Đọc truyện Quỷ Máu – Chương 134: Tử Nguyệt
“Mỹ Lệ hả? Là Tà Huyết đây, anh lấy được Tử Nguyệt Kính cho em rồi.” – Tôi lấy ra viên ngọc màu tím, liên lạc với Mỹ Lệ.
Rất nhanh Mỹ Lệ đã phản hồi.
“Thật tốt quá, tối nay anh đến gặp em ở chỗ cũ nhé.” – Âm thanh ngọt ngào của Mỹ Lệ đáp lại.
Tôi liền tới khách Trăng Thanh đợi Mỹ Lệ.
Đến tối nàng liền xuất hiện, Mỹ Lệ mặc bộ áo choàng màu tím che kín cơ thể gợi cảm của nàng.
“Theo em.” – Khi vừa thấy tôi nàng liền lại gần, nắm tay tôi kéo lên lầu.
“Tử Nguyệt Kính đâu? Anh lấy nó ra cho em xem đi.” – Khi vừa bước vào phòng Mỹ Lệ liền muốn lấy chiếc kính.
“Của nàng đây.” – Thấy vẻ mặt nôn nóng của Mỹ Lệ, tôi liền lấy Tử Nguyệt Kính ra ngoài đưa cho nàng.
Nhưng trước khi Mỹ Lệ chạm vào tấm kính thì tôi ngăn lại.
“Nàng phải cẩn thận, bên trong tấm kính này phong ấn linh hồn của Nguyệt Ma Thần.” – Tôi nhắc nhở Mỹ Lệ.
“Em biết rồi, em chính là cần tiếp nhận truyền thừa linh hồn của Nguyệt Ma Thần để tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ.”
“Cái gì! Em đùa đúng không?” – Tôi hoảng hốt hỏi lại.
Tiếp nhận truyền thừa chính là giống như Tử Tử tiếp nhận tàn hồn của Tử Lôi Lâm Thánh, hai người dung hợp làm một, sẽ có một người giành quyền kiểm soát cơ thể, còn một người thì bị cắn nuốt linh hồn.
Cả Mỹ Lệ và Nguyệt Dao đều là những cô gái tôi yêu thích, tôi không muốn một trong hai nàng biến mất.
“Anh đừng lo, mọi chuyện không tệ như anh nghĩ đâu, em biết mình đang làm gì mà.” – Mỹ Lệ tỏ ra bình tĩnh, trấn an Tà Huyết, nhưng trong lòng nàng cũng rất lo lắng.
Thấy tôi vẫn không an lòng, Mỹ Lệ liền ôm chầm lấy tôi.
Dùng đôi môi mềm mại của nàng trấn an tôi.
Tôi liền bế nàng lên giường, mặc dù không thể ăn nàng, nhưng ôm thân thể mềm mại không xương của nàng vào lòng rồi ngủ, cũng là một loại hưởng thụ đặc biệt.
Đến sáng chúng tôi liền ra khỏi thành, Mỹ Lệ và tôi đi đến một ngọn núi cao ở phía tây kinh thành, chuẩn bị cho việc tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ của nàng.
Mọi sinh vật khi tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ đều phải chịu Thử Thách Của Thế Giới, hy vọng nàng có thể bình an vượt qua, nếu không thì tôi sẽ liều mạng để giúp nàng.
Mỹ Lệ bắt đầu lấy ra rất nhiều những viên đá màu tím gọi là Tử Quang Thạch, một loại đá năng lượng quý giá.
Sau đó nàng lấy ra rất nhiều những khối năng lượng mà tôi với nàng lấy được từ di tích pháo đài vũ trụ của người Necemis.
Nàng bắt đầu bày một ma trận truyền dẫn trích xuất năng lượng, có lẽ nàng định sử dụng ma trận này làm nguồn năng lượng tiến hóa.
Tôi cũng giúp đỡ nàng thiết lập ma trận.
