Đọc truyện Quỷ Diện Tướng Quân Sủng Kiều Nương – Chương 34: Quỷ diện tướng quân sủng kiều nương
✫ Chương 034 ✫
Edit + Beta: Tiêu Kỳ Y(Noãn Noãn)
Quỷ diện tướng quân Hoắc Viễn Hành vậy mà đang cười? Chuyện này sao có thể như vậy được? Chắc chắn là nàng hoa mắt rồi.
Lúc Ninh Như Ngọc đang muốn xác nhận lại chuyện này, Hoắc Viễn Hành đã quay đầu lại nói chuyện với Ninh Khánh An. Biểu cảm trên mặt hắn vẫn lãnh đạm như cũ, mặt nạ bên trái cũng hiện ra ánh sáng thanh lãnh như bình thường, tựa như vừa rồi nàng nhìn thấy một màn kia chỉ là ảo giác do nàng tưởng tượng ra.
Từ thị vẫn còn nhìn Ninh Như Ngọc: “Đình Đình, con đi làm giấm cá, ta sẽ giúp con một tay.”
“Không cần, không cần đâu.” Ninh Như Ngọc vội vàng khoát tay nói: “Con tự làm là được rồi, Bích Hà sẽ ở bên cạnh giúp con, người chờ thưởng thức tay nghề của con đi.”
Tài nấu nướng của Từ thị đúng thật là không tốt, bình thường cũng không cần vào phòng bếp. Thỉnh thoảng nếu bà muốn làm một món ăn nào đó, Ninh Như Ngọc, Ninh Khánh An cùng với các nha hoàn, ma ma ở Quế Hương Uyển đều lo lắng bà sẽ đốt trọi phòng bếp, lâu ngày mọi người cũng không để cho bà vào phòng bếp nữa, tránh cho bà không cẩn thận đốt mất phòng bếp.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho lão phu nhân La thị không thích Từ thị. Làm gì có con dâu nào mà ngay cả tài nấu nướng cơ bản cũng không biết, cưới một con dâu trở về là đương nhiên là muốn chăm sóc công bà và phu quân, nhưng ngay cả việc nấu canh cũng không biết, con dâu như vậy thì có tác dụng gì? Đây giống như là cưới một tổ tông về nhà.
*Công bà (公婆): Cha mẹ chồng
Có điều Ninh Khánh An lại cảm thấy như vậy rất tốt, thê tử là hắn cưới về, có thể nấu cơm hay không cũng không quan trọng, chỉ cần mình thích, cảm thấy hài lòng thoải mái là được, thê tử chỉ cần xinh đẹp như vậy là được rồi. Nếu như cưới thê tử về chỉ vì để hầu hạ, nấu cơm, giặt y phục cho mình, vậy nhiều nha hoàn và ma ma như vậy để làm gì, chỉ muốn lấy tiền mà không làm việc sao?
Dù sao lão phu nhân La thị cũng không nói lại được Ninh Khánh An, như thế nào đi nữa thì trong lòng vẫn không vui, nhưng chính mình lại không lay chuyển được Ninh Khánh An. Ai kêu Ninh Khánh An vẫn luôn một lòng che chở Từ thị chứ! Quả nhiên là hồ ly tinh mê hoặc lòng người!
Ninh Như Ngọc không cho Từ thị đi tới phòng bếp, bản thân chỉ dẫn Bích Hà đi, để Bích Hà giúp nàng một tay. Bích Hà cùng nàng ở sơn trang mấy ngày, luôn ở bên cạnh giúp nàng, tay chân nhanh nhẹn lại phản ứng vô cùng tốt, hai người phối hợp với nhau làm ra vài món ăn so với bình thường đúng thật là ăn ngon hơn một chút.
Quế Hương Uyển có riêng một phòng bếp nhỏ, nhìn bên ngoài thì hơi nhỏ nhưng vật dụng bên trong đều có đủ. Ban đầu vốn là không có phòng bếp này, nhưng lúc Từ thị mang thai Ninh Như Ngọc, khẩu vị vẫn luôn không tốt, lại không ăn được những món ăn do phòng bếp lớn làm, Ninh Khánh An đau lòng Từ thị, mới đặc biệt xây dựng phòng bếp nhỏ này.
Lúc ấy vì chuyện xây dựng phòng bếp nhỏ, Thẩm thị còn nói những lời chanh chua, lão phu nhân La thị cũng náo loạn một trận. Có điều trong lòng Ninh Khánh An đã quyết, khăng khăng làm theo ý mình, ai khuyên cũng khuyên không được. Đã nói xây phòng bếp nhỏ thì phải xây phòng bếp nhỏ, tất cả chi phí hắn đều tự mình bỏ ra, cho dù mọi người đồng ý hay là phản đối, thì chuyện vẫn sẽ như vậy. Ngày hôm sau hắn liền mời thợ mộc tới gia công, lão phu nhân La thị cũng không còn cách nào khác, khóc nháo cũng vô ích, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn xây một phòng bếp nhỏ trong Quế Hương Uyển.
