Bạn đang đọc Quý Nữ Yêu Kiều – Chương 132: Thiếu
“Tất cả dừng tay cho ta, ta tuyệt đối không ngờ rằng, các ngươi ngay cả ta đều không để vào mắt!” Sở lão tướng quân tức giận, bây giờ mặc dù Sở Phong nói Hòa Linh như thế nào, nhưng mà ở trong mắt Sở lão tướng quân, ngay cả ông Sở Phong cũng đều không để ở trong mắt, nếu không, sao liền dám như vậy, hơn nữa mà nói ra lời đại nghịch bất đạo thoát khỏi quan hệ như vậy!
Sở Phong là người đọc sách, nên hiểu thoát khỏi quan hệ là cỡ nào nghiêm trọng, rõ ràng biết được còn muốn nói như vậy, thật là không đem y người phụ thân này để ở trong mắt.
“Cái tên nghịch tử này, cho ta gia pháp.” Sở lão tướng quân cực kỳ tức giận, cũng không để ý Sở Phong vốn là người không có tập võ, càng tức giận! Thật ra thì trong mấy nhi tử, Sở lão tướng quân coi trọng nhất không phải Trưởng Tử, mà là ấu tử này. Mấy nhi tử khác lúc nhỏ, ông đều bên ngoài đóng ở biên cương, hàng năm chỉ gặp một vài lần như vậy, mặc dù có tình cảm, nhưng lại không có thâm hậu như vậy, ấu tử còn lại này là bất đồng, ông lúc trở lại, mặc dù Sở Phong mới mười tuổi, nhưng mà ông thấy, cũng coi là một hài tử, vì vậy đối với đứa con trai này, ông để ở trong lòng nhất, cũng dạy nhiều nhất. Nhưng chính vì vậy, y lại có thể nói ra như thế! Trong lúc nhất thời, Sở lão tướng quân đã cảm thấy không thể tha thứ rồi!
Hơn nữa, trong lòng y Hòa Tuyết là công chúa, lời như vậy nếu như truyền đi, đó không phải là muốn hại chết người nhà sao! Khác còn dễ nói, “Thoát khỏi quan hệ” cùng”Hòa Tuyết là công chúa”, hai câu này thành áp đảo Sở lão tướng quân, ông lập tức không thể nhẫn nhịn! Một khi nhìn một người không hài lòng, như vậy những chuyện khác cũng sẽ theo nhau mà đến, mà Sở lão tướng quân hiện tại liền ở vào giai đoạn như vậy, ông nghĩ tới Tứ Phòng chỉ có một nữ nhi, y không có một tôn tử. Nhưng Tứ Phòng vẫn không có, Tứ phu nhân không tiếp tục sinh, mà lão Tứ cũng vẫn tùy ý con dâu này, vốn là những thứ này đều là chuyện nhỏ trong lòng ông, nhưng hiện nay xem ra, cũng là không thể tha thứ rồi. Chỉ có một nữ nhi thì thôi, còn đem nữ nhi làm thành bảo vật, ngay cả ông cũng có thể không vâng lời, Sở lão tướng quân thế nào cũng không thể chịu được như vậy! Sở gia lão Nhị là người hồ đồ, bất kể nhiều chuyện, bọn họ nháo lên thì như thế nào, nghe nói xin gia pháp, lập tức liền đứng lên, nếu như thường ngày cũng may, có lão phu nhân ngăn, nhưng hiện nay không có! Mấy người khác đều không nói gì, trơ mắt nhìn lão Tứ bị lão tướng quân đánh vừa thông suốt!