Sau vài giờ thì một ma trận cực kỳ phức tạp, được bao phủ bởi ánh sáng màu tím, những ký tự ma thuật nhấp nháy bên trong ma trận, lúc ẩn lúc hiện trông rất bí ẩn.
“Anh đưa Tử Nguyệt Kính cho em đi.” – Mỹ Lệ nhẹ giọng yêu cầu.
Tôi liền lấy tấm kính ngọc ra đưa cho nàng.
“Em yên tâm, nếu có chuyện gì xảy ra thì anh sẽ bảo vệ em.” – Tôi nói để nàng yên tâm.
Tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ rất quan trọng, thành công thì liền có hàng vạn năm tuổi thọ, có những sức mạnh mới vô cùng to lớn, thậm chí là điều khiển được trời đất, nhưng thất bại thì sẽ chết.
Thường thì các ma quỷ đều chuẩn bị rất kỹ rồi mới tiến hành đột phá tiến hóa, trung bình đều khoảng bốn ngàn đến năm ngàn năm.
Nhưng Mỹ Lệ có lẽ vẫn chưa đến một ngàn tuổi, nàng vẫn còn rất trẻ, không hiểu tại sao nàng lại nóng vội như vậy.
Tôi lo lắng nàng vẫn chưa chuẩn bị kỹ.
Mỹ Lệ ngọt ngào mỉm cười.
“Em sẽ không sao đâu, anh mới là người đừng lo lắng quá.”
“Sau khi tiến hóa thành Hạch Tâm Kỳ em sẽ có thể làm vợ của anh rồi.”
Mỹ Lệ nói xong liền bước vào bên trong ma trận.
Ánh sáng tím lóe lên rực rỡ, bao phủ nàng vào bên trong, khiến tôi dù dùng Con Mắt Của Quỷ Máu cũng không thấy gì được.
Mỹ Lệ ngồi bên trong ma trận, vô số những tia năng lượng màu tím xoay xung quanh nàng.
Mỹ Lệ nhìn Tử Nguyệt Kính trước mặt, khuôn mặt hiện rõ sự lo lắng.
Lúc đầu nàng muốn Tà Huyết lấy tấm kính này chỉ để học ma pháp lưu giữ trong tấm kính, rồi dùng một cách an toàn để tiến hóa Hạch Tâm Kỳ.
Nhưng giờ nàng sẽ sử dụng một cách khác để tiến hóa.
Nàng nói nàng không sao chỉ để làm Tà Huyết yên lòng, chứ thực ra lần đột phá tiến hóa này của nàng hung hiểm vô cùng, đầu tiên phải tiếp nhận truyền thừa của Nguyệt Ma Thần.
Sư phụ, sư tôn, sư tông, sư tổ của nàng đều thất bại trong việc tiếp nhận truyền thừa này mà chết.
Đó là họ còn tiếp nhận khi họ đã là Hạch Tâm Kỳ cửu giai, muốn dùng Tử Nguyệt Kính để tiến hóa thành Quỷ Vương Kỳ.
Còn nàng thì cực kỳ to gan, mới Kết Tinh Kỳ đã muốn sử dụng biện pháp gần như tự sát này để tiến hóa.
Nhưng nếu một khi thành công thì nàng sẽ là một vị Hạch Tâm Kỳ vô cùng trẻ tuổi, tương lai sẽ dễ dàng tiến hóa thành Quỷ Vương Kỳ, thậm chí là Ma Thần Kỳ.
Trở thành một vị Ma Thần mới.
Lý do nàng đưa ra quyết định liều lĩnh này thực ra liên quan rất lớn đến Tà Huyết.
Lần đầu tiên nàng gặp hắn, hắn chỉ là một con quỷ Kết Tinh Kỳ hạ giai.
Lúc đó nàng có thể dễ dàng đánh bại hắn.
Nhưng chỉ chưa đến hai trăm năm, hắn đã tiến hóa thành Kết Tinh Kỳ lục giai.
Bây giờ hắn có thể đánh thắng nàng rất dễ dàng, thậm chí nếu hắn sử dụng sức mạnh thật sự của bản thân thì có thể giết chết cả những loại quái vật trong truyền thuyết như Ma Linh.
