Đọc truyện Quỷ Bí Chi Chủ – Chương 342: ‘Kẻ già đời’ Arges
Dịch: alreii
***
Kiến nghị? Kiến nghị của tôi là trốn được bao xa thì trốn, an toàn là trên hết… Nghe được vấn đề của “Mặt Trời”, Klein đầu tiên thầm cho ra đáp án trong lòng.
Nhưng vì để giữ hình tượng của “Kẻ Khờ”, đồng thời muốn xem thử người khác có đưa ra những kiến nghị gì khác hay không, nên hắn vẫn giữ im lặng, cũng không khống chế “Thế Giới” mở miệng.
Sau sự yên lặng ngắn ngủi, “Người Treo Ngược” Arges nghiêng đầu nhìn về phía “Mặt Trời”, nói với giọng điệu bình tĩnh trầm thấp:
“Tin tức cậu cung cấp quá ít, bọn tôi khó có thể cho ra ý kiến nào hữu dụng.”
“Bọn tôi cũng không rõ bên trong Thần miếu bị hủy một nửa đó ngoại trừ bức tượng kỳ lạ của Chúa Sáng Thế Chân Thật cũng là Chúa Sáng Thế Sa Ngã ra, có còn thứ gì khác hay không. Tất nhiên cũng không cách nào phân tích ra được tình hình của nó.”
Chúa Sáng Thế Sa Ngã đúng là Chúa Sáng Thế Chân Thật… Thành Bạch Ngân mà “Mặt Trời” đang sống lại đi tín ngưỡng Chúa Sáng Thế Chân Thật, hơn nữa còn xây dựng Thần miếu… “Ma Thuật Sư” Filth ở bên cạnh nghe khá say sưa, chỉ thiếu chút nữa lấy sổ ra ghi chép lại mà thôi. “Chính Nghĩa” Audrey thì chờ mong “Mặt Trời” miêu tả cụ thể hơn về tòa Thần miếu kỳ quái đó.
Dereck gật đầu, ánh mắt nhìn lên trên mấy giây, sau đó nói:
“Ngoại trừ tượng thần, nơi đó còn có khá nhiều tranh vẽ trên tường không trọn vẹn, có ác linh đáng sợ quanh quẩn. Có điều nó đã bị hai vị trưởng lão Đoàn nghị sự 6 người dẫn đội thăm dò tiêu diệt rồi…”
“Những bức tranh tường đó tôi không được tận mắt nhìn thấy, nghe nói vẽ lại ngày tận thế hàng lâm và lời tiên đoán Chúa Sáng Thế Sa Ngã cứu vớt tín đồ, cùng với nghi thức thờ cúng máu tanh…”
“Trong góc của một bức tranh tường nào đó, có văn tự kỳ lạ được biến thể từ tiếng Người Khổng Lồ, sau khi phá giải đại khái, mấy vị trưởng lão cho rằng ý của nó là: Tường Vi cứu rỗi.”
“Đây có lẽ là danh hiệu của người vẽ những bức tranh đó, cũng có thể là tên gọi của tổ chức đã xây dựng tòa Thần miếu và thành phố nọ.”
“Theo phán đoán của thủ tịch, những bức tranh tường này có lịch sử ít nhất là 1000 năm.”
“Tôi là chỉ 1000 năm mà mọi người đều biết ấy, ừm, nhưng tôi không dám khẳng định chắc chắn. Ở thành Bạch Ngân, bọn tôi sẽ coi lúc tia chớp nhiều nhất là ban ngày, vào lúc ít thì là ban đêm, một vòng tuần hoàn sẽ là một ngày. Mà bốn mùa chỉ tồn tại trên sách, cho nên bọn tôi không thể nắm rõ được con số cụ thể, chỉ có thủ tịch là xác nhận được.”
“Mặt Trời” nói đến đây, Filth tưởng như mình đang nghe truyện cổ tích.
Một thành phố không có mặt trời, không có mặt trăng, không phân chia ngày đêm, không có bốn mùa thay đổi nghe thế nào cũng không giống thật! Chỉ có trong truyện cổ tích mới dám viết thế này!
Hơn nữa còn phải là tác giả hút ma túy, đang nằm trong trạng thái tinh thần co quắp điên cuồng thì mới sáng tạo ra được thành phố kiểu đó… Filth kinh ngạc qua đi thì suy nghĩ đầu tiên là, mình phải lấy thành Bạch Ngân làm chủ đề chính cho sách mới!
Nhưng cô lại nhanh chóng từ bỏ ý định này, bởi vì cô không biết rõ thành Bạch Ngân rốt cuộc thế nào, không biết nó có thuộc về bí mật chung cần phải bảo mật của 7 giáo hội lớn hay không. Cô sợ sách vừa mới xuất bản, chính bản thân tác giả sẽ bị đám người Kẻ Gác Đêm Kẻ Trừng Phạt tới tận nhà thu penny được nhét trong máy thu phí đèn khí gas.
Thì ra hoàn cảnh của thành Bạch Ngân là thế này, ừ, với cả quái vật chỗ sâu trong bóng tối mà “Mặt Trời” hay nhắc đến… Đáng tiếc, mình chỉ là danh sách 8, bằng không sẽ thật sự nhờ ngài “Kẻ Khờ” đưa mình tới đó làm một chuyến mạo hiểm. Không được không được, Audrey, mày đã không còn là thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên nữa, nên biết rõ ở nơi đó cất giấu nguy hiểm lớn chừng nào… “Chính Nghĩa” Audrey thì nhanh chóng suy nghĩ, thỉnh thoảng lại kiểm điểm bản thân.
Chí ít là 1000 năm? Hội Cực Quang xuất hiện không quá 300 năm, thậm chí có thể không tới 200 năm, nơi đó có lẽ không phải do hắn chúng xây nên… Ừm, có lẽ tín ngưỡng Chúa Sáng Thế Chân Thật là vào thời đầu kỷ thứ 5, thậm chí là kỷ thứ 4 đã có. Chỉ là lúc đó tổ chức phụng dưỡng Thần không phải là hội Cực Quang… Trong 2000 năm sau đó, vì bị 7 giáo hội lớn ra sức chèn ép, tín đồ của Chúa Sáng Thế Chân Thật nhiều lần rơi vào nguy cơ, giáo phái lần lượt bị hủy diệt. Cuối cùng tro tàn lại cháy trở thành hội Cực Quang? Klein suy đoán, hắn khiến tư thế ngồi của mình không hề có bất cứ thay đổi nào.
“Mặt Trời” Dereck dừng mấy giây, nói tiếp:
“Quái vật đáng sợ trong phế tích thành phố và tòa Thần miếu bị hủy một nửa đã được dọn sạch, nhiệm vụ lần này của bọn tôi là thăm dò bên dưới lòng đất của tòa Thần miếu kia.”
“Các vị có kiến nghị gì không? Với sự hiểu biết của các vị về Chúa Sáng Thế Sa Ngã, tôi nên chú ý những gì?”
“Kiến nghị của tôi?” “Người Treo Ngược” Arges nói mà gần như không có chút do dự nào, “Kiến nghị của tôi là tuyệt đối đừng đi.”
“Chúa Sáng Thế Sa Ngã là Tà Thần chân chính, Thần miếu của Thần cho dù đã bị phá hủy, những có khả năng cao vẫn cất giấu sự nguy hiểm quỷ dị khó lường khiến người khác khó mà phát hiện được. Nếu lần này dẫn đội là trưởng lão khác của Đoàn nghị sự 6 người, cậu nhất định muốn đi cũng không sao, nhưng nguy hiểm sẽ rất cao. Nhưng vừa nãy cậu có nói, người dẫn đội lần này là “Người Chăn Cừu” Lorwaya, mà Chúa Sáng Thế Chân Thật chính là Thần Linh tối cao của đường tắt này! Cho nên tuyệt đối không thể đi.” Arges giải thích bổ sung.
