Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 136: Quỷ Cầu Người


Bạn đang đọc Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện – Chương 136: Quỷ Cầu Người


Thế này có chút không giống bình thường, đột nhiên đụng tới loại chuyệnnày, khẳng định là chỗnào đó có sai lầm.Mạc Ly lại hỏi gần đây có làm cái gì không giống bình thường hay không,người may vá nghĩnghĩ, lắc lắc đầu, nói: “Từ khi vào tháng bảy, cả phố đều là trời chưa tối đãthu cửa hàng, hiếm khi có người ra ngoài đi đâu, đến mấy cái kỹ viện ở hoaphố còn treo thẻ bài nghỉ một tháng, dù muốn đi ra ngoài vui vẻ cũng khôngcó chỗ, ta đều là ăn cơm xong liền bò lên giường ngủ.”358Người may vá là khách quen của hoa phố, gần đây Nhất Mộng HoàngLương của Lưu Kỳ khai trương, không ít lần đi cổ động, thế này mới cóchút giao tình với Lưu Kỳ, biết hắn và quốc sưgiao hảo, cho nên gặp phải việc này liền chạy tới tìm hắn hỗ trợ.Người may vá nói không nên lời là nguyên cớ gì, Mạc Ly một chốc cũngkhông làm rõ được nguyên nhân, nghĩ nghĩ, nói: “Như vậy đi, đêm nay ta đichỗ ngươi nhìn kỹ rồi nói.”Mạc Ly nói rồi lại cho hắn ta một tấm hoàng phù, lúc này hoàng phù đượcbỏ thêm chút đồ vật, chỉ cần vừa bị hủy hắn liền có thể cảm ứng được.Thu Nhuyễn Nhuyễn vốn cũng muốn đi theo, nhưng nàng đi cũng khônggiúp được cái gì, còn sẽliên lụy, đành phải thôi.


Lưu Kỳ muốn đi lại sợ chết, vẫn quyết định ở lạiphủ quốc sư chờ kết quả, Tô Thiếu Dậu và Đạo Khư cùng đi theo.Hoàng hôn xuống, các cửa hàng sát đường đều lục tục đóng cửa, người mayvá cũng giống những người khác sớm đóng cửa chốt khóa, chỉ là tay cóchút run, trong lòng sốt ruột đến ăn không ngon, không ngừng túm lấy tẩuhút thuốc phiện trong tay, thúc giục bọn nhỏ ăn nhanh chút.


Hôm qua việcnày hắn ta chưa nói cho người trong nhà, ngày hôm qua thê tử mang theobọn nhỏ ngủ ở hậu viện, hắn ta ngủ ở tiền viện uống mấy chén, đến giờ thêtử bọn họ cũng không biết được chuyện đêm qua.Chờ bọn họ ăn xong hết thì nhanh chóng bảo thê tử mang theo bọn nhỏ đingủ, thê tử thấy hắn ta như vậy, nhịn không được hỏi một câu: “Là xảy rachuyện gì đây?”Người may vá không kiên nhẫn trả lời: “Nữ tắc nhân gia hỏi cái này nhiềulàm gì, nam nhân của bà nói thế nào bà làm theo là được, mau đi nghỉ ngơi,ngủ không được cũng lên trên giường nằm đi, nửa đêm mặc kệ phát sinh cáigì, có thanh âm gì đều không cho phép đi ra, nếu không lão tửhưu bà.”Nương tử của người may vá chỉ cho rằng hắn ta đây là lại ước hẹn cùng cônương kỹ viện nào, trong lòng thở dài, nghĩ không rõ lúc trước cha mẹ nhưsao lại coi trọng hắn ta, thu thập xong chén đũa liền lôi kéo con cái trở vềphòng.Đêm càng ngày càng sâu, người may vá cầm tẩu hút thuốc tay cũng càngngày càng run, vẫn luôn không thấy quốc sư bên kia có động tĩnh, tronglòng hắn ta không an ổn, chỉ đành gửi hy vọng vào hoàng phù.Người may vá khẩn trương đến mồ hôi đầy đầu, tỉ mỉ hồi tưởng một lần sựtình hai ngày này, đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội từ dưới quầy lấy ra một cáihộp gỗ tinh xảo.Đây là nửa tháng trước hắn ta mua được giá thấp từ chỗ một khách hàngmới, là một bộ dụng cụmay vá tinh xảo.

