Quy Hồn Tục

Chương 15


Bạn đang đọc Quy Hồn Tục FULL – Chương 15


Du Thanh Vi lo lắng Hạ Nhan Hi lái xe về một mình xảy ra chuyện, nàng đi theo sau phía xa xa xe của Hạ Nhan Hi, vẫn đi theo Hạ Nhan Hi về đến nhà cũ của Hạ gia.

Nàng nhìn Hạ Nhan Nhi lái xe vào sân rồi mới quay về.
Nàng về đến nhà cũng đã 3 giờ sáng.

Đèn trong phòng khách vẫn còn sáng trưng, Lộ Vô Quy đang ngồi trên ghế sofa biểu tình là lạ nhìn nàng, trên tay còn cầm một người giấy nhỏ đã qua sử dụng, trên bàn trà đặt một quả táo, trên quả táo cắm ba cây nhang đã đốt xong.
Du Thanh Vi vừa mệt vừa buồn ngủ, nàng nằm lên sofa kế bên Lộ Vô Quy, duỗi tay lấy trương người giấy đã cháy hết bùa, chỉ còn lại âm khí nồng đậm trong tay Lộ Vô Quy, nàng lấy trong ngăn kéo của bàn trà một cái bật lửa, đem người giấy nhỏ kia đốt thành tro, để tránh người khác bị lây dính âm khí từ người giấy sẽ không tốt.

Nàng nói: “Không có việc gì thì không được ở nhà chơi quỷ.”
Lộ Vô Quy nói: “Có người ở ngã tư đường đặt cơm cúng, thỉnh cô hồn dã quỷ khắp nơi truyền tin tức nói chúng ta muốn đối phó Khôi Tử Tuyển.”
Du Thanh Vi ngạc nhiên nhìn Lộ Vô Quy, sửng sốt một lúc.
Nàng suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Có truyền tin tức về những nhà khác phải đối phó ai không?”
Lộ Vô Quy lắc đầu: “Không nghe thấy.” Cô thấy quầng thâm mắt của Du Thanh Vi đều sắp hiện ra tới liền nói: “Chị đi ngủ đi, nghỉ ngơi quan trọng hơn, nếu không thân thể sẽ mệt chết.”
Du Thanh Vi đứng dậy nói: “Chúng ta đi giao lộ nhìn thử xem có manh mối gì để lại không?”
Lộ Vô Quy đáp: “Quỷ cũng không biết là ai đã thỉnh chúng nó ăn cơm cúng, chúng ta có đi cũng không tìm được manh mối gì.”
Du Thanh Vi nghĩ nghĩ: “Tiểu muộn ngốc, phiền em vất vả một chút vẽ thêm ít bùa, chúng ta chắc là sắp gặp phải phiền toái.

Bùa ngự quỷ cũng vẽ nhiều một chút.”
Lộ Vô Quy “dạ” một tiếng rồi tiếp tục thúc giục: “Chị đi ngủ đi! Em đi vẽ bùa ngay đây.”
Du Thanh Vi vừa mệt vừa buồn ngủ, hiện tại cũng không tìm được manh mối gì, trở về phòng đơn giản rửa mặt rồi đi ngủ.
Trời vừa sáng, Du Thanh Vi đã bị Quý Lưu Quân điện thoại đến đánh thức.

Quý Lưu Quân la lên trong điện thoại: “Tiểu Thanh Vi, không biết tại sao chỉ một đêm mà tin tức việc em muốn tìm Khôi Tử Tuyển đã truyền đi khắp nơi kìa.”
Du Thanh Vi còn đang nửa mê nửa tỉnh, mơ mơ màng màng hỏi: “Thì sao à?”
Quý Lưu Quân lại la lên: “Thì sao à? Khôi Tử Tuyển không giống cái giếng Âm kia chỉ đứng yên một chỗ, ả ta là chạy khắp nơi a! Liền tính ả đại phát từ bi không tới tìm em gây phiền toái, ả chỉ cần trốn một tháng, em tự nhiên sẽ bị loại khỏi cuộc tranh tuyển.”
Du Thanh Vi ngồi dậy, đau đầu xoa xoa trán: “Mấy nhà khác là nhiệm vụ gì vậy?”
Quý Lưu Quân nói; “Tin tức bốn nhà khác đều che kín mít, bọn họ vừa xem xong giấy viết nhiệm vụ liền đốt đi, một miếng gió cũng không lọt được ra ngoài.