Kiến nghị của anh và tôi giống nhau. Nhưng mà điều này không cần phải chờ “Mặt Trời” miêu tả tình huống của tòa Thần miếu bị hủy một nửa chứ nhỉ, từ ngay điều kiện đưa ra ban đầu đã có thể cho ra kết luận rồi… Mình hiểu rồi, anh “Người Treo Ngược” là đang cố ý. Anh ta làm vậy, không cần phải trả gì cả đã làm rõ được đại khái tình huống của tòa Thần miếu… Quả thật là đang ức hiếp trẻ con mà… “Kẻ Khờ” Klein ngồi trên vị trí cao nhất khoan thai vươn tay đỡ trán.
“Mặt Trời” im lặng mấy giây, khó xử nói: “Nhưng nhiệm vụ này nhất định phải nhận.”
“Người Treo Ngược” cười khẽ nói: “Không có gì là nhất định cả.”
“Trước khi làm nhiệm vụ này, có phải cậu còn cần đi tuần tra không? Tìm một cơ hội, cố ý để quái vật khiến mình bị thương, chừng mực thế nào cậu có thể tham khảo những ví dụ trước đó ở thành Bạch Ngân.”
Trong nháy mắt, “Chính Nghĩa” Audrey từ trong ánh mắt và động tác của “Mặt Trời” đọc ra được một tin tức: Vậy cũng được sao?
Sau sự ngạc nhiên mờ mịt ngắn ngủi, Dereck hơi nhíu mày nói:
“Nhưng gần đây tôi không có nhiệm vụ tuần tra…”
“Người Treo Ngược” Arges à một tiếng:
“Cậu có thể giả bộ như mình sắp mất khống chế, không, nói một cách chính xác là khiến bản thân như sắp mất khống chế. Với tình huống này, tôi tin cấp cao thành Bạch Ngân chắc chắn sẽ không dẫn theo một “Vật phẩm nguy hiểm” có thể bùng phát bất cứ lúc nào đi thăm dò đâu nhỉ?”
“Cái này cần có kỹ xảo, cậu chỉ cần hai ngày liên tục từ đầu đến cuối khiến linh tính của mình ở vào trạng thái khô cạn, lúc đó cậu sinh ra huyễn thính, xuất hiện dấu hiệu mất khống chế. Mà sau đó nếu không tiếp tục giày đè ép nữa, trong vòng một tuần tình huống sẽ chuyển biến tốt, sẽ không mất khống chế thật.”
“Tất nhiên, thành Bạch Ngân các cậu hẳn là có cách và biện pháp để chữa trị cho những người có triệu chứng mất khống chế, chắc hắn sẽ khôi phục nhanh hơn. Cho nên, cậu phải tính toán rõ thời gian, tốt nhất là bắt đầu vào ba ngày trước khi xuất phát.”
“Mặt Trời” Dereck nghe đến sững sờ, qua một lúc lâu mới lầu bầu:
“Đúng vậy, người xuất hiện triệu chứng mất khống chế sẽ bị khống chế, sẽ bị cách ly ở dưới lòng đất của Tháp tròn. Tiếp nhận cứu chữa từ thuốc, nghi thức và vật phẩm thần kỳ, nếu tình huống nhẹ thì chỉ cần uống thuốc…”
Aizz, một đứa bé thành thật chân thành cứ vậy bị một kẻ già đời đầu độc rồi… Nhưng mà anh “Người Treo Ngược”, tại sao anh lại biết kỹ xảo để khiến bản thân rơi vào trạng thái sắp mất khống chế? Nếu thường xuyên dùng loại kỹ xảo này, nói không chừng sẽ mất khống chế thật… Klein âm thầm than thở trong lòng.
“Chính Nghĩa” Audrey cũng nghe đến trợn mắt há mồm, cảm thấy mình lại được học thêm một thứ mới rồi.
Thấy “Mặt Trời” còn hơi do dự, có vẻ không muốn lừa dối các trưởng lão thành Bạch Ngân, “Người Treo Ngược” Arges trầm ngâm hỏi:
“Những trưởng lão khác của Đoàn nghị sự 6 người biết Chúa Sáng Thế Sa Ngã nắm giữ đường tắt “Người Chăn Cừu” không?”
“Không biết.” “Mặt Trời” Dereck thành thật lắc đầu.
Arges lại hỏi: “Cậu cảm thấy trưởng lão “Người Chăn Cừu” Lorwaya có khả năng gây nguy hại cho thành Bạch Ngân không? Chỉ cần trả lời là có hoặc không, không cần giải thích.”
