Quy Hồn Tục

Chương 17


Bạn đang đọc Quy Hồn Tục FULL – Chương 17


Du Thanh Vi chạy theo phía sau Lộ Vô Quy, phát hiện sương mù quỷ ngày càng dày đặc, gió âm lượn lờ quanh người hoặc phất qua da thịt, quỷ Xá Lợi lấy ra từ trong xương sống lúc thiêu tro cốt của Lộ Vô Quy được nàng mang trên cổ tay, thỉnh thoảng đốt đám sương mù quỷ kia khiến chúng cháy lên mấy đốm ma trơi màu xanh lá hoặc màu xanh dương, ma trơi bốc cháy kèm theo tiếng quỷ kêu thê lương, đến khi sương mù quỷ bị thiêu cháy hết, ngọn lửa do quỷ Xá Lợi tạo ra mới biến mất.
Tiết Nguyên Kiền, Tả Tiểu Thứ đem quỷ Xá Lợi mang trên cổ, khi họ chạy đụng phải quỷ thì trước mặt sẽ đột nhiên hiện lên một đoàn ma trơi bốc cháy, do bọn họ chạy quá nhanh, đám ma trơi kia cơ hồ là dán lên người họ thiêu đốt, ngọn lửa ma trơi lạnh lẽ đốt trên da thịt mang đến hàn ý lạnh thấu tim, giống như muốn đốt trụi hồn phách, hai người bọn họ sợ tới mức không ngừng dập lửa.
Tả Tiểu Thứ vội trấn hai lá bùa trước mặt như một tấm lá chắn, lúc này mới đỡ hơn một chút.
Sau vài lần bị quỷ Xá Lợi thiêu đốt, sương mù quỷ và gió âm chỉ dám lượn lờ cách bọn họ khoảng một hai mét.
Từng đoàn bóng người quần áo tả tơi xuất hiện hai bên đường, những bóng người này nhìn còn thảm hơn dân chạy nạn, giơ tay lên vẫy vẫy bọn họ: “Trở về, trở về, trở về…”
“Đừng đi….”
“Ở lại đi….”
Quỷ câu hồn!
Tóc gáy trên đầu Tả Tiểu Thứ đều dựng lên, cắm đầu mà chạy, trong lòng niệm thầm: “Tôi không nghe gì hết, tôi không nghe gì hết!”
Đột nhiên cô thấy Lộ Vô Quy dừng lại, đường phía trước bị sương đen nồng đậm che mất tầm nhìn.
Du Thanh Vi cũng ngừng lại đứng bên cạnh Lộ Vô Quy, giơ lên quạt Càn Khôn trong tay, cảnh giác đánh giá phía trước mặt.

Trên đường Hoàng Tuyền không được quay đầu lại, nàng không quay đầu nhìn con đường phía sau, thế nhưng, quỷ ảnh rậm rạp ngay bên cạnh lại đang vung quỷ trảo cách nàng không đến 15cm, có mấy con quỷ lớn mật còn muốn thử cào nàng.

Tình huống này không đúng a!
Nàng nhìn mấy con quỷ đang tới tới lui lui tuần tra bên người Lộ Vô Quy, thấy quỷ vây bên người em ấy còn nhiều hơn bên nàng.