Tứ phu nhân quả nhiên là cảm thấy sấm sét giữa trời quang giống như nhau, này Sở gia, sẽ không người tốt rồi! Con gái của bà ta bị hại không thể nói chuyện, mà trượng phu lại bị ông cụ khiển trách, chỉ kêu khóc cầu xin tha thứ! Mặc kệ bên ngoài làm thành hình dáng gì, Hòa Linh cũng không nói, hậu quả này hơi khó coi, nhưng cũng không phải là lỗi của nàng. Không phải ai muốn giáo dục người nào cũng được, Hòa Tuyết có thể nói thì người khác có thể náo, người khác thì không thể phản kích sao! Cũng có điều để cho nàng câm miệng một thời gian thôi. Có điều mặc dù nàng nghĩ như vậy, Từ Trọng xuân nhưng có chút xấu hổ, người này không hiểu gì thế thái nhân tình, xem như vậy, ngược lại cảm giác mình cho Hòa Linh gây phiền toái: “Không bằng ta đi giúp nàng giải độc chứ?” Ông rối rắm hỏi.
Hòa Linh lắc đầu, hỏi: “Bao lâu không thể nói chuyện!”
Từ Trọng Xuân ngôn nói: “Đại khái là chừng mười ngày.” Suy nghĩ một chút, bổ sung: “Không đến mười ngày!”
Hòa Linh suy nghĩ một chút, nói: “Không cần, nếu như không để cho nàng có chút dạy dỗ, về sau sợ là vẫn chưa xong! Ta ngược lại thật ra không muốn cùng nàng dây dưa, đúng hạn nếu như nàng luôn là quấn ta…ta cũng sẽ không khách khí!”
Từ Trọng Xuân chống cằm nhìn Hòa Linh, cảm khái nói: “Ngươi có chút kỳ quái! Có điều chút người nhà kia, cũng không đáng giá thật lòng đối đãi!” Người và người duyên phận, thật là rất khó nói, đại khái Sở Hòa Linh duyên tình thân tương đối yếu kém đi!
Quan sát vẻ mặt Hòa Linh, thấy nàng cũng không đau lòng, tựa như có lẽ đã là thói quen, Từ Trọng Xuân cảm khái nói: “Cả đời này, chính là như vậy!”
Lại không nói Hòa Linh bên này như thế nào, Sở Phong bên kia bị ông cụ thi hành gia pháp, nói là gia pháp, nhưng là thật cũng không ngoan hạ tâm, sau chính là quản, trong phủ này, còn không phải là Sở Phong có thể làm chủ. Trong lúc nhất thời, trong nhà này không khí lập tức cũng không giống nhau. Thật ra thì mọi người suy nghĩ kỹ một chút đều cảm thấy, chuyện như vậy có điểm quái dị, lúc ấy Lục Tiểu Thư đột nhiên không thể nói chuyện, Ngũ Tiểu Thư cũng là không có đụng nàng ta, nếu như không nói là Ngũ Tiểu Thư làm, ngược lại cũng có chút cưỡng từ đoạt lý rồi. Nhưng nếu như không phải nàng, là ai, tổng không đến nỗi êm đẹp không thể nói chuyện. Sở lão tướng quân đem chuyện này giấu đi, cũng vì Sở Phong tố giác. Người ngoài có chút lời đồn đãi, nhưng cũng không biết đến tột cùng là vì sao! Có điều Hòa Tuyết lại nổi điên nóng nảy, nàng ta ở trong phòng không ngừng đập phá đồ, muốn khóc kêu rồi lại không thể, chính nàng ta thế nào cũng không có nghĩ đến, trong lúc bất chợt thì không thể nói chuyện, vốn lúc còn có thể nói không cảm thấy, hiện tại không thể nói chuyện rồi, nàng chỉ cảm thấy có thể mở miệng chính là tốt!
