chữ Ám hệ này, liền đủ để bọn họ coi trọng.

Không người nào nguyện ý nằm ở vị trí bị động, càng là thế lực mạnh mẽ càng nghe đến tin tức những thứ mình không biết lại có năng lực lớn hơn chính mình, mọi người liền càng sợ sệt, càng là kiêng kỵ, càng là muốn xoá bỏ nó, địa vị của bọn họ không cho phép bất luận người nào có thể lay động.

——
Bên trong Thái tử phủ, cửa phòng Lãnh Mộ Hàn vẫn đóng chặt như cũ, hiện nay Hoàng Thượng bệnh tình nguy kịch, đã mấy ngày không có lâm triều, quản gia ở cửa chờ đợi, cũng không dám gọi, sợ ầm ĩ đến Thái tử điện hạ nghỉ ngơi.

Đám người Mộ Dung Sùng Tĩnh trời vừa sáng nghe được lời đồn rất là bất ngờ, nếu tin đồn là thật, như vậy thế cục này đối với Lãnh Mộ Hàn liền vô cùng bất lợi, bởi vì mọi người đều biết Bắc Ảnh Linh Thứu là thái tử phi của Lãnh Mộ Hàn, mà y theo tính khí của Mộ Hàn, hắn sẽ kiên quyết không giao Linh Thứu ra, bất kể dùng mọi biện pháp gì đi nữa.


“Cái gì? Từ tối hôm qua Bắc Ảnh Linh Thứu nấu thuốc xong đi vào, hai người đều chưa từng đi ra?” Mộ Dung Sùng Tĩnh nghe quản gia nói sau, không xác định hỏi lại lần nữa.

Quản gia thấy thái độ kích động của Mộ Dung Sùng Tĩnh cũng làm cho đơ người ra đó, nhưng vẫn máy móc gật đầu một cái.

“Nguy rồi!” Mộ Dung Sùng Tĩnh nói thầm một tiếng, cũng không để ý cái gì lễ tiết, Quản gia còn không phản ứng lại, liền gấp gáp đẩy cửa mà vào, chạy tiến vào trong, Mộ Dung Thích Dật cùng Đoạn Chương liếc mắt nhìn nhau, cũng đi vào theo.

“Hàn!” Nhìn thấy trong phòng không có Linh Thứu, chỉ có Lãnh Mộ Hàn an tường nằm ở trên giường, huyết dịch cả người Mộ Dung Sùng Tĩnh giống như nhất thời đọng lại, cương ở tại chỗ.

Mộ Dung Thích Dật với Đoạn Chương vừa tiến đến liền nhìn thấy Mộ Dung Sùng Tĩnh như vậy, trong ánh mắt tràn ngập hổ thẹn với tự trách, Mộ Dung Thích Dật không để ý đến Mộ Dung Sùng Tĩnh, bước nhanh đi lên trước thăm dò hơi thở của Lãnh Mộ Hàn, mới thở phào nhẹ nhõm, thật đúng là, lão ca hắn doạ chết hắn mà.

Bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn Mộ Dung Sùng Tĩnh nói.

“Ca, Thái tử không có chuyện gì, chẳng qua là ngủ thôi.”
Mộ Dung Thích Dật nói xong, Đoạn Chương cũng qua nhìn một chút, đối với Mộ Dung Sùng Tĩnh gật gật đầu, làm gì đột nhiên kinh hoảng ra đó, suýt chút nữa còn tưởng rằng Hàn xảy ra vấn đề rồi, bất quá, ngủ gì mà ngủ cũng quá mức thế nhỉ, bọn họ nhiều người như vậy đều xông vào còn không tỉnh? Tính cảnh giác này không giống Mộ Hàn lúc bình thường, bất quá nghĩ đến Lãnh Mộ Hàn sinh bệnh khả năng suy yếu hơn, liền cũng không có suy nghĩ nhiều.

“Không, không có chuyện gì?” Mộ Dung Sùng Tĩnh ngơ ngẩn, đi nhanh qua, xác định Lãnh Mộ Hàn thật sự không có chuyện gì sau, lúc này mới nhẹ nhõm thở mạnh ra một hơi, bất quá nhìn Lãnh Mộ Hàn một chút, Mộ Dung Sùng Tĩnh vẫn cảm thấy không đúng lắm.

“Đi truyền ngự y đến!”
Ngự y vội vã chạy tới, chẩn đoán là Lãnh Mộ Hàn bị cho uống thuốc mê, dược hiệu quá tốt, tầm
mười ngày nữa tháng cũng tỉnh không được, nhưng mà thuốc này cũng không có tác dụng phụ, cũng có thể duy trì cơ năng thân thể, còn có thể điều dưỡng cơ thể, cho nên không ngại.


