Bạn đang đọc Quốc Sắc Kiều Phi – Chương 41: Lạc Đại Nhân Rồi
CHƯƠNG 41: LẠC ĐẠI NHÂN RỒI
Editor: Luna Huang
Hứa Vân Noãn hơi nghiêng gương mặt, trên mặt tràn đầy vẻ vô tội, đôi mắt trong suốt tràn đầy hiếu kỳ, tựa hồ đối với vấn đề này cực kỳ không giải thích được.
Vốn có bách tính nghe náo nhiệt cửa còn cảm thấy lần này Tứ Quý các gặp nạn, bây giờ nghe Hứa Vân Noãn nghi vấn, cũng không khỏi theo cười ra tiếng.
Chuyện lấy nước phèn chống sâu bệnh mọi người đều biết, bất quá phèn không có thương tổn gì với thân thể, cho dù là không rửa ăn vào bụng cũng không có đáng ngại gì, nhưng Thẩm gia bất đồng, đại hộ nhân gia như vậy, trước khi làm thức ăn lẽ nào cũng không rửa sạch sao?
Nghĩ tới đây, mọi người quan sát Thẩm Thanh ánh mắt đều không khỏi có chút vi diệu? Nếu là rau xanh chỉ có nước phèn coi như xong, nhưng muốn rau xanh sinh trưởng nhanh, đây chính là thêm không ít phân bón nông gia, nếu không rửa. . .
Di!
Nghĩ tới đây, không ít người lộ ra thần sắc ghét bỏ, xem ra nhà quan lão gia gì đó cũng không sạch sẽ hơn bách tính bọn hắn.
Thẩm Thanh sinh ra tôn quý, có thể biết lấy nước phèn trừ sâu cũng không tệ, đâu còn có thể nghĩ đến trình tự làm rau, một chút đã bị Hứa Vân Noãn hỏi.
Hứa Vân Noãn thấy sắc mặt Thẩm Thanh không tốt, trong lòng không khỏi cảm thấy vui sướng: “Thẩm đại nhân, phèn gặp nước sẽ rất nhanh có thể rửa sạch, mặc dù nói rau ở Tứ Quý các ta mới mẻ tươi ngon mọng nước, thế nhưng trù tử quý phủ cũng không thể quên rửa chứ. Như vậy vấn đề đã tới rồi, chỉ cần rửa một lần nước là có thể khử phèn, vì sao dẫn đến việc các tiểu thư phu nhân tham dự yến hội của quý phủ ăn vào sẽ xảy ra vấn đề chứ?”
“Người trong thiện phòng, trong lúc nhất thời sơ sẩy cũng chưa biết chừng.”
Hứa Vân Noãn lộ ra một thần sắc kinh ngạc: “Nói như thế, trù tử của Thẩm gia làm rau thực sự không có rửa sao? Đây ta cần phải nhắc nhở Thẩm đại nhân hai câu, thức ăn này coi như là chiếu cố tinh tế hơn nữa, cũng là sinh trưởng trong bùn đất, đúng giờ còn phải. . .khụ khụ, dùng đồ để rau xanh mau lớn, trước khi ăn tốt nhất vẫn nên rửa.”
Ngoài tiệm dân chúng cười vang, nghĩ đến không bao lâu, Thẩm gia có thói quen ăn rau đều không rửa sẽ truyền khắp kinh thành, có thể trở thành một vòng trò cười mới.
Sắc mặt Thẩm Thanh tái xanh, nhưng lại không thể phủ nhận, nếu nói trù tử của Thẩm gia hắn có rửa rau, như vậy thì triệt để thoát khỏi hiềm nghi Tứ Quý các, càng thêm cái được không bù đắp đủ cái mất.
Kinh triệu phủ doãn ho khan hai tiếng, nuốt tiếu ý bên mép trở vào: “Xem ra là một cuộc trùng hợp, không biết Thẩm đại nhân tìm đến Tứ Quý các muốn làm cái gì?”
Vọng Thư Uyển.com
“Chờ một chút.” Hứa Vân Noãn đoạt mở miệng trước, “Ngụy đại nhân, mới vừa rồi ta chỉ hỏi Thẩm đại nhân một vấn đề, cũng không phải thừa nhận rau xanh Tứ Quý các thực sự có nước phèn. Lấy nước phèn chống sâu bệnh đích thật là thủ đoạn trồng rau dưa hay dùng, nhưng rau xanh Tứ Quý các bất đồng. Sở dĩ Tứ Quý các có rau xanh mới mẻ cung cấp, là bởi vì những thức ăn này đều trồng ở trong noãn bằng, thứ nhất vào đông trồng rau, sâu bệnh vốn lại ít, mặc dù là sẽ có phát hiện, kịp thời để người giết chết là được, không dùng được nước phèn phun quy mộ lớn. Thứ hai, trong noãn bằng khí ẩm nặng, dùng nước phèn chống sâu bệnh hiệu quả không tốt, sớm đã bị vứt bỏ không cần. Nên, cái gì nước phèn trên rau xanh trộn cùng hưng cừ sinh ra độc hại, hoàn toàn là lời nói vô căn cứ!”
Mi tâm của Thẩm Thanh vừa nhảy: “Không nghĩ tới tiểu nữ tử ngươi lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, đẩy sạch sẽ tất cả tội lỗi.”