Nàng hận Hòa Linh, mình đắm chìm trong ăn năn hối hận, dù là cha của mình bởi vì nàng ta làm thành như vậy, nàng ta ngược lại cũng không đi xem một chút, chỉ cảm thấy mình ủy khuất nhất. Sở lão tướng quân mắt lạnh nhìn, càng cảm thấy Hòa Tuyết là một người không tốt! Nếu như thật là một cô nương tốt, tại sao chuyện sống chết của phụ thân đều không quan tâm, phải biết, nếu như không phải là bởi vì nàng, lão Tứ sao lại bị đánh! Sở lão tướng quân là loại người này, là người trong nhà, thật ra thì cũng rất là rét lạnh. Mặc kệ là cái nào, chỉ cần để cho ông cảm thấy người này với Sở gia không phải một nhân tố tốt, ông sẽ chán ghét. Y cũng biết, những chuyện này tóm lại không thể hoàn toàn giấu giếm, nhưng không gạt được hay gạt được, không thể không gạt. Chỉ đi một bước nhìn một bước! Sở lão tướng quân sắc mặt không tốt, người khác ngược lại cũng an phận thủ thường!
Sở lão tướng quân biết chuyện như vậy người ngoài sẽ suy đoán một hai, nhưng lại không biết, Lục Hàn hẳn là đối với chuyện nhà bọn họ biết quá tường tận. Ngày thứ hai hạ triều, ông”Vô tình gặp được” Lục Hàn, Lục Hàn ngược lại hòa hòa khí khí, có điều trong lời nói ý tứ hết sức rõ ràng, rõ ràng chính là biết được chuyện này, cũng rõ ràng chính là cảm thấy người Sở gia khi dễ Sở Hòa Linh! Thật ra thì Sở lão tướng quân vô cùng rõ ràng, Sở Hòa Linh căn bản cũng không có rời khỏi Sở gia, người bên cạnh cũng không có truyền lại tin tức, thế nhưng chính là dưới tình huống, Lục Hàn vẫn biết, vậy đã nói rõ, bản thân y ở Sở gia đã có người, kể từ đó, Sở lão tướng quân vừa sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người! Lục Hàn gặp qua Sở lão tướng quân, trong lòng cũng yên tâm mấy phần, y ngược lại không thể nhìn Tiểu Linh Đang bị người khi dễ, mặc dù Thôi Ngọc nói Sở Hòa Linh chắc là sẽ không thua thiệt, nhưng là Lục Hàn lại cảm thấy, nàng không thiệt thòi hay không thiệt thòi, mình có nên giúp một tay hay không!
Sở Hòa Linh người này mặc dù nhìn là một tiểu cô nương lạnh nhạt lại nóng nảy, nhưng Lục Hàn biết được, Sở Hòa Linh cũng là không chịu thiếu người nhân tình, cũng là hết sức xem trọng! Y giúp nàng bao nhiêu, sợ là ngày khác cũng sẽ trở lại! Hơn nữa, coi như hiện tại y cần Tiểu Linh Đang giúp một tay, nghĩ tới đây, hẳn là cảm thấy buồn cười!
“Công tử!” Bất Nhị vào cửa.
Lục Hàn vốn đang viết chữ, nghe nói ngẩng đầu: “Như thế nào?”
Bất Nhị nói: “Người mang về. Thuộc hạ thả ở biệt viện địa lao, không có ai biết được!”
Lục Hàn lập tức đứng dậy: “Ta đi thấy y!”
Lục Hàn chuẩn bị ra cửa, có điều vừa đi tới cửa, chạm mặt liền đụng phải Cao Chí Tân, Cao Chí Tân vẻ mặt hẳn là khó có thể nghiêm túc!
“Biểu ca phải ra khỏi cửa?” Hỏi y.
Lục Hàn cũng không có nét mặt gì khác, hỏi “Nhưng có chuyện gì!”
Quả thật có chuyện, Cao Chí Tân cùng Lục Hàn vào cửa, đóng kỹ các cửa, bộ dạng người sợ hãi, Lục Hàn thấy y cẩn thận như vậy, chẳng nói đúng sai nhíu mày: “Chẳng lẽ ngươi tra được là cái gì không phải đại nhân vật?”