Được đáp án Mộ Dung Sùng Tĩnh liền trầm mặc, càng ngày càng nhiều bí ẩn đem hắn bao phủ, hắn hôm qua rõ ràng nhắc nhở Hàn rồi, vì sao Hàn còn có thể bị bỏ thuốc, mà Hàn bị hạ dược vì sao lại chỉ là mê dược? Còn có Bắc Ảnh Linh Thứu, nàng đi nơi nào? Quản gia nói nàng chưa từng ra cửa phòng, như vậy chính là nói nàng lén lút rời đi…!
“Quên đi, không nên nghĩ nữa, tất cả chờ Hàn tỉnh lại nói sau đi.” Đoạn Chương tiến lên vỗ vỗ Mộ Dung Sùng Tĩnh, kỳ thực hắn đã sớm nói, Linh Thứu không giống loại nữ nhân mà Sùng Tĩnh nói tới, nhưng tiểu tử này cố chấp vô cùng, haizz, bây giờ bên ngoài khắp nơi đều đang đồn Linh Thứu là ám hệ dị năng, chỉ hy vọng nàng bình yên vô sự.

———
Đám người Nam Cung Mặc với Linh Thứu chạy một đêm.

“Các ngươi cải trang một phen, trước tiên đi biên thành tìm một khách sạn ở, ba ngày sau cao điệu trở về nước.” Linh Thứu đột nhiên nhìn Nam Cung Mặc nói ra.

“Ngươi thật sự không theo cùng ta đi sao?” Nam Cung Mặc vẫn là chưa từ bỏ ý định hỏi.

“Ngươi làm như vậy đến cùng là vì cái gì?” Cái loại dự cảm xấu kia lại kéo tới lần nữa, đột nhiên hắn có chút hối hận, hối hận chính mình dễ dàng liền cùng nàng trao đổi điều kiện, đáp ứng giúp nàng rãi lời đồn, hắn luôn cảm thấy sự tình không có đơn giản như vậy.

“Ngươi chỉ cần ghi nhớ chuyện ngươi đáp ứng ta liền đủ rồi.” Linh Thứu nhìn hắn lại căn dặn lần hai.

Nam Cung Mặc trầm mặc một hồi, thở dài, thôi, nàng không muốn nói hắn liền không hỏi, ngược lại nàng đã đáp ứng cùng hắn ở cùng một năm, hắn tin tưởng nàng sớm muộn cũng sẽ là của hắn, cũng sớm muộn cũng sẽ đem tất cả nói cho hắn.

“Được, vậy chúng ta đi trước.”
Nam Cung Mặc theo lời nàng để người của hắn thay đổi trang phục thành dáng vẻ người bình thường phân tán vào thành, tận lực không làm cho người khác chú ý, mà xe ngựa để lại cho Linh Thứu.


Linh Thứu ánh mắt nhìn theo bọn họ rời đi, Linh Thứu mới để Đào Chi điều khiển xe ngựa hướng về một hướng khác mà đi.

Bắc Ảnh Linh Thứu đã rời đi Đô Thành, tin tức này rất nhanh truyền tới trong tai tất cả các đại gia tộc.

– —
Các đại gia tộc, danh môn chính phái, cùng các ẩn sĩ đều điên cuồng tìm kiếm tung tích khắp nơi.

Điên cuồng truy sát một đợt lại đến một đợt, Linh Thứu đem Bộ Xương Máu, Băng, Hỏa, Quỷ lão đầu, bao gồm trong không gian lớn nhỏ quỷ hồn với ma thú đều gọi xuất ra hết, lúc này mới lần lượt tránh thoát từng đợt truy sát.

Khi những đại gia tộc thất bại, bọn họ tổn thất càng nhiều người, bọn họ cùng Linh Thứu thù hận liền càng lớn, đối với Linh Thứu kiêng kỵ cũng càng sâu, ngắn ngủi ba ngày, bọn họ liền đến mức độ không chết không ngừng.

Càng là triệu tập tất cả người tài giỏi, dị sĩ, môn phái, gia tộc lánh đời, toàn bộ liên hợp lại thành chánh nghĩa đấu sĩ, cùng nhau bao vây diệt yêu nữ.

Bắc Ảnh Linh Thứu nhìn trong ngoài mấy trăm tên cường giả vây quanh nàng, ánh mắt lạnh đến mức không thể lại lạnh hơn.

Hay cho các người bảo là danh môn chính phái, vì nàng là ám linh lực mà không từ thủ đoạn nào ám sát nàng, một tay che chở bụng, được Băng, Hỏa, Bộ Xương Máu với Quỷ lão đầu bảo hộ ở chính giữa, mà ngoại trừ Bộ Xương Máu với ma thú có thể bị người ngoài nhìn thấy, còn những quỷ hồn là mọi người tất nhiên không nhìn thấy được.

“Hừ, những hạng giá áo túi cơm này! Có cái dạng tổ tông gì sẽ có cái dạng hậu đại đó!” Quỷ lão đầu không khỏi phẫn hận, bọn họ bùa chú sư không phải cũng là bị diệt tuyệt như vậy sao.

Nhìn người của mình còn chưa đụng tới góc áo Linh Thứu liền khó hiểu tổn thất thảm trọng, sắc mặt của mọi người đều khó nhìn tới cực điểm, nhưng rất nhanh liền tìm tới phương pháp đột phá, nguyên nhân là người có dị năng Quang hệ tổn thất ít nhất, đồng thời thường thường có thể tiếp cận Linh Thứu, nghĩ đến đạo lý có thể là quang và ám tương khắc, cho nên liền bắt đầu lấy người có dị năng Quang hệ ở tuyến đầu, bọn họ mượn cơ hội bày trận.

