Bạn đang đọc Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện – Chương 103: Chuyển Cơ
“Cái này trước không vội, bây giờ đại bộ phận đều là chúng ta phỏng đoán,chờ ám vệ của ngươi điều tra xong, chứng thực rồi lại nói.”Ám vệ của Lưu Kỳ là thật không tệ, ngày thứ hai giữa trưa đã đưa tin tứctới.Làm người ta không nghĩ tới, giật dây móc nối Trịnh Hưng An và ĐoanDương Vương chính là Thiên Cơ đạo nhân, xem ra lão đạo này quả thật làkhông đơn giản.Theo ám vệ điều tra, Thiên Cơ đạo nhân nguyên bản là vì Đoan DươngVương tìm kiếm phong thuỷ bảo địa, hắn nhìn trúng một khối phong thuỷbảo địa ở Quảng Tây, chỉ tiếc chỗ này đã có chủ, khu đất này chủ nhânđúng là Trịnh Hưng An.Trịnh Hưng An không hiểu những thứ này, Đoan Dương Vương tự mình tớiTô Châu mua đất của ông ta, ông ta tuy buồn bực nhưng vẫn đồng ý.Khu đất này năm đó là một tiểu quan địa phương hiếu kính, ông ta vốncũng không để ý, chỉ cảm thấy là tiểu quan khoác lác, căn bản không để ởtrong lòng.
Đoan Dương Vương tự mình tới cửa muốn miếng đất này, làmtrong lòng ông ta thập phần nghi hoặc, có chuyện gì! Sau khi nghe 296ngóng mới biết được đấy tuy gọi là đất, nhưng lại là một ngọn núi, được gọilà đất thiên tử, cho nên mới nói là đắc địa, cái đất này bồi quá tốt!Đưa đều đã đưa ra rồi, dù thế nào cũng không có khả năng lấy trở về, TrịnhHưng An không cam lòng, trộm tới tìm Thiên Cơ đạo nhân, lén nhét bạccho lão, bảo lão đổi cách nói, nói chỗ đất này ngồi còn chưa đủ tốt, tìm chỗkhác càng tốt hơn.Phong thuỷ bảo địa đâu có dễ tìm, Thiên Cơ đạo nhân vì tìm thứ này cũngđã phí không ít tâm huyết, thật vất vả tìm được một chỗ, sao có thể dễ dàngsửa miệng.Thiên Cơ đạo nhân chỉ đành khuyên ông ta ở chỗ cao không thắng hàn, bảođịa này không thểcưỡng đoạt, chỉ có thể làm cam nguyện mua bán đưa tặng mới có kỳ hiệu,khuyên ông ta bỏ cái ý niệm này đi, lão ta lại tìm bảo địa khác cho ông ta.Chính là bởi vì chuyện này, cho nên mấy năm nay Thiên Cơ đạo nhân đều ởlại phủ Tổng Tư, tìm kiếm phong thuỷ bảo địa.Trịnh Hưng An nghe xong Thiên Cơ đạo nhân nói chuyện, cũng suy nghĩcẩn thận, cùng với hao tổn tâm cơ mạo hiểm đắc tội Đoan Dương Vươngmà lấy đất về, không bằng đi theo Đoan Dương Vương thay đổi triều đại.Sự thành rồi, Đoan Dương Vương nhất định sẽ không quên công lao ông tatặng đất.Trịnh Hưng An bị Thiên Cơ đạo nhân lừa dối rồi, lại nghe từ miệng lão mộtđống chuyện ma quỷ, nào là trong mệnh đã có thì cuối cùng sẽ có, trongmệnh không có chớ cưỡng cầu, lúc này mới suy sụp từ bỏ, oán mình lúctrước quá sơ ý, thế nhưng không cẩn thận tìm hiểu một phen đã đáp ứng rồi.Ông ta nào biết đâu rằng, ngày đó vựng vựng trầm trầm đáp ứng đều khôngphải bởi vì uống quá nhiều rượu, mà là vì Thiên Cơ đạo nhân động tay độngchân, mới không suy xét mà tặng mảnh đất ra ngoài.Lưu Kỳ nghe xong không khỏi hỏi: “Quốc sư, thật sự có phong thuỷ nhưthế?”“Đương nhiên là có, nhưng ảnh hưởng với người cũng không phải rất lớn,hơn nữa phong thuỷdễ đổi, hôm nay là phong thuỷ tốt, ngày mai đã biến kém cũng có.
