Đọc truyện Quỷ Môn Độc Thánh – Chương 297: Chuyện Cũ
Sau khi bố Lâm Tuyết giải thích xong, mọi người mới biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Hóa ra bố của Lâm Tuyết, Lâm Y Quốc đã từng là một viên chức trong trấn.
Ông ta đã giúp cái trấn này thoát khỏi nghèo nàn lạc hậu, thu hút đầu tư khắp nơi.
Muốn tìm một vài công ty để mở rộng sản nghiệp thảo dược trong trấn.
Mặc dù trấn này nghèo khó lạc hậu, nhưng núi phía sau trấn có các loại thảo dược quý hiếm.
Là nguồn kinh tế quan trọng nhất với người trong trấn.
Nhưng vì người trong trấn cũng không học hành gì, đối với ngắt hái và quản lý thảo dược cũng không có lưu trình theo hệ thống.
Hơn nữa trấn khá dốc, đường xá cũng không được tốt lắm.
Vì vậy, hàng năm sau khi hái đc rất nhiều thảo dược, bởi vì không có lưu trình cất trữ theo hệ thống, cộng thêm vận chuyển không kịp thời.
Điều này sẽ khiến rất nhiều dược liệu quý gần như bị bỏ đi, sau đó chỉ có thể bán rẻ.
Nhìn dược liệu có thể bán được với giá cao, cuối cùng lại bán như cải trắng, Lâm Y Quốc rất đau lòng.
Vì vậy, mấy năm nay ông ta đã đi khắp nơi tìm một vài công ty dược liệu lớn đến xây dựng xưởng trong trấn.
Trời cao không phụ lòng người, trải qua mấy năm cố gắng, cuối cùng ông ta đã tìm được một công ty dược liệu từ tỉnh lỵ.
Nói muốn phát triển thảo dược ở đây.
Nhưng những người này trước tiên muốn đi khảo sát, trong trấn cũng vô cùng vừa ý với chuyện này.
Còn làm rất nhiều công việc.
Rất nhanh, người của công ty dược liệu tỉnh lỵ đã tới.
Sau khi bọn họ khảo sát đơn giản ngọn núi phía sau trấn, lập tức đưa ra quyết định xây dựng một nhà máy tại đây.
Kết quả này khiến Lâm Y Quốc và người trong trấn vô cùng kích động.
Ngay lúc tất cả mọi người cảm thấy bọn họ sắp bước vào cuộc sống mới.
Nhưng ai ngờ, cái gọi là công ty dược liệu này căn bản không phải công ty dược liệu chính quy gì.
Mà là công ty ví da của ông trùm nhà họ Sử ở tỉnh lỵ.
Bọn họ đến đây cũng không phải phát triển kinh doanh dược liệu.
Mà là muốn lợi dụng khu đất được trời ưu ái phía sau trấn, trồng một vài dược liệu cấm.
Lâm Y Quốc biết được tin này liền đi tìm trưởng trấn.
Muốn xóa bỏ chuyện này.
Nhưng điều khiến Lâm Y Quốc không ngờ đến là trưởng trấn lại cùng một phe với những người đó.
Không chỉ không có hành vi ngăn cản nhà họ Sử, còn giáo huấn Lâm Y Quốc một trận.
Hơn nữa còn bãi nhiệm chức vị của Lâm Y Quốc.
Lâm Y Quốc không biết làm sao, chuẩn bị đi tỉnh lỵ tìm người, nhưng kết quả còn chưa bước đến tỉnh lỵ, ông ta đã bị người nhà họ Sử phái đến đánh gãy hai chân.
Thật ra thì năm đó Lâm Tuyết đột nhiên nghỉ học cũng là vì bố cô ta bị đánh gãy hai chân, hơn nữa còn uy hiếp Lâm Y Quốc, nếu còn dám nhiều lời.
Sẽ trừng trị Lâm Tuyết và em trai của Lâm Tuyết.
Vì an toàn của con trai và con gái, Lâm Y Quốc cũng chỉ có thể nhịn.
Cứ như vậy, qua mấy năm, đám người này đã phát triển mạnh những vật phẩm cấm ở vùng núi phía sau trấn.
Trưởng trấn kiếm bộn tiền, còn xây được tòa biệt thự lớn trong trấn.
Cuộc sống thoải mái hơn bất kỳ ai.
Mãi đến năm nay, trong trấn lại có thêm một đám người đến, những người này tự xưng là người của tập đoàn Hạo Thiên gì đó, bọn họ đi khảo sát núi phía sau trấn.
Bảo là muốn thu mua đất phía sau núi để phát triển những dược liệu này.
Tập đoàn Hạo Thiên dường như đã đạt được hợp tác gì đó với nhà họ Sử và trưởng trấn.
Vì vậy đã giao toàn quyền thu mua đất cho nhà họ Sử và người trong trấn xử lý.
Muốn bọn họ trong ba tháng thu mua toàn bộ đất phía sau núi.
Rất nhanh, những người dân khác trong trấn gần như đều bán đất.
Chỉ có Lâm Y Quốc không chịu bán đất nhà mình, bởi vì Lâm Y Quốc biết rõ, hợp tác giữa tập đoàn Hạo Thiên và nhà họ Sử kia nhất định không phải thứ tốt đẹp gì.
Điều này khiến trưởng trấn rất không thoải mái, ba lần bốn lượt uy hiếp Lâm Y Quốc.
Nhưng cũng không dám ra tay độc ác với Lâm Y Quốc, bởi vì hồi trẻ Lâm Y Quốc đã từng đi bộ đội.
Ông ta có mối quan hệ rất tốt với một lãnh đạo bộ đội, trưởng trấn vì kiêng kỵ điều này, vậy nên mới không dám làm gì Lâm Y Quốc.
Chỉ phái người đến giám sát Lâm Y Quốc, không để cho ông ta rời khỏi trấn.