Từ đó về sau trong Quế Hương Uyển có một phòng bếp nhỏ, Từ thị muốn ăn cái gì, chỉ cần phân phó một tiếng là có thể ăn được những món ăn đó, so với cơm canh ở phòng bếp lớn thì thuận tiện hơn rất nhiều, không cần phải ủy khuất chính mình nữa, cuộc sống trôi qua cũng thoải mái hơn.
Thật ra thì liên quan đến chuyện xây phòng bếp nhỏ trong Quế Hương Uyển, Ninh Như Ngọc còn nghe được một phiên bản khác từ trong miệng hạ nhân. Bọn họ lúc rảnh rỗi cũng thường bàn tán với nhau, phiên bản này so với phiên bản phía trên chính là máu tanh kịch liệt hơn rất nhiều.
Nói đến năm đó, Từ thị gả cho Ninh Khánh An sống bình an mấy năm, tình cảm giữa hai người rất ân ái, phu thê hòa hợp, duy chỉ có một chuyện còn khiếm khuyết đó là Từ thị vẫn chưa sinh được con.
Ban đầu Từ thị cũng nghĩ là do thân thể của mình không tốt, nên mời đại phu đến xem, đại phu đến xem bệnh đều nói thân thể bà không có gì đáng ngại, chỉ cần điều dưỡng một chút là được, nhưng đã uống thuốc điều dưỡng không ít, nhưng mãi vẫn không hiệu quả.
Cho tới sau này, trong một lúc vô tình Quế ma ma phát hiện ra trong thức ăn của Từ thị có vấn đề. Thức ăn tiểu nha hoàn đi lấy từ phòng bếp lớn trở về đã bị người động tay động chân vào, Từ thị ăn những thức ăn đã tẩm thuốc kia, có thể sinh con được mới lạ đó!
Quế ma ma đã hầu hạ bên người Từ thị rất lâu, chăm sóc Từ thị từ nhỏ đến lớn, xem Từ thị như nữ nhi ruột thịt mà tận tâm chăm sóc. Bà đều đã nhìn thấy vì muốn sinh được con mà Từ thị đã ăn nhiều cay đắng như thế nào, bà vô cùng đau lòng cho Từ thị, đau lòng như muốn chết đi.
Lúc trước bà cũng cho rằng nguyên nhân Từ thị không sinh được con là do thân thể không tốt, nhưng hôm nay xem ra là đã có người cố ý hãm hại. Lúc ấy bà như muốn đi đòi mạng, trức tiếp đi tìm Ninh Khánh An đem chuyện thức ăn đã bị tẩm thuốc, một năm một mười nói ra nguyên nhân Từ thị không thể sinh được con, tất cả mọi chuyện đều nói cho Ninh Khánh An biết.
Hậu quả đương nhiên rất nghiêm trọng, cùng ngày đêm đó, Ninh Khánh An và lão phu nhân La thị ở trong Thụy An Đường xảy ra cãi vả kịch liệt. Có tin đồn nói, Ninh Khánh An giận đến mức đập đồ trong Thụy An Đường, tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ với lão phu nhân La thị, khiến cho lão phu nhân La thị bị dọa sợ, khóc lóc xin lỗi Ninh Khánh An, chỉ thiếu điều quỳ xuống xin lỗi Ninh Khánh An nữa thôi, cuối cùng vẫn là lão quốc công ra mặt mới có thể giải quyết được chuyện này.
Ninh Khánh An đập đồ trong Thụy An Đường, khó khăn lắm mới hết giận, cuối cùng vẫn không đoạn tuyệt quan hệ với lão phu nhân La thị, nhưng quan hệ giữa hai người cũng đã rơi vào trong băng lạnh giá. Ngày hôm sau Ninh Khánh An liền đi tìm thợ mộc xây thêm phòng bếp nhỏ trong Quế Hương Uyển.
Từ đó về sau Từ thị cũng không cần ăn những thức ăn từ phòng bến lớn nữa, muốn ăn cái gì đều sẽ có người ở phòng bếp nhỏ làm, lão phu nhân La thị tự biết đuối lý, đối với chuyện này cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
Thẩm thị hâm mộ Từ thị có phòng bếp nhỏ, nên ở trước mặt lão phu nhân La thị lải nhải mấy câu, nói mình cũng muốn xây một phòng bếp nhỏ, bị lão phu nhân La thị mắng lại không chút lưu tình, từ đó cũng không có ai dám nhắc lại chuyện phòng bếp nhỏ nữa.
Không có người động tay động chân vào thức ăn, thân thể của Từ thị cũng dần dần tốt lên, không tới nửa năm thì Từ thị mang thai, mười tháng sau bình an sinh ra Ninh Như Ngọc.