Tôi mới vừa tìm Yến Thính Vũ hỏi thăm, bốn nhiệm vụ không bị rút trúng kia đã bị Yến lão gia tử khóa trong két sắt, bốn phong thư kia dấu niêm phong, dấu bùa phong ấn đều hoàn hảo không hao tổn.” Nàng dặn dò một câu: “Chính em cẩn thận một chút, chú ý an nguy của người nhà.” Nói xong liền cúp điện thoại.
Du Thanh Vi hữu khí vô lực ném điện thoại lên giường, thẳng tắp nằm xuống.
Lộ Vô Quy nhẹ nhàng đẩy cửa ra thăm dò tiến vào, nhìn Du Thanh Vi nằm trên giường vẻ mặt phiền loạn, thật cẩn thận thò lại gần hỏi: “Có phải do tối hôm qua em nói chuyện với người Hạ gia nên để lộ ra ngoài tin tức của Khôi Tử Tuyển không?”
Du Thanh Vi quay đầu nhìn Lộ Vô Quy nói: “Không biết nữa.” Nàng ngồi dậy nói tiếp: “Trước mắt chúng ta cần hành động nhanh hơn, càng sớm bắt được Khôi Tử Tuyển càng an toàn.” Nàng suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Tiểu muộn ngốc, em có biện pháp nào để cảnh giới không? Chị lo lắng Khôi Tử Tuyển thu được tin tức sẽ xuống tay với người nhà của chúng ta.”
Lộ Vô Quy lắc đầu đáp: “Mị quỷ tu thành yêu, tới không thấy hình đi không thấy bóng.”
Du Thanh Vi nói: “Vậy chúng ta trước hết đến Hiệp Hội tra hồ sơ của Khôi Tử Tuyển, hi vọng sẽ có chút manh mối, buổi tối lại đi Quỷ Thị.” Nàng hơi trầm ngâm, cầm lấy di động gọi Đường Viễn đang đi tiếp viện cho ba người Quỷ đạo ở thôn Liễu Bình.
Sau khi nàng cùng Lộ Vô Quy ăn xong bữa sáng liền đi đến Hiệp Hội điều tra hồ sơ của Khôi Tử Tuyển.
Khôi Tử Tuyển là Yêu Linh, nên hồ sơ của ả do Đông Lai tiên sinh quản lý.
Đông Lai tiên sinh có hai trợ thủ đắc lực, một cái quản lý hồ sơ nhân viên bên trong Hiệp Hội – gọi là Nhị Cẩu, một cái khác quản lý hồ sơ của các Yêu Linh hoang dã bên ngoài – gọi là A Hôi.
Thông thường mà nói, Yêu Linh thích ra ngoài ban đêm, ban ngày rất ít thấy Yêu Linh xuất hiện, bởi vậy A Hôi cũng là ngày ngủ đêm thức, buổi tối đi ra ngoài làm việc, ban ngày thì về phòng hồ sơ của Hiệp Hội ngủ.
Phòng hồ sơ của A Hôi và Nhị Cẩu không giống nhau.

Hồ sơ của Yêu Linh hoang dã là hồ sơ mở, chỉ cần là thành viên của Hiệp Hội đều có thể đến xem, loại hồ sơ này không sợ bị xem lén, lại thường xuyên có người muốn đến tìm hồ sơ để tra án nên ban ngày cô đều mở cửa phòng hồ sơ mà ngủ.
Du Thanh Vi mang theo Lộ Vô Quy đến cửa Phòng hồ sơ Yêu Linh, nàng nhìn vào trong tìm kiếm liền thấy một cô gái mặc áo thun màu xám đang nằm sấp trên giường đơn.
Cô gái này tóc cột đuôi ngựa thật dài, cằm gác trên gối đầu, đôi tay che lại mắt.