Thông thường mà nói, quỷ có nhãn lực hơn so với con người, chúng nó nếu thấy kẻ lợi hại hơn mình liền sẽ đi đường vòng tránh xa, việc chúng nó nhào lên chặn đường hôm nay rất khác thường!
Du Thanh Vi thấp giọng hỏi: “Tiểu muộn ngốc, có phải có đại quỷ đang điều khiển phía sau không?” Nàng hỏi xong liền cảm thấy không đúng! Làm gì có đại quỷ nào có thể lợi hại hơn Lộ Vô Quy dám ở đây chặn đường đánh cướp? Vả lại làm sao chúng biết được hôm nay bọn họ đi đường này mà chặn đường nhỉ? Là người! Ánh mắt Du Thanh Vi trầm xuống nói: “Tiểu muộn ngốc, kẻ tới không có ý tốt, không cần hạ thủ lưu tình.”
Lô Vô Quy phất tay, mười hai lá bùa phá ma trấn tà xếp thành một hàng đồng loạt đánh về phía trước
Những con quỷ đang tới lui tuần tra trước mặt bị bùa phá ma trấn tà một đường đánh tan, ngay cả sương mù quỷ cũng tán sạch sẽ.
Sương mù quỷ vừa tan, bùa chiếu sáng cảnh vật xung quanh, quỷ kỳ màu đen đón gió bay phấp phới trên một con thuyền nhỏ neo ở phía trước cách bọn họ khoảng 200 mét, trên thuyền nhỏ còn bày một pháp đàn!
Người nọ mang mặt nạ quỷ, trên người mặc bộ pháp y tương tự mấy pháp sư của Shaman giáo.*
*Shaman giáo là một hình thức tôn giáo cổ xưa, thông qua người môi giới để giao tiếp với thần linh.

Người môi giới được gọi là ông đồng hoặc pháp sư, pháp sư Shaman là tên bắt nguồn từ chữ Smàn (tế tư) tiếng Tungus.


Shaman giáo rất gần với Vu Thuật hay Vu giáo cổ xưa ở Trung Quốc.
Chỉ giây lát sau, sương đen lại một lần nữa bao phủ, thân ảnh người nọ lại giấu vào trong bóng đêm.
Tả Tiểu Thứ kêu lên: “Xếp hạng thứ ba trên bảng truy nã, Quỷ Vương Thái Tuế!”
Du Thanh Vi cũng nhận ra kẻ này!
Thực không khéo, kẻ này cũng là một trong mười nhiệm vụ rút thăm cạnh tranh chức Phó hội trưởng! Chỉ là không biết hắn có bị rút thăm chọn trúng hay không!
Đột nhiên Lộ Vô Quy và Tiết Nguyên Kiền đồng thời nhảy lên, trong lúc hai người cùng nhảy lên, trong bóng đêm phía trước cũng nhào đến một bóng người bùn sình lầy lội.
Thứ kia vừa nhảy ra đã nhận ngay một thước phép Lượng Thiên do Lộ Vô Quy nện xuống, chỉ nghe “bang” một tiếng, sọ não tung bay tứ tán!
Tiết Nguyên Kiền vung đao chém xuống, một cái đầu văng ra ngoài, tiếp đó là thân hình đầy bùn sình cáu bẩn của con cương thi lông đen té trên mặt đất.
Không chờ Tiết Nguyên Kiền thu đao, phía dưới vũng bùn kia lại nhào ra mười mấy cái bóng đen hướng bọn đánh tới.
Lộ Vô Quy nhấc lên thước phép Lượng Thiên bắt đầu đập!
Tả Tiểu Thứ rút ra Thất Tinh Kiếm đang chuẩn bị xông lên, liền nghe “bạch bạch bạch bạch —-” tiếng vỡ vụn do bị thước phép Lượng Thiên nện trên đầu phát ra, phía sau cô lại có thêm mấy đạo bùa phá ma trấn tà bay qua, vèo vèo đến làm cô hoa cả mắt, tiếp đó, mấy con cương thi lông trắng, cương thi lông đen mai phục trong bùn tính đánh lén đều đã thành cương thi ngỏm, nằm tứ tung ngang dọc đầy đất.

Còn mấy con quỷ thì đã né xa bảy tám mét.
Dưới chân Tả Tiểu Thứ trầm xuống, cô cúi đầu nhìn thì thấy đất vàng dưới chân đang từ từ nhạt đi, dần dần biến mất.

Cô thậm chí có thể xuyên thấu qua đất vàng dưới chân tinh tường thấy được vũng bùn hôi thối phía dưới, cỏ dại mọc đầy trong đám bùn, bao nilon rách nát cùng la liệt xương cốt của người chết.

Cô la lên: “Đường sắp biến mất rồi.”
Lộ Vô Quy cũng thấy được! Kẻ kia thiệt là xấu, cư nhiên dám hủy phù lộ của cô! Cô nghe thấy Tả Tiểu Thứ nói kẻ đó đứng thứ ba trong bảng truy nã, liền biết hắn cùng Khôi Tử Tuyển đều là kẻ xấu giống nhau! Cô lập tức lấy ra một hộp nhang, đốt một lá bùa để thắp cháy nhang rồi cắm xuống con đường xây bằng bùa đã tan hết một nửa kia, lại đốt thêm hai cây nến đặt hai bên của cây nhang vừa đốt.
Chân của Tả Tiểu Thứ đã chìm khỏi đường đất vàng, dẫm đến bùn lầy.

Cô kêu to: “Xây đường lại trước đi!”, cô kinh hoàng nhìn bốn phía xung quanh, chỉ toàn thấy nước bùn sình lầy và sương mù quỷ, một cái chỗ đặt chân cũng không có! Cô nháy mắt có loại cảm giác vô lực như kiểu đang đi cầu qua giữa sông thì cầu gãy.

Nhưng mà mẹ nó cầu gãy thì còn có trụ cầu để ôm, còn chỗ này đường biến mất sẽ lập tức té xuống hố bùn, hố bùn này là hố ở vạn người hố a! Cô cảm thấy nước ở sông Âm còn sạch sẽ hơn nước ở chỗ này.
Du Thanh Vi nhìn trái nhìn phải! Nàng thật muốn chạy tới cướp thuyền của Quỷ Vương Thái Tuế! Nàng cao giọng la lên: “Quỷ Vương Thái Tuế, chúng ta vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng, thỉnh người tạo chút điều kiện.”
Quỷ Vương Thái Tuế không thèm đáp lại, hiển nhiên là không tính toán tạo điều kiện gì cho nàng.
Lộ Vô Quy dọn xong nhang đèn liền đứng dậy, chân đạp vị trí bát quái, tay kết Thái Cực ấn, đánh ra một đạo Thái Cực thật lớn bao phủ trên người, lại lấy bút lông chấm mực chu sa lăng không vẽ bùa, trong miệng niệm: “Thiên địa vô cực, âm dương mượn pháp, càn khôn sắc lệnh, vạn quỷ tới triều!” Cô hét lớn một tiếng: “Sắc!” Phù bút vung lên, bùa vừa vẽ ở không trung hóa thành một cái Thái Cực thật lớn đánh ra ngoài.
Trong phút chốc, quỷ từ bốn phương tám hướng đều tụ về nơi này, quỷ ảnh rậm rạp đứng đầy trên mặt đất lầy lội, ngay cả những con quỷ đang bồi hồi trên đầu bọn họ cũng rơi xuống mặt đất, một đám nhìn chằm chằm Lộ Vô Quy.

Lộ Vô Quy rút ra ba tấm kim bạc tiền mà Hạ Nhan Hi đưa, giơ tay ném vào không trung, kim bạc tiền vừa bay ra ngoài, đám quỷ như ong vỡ tổ bay tới giành giật.
Không có hiệu quả như trong dự đoán, Lộ Vô Quy vừa nhìn liền sợ hãi kêu lên: “Mẹ nó!”
Cùng lúc đó, Tả Tiểu Thứ cũng chửi bậy: “Mẹ nó —- ” đường dưới chân đã không còn, chân cô trực tiếp lún vào bùn, lún nhanh đến đùi.
Du Thanh Vi dù không lên tiếng nhưng nàng thực bi ai phát hiện bản thân mình cũng hãm vào trong bùn.
Tiết Nguyên Kiền tương đối nặng, trực tiếp bị lún tới eo, vẫn đang tiếp tục chìm xuống.