Đối với phiên bản này, Ninh Như Ngọc nghe xong cũng chỉ than thở một câu. May mà cha nàng Ninh Khánh An không phải là người hồ đồ, nàng mới có cơ hội được Từ thị sinh ra, nếu không thì làm sao nàng có thể xuất hiện ở đây, nàng phải hiếu thuận, báo đáp thật tốt bọn họ mới được.
Ninh Như Ngọc dẫn Bích Hà ra khỏi phòng chính đi về phía bên trái, dọc theo hành lang đi về phía trước, xuống hành lanh đi lên đường lót đá xanh, đi tiếp một đoạn về phía sân sau, lại qua một cổng vòm nửa hình tròn, đi đến phòng bếp nhỏ.
Ở cửa phòng bếp, Dư bà tử đang ngồi trên băng ghế cắn hạt dưa, vừa thấy Ninh Như Ngọc dẫn Bích Hà vào cửa, vội vàng đứng dậy, hai tay xoa xoa vào vải ở trước người, hành lễ với Ninh Như Ngọc một cái, tươi cười vui vẻ nói: “Tứ cô nương đến đây không biết là có chuyện gì cần phân phó? Tứ cô nương muốn ăn cái gì cứ việc dặn dò, đúng lúc hôm nay vừa mua về một vài con cá và rau xanh.”
Dư bà tử làm ở phòng bếp nhỏ này đã nhiều năm, là người quản mọi chuyện lớn nhỏ, nhiều năm trôi qua vẫn luôn quản lý phòng bếp nhỏ này gọn gàng ngăn nắp, rất được Từ thị và Ninh Khánh An tin tưởng.
Ninh Như Ngọc tiến lên nói: “Có ngó sen không?”
Dư bà tử vội nói: “Có có có, hôm nay mới mua, ngó sen rất tươi mới.”
Ninh Như Ngọc bước vào phòng bếp, các nha hoàn và bà tử đang bận rộn trong phòng bếp, nhanh chóng ngừng công việc trong tay lại hành lễ với Ninh Như Ngọc. Ninh Như Ngọc gật đầu miễn lễ, nói bọn họ cứ tiếp tục làm việc không cần để ý đến nàng, nha hoàn và bà tử lại tiếp tục làm những công việc đang dang dở kia.
Góc tường trong phòng bếp chất đầy rau cải trắng, còn có quả mướp tươi mới, khổ qua, cà chua cùng với ngó sen.
Ninh Như Ngọc nói với Dư bà tử: “Ta muốn làm Quế hoa đường ngẫu và giấm cá. Hôm nay có khách tới Quế Hương Uyển, ngươi làm thêm vài món ăn, mùi vị phải ngon, thức ăn phải đặc sắc, tốt nhất là vài món dùng để nhắm rượu, ngoài ra nhớ phải chuẩn bị thêm canh giải rượu, đến lúc đó có thể sẽ dùng tới.”
Hai người Ninh Khánh An và Hoắc Viễn Hành trò chuyện rất tốt, lát nữa trên bàn ăn chắc là muốn cùng uống vài ly rượu. Ninh Như Ngọc không biết tửu lượng của Hoắc Viễn Hành như thế nào, chắc là cũng không quá kém đi. Có điều không dám tâng bốc tửu lượng của Ninh Khánh An, nhiều nhất là uống được hai ly, canh giải rượu kia chính là chuẩn bị cho Ninh Khánh An.
Dư bà tử tiến lên nói: “Vâng, nô tỳ sẽ lập tức phân phó các nàng đi làm. Người thấy vịt chiên giòn, thịt ngỗng kho tàu, xương sườn gạo nếp, mướp xào như thế nào?”
“Ngươi thấy tốt là được rồi.” Ninh Như Ngọc khoát khoát tay nói, đều giao cho bà tử đi sắp xếp.
“Vậy nô tỳ đi làm ngay.” Dư bà tử trả lời một tiếng, nhanh chóng phân phó người đi làm.
Ninh Như Ngọc đi tới cầm chọn một cây ngó sen, lớn nhỏ vừa phải, đúng lúc chọn được hai ngó sen tươi ngon nhất. Chọn xong ngó sen, Ninh Như Ngọc lại phân phó Bích Hà: “Ngươi đi chọn cá đi.”
“Vâng.” Bích Hà trả lời một tiếng.
Chốc lát sau, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều đã chuẩn bị đầy đủ, Ninh Như Ngọc bắt nầu làm thức ăn.
Cách làm giấm cá Tây hồ trước tiên phải xắt hành thành từng đoạn, thái mỏng gừng thành từng miếng, sau đó băm nhỏ gừng vừa xắt mỏng. Mặt ngoài của cá thì xắt ba đường, sau khi nước sôi cho vào hai thìa rượu hoa điêu, hai thìa hành, sau đó bỏ cá vào rồi đậy nắp nồi lại. Lúc này lấy một nồi khác, để lửa cho nóng nồi, rót vào một chút dầu để xào gừng, cho thêm rượu Thiệu Hưng, sau đó lại cho cá đã nấu chín vào. Thêm giấm, đường, muối số lượng vừa phải, sau khi nước sôi cho thêm bột vào để nước hơi đặc, xong xuôi tất cả thì lấy cá ra đặt vào đĩa, phía trên rải thêm gừng, hành đã xắt nhỏ, đổ thêm một ít giấm là có thể đặt lên trên bàn.
Làm xong món giấm cá Tây hồ, Ninh Như Ngọc tiếp tục làm món Quế hoa đường ngẫu. Rửa sạch củ sen đã chọn, rửa sạch gạo nếp, cắt một đầu củ sen ra thành nắp ngó sen, bên trong ngó sen bỏ gạo nếp vào, hơn nữa còn phải dùng đũa ép gạo nếp vào cho đầy đến nỗi không thể ép thêm vào nữa mới dừng, sau đó đậy nắp ngó sen lại. Dùng tăm nhỏ gắn vào để cố định nắp ngó sen, rồi để vào trong nồi. Cho thêm đường đỏ, đường hoa quế và lượng nước vừa phải, nước phải tràn qua đầu củ sen. Dùng lửa lớn nấu nửa giờ, lại dùng lửa nhỏ nấu một giờ, trong lúc đó nhớ thường xuyên lật củ sen để đảm bảo cả hai mặt đều được nấu chín. Sau khi củ sen chín, thì lấy ra khỏi nồi, để nguội rồi thái mỏng, bày lên đĩa, như vậy là có thể đặt lên bàn.
Làm xong hai món ăn, Ninh Như Ngọc dừng tay lại, dặn dò nha hoàn lát nữa bưng món ăn đến Quế Hương Uyển. Trên người nàng có mùi dầu khói, ngửi thấy không tốt lắm, liền dẫn theo Bích Hà trở về Y Lan Viện tắm rửa.
Ninh Như Ngọc trở về Y Lan Viện, sai nha hoàn chuẩn bị nước nóng, sau đó tắm rửa thật sạch, lại thay y phục sạch sẽ, ngồi trên giường nhỏ bên cửa sổ nghỉ ngơi, Bích Hà và Hồng Châu ở phía sau cầm khăn vải lau khô tóc cho nàng.
Tóc lau khô được một nửa, Ninh Như Ngọc nằm trên giường nhỏ đang mơ màng buồn ngủ. Từ thị phân phó Quế ma ma tới Y Lan Viện truyền lời, nói là bữa tối đã chuẩn bị xong, mời nàng qua đó dùng bữa tối.
Ngày thường Ninh Như Ngọc cũng thường xuyên dùng bữa với Ninh Khánh An và Từ thị, hôm nay có lẽ là do trước đó hơi mệt mỏi, lúc này chỉ muốn nằm trên giường nhỏ không muốn cử động: “Làm phiền ma ma trở về nói với nương, nói là ta hơi mệt, nên sẽ không qua đó.”
Quế ma ma lại cười, nói: “Không phải Nhị phu nhân muốn Tứ cô nương qua đó, là Hầu gia nói Tứ cô nương làm món ăn nhìn rất ngon, chỉ có bọn họ ăn, người nấu lại không ở đó, như vậy thì không tốt. Nhị nhu phân mới sai nô tỳ sang đây mời người.”
Hoắc Viễn Hành kêu nàng qua đó?
Ninh Như Ngọc nghe rõ nhất chính là điểm đó, cũng không trì hoãn nữa, để cho Bích Hà và Hồng Châu hầu hạ nàng chải tóc, gương mặt xinh đẹp chỉ trang điểm đơn giản, rất nhanh đã sửa soạn xong liền dẫn người đi đến Quế Hương Uyển.
Y Lan Viện cách Quế Hương Uyển không xa, chỉ cần thời gian uống cạn chén trà là đã đến rồi. Lúc Ninh Như Ngọc đi vào trong sân thì thấy Hoắc Viễn Hành đứng dưới mái hiên, hắn nghe tiếng động thì quay đầu lại, chỉ thấy Ninh Như Ngọc mặc y phục màu hồng chậm rãi bước lên bậc thang.
Trong sân đầy ánh nắng chiều, ánh sáng đỏ rơi trên thân hình mảnh khảnh của Ninh Như Ngọc. Gió mát khẽ thổi qua, váy dài khẽ lay động, xinh đẹp thướt tha, bước chân như có hoa sen, giai nhân đẹp như tranh vẽ nhanh nhẹn bước tới, khiến hắn như rơi vào mộng.