Bạn đang đọc Quý Nữ Yêu Kiều – Chương 195
Mặc kệ Mai Cửu có ý định gì, trên thực tế, Hòa Linh vốn đã quyết định chủ ý phải cẩn thận, dù sao, rất nhiều việc đều tụ ở một chỗ, có người hoài nghi cũng là rất bình thường.
Có điều Hòa Linh ngược lại không nghĩ tới Mẫn Nhất Phàm lại nghĩ nàng và Trình Phong có quan hệ, nếu như Hòa Linh biết được Mẫn Nhất Phàm có ý nghĩ đó, sợ là cười rớt răng, dĩ nhiên, hiện tại nàng cũng không biết.
Gần đây trong kinh xảy ra một việc chuyện lạ, nhắc tới chuyện kỳ quái, thật ra cũng không phải.
Công tử của Tam Phòng Sở tướng quân phủ Sở Trí Ninh, cũng là đệ đệ ruột của Lục Vương phi, thế nhưng quyết định nhập ngũ, điểm này quả nhiên là khiến rất nhiều người kinh ngạc, mà khiến mọi người kinh ngạc chính là y thế nhưng chủ động muốn đi Mông gia quân, mà không phải Sở gia quân.
Sở Trí Ninh đương nhiên cũng đã nói, nếu như từ quân đội trong nhà, sợ là có vài người sẽ cảm thấy y được tổ phụ che chở, đi Mông gia quân, mới có thể chân chính lịch lãm.
Sở Trí Ninh hết sức kiên trì, nhưng Mông tướng quân lại sẽ không tùy tiện thu y, cuối cùng, hẳn là Thiên gia lên tiếng, nếu như muốn tham gia võ học cũng được, nhưng ở nhà vẫn tốt hơn.
Hoàng thượng đã nói, mọi người ngược lại cũng không thể nói thêm gì nữa, hoàng thượng nói là Sở lão tướng quân là một người hết sức có chừng mực, vạn sẽ không bởi vì Sở Trí Ninh là tôn tử của mình mà ưu ái y.
Như vậy, Trí Ninh cho dù thật vào Sở gia quân, chính là người của Sở gia cũng có thể nhìn thấy, mỗi sáng sớm, y đều ở trong sân luyện võ, cả người trạng thái hết sức bất đồng.
Có không ít người trong lòng là thầm cười nhạo y, bây giờ cái thời đại này, hết sức Thái Bình, dưới đề tài lớn như vậy, võ quan làm sao có thể hơn quan văn được, y ngược lại vốn là xuất thân cực tốt, càng muốn đi con đường như vậy, thật là làm cho người ta xem không hiểu.
Có lẽ là bởi vì điều này, có vài người đồng học ở chỗ cũ vốn vẫn bình thường hiện tại ít liên lạc hơn, Trí Ninh cũng không để ở trong lòng, y mặc dù vẫn là thiếu niên, nhưng lúc này đột nhiên tập võ, cũng không phải dễ dàng như vậy, đương nhiên cố gắng so với người khác nhiều gấp bao nhiêu lần.
Ngược lại cũng không có nhiều thời gian hơn đi ra ngoài xã giao với người khác.
Vậy có thể đủ thâm giao, tự nhiên sẽ không quan tâm những thứ này; có chút không đáng giá thâm giao, nhân cơ hội này rõ ràng cũng chưa thấy được là chuyện xấu.
Người người đều chờ đợi nhìn phản ứng của Lục vương phi, nhưng rất kỳ quái, Sở gia không có phản ứng, Lục vương phi cũng không có phản ứng, hình như.
.
.
.
.
.
Lục vương phi tựa hồ vẫn vui mừng, bởi vì nàng tặng một thanh kiếm cho Sở Trí Ninh, rất nhiều rất nhiều năm về sau, đại tướng quân Bắc Tề trấn viễn biên cương tay cầm một thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn, bình phục vô số chiến sự.
Mà lúc này, Hòa Linh đang trong phủ chiêu đãi khách, thật là ra ngoài dự đoán của nàng, Túc phi thế nhưng tới trong phủ gặp nàng, theo lý thuyết, Túc phi không thể tùy tiện xuất cung, nhưng cũng không biết Túc Hạ này dỗ hoàng thượng như thế nào, hoàng thượng hẳn là đồng ý với nàng ta, cho nàng đi đến Lục vương phủ.
Xảo Âm đem trà dâng lên, sau đứng ở một bên chờ đợi, Túc Hạ nhìn một thân áo đại hồng y, Sở Hòa Linh dung nhan diễm lệ, thoáng qua trong mắt có chút ghen tỵ.
Không ít lần thấy nàng, đều cảm thấy nàng toàn thân phát ra một dòng hơi thở mát mẽ của thiếu nữ, khắp người nàng có một vẻ kiêu sa, lộng lẫy mà người khác không có được.
Túc Hạ không thích nhất, chính là trên người nàng kiêu ngạo rực rỡ, nàng một cô nương tướng quân phủ, trời xui đất khiến thành Lục vương phi, lại có cái gì đáng giá hả hê!.
Đọc truyệ.