Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 30: Bất Lực


Bạn đang đọc Quỷ Môn Độc Thánh – Chương 30: Bất Lực


“Thằng khốn, mày là cái thá gì?”
Người đàn ông trung niên quát lên một tiếng, nhấc chân hung hãn đạp về phía Diệp Viễn.

Vốn dĩ ông ta không tới tìm Diệp Viễn tính sổ, Diệp Viễn lại dám ngăn cản mình dạy dỗ con gái.

Hơn nữa còn gọi Tô Yên Nhiên là vợ.

Đối mặt với một cước nhanh lẹ của người đàn ông trung niên, thân hình Diệp Viễn khẽ động, dễ dàng tránh né.

“Tự tìm cái chết!”
Người đàn ông trung niên lại quát lên, toàn thân mở rộng khí thế, vọt về phía Diệp Viễn.

Lúc này Diệp Viễn có chút tức giận, dùng hết sức tiến lên nghênh đón người đàn ông.

Trong nháy mắt, hai người chiến nhau, đánh ra chân hỏa.

Không biết sau bao nhiêu lâu.

“Ầm!”
“Ầm!”
Hai tiếng nổ vang lên.


Chân người đàn ông hung hăng đá vào ngực Diệp Viễn, còn quả đấm của Diệp Viễn ấn vào ngực người đàn ông trung niên.

Gần như cùng lúc, hai người lùi về sau mấy bước.

Một tiếng “oa”.

Tất cả đều phun ra ngụm máu tươi lớn.

Nếu như đêm qua không bị thương, Diệp Viễn sẽ ung dung trừng trị được người đàn ông trung niên, nhưng đêm qua bị trận pháp đánh cho bị thương, khiến thực lực của anh chỉ có thể phát huy một nửa.

“Giỏi lắm tên nhãi, có bản lĩnh đấy! Xem chiêu!”
Người đàn ông trung niên cũng không ngờ Diệp Viễn lại có thực lực lợi hại như vậy, có thể đánh ông ta bị thương.

Còn Tiêu Càn ở bên cạnh có chút kinh ngạc, theo lý thuyết chắc hẳn Diệp Viễn chắc là một cường giả cấp tông sư.

Nhưng thực lực vừa lộ ra, thậm chí cũng không bằng mình, chẳng lẽ hôm qua ông ta nhìn nhầm.

Ngay lúc Tiêu Càn ngây ra, Diệp Viễn và người đàn ông trung niên lại chuẩn bị ra tay.

“Bố, Diệp Viễn, hai người đừng đánh, con theo bố về!”
Lúc này, Tô Yên Nhiên đột nhiên chạy tới, ngăn cản hai người.

Cô không muốn nhìn thấy hai người chém giết lẫn nhau, dù sao một người là bố cô, một người lại là người cô thích.

Tô Yên Nhiên hiểu rõ hôm nay bố đến đây nhất định là vì mình.

Tô Yên Nhiên đoán không sai.

Tối hôm qua.

Không biết làm sao chuyện Tô Yên Nhiên và Diệp Viễn kết hôn lại bị nhà họ Tiêu biết.

Người nhà họ Tiêu lập tức gọi điện cho Tô Lâm.

Nhà họ Tiêu chỉ nói một câu, một tháng sau Tiêu Thiên Minh sẽ đến Giang Châu cầu hôn.

Bảo bọn họ phải đảm bảo rằng hôm đó Tiêu Thiên Minh đến Giang Châu cầu hôn, nhà họ Tô có thể cho Tiêu Thiên Minh một cô dâu hoàn chỉnh.

Nếu không nhà họ Tô cũng không cần thiết tồn tại.


Tô Lâm lập tức bị dọa sợ, ông ta vội vàng gọi con trai đang nhậm chức trong chiến bộ ở Giang Bắc, chính là bố của Tô Yên Nhiên – Tô Vân Thanh quay về.

“Diệp Viễn, xin lỗi, là em làm liên lụy đến anh”.

Trong mắt Tô Yên Nhiên tràn đầy nước mắt, không nỡ nhìn Diệp Viễn.

“Yên Nhiên, không cần nói xin lỗi, hôm nay không ai có thể mang em đi!”
Diệp Viễn muốn cử động, nhưng binh lính xung quanh liền giơ họng súng về phía anh.

Tô Yên Nhiên cũng vội vàng ngăn cản Diệp Viễn.

“Diệp Viễn, đừng! Em không muốn để anh bị thương nữa”.

“Đồng ý với em, anh phải sống tốt!”
Nếu như không bị thương, Diệp Viễn tự tin có thể trừng trị được những người này.

Nhưng bây giờ vết thương cũ chưa lành, vừa mới đánh một trận với Tô Vân Thanh, cộng thêm vết thương cũ, bây giờ với thực lực của anh, tuyệt đối không phòng ngự nổi nhiều người và nhiều họng súng như vậy.

Huống chi, cách đó không xa còn có một Tiêu Càn mắt nhìn chằm chằm.

Cuối cùng Diệp Viễn chỉ có thể siết chặt quả đấm, để mặc cho Tô Yên Nhiên bị người nhà họ Tô mang đi.

Lúc này, Diệp Viễn cảm thấy mình thật bất lực, rất khó chịu, ngực giống như có một ngọn lửa không thể giải phóng.

Mắt thấy Tô Yên Nhiên sắp bị đưa lên xe.

Diệp Viễn đột nhiên mở miệng hét lớn.


“Lão già, các người nhớ kỹ, ai dám làm Yên Nhiên bị thương một cọng tóc gáy, tôi đảm bảo nhà họ Tô các người sẽ biến mất khỏi thế giới”.

“Yên Nhiên, em chờ anh, không bao lâu nữa anh sẽ bước vào nhà họ Tô đón em về!”
Tô Lâm khinh thường lời Diệp Viễn nói.

Đùa gì thế, một tên nhãi chỉ nắm ít y thuật, có chút bản lĩnh, nhưng lại không hề có bối cảnh.

Lấy cái gì mà chống lại với nhà họ Tiêu, đối đầu với Tiêu Thiên Minh, quả đúng là làm trò cười cho thiên hạ.

Ngược lại Tô Vân Thanh khẽ liếc nhìn Diệp Viễn.

Còn Tiêu Càn ở bên cạnh lại cười lạnh.

Ông ta biết ngày mai Diệp Viễn sẽ chết.

Bởi vì nhà họ Tiêu đã phái người tới giết Diệp Viễn.

Chuyện Tô Yên Nhiên và Diệp Viễn kết hôn, nhà họ Tiêu sẽ không để bất kỳ ai biết, dù sao cũng giống như tát vào mặt nhà họ Tiêu vậy.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.