Nhưng sức mạnh của hắn không phải tự nhiên mà có, để sử dụng sức mạnh đó hắn phải trả một cái giá rất đắt, là có thể bị Ác Niệm xâm chiếm bản tâm bất kỳ lúc nào, hắn luôn phải chiến đấu với Ác Niệm mỗi khi sử dụng sức mạnh Ác Quỷ Máu.
Nàng cảm thấy sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị Ác Niệm ăn mòn, biến thành một con Ác Quỷ Máu thật sự.
Nàng không muốn điều đó xảy ra, nàng muốn giúp hắn chế ngự Ác Niệm, để hắn mãi mãi là một con quỷ ngốc nghếch, mê gái trong lòng nàng.
Để làm được điều đó thì chỉ có một cách duy nhất, nàng phải mạnh hơn hắn, hoặc ít nhất là đủ mạnh để chế ngự Ác Niệm đang ẩn sâu trong linh hồn của Tà Huyết.
Ánh mắt của Mỹ Lệ trở nên quyết tuyệt, nàng quyết định sẽ vì Tà Huyết liều một lần.
Nàng để Tử Nguyệt Kính trước mặt, tấm kính bay lơ lửng, phát ra ánh sáng tím êm dịu.
Mỹ Lệ đánh ra vài tia năng lượng truyền vào tấm kính, nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.
Mỹ Lệ nhíu mày trầm tư.
“Tử Nguyệt Ma Pháp – Câu Thông Linh Hồn!”
Đôi mắt nàng lóe lên ánh sáng tím, hai luồng sáng bắn vào bên trong Tử Nguyệt Kính.
Tấm kính liền run lên nhè nhẹ, từ trong tấm kính Nguyệt Dao nhẹ nhàng bước ra ngoài.
“Tham kiến Nguyệt Ma Thần.” – Mỹ Lệ nhìn vị nữ thần xinh đẹp trước mặt, liền khom người thi lễ.
Nguyệt Dao nhìn Mỹ Lệ một chút, rồi lên tiếng hỏi.
“Ngươi cũng yêu chàng sao?”
Mỹ Lệ ngẩn người trong giây lát vì không hiểu Nguyệt Dao đang nói gì.
“Ngươi cũng yêu chàng sao?” – Nguyệt Dao hỏi lại một lần nữa, chỉ tay về phía Tà Huyết đang ở bên ngoài.
Mỹ Lệ nhìn theo hướng Nguyệt Dao chỉ.
“Đúng vậy, tôi yêu chàng.”
Nguyệt Dao không nói gì nữa, linh hồn của nàng bay tới bên cạnh Mỹ Lệ, nhập vào thân thể của nàng.
Không hề có vẻ mặt đau đớn, không có sự tranh đấu, không có tình cảnh linh hồn cắn nuốt lẫn nhau.
Linh hồn của hai cô gái dễ dàng hòa vào làm một, giống như việc đổ hai ly nước vào nhau vậy, dễ dàng một cách kỳ lạ.
Tử Nguyệt ngồi bên trong ma trận, thần sắc bình thản, nàng đang cố gắng sắp xếp ký ức của cả hai linh hồn cũ lại với nhau.
Sau một lúc Tử Nguyệt mở mắt, đôi mắt của nàng bây giờ không còn là màu tím nữa, mà có tới bảy màu trắng, đen, bạc, vàng, đỏ, lam, tím.
Trông giống như bảy mặt trăng đang xoay xung quanh một thế giới.
Tử Nguyệt chớp chớp đôi mắt, ánh mắt nàng trở lại thành màu tím như cũ.
Khí tức trên người nàng bắt đầu nhanh chóng tăng lên, viên Kết Tinh màu tím trong cơ thể nàng bắt đầu xoay chuyển.
Nàng dùng tay búng ra vài tia sáng, kích hoạt ma trận đang bao quanh nàng.