Anh la lên: “Tiểu Lộ.”
Lộ Vô Quy nhìn ba người bọn họ đều bị lún vào trong bùn, lại nhìn đám quỷ đang cấu véo nhau tranh kim bạc tiền, đôi mắt đều trợn tròn, biểu tình kia giống như là nuốt nguyên quả trứng gà rồi bị mắc nghẹn.

Cô nhanh chóng lấy ra kim bạc tiền mà Hạ Nhan Hi đưa, trên đó có đóng cái ấn viết bằng chữ phồn thể của dương gian: Thiên Địa thông bảo!
Một đống thông bảo ấn rậm rạp chỉnh chỉnh tề tề đóng trên khắp tấm kim bạc tiền!
Lộ Vô Quy tức giận đến tóc đều dựng đứng lên!
Đây là kim bạc tiền, nhưng không phải Quỷ Thần tiền, mà là tiền nhang đèn!*
*Chỗ này mình giải thích xíu: kim bạc tiền mà Hạ Nhan Hi đưa là kiểu giống như giấy tiền vàng bạc mà chúng ta hay đốt cúng người âm á, nên nó chỉ dùng để mua đường hoặc dùng ở Quỷ Thị mua bán chứ không thể dùng để điều động, sai khiến Quỷ Thần được.

Còn của Lộ Vô Quy có thêm quỷ ấn, có thể sai khiến Quỷ Thần.

Hiểu nôm na là tiền lẻ vài xu và tấm séc giá trị 9 chín con số 0.

????
Kim bạc tiền Hạ Nhan Hi đưa quả thật cúng đủ nhang đèn, nhưng chỉ có nhiêu đó.

Tuy rằng dùng nhang đèn có thể thỉnh Quỷ Thần, nhưng là tiền này của nàng ấy vẫn thiếu mất quá trình quan trọng nhất – khai đàn thỉnh Thần Tài ấn.
Tiền dùng cho Quỷ Thần, phải thỉnh Thần Tài ấn hoặc là bốn phương Quỷ Đế ấn, mặt trên sẽ có ám văn ấn “Thần Tài thông bảo” lưu lại, mang theo thần lực, thời điểm thỉnh thần, thần sẽ ăn nhang khói cùng thần lực! Một tấm kim bạc tiền, bề ngang có ba ấn, bề dọc có sáu ấn, tổng cộng mười tám ấn thông bảo! Mười tám ấn thông bảo tuy xếp chung trên một tấm kim bạc tiền, nhưng từng cái đều có giá trị riêng.

Quá trình chế kim bạc tiền này, trước tiên phải đem mười tám mảnh vàng lá cắt thành hình dạng thông bảo (tiền đồng hình tròn) nhưng chừa một chỗ trống ở trung tâm, sau đó dán lên tờ tiền.


Khi đã cúng đủ nhang đèn thì thỉnh Thần Tài hoặc Quỷ Đế của bốn phương đến đóng ấn vào chỗ trống ở trung tâm lá vàng đã chừa lúc trước!*
*Tôi edit đoạn này đổ cả mồ hôi hột, nó tối nghĩa kinh hồn, ai đọc QT rồi sẽ biết.

=.=
Kim bạc tiền mà Hạ Nhan Hi đưa, vị trí của thông bảo không sai, nhưng nó cắt không được đều đặn, trên mặt đồng tiền còn in cả hoa cỏ.

Cái gai mắt nhất là còn tự đóng ấn “Thiên địa thông bảo” !!!
Lộ Vô Quy thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

Cô rút trong túi ra xấp kim bạc tiền chừng 50 tấm, rất muốn dùng tiền đánh người.
Du Thanh Vi hô: “Tiểu muộn ngốc!”
Lộ Vô Quy phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy Du Thanh Vi, Tả Tiểu Thứ, Tiết Nguyên Kiền đều đã lún sâu vào trong bùn.

Du Thanh Vi và Tả Tiểu Thứ bị lún đến phần eo.