Quả thật như thế, Cao Chí Tân suy nghĩ một chút, nói: “Ta tra được, trước người mua được sát thủ chính là dùng nhà mẹ của Thần Phi, nhà mẹ của bà ta cùng chúng ta túc thành Hầu phủ không thù không oán, cùng huynh càng thêm không có. Cho nên ta cảm thấy được, chuyện như vậy cùng Thần Phi có liên quan!”
Cao Chí Tân cũng không có nghĩ đến, thế nhưng lại tra ra một kết quả như vậy, có điều có thể tìm tới hung thủ thật là tốt, tối thiểu tiêu trừ một ẩn loạn an toàn, có điều không biết, nhi tử trưởng công chúa cùng phi tử, có quan hệ gì, muốn cho bà thống hạ sát thủ như vậy!
“Huynh nói Thần Phi sẽ không phải là điên rồi sao?” Cao Chí Tân bực bội hỏi.
Thật ra thì Lục Hàn đã mơ hồ có chút ý kiến, có điều cũng không dám khẳng định, hỏi y: “Chuyện này còn có người nào biết!”
Cao Chí Tân lắc đầu, “Ta làm việc huynh yên tâm, rất cẩn thận. Không có ai biết được.” Cao Chí Tân thật ra càng nghĩ càng tức giận, “Huynh nói Thụy vương trong ngày thường cùng chúng ta nhìn quan hệ cũng thật không tệ, bọn họ làm sao lại có thể vô sỉ như vậy, vô sỉ đến trực tiếp động thủ. Có xấu hổ hay không! Ta thật sự là hết ý kiến!”
Lục Hàn cười yếu ớt, nhưng nụ cười cũng không đạt đáy mắt, “Vậy chỉ có thể nói, sâu trong nội tâm ông ta, cũng không phải nghĩ như vậy. Cũng hoặc là, Thần Phi làm những thứ này, ông ta đều không biết chuyện!” Nhưng cái cách nói này, chính là Lục Hàn cũng sẽ không tin tưởng!
“Vậy chúng ta có muốn bẩm báo với Thiên gia hay không, hoặc là cùng mợ nói một chút!”
Lục Hàn không tán thành, “Chuyện như vậy không cần, ngươi đem chuyện này tiết lộ cho Lý công công trong cung, có điều không để cho người khác biết được, chuyện này là chúng ta hoàn toàn tra được.”
Cao Chí Tân bất động, nhưng nghe lời, lập tức đi làm, mà Lục Hàn nghĩ đến hỏi người trong địa lao kia biết rõ tình hình, cũng nhanh chóng ra cửa! Có điều y lại không biết, túc thành hậu đã đem tất cả đều thấy ở trong mắt, có điều mặc dù biết được tất cả, nhưng cũng không nói cái gì, cũng chưa từng vạch trần, giống như không có gì phát sinh, thẳng tránh ra! Rất nhanh, ngày hôm sau gần tối, Thần Phi cũng bởi vì ngoài ý muốn, lăn xuống bậc thang, hẳn là đi đời nhà ma, trong cung một phi tử chết rồi, mọi người căn bản cũng không để ở trong lòng, vốn là Hoàng đế đối với Thần Phi cũng không quá tốt, bà ở trong cung cũng là tiểu thiếp, chết rồi, cũng chính là chết rồi, trừ con trai ruột của bà Thụy vương, những người khác đau lòng gì đây! Hơn nữa đối với mấy Vương Gia khác mà nói, đây cũng là một chuyện tốt. Mấy người bọn họ mẫu phi đều không còn sống. Mà chỉ có Thụy vương có, đối với đám bọn họ như vậy mà nói, chính là người ta nhiều hơn một cái giúp đỡ, bọn họ còn lại là không có. Mà bây giờ, người này chết rồi, lại không quan tâm là chết như thế nào, người nào làm. Thiên gia không tra, chuyện như vậy chính là không coi vào đâu! Nghĩ đến chỗ này, mọi người làm sao
//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –