Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 205: Ngươi thua rồi! 2


Đọc truyện Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên – Chương 205: Ngươi thua rồi! 2

Editor: Quảng Hàn

Phượng Thiên Tuyết chắp tay với Lam Kinh Phong dưới đài: “Lam huynh, đa tạ rồi! Ngươi thua, hy vọng ngươi không được quên đánh cuộc của chúng ta!”.

Phượng Thiên Tuyết nói xong, thân hình tuyệt đẹp nhảy lên, nhảy xuống đài!

Có rất nhiều nhớ rõ đánh cuộc của Phượng Thiên Tuyết và Lam Kinh Phong, lúc ấy tất cả mọi người đều cho rằng, Phượng Thiên Tuyết phải thua, nhưng mà hiện tại tam quan bị hủy sạch rồi, khiến họ hoài nghi sức phán đoán của bản thân!

Phượng Thiên Tuyết chỉ cấp bốn, nhưng đánh thắng Lam Kinh Phong? Cho dù nàng ẩn tàng thực lực, nhưng lai lịch của Lam Kinh Phong chính là cực kỳ cường đại, hắn là thiên tài của Thanh Đạo tông a!

“Lam đại ca, ngươi không sao chứ?”. Trinh Như Ý vội vàng chạy đến, vẻ mặt thân thiết hỏi thăm.


Sau khi Lam Kinh Phong ăn một viên bổ huyết đan vào, thần sắc cả người tốt hơn nhiều, vết thương của hắn cũng không nặng, có điều thua như vậy, thật sự đã làm mất hết mặt mũi Thanh Đạo tông.

Thanh Đạo Tử lạnh lùng nhìn về phía Phượng Thiên Tuyết đang ngồi cạnh đài, chủ trì lên đài: “Phượng Thiên Tuyết đối chiến Lam Kinh Phong, Phượng Thiên Tuyết thắng!”.

Đám người Phượng Thiên Trạch reo hò, càng nhiều người dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn chằm chằm Phượng Thiên Tuyết, có người còn lớn tiếng kêu: “Nhất định là Phượng Thiên Tuyết gian dối! Một cấp bốn thấp kém, sao đánh thắng được huyền giả đại viên mãn?”.

“Đúng, gian dối, nhất định là nàng gian dối!”.

“Thanh Đạo tông uy vũ! Tìm Phượng Thiên Tuyết biện luận!”.

Trần Băng Vũ tức giận đột nhiên đứng lên, lạnh lùng nhìn một đám người xem cảm xúc kích động, “Gian dối? Ai nhìn ra được Thiên Tuyết tỷ tỷ? Ai có chứng cứ? Ngay cả Huyền Vương đại nhân nhìn mà còn không đoán ra, vậy mà các ngươi ở đây bịa đặt bậy bạ, mê hoặc lòng người, có dụng ý gì?”.

“Đúng, họ muốn khơi mào mâu thuấn của Thanh Đạo tông và tỷ tỷ ta!”. Phượng Thiên Trạch cười lạnh một tiếng: “Thua không dậy được, đương nhiên không muốn đánh!”.

Sắc mặt Thanh Đạo Tử trầm xuống, tuy rằng Lam Kinh Phong thua Phượng Thiên Tuyết, đích thật hắn không cam lòng, không thể tưởng tượng nổi, nhưng có rất nhiều trưởng lão ở đây, ngay cả Huyền Vương cũng không có ý kiến gì, Phượng Thiên Tuyết sao có thể gian dối?

“Lam Kinh Phong ta thua, Phượng cô nương, tại hạ thua nàng, tâm phục khẩu phục!”.

Lam Kinh Phong đứng lên, thản nhiên nói.


“Các ngươi chớ nói bậy, năng lực Phượng cô nương xuất sắc, thực lực không sai, Thanh Đạo tông chúng ra chịu thua!”. Thanh Đạo Tử lạnh nhạt nói, lòng dạ hắn như vậy khiến huyền thuật sư có mặt ở đây đều dâng lên ồn ào tán thưởng.

Khiến một đồ đệ thiên tài của tông sư hàng đầu nhận thua, đây là chyện vô cùng khó khăn a.

Nhưng mà Thanh Đạo Tử làm được rồi! 

Thanh Đạo Tử vừa mở miệng như vậy, trái lại không ai còn dám phát biểu ý kiến gì nữa.

“Ha ha, không nghĩ tới đích nữ Phượng khanh gia cũng lợi hại như vậy, thật sự mở rộng tầm mắt rồi. Thực lực của Phượng tiểu thư, rốt cuộc là tới cấp nào rồi?”. Tĩnh đế quay đầu, nhìn về phía Phượng Tử Bách.

Tuy rằng bị Hiên Viên Nguyệt Triệt ầm ĩ một trận, hắn muốn nạp phi không được, nhưng nếu lại tuyển Phượng Thiên Tuyết làm thị vệ của mình, kia vẫn chưa nói xong.


Nhưng mà Hiên Viên Nguyệt Triệt cũng đã tuyên bố nhất định muốn cưới Phượng Thiên Tuyết làm vợ, hắn hạ chỉ cũng không được, nhưng mà hôm nay vẫn không nhịn được mà tìm hiểu.

“Hoàng thượng, vi thần thật sự không biết, bởi vì… Thiên Tuyết giấu rất kỹ, cũng chưa từng đề cập với vi thần về việc này.”. Phượng Tử Bách nhẫn nhịn, vẫn không nói ra chuyện Phượng Thiên Tuyết bất kính với hắn.

Dù sao Phượng ThiênTuyết cũng là nữ nhi của hắn, nói ra cũng chỉ mất mặt Phượng phủ.

Tĩnh đế trầm ngâm một chút, xem ra chỉ có đợi Hiên Viên Nguyệt Triệt treo rụng, hắn mới có thể tuyên Phượng Thiên tuyết vào cung.

Tằng Lạc Băng lạnh nhạt nhìn Phượng Thiên Tuyết, nhưng trong lòng lại hận muốn chết!

Nha đầu này, thật sự không đơn giản!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.