Tiết nguyên Kiền thì bị lún đến chỉ còn lộ ra phần ngực và đầu.
Lộ Vô Quy chạy đến, giống như rút củ cải nắm ba người rút lên khỏi bùn, đem xấp kim bạc tiền ghét bỏ nhét vào ngực Tả Tiểu Thứ: “Tặng cho chị này.”
Tả Tiểu Thứ vừa cầm kim bạc tiền liền lại bị lún vào trong bùn, cả người đầy bùn sình lầy lội.

Cô bi phẫn hét lên: “Em tạo đường đi chứ! Lúc này đưa tôi kim bạc tiền thì có lợi gì a!”
Lộ Vô Quy “ờ ờ”, lấy ra mấy lá bùa đốt lên rồi đánh ra ngoài, miệng niệm chú ngữ: “Thái Cực vô cực, âm dương mượn phép, di thi điệp cốt, trăm quỷ lót đường.” Xây một con đường bằng bùa bên cạnh ba người đang lún trong bùn kia.
Ba người mình đầy bùn sình bò lên phù lộ.
Tả Tiểu Thứ nhìn cả người mình dính đầy bùn thối hoắc, chỉ kém tại chỗ nổi điên rơi lệ.
Du Thanh Vi ngồi trên phù lộ, ngẩng đầu nhìn Lộ Vô Quy hỏi: “Quỷ Vương Thái Tuế đâu?”
Lộ Vô Quy nhìn quanh, chỉ thấy con thuyền trống không cùng cái bàn làm phép, Quỷ Vương Thái Tuế đã sớm tại thời điểm cô xuất chiêu Vạn Quỷ Quy Tông chạy trốn không thấy tăm hơi.
Cô càng nghĩ càng ủy khuất.
Trong tính toán của cô, cô sẽ dùng ba tấm tiền Quỷ Đế tung vào trong đám quỷ mượn thần lực của bốn phương Quỷ đế triệu tới Quỷ Hậu, uy phong lẫm lẫm, khí thế vô cùng mà dẫn đám quỷ đi qua đánh cho Quỷ Vương Thái Tuế thành cặn bã, đánh cho mẹ của hắn cũng nhìn không ra hắn! Sau đó cô sẽ bắt hắn lại, quay về hỏi xem ai bốc trúng nhiệm vụ về hắn thì đem một trăm tấm tiền Quỷ Đế đến đổi, bằng không thì không để cho họ hoàn thành được nhiệm vụ.

Bọn họ khẳng định sẽ đổi, như vậy cô có thể lập tức kiếm lời 97 tấm tiền Quỷ Đế rồi!
Kết quả, tiền cô ném ra lại là ba tấm tiền được cung nhang đèn bảy bảy bốn mươi chín ngày, chỉ là tiền nhang đèn mà thôi!
Du Thanh Vi nhìn tóc trên đỉnh đầu Lộ Vô Quy đều dựng đứng lên từng cọng, giống như con nhím, vội hỏi: “Làm sao thế? Có chuyện gì mà tức thành như vậy?” Này là tức giận đến thay đổi quỷ tướng luôn!

Lộ Vô Quy thở phì phì đem tiền Hạ Nhan Hi đưa cùng tiền chính cô chế tạo cho Du Thanh Vi: “Chị nhìn kỹ xem.”
Du Thanh Vi so sánh một chút: “Ừm, tiền của em làm nhìn tinh xảo hơn.” Trong lòng nàng hơi động, hỏi: “Hạ Nhan Hi bán kim bạc tiền không đúng sao?” Nàng đặt lên mũi ngửi ngửi, lại so sánh, từ hương vị nhang đèn mà nói, Hạ Nhan Hi cúng nhang đèn đầy đủ hơn.

Nàng tập trung nhìn kỹ, phát hiện hoa văn trên tiền không đúng.