“… Có.” Dereck cuối cùng vẫn không thể lừa gạt chính mình.
Arges cười khẽ, nói: “Cho nên, chuyện chỉ có duy nhất cậu biết, nhưng tạm thời lại không thể nào nhắc nhở những trưởng lão khác của Đoàn nghị sự 6 người, đúng không?”
“Đúng.” Vẻ mặt Dereck dần trở nên nghiêm trọng.
Arges thay đổi tư thế ngồi, hơi dựa ra phía sau:
“Sự nguy hiểm trong nhiệm vụ đó quá lớn, về điều này chắc hẳn cậu đã biết. Nếu cậu chết trong toà Thần miếu bị hủy một nửa kia, thì còn ai có thể nghĩ cách vạch trần sự kỳ lạ của “Người Chăn Cừu” Lorwaya? Còn ai có thể khiến thành Bạch Ngân thoát được kiếp nạn? Chúa Sáng Thế Sa Ngã là một vị Tà Thần chân chính đấy!”
“Cậu không phải vì sự ích kỷ của mình mới giả bộ mất khống chế, lừa gạt người khác. Cậu là vì để cứu vớt thành Bạch Ngân!”
“Vinh dự của cậu so sánh với nó, cái nào quan trọng hơn?”
“Mặt Trời” Dereck cắn răng, nghiêm túc gật đầu nói:
“Tôi hiểu rồi! Cảm ơn anh, “Người Treo Ngược”.”
“Chính Nghĩa” Audrey và “Ma Thuật Sư” Filth lập tức đều có xung động muốn lấy tay che mặt.
Thật đúng là một đứa bé dễ lừa… Nhưng mà như vậy cũng tốt, để tránh hội Tarot sẽ mất đi thành viên… Klein im lặng thở dài, điều khiển “Thế Giới” nói:
“Tôi có một vấn đề muốn hỏi cậu “Mặt Trời”.”
“Điều này có thể liên quan đến giao dịch.”
“Tôi xin được trao đổi riêng.”
Klein lại bận đổi lại về chính mình, lạnh nhạt gật đầu nói:
“Được.”
Chờ đợi đám người “Ma Thuật Sư” bị che đậy, “Thế Giới” nhìn về phía “Mặt Trời”, nói:
“Thành Bạch Ngân có cách nào loại bỏ tinh thần ô uế trong đặc tính phi phàm không?”
Đây là chuyện mấy lần gặp mặt trước Klein đã muốn hỏi, nhưng suy xét đến việc đám “Chính Nghĩa” nói không chừng sẽ cảm thấy hứng thú, mà trong tình huống “Mặt Trời” không thể nào trả lời, cộng thêm liên quan đến Tà Thần, tất cả ánh mắt đều sẽ đổ dồn về phía ngài “Kẻ Khờ” như Thần Linh kia, nên hắn đã kiềm nén lại xung động này. Thẳng đến khi nhận được gợi ý từ chỗ tiểu thư “Chính Nghĩa”, nên đã nghĩ ra cách trao đổi riêng này.
“Bọn tôi chưa từng gặp Tà Thần.” “Mặt Trời” Dereck trả lời thành thật, “Bọn tôi chỉ có cách để tách tinh thần ô uế của người mất không chế trong đặc tính phi phàm.”
Chính là cái này! Cái này có lẽ được, dù sao mình có màn sương mù xám… Klein kiềm chế sự vui mừng, để “Thế Giới” lên tiếng:
“Cậu cần thù lao gì?”
“Đây không phải là vấn đề thù lao.” “Mặt Trời” lắc đầu nói, “Biện pháp đó và các kiến thức liên quan ít nhất phải là kẻ mạnh ở cấp bậc đội trưởng đội tuần tra, thậm chí đội trưởng đội thăm dò mới có tư cách tiếp xúc. Người trước cần phải là danh sách 7, người sau yêu cầu thấp nhất là danh sách 6.”
Phù… Klein thở dài, điều khiển “Thế Giới” nói với giọng khàn khàn:
“Hy vọng cậu có thể nhanh chóng đạt được tư cách.”