Nếu thậtsự có đại tác dụng như vậy, Thiên Cơ đạo nhân vì sao không để lại mảnhđất tốt đó cho chính mình đi?”Mạc Ly nói, tiếp nhận gà ăn mày Thu Nhuyễn Nhuyễn đã gói kỹ lưỡngbằng bùn chôn xuống đất, bắt đầu nhóm lửa.“Mảnh đất tốt lão nói, lúc trước ta tới bên đó làm việc cũng từng đến nhìn,xác thật là không tồi, trong núi hàng năm kết sương khói, trận thế nguy ngacắm trời xanh, có núi có nước liên hợp, hợp núi hợp sông đứng vững vàng,đủ 360 Long Thần, 36 phương triều thiên tử, ngàn nước vạn nước về mộtdòng, dòng nước xa xôi lại uốn khúc, biển rộng làm sân phơi, hồng phúcngập trời dựng thánh quân, vốn là đất thiên tử, muôn đời đế tập, xác thật làđất thiên tử hiếm có.
Hơn nữa đất đó còn kết ba huyệt, thượng huyệt ra thầntiên, trung huyệt ra đế quân, hạ huyệt ra thần tướng.
Nhưng mà, chỉ ngườiđại phúc có chín đại âm công mới có thể hạ táng chỗ đó, người vô phúcngược lại sẽ bị áp chế, đừng nói phong hầu bái tướng, tiểu phú tức an cũnglà vấn đề.”PS: đoạn này toàn thuận ngữ phong thủy thôi, ta lười tra nên chém bừa 297“Không nghĩ tới còn có chú ý bực này đâu.” Lưu Kỳ tặc tặc lưỡi, lại hỏi:“Vậy theo ngài thấy, Đoan Dương Vương có cái phúc khí này sao?”“Đoan Dương Vương có cái phúc khí này hay không ta không biết, nhưnghắn có đế mệnh là nhất định.” Mạc Ly nói dùng một nhánh cây vẽ một cáibàn cờ trên mặt đất.“Thiên hạ nhiều người như thế, có đế mệnh khẳng định không chỉ một mìnhhoàng đế, chỉ nói nhi tử của hoàng đế thông thường mà nói đều sẽ có đếmệnh, những người khác đương nhiên cũng sẽ có người có đế mệnh.
Đếmệnh chỉ là thứ nhất, nếu muốn trở thành đế vương thì đếmệnh còn chưa đủ, còn phải chú ý thiên thời địa lợi nhân hoà, trong đónhân hòa quan trọng nhất.
Thiên hạ lớn như thế, hoàng đế đương nhiên sẽkhông phải tự làm gì, giống như chúng ta chơi cờ, hai bên tướng soái khôngdễ động, đều là động binh mã tiểu tốt trước, với hiện thực cũng là lý này.Đoan Dương Vương dùng một chiêu giấu trời qua biển thẳng đảo hoànglong, giấu diếm được mọi người, ngươi cảm thấy hoàng đế hiện tại nêndùng quân cờ nào chắn việc này lại?” Mạc Ly nói xong, bàn cờ vừa lúccũng vẽ xong rồi.Lưu Kỳ nghĩ nghĩ, vươn chân, lau bàn cờ Mạc Ly vẽ ra, nói: “Bàn cờ nàocó xuất sắc như trong hiện thực, bắt giặc bắt vua trước, hoàng đế tin hắn,bất luận một quân cờ nào khác đều không động được, ngược lại sẽ ngộthương người một nhà, hơn nữa hiện tại thế cục không rõ, căn bản khôngbiết ai là người một nhà, có thể tin chỉ có chính chúng ta, phá cục rất đơngiản, chỉ cần làm hoàng đế tự mình tỉnh ngộ là được.”“Nhưng bọn họ đã bắt đầu muốn bức vua thoái vị, nghĩ đến là vạn sự sẵnsàng chỉ thiếu gió đông, lúc này dù hoàng đế thanh tỉnh lại thì có biện phápgì? Một bàn tay vỗ không vang, ta cảm thấy việc cấp bách vẫn là phải biếtrõ ràng quân cờ nào là chính mình, quân cờ nào là người khác, mới ngănđược cơn sóng dữ.” Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được xen mồm nói.Lưu Kỳ sửng sốt, thật cũng đúng, đầu tiên hắn nghĩ đến chính là Triển gia,Triển gia có tâm trung quân ái quốc, hắn tuyệt đối tin tưởng.“Nhuyễn Nhuyễn nói có lý, việc này lúc trước ta cũng nghĩ tới, nhưng lậptrường của Thuần Cốc có chút ba phải, cái nào cũng được, nếu động tĩnhlớn, khẳng định hắn sẽ biết, nếu hắn không phải người một nhà, vậy giấukhông được.”“Địa Tiên cũng sẽ nhúng tay vào chuyện nhân gian sao?” Lưu Kỳ khó hiểu.“Ngươi đừng quên thánh chỉ, thánh chỉ của nhân gian tam giới đều thừanhận, nếu có hoàng đếhạ thánh chỉ phong thần cho hắn cũng được rồi, lại vì thế xây miếu, hươngkhói vừa vượng, trởthành thượng thần sẽ chỉ là vấn đề thời gian.”“Đờ mờ, khó trách, nghĩ đến hẳn là thu mua Thuần Cốc như vậy.” Lưu Kỳcăm giận nói, đột nhiên hắn không biết người tiên ma đến tột cùng có cái gìkhác biệt, đều là ích kỷ giống nhau!“Thuần Cốc con cáo già xảo quyệt kia, cùng Trịnh Hưng An không phâncao thấp, chỉ giấu diếm việc mấy mỹ nhân không đốt đèn, hắn hoàn toàn cóthể lấy không chú ý làm lý do thoát thân, lại bán cho Đoan Dương Vươngmột cái mặt mũi thật lớn.” Mạc Ly nói, nghĩ đến cái gì, từ trong lòng ngựclấy ra xà vương lệnh lúc trước Xa Gia lão tổ đưa cho, mời nó tới đây hỗ trợ.Lệnh mới vừa niệm xong, Xa Gia lão tổ liền tới, Mạc Ly cũng không khỏihâm mộ chúng nó có thể qua lại tự nhiên như vậy, không giống bọn họ tu vicó cao cũng chỉ có thể dựa vào xe ngựa.“Quốc sư triệu ta tới có chuyện gì quan trọng?” Xa Gia lão tổ nói, thực tựnhiên tới gần Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi xuống, Thu Nhuyễn Nhuyễn khôngkhỏi nhích lại gần Mạc Ly bên kia.“Mạo phạm phu nhân, vì ta bản thân là rắn, sợ nóng nhất, chỉ có ở bênngười phu nhân là mát mẻnhất nên mới thất lễ.” Xa Gia lão tổ tuy nói như thế, lại cũng không thấyhắn đứng dậy.Thu Nhuyễn Nhuyễn xua xua tay nói: “Không có việc gì.”Mạc Ly sờ sờ tóc đen của tiểu tức phụ, nói với Xa Gia lão tổ: “Lần này mờingươi tới xác thật có việc muốn nhờ, lúc trước không phải ngươi nói muốnđi kinh thành tu luyện sao? Ta hy vọng ngươi có thể đi sớm một chút, tìmĐịa Tiên kinh thành Thuần Cốc đăng ký vào danh sách.”“Chính là xảy ra chuyện gì?”Mạc Ly nghĩ nghĩ, vẫn nói tiền căn hậu việc này quả cho hắn.“Thiên Cơ đạo nhân và Tô Thiếu Dậu quen thuộc với ta, bọn họ cùng cáchép tinh có chút giao tình, đều là môn đồ dưới tòa Vụ Đảo thượng thần.Các ngươi cũng biết ta cùng với cá chép tinh vốn là đồng môn, vì cá chéptinh chuyển vào đầu nhập môn hạ Vụ Đảo thượng thần, ta với nó liền sinhra ghét nhau.
Lúc bọn họ mới tới Tô Châu, vì lấy lòng cá chép tinh, từngđịnh hủy diệt miếu Loan Quân ta che chở, đổi thành miếu Vụ Đảo, còn bị tagiáo huấn một phen.
Có một chuyện khả năng các ngươi không biết, ThiênCơ đạo nhân là cha ruột của Tô Thiếu Dậu.”.