Ánh sáng bốn phía mãnh liệt đánh vào trên người đám người Linh Thứu, Quỷ cấp cao một chút cũng bắt đầu bất an, mà những tên quỷ cấp thấp liền trực tiếp biến thành tro bụi, dù là Băng với Hỏa, còn có Quỷ lão đầu, cũng cảm thấy không khỏe, Linh Thứu thấy thế liền không dám để bọn họ lưu ở bên ngoài, không để ý bọn họ giãy dụa đem bọn họ thu vào không gian.


Đến cuối cùng, liền chỉ để lại Tiểu Kim, Đại Hoàng, Tử Dực một sừng thú, Thanh Long, còn có Bộ Xương Máu.

Bộ Xương Máu tựa hồ cũng bởi vì quang hệ dị năng mà chịu đến áp chế, chỉ là tự thân nó mạnh mẽ lúc này mới có thể miễn cưỡng che chở Linh Thứu, Linh Thứu không muốn giết quá nhiều người, nhưng mà nàng không giết bọn họ, bọn họ cũng sẽ không đối với nàng lưu tình, xung quanh ám nguyên tố không ngừng phun trào, nuốt chửng liên tiếp phát sinh.

“Thất Tinh tuyệt sát trận!” Bên ngoài, mấy lão già cùng lúc hô lớn.

Trận hình bên trong, nhất thời đất rung núi chuyển, trong thiên địa tràn ngập tử khí, gió lớn thổi ào ào, cuốn lên đầy trời lá đỏ, mà mỗi mảnh lá đỏ đều giống như lưỡi kiếm hướng về Linh Thứu công tới, Linh Thứu căn bản là không có cách nào đứng vững, chiến đấu thời gian dài làm cho linh lực trong người nàng cũng tiêu hao quá nhiều, bùa chú lại cần không ít lực lượng tinh thần, dù là có Bộ Xương Máu hỗ trợ, trên người cũng vẫn là lưu lại không ít vết thương, sâu đến có thể thấy xương.

Khí áp quanh thân đột nhiên biến đổi cực lớn, Linh Thứu cả kinh, đem đám ma thú Tiểu Kim thu vào không gian, áp lực đè nặng làm cho nàng phải phun ra một ngụm máu, mà vì để bảo vệ hài tử trong bụng không bị thương, Linh Thứu tập trung một phần đấu khí của mình để che chở bụng, sau một khắc, bên trong không gian truyền đến đám ma thú Tiểu Kim gào thét, tuyệt sát trận, đúng là sẽ không để cho người có cơ hội chạy trốn, Linh Thứu trong lòng run lên, mới vừa muốn đi vào không gian, thân thể liền bị buộc
dừng lại.

Giờ khắc này tóc Linh Thứu có chút ngổn ngang, sắc mặt cũng trắng bệch, trên người liền càng không cần phải nói, huyết nhục dính lên trên y phục, chật vật đến cực điểm, hiện nay chỉ có phá huỷ trận hình, bọn họ mới có thể chạy trốn, nhưng nàng thật không có dư thừa khí lực.

Bộ Xương Máu nhìn Linh Thứu dần dần ngã xuống bắt đầu phát điên, tựa hồ muốn phá tan ngoại giới áp chế nó, trong mắt có một ít tương tự như nước, lại tương tự như máu từng viên một rớt xuống.

Linh Thứu cường chống không để cho mình mê man, lấy sức co lại thân thể chặt chẽ che chở bụng.

“Dừng tay! Các ngươi dừng tay!” Bên ngoài trận hình, Gia Cát Vô Ưu tới rồi, nhìn thấy trận hình trước mắt lòng đầy kinh hãi, hét lớn, sắc mặt trong nháy mắt cuzng trở nên trắng xanh.

” Tiểu tử nhà Gia Cát gia? Chuyện này ngươi không cần lo! Ả yêu nữ này lưu không được!” Một lão già trong đó ánh mắt hung tàn nhìn về phía trong trận, con trai của hắn chính là chết ở trong tay Linh Thứu, vì thế hắn dù thế nào cũng phải chính tay giết nàng!
Có lẽ lúc này không có cái gì công bằng có thể nói, lão giả sẽ không nghĩ là ai trước đó nghĩ muốn mạng ai, mà coi như con trai của lão không có chết, bọn họ liền sẽ bỏ qua cho Linh Thứu sao….!
Gia Cát Vô Ưu hai con mắt đỏ tươi, hắn đã sớm nhìn thấu toàn bộ thế giới này, hắn làm sao không biết tâm tư của những tên tiểu nhân hèn hạ này chứ, mà hắn không dám trì hoãn liền vọt vào trong trận, hắn sợ hắn chậm một chút hắn sẽ không còn được gặp lại người hắn tâm tâm niệm niệm..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.