Người nọ tuổi xấp xỉ hắn ta, là một chưởng quầy cửa hàngđồ cổ, nhạc mẫu hắn đại thọ, hắn tới tiệm may đặt một bộ xiêm y quy hạchà thọ, khi đến tiệm giao hàng thì cũng thực vừa lòng, vừa lúc trong tiệmvào có một chuyến hàng mới tới, liền để người may vá nhìn một cái, coitrọng cái gì thì hắn làm sẽ giảm giá một chút.Vừa vặn, bên trong đống hàng hóa này lại có một bộ dụng cụ may vá, tinhxảo lại sắc bén, mà còn tạo hình độc đáo, hắn ta liếc mắt một cái liền nhìntrúng, bỏ ba mươi lượng bạc ra mua.359Kéo và ngân châm còn có đê, tổng cộng 49 thứ, ánh nến chiếu xuống tỏa raquang mang, nhìn không ra có gì khác lạ, nhưng trực giác người may vánhận định là thứ này giở trò quỷ.Nếu Mạc Ly thấy thứ này liền biết vì sao, đây cũng không phải là phàm vật,những dụng cụ này đều không phải là dùng để may quần áo, mà là để khâuxác người, hôm qua âm vật tới đều là đểtìm hắn ta hỗ trợ khâu xác.Việc này thực thường thấy, ở trong nghề may vá của bọn họ có một chichính là chuyên môn thu xác khâu xác cho người ta.Người may vá nhanh chóng đậy nắp hộp lên, cân nhắc nên đưa cái này choquốc sư hay không, hắn ta nhìn cửa đóng chặt, nhìn ngoài cửa sổ đen tuyền,không khỏi nuốt nuốt nước miếng, vẫn là chờ trời sáng rồi nói sau.Đang nghĩ ngợi tới đây, cửa phòng lại bị đẩy, mồ hôi lạnh trên trán ngườimay vá lại chảy xuống.“Ai, ai nha?” Người may vá cố gắng trấn định hỏi.“Ta là nhân sĩ thôn Kim Phong, nghe nói chủ quán có một tay nghề rất tốt,đặc biệt tới cầu chủquán giúp đỡ.” So với tối hôm qua nói không khác chút nào, trải qua mộtchuyến hôm qua người may vá trong lòng còn sợ hãi, không biết nên trả lờithế nào, nếu giống tối hôm qua, vậy khẳng định chúng nó lại sẽ mạnh mẽphá cửa tiến vào.Đang nghĩ ngợi, bên ngoài lại vang lên một thanh âm nói: “Người may vánày không được, tâm tư không tinh tế, nói năng cũng không thật thành, nămngoái ta ở chỗ hắn làm thân mình, năm nay đã lại không được.”Người nói chuyện chính là Đạo Khư, Đạo Khư nói rồi hóa ra bộ dạng khichết thảm, dọa lui một đám quỷ.“Ta khuyên các ngươi vẫn là nên tìm người cao minh khác đi.”Những lời này nói xong, động tĩnh tích tích tác tác liền biến mất, người mayvá không rõ chân tướng còn thất thần không biết chuyện thế nào, tiếng đậpcửa lại vang lên, dọa sợ hắn ta.“Mở cửa, là ta.” Là thanh âm của Mạc Ly.Người may vá nháy mắt an tâm, vội mở cửa cho bọn họ tiến vào.Mạc Ly cầm hộp nhìn nhìn dụng cụ may vá màu đồng bên trong, duỗi taycầm lấy cây kéo nhìn nhìn, ở chỗ chốt của cây kéo thấy được một chữ Hồ,trong lòng liền biết đại khái.Mười mấy năm trước, đại danh Hồ Thần Châm ở trên đường rất vang dội,nghe nói xác người từta ông ta đi ra có thể sử dụng thiên y vô phùng để hình dung.


Chỉ tiếc ông tachết sớm, còn không có truyền nhân, tay nghề này cũng thất truyền, khôngnghĩ tới có thể ở chỗ này nhìn thấy mấy thứ này của ông ta.“Ngươi nói mấy thứ này ngươi mua chỉ 30 lượng bạc?” Mạc Ly hỏi.360“Đúng thế, một phân không hơn, một phân không thiếu, mua ở của hàng đồcổ Thiên Quan Đường phố phía tây, liệu có gì không ổn?”“Ngươi đừng nghĩ nhiều, thời gian không còn sớm, ngươi trước nghỉ ngơiđi, thứ này ta mang đi, chúng nó sẽ không đến tìm ngươi phiền toái nữa.”Mạc Ly nói, cầm hộp liền đi, Tô Thiếu Dậu vội đuổi theo, hỏi Mạc Ly nói:“Quốc sư, còn phát hiện ra huyền cơ gì?”Mạc Ly gật gật đầu, nói: “Kỳ thật những thứ tới cầu hỗ trợ đều không phảilà tới cầu người may vá, mà là tới cầu Hồ Thần Châm, cũng chính là chủnhân thứ này, hiện giờ phải nói đến thứ này.”Tô Thiếu Dậu bị hắn nói đến vòng vo rối loạn, vẫn là nghe không hiểu.Mạc Ly nhẫn nại tính tình lại tiếp tục giải thích cho hắn: “Hồ Thần Châmcó từng nghe nói? Ông ấy là người may vá, lại không may quần áo, chỉ mayxác cho người chết, mấy thứ này đều là công cụ lúc sinh thời Hồ ThầnChâm dùng để khâu vá xác cho người ta.


Hồ Thần Châm hẳn là dùng chínhhồn phách mình hiến tế, chế tạo thứ này thành linh vật, cho nên thứ này mớicó thểhấp dẫn những hồn đó tới.”Tô Thiếu Dậu tức khắc giật mình ra tiếng, một hồi lâu mới phản ứng lại,tiếp tục hỏi: “Vậy cái này lại có quan hệ gì với giá cả? Vì sao ngài vừa nghegiá cả liền cảm thấy không thích hợp?”“Đồ vật có linh giống loại này, cửa hàng đồ cổ bình thường sẽ không dễdàng ra tay, mà sẽ tìm chùa miếu tiêu hết nghiệp lực, chuyển hóa thành thầnhộ thân, bán cho người có yêu cầu, giá ra tay đâu chỉ 30 lượng bạc, ngươinói, là nguyên nhân gì thế nhưng làm chưởng quầy Thiên Quan Đường muabán như vậy đây?”Thế này muốn biết nguyên nhân, sợ là chỉ có chính người đó đã biết.Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe tiếng mở cửa liền biết bọn họ đã trở lại, vội đilên đón, Lưu Kỳ cùng Tuệ Quả ghé vào trên bàn ngủ gà ngủ gật cũng bịbừng tỉnh, cũng vội đi lên theo.Nghe xong Mạc Ly phân tích, Lưu Kỳ lớn mật suy đoán nói: “Chẳng lẽ làngười may vá ngày đó ngủ nữ nhân của chưởng quầy Thiên Quan Đường,mới bị hắn ta trả thù như vậy?”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.