“Thẩm đại nhân nói chuyện còn xin chú ý một ít, ta nói chính là sự thực, thế nào xem là đẩy sạch mọi chuyện? Lùi một nước nói, coi như là trên rau xanh Tứ Quý các có nước phèn, đó cũng là thủ đoạn mọi người đều dùng, không phải chỉ có Tứ Quý các mới dùng, ở Thẩm gia xảy ra chuyện, đó cũng là Thẩm gia các ngươi tùy tiện sử dụng hưng cừ, bản thân không có điều tra rõ, liền lấy đồ từ Tây Khương băng lên cho tân khách ăn, xảy ra vấn đề lại tìm người khác chịu tội, làm như vậy có phải có chút không thích hợp hay không?”
Nhãn thần Thẩm Thanh rùng mình, một lần nữa thẩm lượng Hứa Vân Noãn, nữ tử này tuổi còn nhỏ, xuất khẩu kín kẽ cẩn thận, tất nhiên là có người tỉ mỉ giáo dưỡng, là ai giáo dục nàng?
“Đen trắng đều là một mình ngươi nói, ngươi nói rau của Tứ Quý các không dùng nước phèn, làm sao chứng minh ngươi nói là sự thật?”
“Chỉ biết nói như thế, Thẩm đại nhân hoài nghi cũng hợp tình hợp lý. Bất quá, hạ nhân quý phủ đến đây mua thức ăn rất nhiều người đều nhìn thấy, bởi vì Thẩm gia muốn đồ nhất đẳng, cần số lượng lớn, nên ta để hạ nhân quý phủ trực tiếp đến Mục gia lấy, lúc đó ta nhớ kỹ người dẫn đầu gọi là Chương ma ma, nàng mang người vẫn chưa yên tâm, nói Tứ Quý các nâng hai phần giá, nên do người của bọn họ tự mình đến hái, cũng để dễ lựa chọn. Ta liền để người mở noãn bằng, nên rau này do người của quý phủ hái từ cây lên, cũng không ít còn dư lại ở noãn bằng vẫn như cũ trưởng thành rất tốt, thỉnh Ngụy đại nhân phái người đi vào nhìn số rau còn lại một cái là được, chỉ cần mặt trên không có vết tích nước phèn, có phải cũng đủ để chứng minh Tứ Quý các thuần khiết hay không?”
Bách tính chung quanh nghị luận.
“Không sai, nếu là có sâu bệnh cần phun nước phèn, tất nhiên là rau toàn bộ noãn bằng đều phải tưới, hạ nhân của Thẩm gia tự mình đi vào hái rau, không đạo lý bọn họ chỉ hái những rau có nước phèn.”
“Đúng thế.”
Mi tâm Thẩm Thanh vừa nhíu: “Trước ngươi nói, nước phèn chỉ cần dùng nước là có thể rửa hết, ai biết ngươi có phải sớm dùng nước tưới qua hết rồi hay không?”
“Thẩm đại nhân, thời gian hạ nhân quý phủ đi vào hái rau cũng không cẩn thận giống chúng ta, nên rau bị bọn họ đạp hỏng, làm rách không ít, ta thấy một mảnh rau kia đừng nói thưởng thức nhất đẳng, coi như là tam đẳng đều thẹn với khách nhân mua rau, nên ta cho người bỏ mảnh đó, qua hai ngày, trên đất đều có chút khô, nếu là từng tưới nước nhất định không có tình hình như bây giờ, Ngụy đại nhân phái người nhìn liền biết.”
Lo âu trong lòng Mục Trần Tiêu tiêu tán, nhìn thần sắc Hứa Vân Noãn đạm nhiên, lại không nhanh không chậm nhất nhất bác bỏ chỉ trích của Thẩm Thanh, chỉ cảm thấy thân ảnh nàng mảnh khảnh phảng phất biết phóng quang, phong thái phá lệ lỗi lạc, đơn giản nhàn nhã xem hí.
Thẩm Thanh không nghĩ tới, vốn tưởng rằng mưu kế chu toàn, lại bị người hai ba cái đánh cho lỗ thủng nhiều tầng, chẳng lẽ Mục gia đã sớm có tâm phòng bị với Thẩm gia? Như vậy an bài kết tiếp của hắn còn có thể phát huy không?
Tứ Quý các cách Mục gia không tính là xa, không bao lâu quan sai Ngụy đại nhân phái đi điều tra liền chạy về, còn rút một ít rau xanh đặt ở trong khay: “Đại nhân, thuộc hạ vẫn không phát hiện vết tích nước phèn trên rau xanh, mặt khác cũng hỏi thăm qua hạ nhân Mục gia, rau trong noãn bằng xác thực không dùng được nước phèn.”
Kinh triệu phủ doãn nhìn sắc mặt của Thẩm Thanh, trong lòng ám phúng một câu, vị này ăn trộm gà bất thành còn mất nắm thóc, hôm nay hôm nay mặt mũi đủ mất rồi, bất quá bậc thang nên cho vẫn là phải cho, không thôi chuyện hôm nay sợ là còn chưa xong.
“Thẩm đại nhân, người xem trong này có phải có hiểu lầm gì hay không?”