Tiền Hạ Nhan Hi đưa mặt trên có ấn “Thiên Địa thông bảo”, còn của Lộ Vô Quy — quỷ mới biết trên đó ấn cái gì!
Lộ Vô Quy lấy lại kim bạc tiền của mình rồi nói: “Đây là ấn của bốn phương Quỷ Đế mà em khai đàn thỉnh được!” Cô chỉ vào tiền mà Du Thanh Vi cầm trong tay: “Hạ Nhan Hi đưa mớ tiền này là bọn họ tự dùng con dấu chạm nổi ấn lên!” Cô rống lên một câu: “Đây là tiền tư nhân!”
Tả Tiểu Thứ quen biết Lộ Vô Quy lâu như vậy, chưa từng thấy cô lớn tiếng rống ai bao giờ, lập tức bị làm cho hoảng sợ.
Tiết Nguyên Kiền khiếp sợ nhìn Lộ Vô Quy: Em ấy cũng biết nổi giận kìa!
Sắc mặt Du Thanh Vi cũng trắng bệch.
Lừa quỷ hậu quả rất nghiêm trọng!
Nàng vội vàng vỗ lưng dỗ dành Lộ Vô Quy: “Tiểu muộn ngốc ngoan ngoan, Hạ Nhan Hi vẫn luôn bán loại tiền này.

Chị nghĩ tiền của em tạo có 800 ngàn cũng không mua được.

Hiện tại nếu có thỉnh thần thì cũng chỉ thỉnh đến chút thần tiên lang thang ngoài đường hoặc là yêu quái thôi, Chính Thần thực sự rất khó mời, muốn thỉnh Chính Thần cần phải có đạo thống, phải đủ đạo hạnh mới thỉnh được.

Hiện tại ai cũng giống nhau đều bái nhập môn hạ của Tam Thanh tổ sư gia*, thỉnh đến đều là Thái Thượng Lão Quân, còn việc bái nhập môn hạ của bốn phương Quỷ Đế, thỉnh bốn phương Quỷ Đế thì…!Ách….” Nàng chốt lại một câu: “Tuy nói lấy danh nghĩa đồ tử đồ tôn của Thái Thượng Lão Quân ngẫu nhiên cũng có thể mời đến các lộ thần linh, nhưng là, Hạ gia làm ăn buôn bán ở Quỷ Thị, mỗi tháng cửa hàng đều bán ra số lượng lớn kim bạc tiền, nếu là muốn chế thành tiền Quỷ Đế, chị nghĩ mấy lão sư phụ sẽ bị bốn phương Quỷ Đế tát chết vì cứ lập đàn thỉnh bọn hắn, làm phiền bọn hắn.” Nàng nhún vai nói tiếp: “Nếu bọn họ mỗi tháng đều có thể thỉnh bốn phương Quỷ Đế đến đóng dấu cho tiền của họ, thì mặt mũi là lớn cỡ nào.” Nàng vừa nói xong liền thấy Lộ Vô Quy vẻ mặt cạn lời lé mắt liếc nàng.
Du Thanh Vi đột nhiên ý thức được lời nàng nói làm cho vị này nhà nàng nằm không cũng trúng đạn.

Nàng nhớ rõ lúc còn ở thôn Liễu Bình, Lộ Vô Quy rảnh rỗi đến nhàm chán, mỗi ngày ngồi làm kim bạc tiền, cứ cách tám ngày mười ngày liền khai đàn thỉnh bốn phương Quỷ Đế, Thần Tài gì đó.

Nàng vội vàng lấp liếm cho qua chuyện: “Em cứ xem như chị chưa hề nói gì hết.

Tiểu muộn ngốc, chúng ta mau đi đi, bằng khômg chút nữa phù lộ lại biến mất.”
*Tam Thanh tổ sư gia là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo của Trung Quốc bao gồm:
• Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn
• Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn
• Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn, cũng chính là Thái Thượng Lão Quân, giáng thân là Lão Tử, sư tổ của Đạo giáo.
*Đây là ảnh pháp y của pháp sư Trung Quốc theo Shaman giáo..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.