Cô giơ tay lên che bớt ánh sáng, từ kẽ ngón tay nhìn Du Thanh Vi và Lộ Vô Quy, dùng sức ngửi ngửi, cô hạ tay xuống nghiêng đầu nhìn vào mắt Lộ Vô Quy, sau đó “á” một tiếng, che đầu lại, đem đầu vùi vào trong gối đầu không dám ngẩng lên.
Du Thanh Vi bị bộ dáng này của A Hôi trêu cho khóe miệng nhếch lên, nàng giơ tay xoa xoa đầu A Hôi nói: “Đừng có mà giả vờ!”
A Hôi ngẩng đầu, cong môi cười: “Có Đại Quỷ Yêu, tôi sợ hãi quá.”
Du Thanh Vi vờ tức giận liếc A Hôi: “Được rồi, đừng có làm bộ đáng yêu, mất hình tượng quá.

Nhanh giúp tôi tìm hồ sơ của Khôi Tử Tuyển.” Nàng ngồi xuống giường nhỏ của A Hôi nói: “Tối hôm qua cô có đi ra ngoài tuần tra không?”
A Hôi từ trên giường đứng dậy, vọt người một cái nhảy đến bên cạnh tủ hồ sơ, há mồm một ngụm cắn trụ sợi dây thừng cột một chồng hồ sơ thật dày, lại xoay người nhảy một cái, vững vàng nhảy đến trên giường, đem chồng hồ sơ dày chừng 30cm ném trong ngực Du Thanh Vi rồi nói: “Cô là muốn biết ai để cho cô hồn dã quỷ truyền tin tức cho Khôi Tử Tuyển phải không?”
Du Thanh Vi hỏi: “Có manh mối gì sao?”
A Hôi ngồi xếp bằng trên giường nói: “Sự tình có chút kỳ quái, chưa kiểm chứng rõ ràng nên không thể tiết lộ cho cô được.”
Du Thanh Vi đáp: “Vậy khi nào có manh mối cô nhớ thông báo cho tôi biết.”
A Hôi đáp ứng: “Được.”
Du Thanh Vi lại hỏi: “Cô có biết Quỷ Thị ở đâu không?”
A Hôi nói: “Ở đại lộ Tân Giang gần khu Vạn Nhân Khanh, ban đêm giờ Tý sẽ xuất hiện cây cầu Sinh Tử, cây cầu kia hiện trên mặt sông của đường Âm Dương, từ đường Âm có thể đi đến Quỷ Thị.

Có điều cô phải cẩn thận một chút, đường Âm kia xây trên một cây cầu âm bắt qua sông Âm, tên là cầu Đoạn Hồn, dưới đáy sông tất cả đều là quỷ.

Nếu như không cẩn thận đạp phải đường Dương sẽ bị rớt xuống sông, còn đạp không đúng đường Âm thì xuống sông Âm chơi với quỷ.”
Du Thanh Vi nói cảm ơn.


Sau đó cầm hồ sơ của Khôi Tử Tuyển đến bên bàn sách ngồi xuống, mở ra đọc.
Phía trên cùng của tập hồ sơ là một văn kiện, bên trong là bản sơ lược về lai lịch của Khôi Tử Tuyển.

Bản sơ lược này không khác chút nào với bản trước đây nàng đọc về ả trên Lệnh Truy Nã của Hiệp Hội.

Nàng mở những tệp hồ sơ phía dưới, bên trong mỗi tệp đều là một vụ thảm án diệt môn.
Thủ pháp gây án của Khôi Tử Tuyền tầng tầng lớp lớp, điểm tương đồng duy nhất là những người bị hại này đều có người nhà đang điều tra về Khôi Tử Tuyển.
Vụ án diệt môn gần nhất là cách đây mười sáu năm, sau vụ đó, không ai còn dám điều tra tung tích Khôi Tử Tuyển nữa, vì vậy sau đó cũng không có vụ án diệt môn nào xuất hiện.
Có điều cơ hồ mỗi năm đều có các vụ án về việc những người phụ nữ tuổi từ 25 đến 35 tướng mạo xinh đẹp tử vong do bị xối mòn tinh khí, có lúc một năm hai ba vụ, có năm lên tới bốn năm vụ.