Vô số tia năng lượng được ma trận hút ra từ những khối năng lượng, truyền vào bên trong cơ thể của Tử Nguyệt, nếu bình thường ma quỷ hút năng lượng theo kiểu này thì chắc chắn sẽ nổ tan xác mà chết.
Nhưng chỉ thấy khuôn mặt Tử Nguyệt hơi khẽ nhíu vì đau đớn, nhưng nàng vẫn có thể hấp thu năng lượng truyền vào trong viên Kết Tinh của nàng.
Năng lượng trong cơ thể nàng càng ngày càng nhiều, nhưng may mắn là không có dấu hiệu mất kiểm soát, Tử Nguyệt sử dụng kiến thức của Nguyệt Ma Thần nên việc điều khiển năng lượng bạo tạc trong cơ thể trở nên rất dễ dàng, nàng truyền từng tia năng lượng vào bên trong Kết Tinh.
Viên Kết Tinh càng ngày càng lớn, bên trong nó bắt đầu xuất hiện năng lượng đậm đặc giống như là một dòng nước màu tím, sóng sánh mê ly.
Sau vài ngày Hạch Tâm của Tử Nguyệt đã được hình thành, nàng đã chính thức trở thành một vị Hạch Tâm Kỳ nhất giai, nhưng nàng vẫn không ngừng hấp thu năng lượng củng cố Hạch Tâm, nàng muốn Hạch Tâm của nàng mạnh nhất có thể, để sau này sẽ giúp ích được cho Tà Huyết.
Tình cảnh Ác Quỷ Máu tóm nàng trong tay bóp nghẹt vẫn luôn ám ảnh nàng, nếu lúc đó nàng là Hạch Tâm Kỳ, có lẽ đã có thể cùng Kim Nguyệt xoa dịu linh hồn cho Tà Huyết, giúp hắn thanh tỉnh nhanh hơn.
Tôi vô cùng lo lắng, suốt một tuần ngồi bên ngoài ma trận đợi Mỹ Lệ, bên trong ma trận không có một tiếng động nào cả, mọi thứ yên lặng tới đáng sợ.
Bỗng ánh sáng bao vây ma trận nhạt dần rồi tắt hẳn, bên trong ma trận là một cô gái vô cùng xinh đẹp, nhưng nàng trông rất khác Mỹ Lệ mà tôi biết.
Mỹ Lệ có mái tóc tím thì cô nàng này tóc đen, khuôn mặt cũng đẹp hơn Mỹ Lệ rất nhiều, khí tức cũng khác nữa.
Nếu Mỹ Lệ là một thiếu nữ mười tám tuổi, vui vẻ thanh lịch, pha chút gợi cảm huyền bí.
Thì cô gái trước mắt chính là một đại mỹ nhân hai mươi tuổi, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khiến người khác trầm trồ cảm thán.
Vẻ gợi cảm huyền bí càng được khuếch đại gấp nhiều lần, trở nên cô cùng quyến rũ, chỉ nhìn nàng thôi cũng cảm thấy mê say.
“Có lẽ là sau khi tiến hóa, hình dạng thay đổi một chút.” – Tôi tự trấn an mình, tôi không muốn Mỹ Lệ bị Nguyệt Dao thôn phệ hồn phách chút nào.
Sau một lúc thì cô gái mở đôi mắt tuyệt đẹp của nàng ra nhìn tôi, vẫn là ánh mắt màu tím quen thuộc, trong veo như hồ nước, sâu thẳm như màn đêm, có cảm giác có thể hút linh hồn người khác vào bên trong.
“Nàng là Mỹ Lệ hay Nguyệt Dao?” – Nhịn không được nữa tôi liền hỏi, sẵn sàng đón nhận sự thật đau lòng là một trong hai người con gái tôi yêu thích đã biến mất vĩnh viễn.
Cô gái xinh đẹp nhìn tôi bằng ánh mắt yêu thương, sau vài giây nàng dùng giọng nói ngọt ngào quen thuộc trả lời tôi.
“Thiếp là Tử Nguyệt.”