Những người phụ nữ bị hại này đều có một điểm giống nhau, chính là trước khi chết khoảng 1, 2 tháng có kết giao với một người bạn gái, khi các nàng chết rồi, người bạn gái biến mất, cũng không tra được bất kì tin tức nào của người bạn gái kia.
Du Thanh Vi xem xong hồ sơ tổng kết lại: đây là một con yêu tinh “cong” chuyên hút tinh khí của người.
Nàng đem ảnh những người bạn gái bị Khôi Tử Tuyển hút sạch tinh khí mà chết lấy ra ngoài, so sánh qua lại mới phát hiện rằng những người bạn gái này của ả đều có giá trị nhan sắc cao, lý lịch tốt, điều kiện bản thân đều thuộc loại khá.
Đây là một con yêu tinh “cong” chuyên hút tinh khí người còn cực kì kén chọn!
Nàng đưa những bức ảnh này cho Lộ Vô Quy nhìn thử xem có thể tìm ra manh mối nào hay không.
Lộ Vô Quy đem ảnh khi còn sống và khi phát hiện đã chết của những người này xem qua rồi nói: “Những người bị Khôi Tử Tuyển hại chết đều giống chị Hiểu Sanh, có tướng mạo tốt, dương khí rất vượng, vận thế cũng rất tốt.

A, em biết rồi, ả là dựa vào hút dương khí và vận thế của người khác để tăng lên đạo hạnh, cho nên ả mới có thể tu thành Quỷ Yêu.

Đàn ông thuần dương, trên người họ có khí tức chí dương chí cương, ả là quỷ, không chịu nổi.

Phụ nữ thuần âm, nhưng trong âm có dương, nên ả mới ra tay với phụ nữ.” Cô nghĩ một chút lại nói tiếp: “Không đúng, ả là quỷ, hấp thu quá nhiều dương khí sẽ không chịu nổi.”
Du Thanh Vi nói: “Có lẽ ả có biện pháp hóa giải dương khí.”
Lộ Vô Quy chưa gặp qua Khôi Tử Tuyển, cũng không biết rõ về ả nên không phát biểu ý kiến.
Điện thoại Du Thanh Vi vang lên, nàng nhìn dãy số thấy Hạ Nhan Hi gọi đến.


Nàng vừa tiếp điện thoại liền nghe Hạ Nhan Hi nói: “Thanh Vi, chuyện em muốn tìm Khôi Tử Tuyển đã bị truyền ra ngoài.”
Du Thanh Vi “ừm” một tiếng.
Hạ Nhan Hi nói tiếp: “Tôi lo là tối nay em đi Quỷ Thị sẽ gặp nguy hiểm.

Sẵn tối nay tôi cũng đi Quỷ Thị tiếp quản chuyện làm ăn của Hạ Thành Hi, em đi cùng với tôi đi.”
Du Thanh Vi nói: “Cảm ơn chị, không cần lo lắng cho tôi.”
Hạ Nhan Hi khuyên nhủ: “Đi Quỷ Thị phải đi qua đường Âm Dương, mà trên đường Âm Dương này không có luật pháp, Hiệp Hội không quản được chuyện trên đường Âm Dương.”
Du Thanh Vi trấn an nàng: “Yên tâm đi, tôi có tiểu muộn ngốc bên cạnh.

Ngược lại là chị kìa, chị chưa đi qua Quỷ Thị bao giờ, chính mình cần cẩn thận.

Phía bên tôi đã kinh động đến Khôi Tử Tuyển, nếu không phải vậy, tôi đã kéo chị đi cùng với tôi rồi.”
Hạ Nhan Hi nói: “Thôi được rồi, chút nữa tôi sẽ đem đồ đến cho em.”
Du Thanh Vi đáp: “Tốt.

Chị đưa đến chỗ Hiệp Hội đi, tôi đang ở chỗ A Hôi tra hồ sơ của Khôi Tử Tuyển.” Sau khi cúp máy, nàng suy nghĩ một chút rồi nhắn tin cho Đường Viễn.
Rất nhanh Đường Viễn liền trả lời: “Đã lên máy bay.”
Du Thanh Vi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Không đến nửa giờ, Hạ Nhan Hi đem đến năm mươi tấm kim bạc tiền, nàng nói: “Ba mươi tấm là lão gia tử đưa, hai mươi tấm còn lại là tôi đưa.” Nàng nói thêm một câu: “Chuyện tối hôm qua, tôi sẽ điều tra.”
Du Thanh Vi khẽ gật đầu, nói: “Chị cẩn thận một chút.”
Hạ Nhan Hi gật gù, “Ừm” một tiếng rồi xoay người rời đi.
Du Thanh Vi đem hồ sơ của Khôi Tử Tuyển trả lại cho A Hôi, dẫn Lộ Vô Quy đi ra khỏi Hiệp Hội..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.