Quay Về Bên Anh Nhé?

Chương 23: Chương 23


Bạn đang đọc Quay Về Bên Anh Nhé?: Chương 23: Chương 23


Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Quay Ve Ben Anh Nhe? ~ Quay Về Bên Anh Nhé? (8) – Truyện Tình Cảm Tuổi Teen – Truyện Teen Đang Sáng Tác – Diễn Đàn Kênh Truyện kenhtruyen.com/forum/44-5106-8#ixzz3iYzh1LlR
Đã có những lúc . . .
-:- Ngọt ngào tưởng chừng như không
thể cách xa. . .. . .
Nhưng. . .
Bây giờ . . .
-:- Lại nhạt nhoà như 2 kẻ xa lạ . . .
Hạnh phúc nào mà chẳng có cái giá
của nó. . .. . .
Phải chăng . . .
-:- Càng hạnh phúc . . .
-:- Kết thúc lại càng đau . . .
-:- Hứa càng hay. . .

-:- Chia tay càng thấm
************************
-CÔ DỪNG LẠI NGAY CHO TÔI.
Một giọng nói nam tính tức giận vang lên trong không gian huyền bí. Thiên My cũng chẳng biết, quan tâm gì nữa. Giờ phút này, nó chỉ muốn ngủ. Muốn ngủ thôi.
Người con gái phía trên nhìn về phía âm thanh đó vang ra. Đôi môi đỏ thắm khẽ nhếch lên, cười như không cười.
-Anh Nam, sao đến sớm vậy?
-Cô còn nói nữa, đồ chết tiệt.
Tử Nam hung hăng trừng mắt băng lãnh nhìn cô gái ấy. Sau đó nhấc chân gấp rút chạy đến chỗ nó. Vỗ vỗ má nó, cất giọng lo lắng.
-My, em không sao chứ? My.
Im lặng. Không gian trầm xuống đến não nề. Phía trên, cô gái cười man rợ bình thản nói.
-Anh Nam đợi thêm một chút nữa, đủ bộ sẽ vui lắm ahahaha.
Nghe đươc câu nói phát ra từ cung khẩu ác độc kia. Tử Nam thấy kinh tởm, nhìn nó anh lại đau lòng muốn đưa nó rời khỏi đây ngay lập tức.
Nhưng ngay lúc này, ngoài kia…
Kétt /// Một âm điệu dừng xe từ một góc trên con đường núi vang lên gấp gáp. Một người con trai tuyệt mỹ từ trên xe chạy ra. Không ai khác ngoài hắn. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy nó đâu mà chỉ thấy một mảng đen tuyệt vọng. Ánh mắt mong mỏi tìm kiếm không ngừng. Tức giận hắn lấy tay mình đập thẳng vào thân cây bên cạnh, từng khía cạnh thân cây đâm vào da thịt, sắc nhọn đến bật máu. Trong thâm tâm lại hắn dâng lên cảm giác sợ hãi vô cùng. Sợ nó sẽ bỏ rơi hắn trên cái thế giới với những con người gê tởm chán ghét này. Sợ nó sẽ bị người ta hãm hại. Sợ nó một lần nữa rời bỏ hắn. Trí óc hắn không ngừng gào thét. Thiên My xin em đó, anh không chịu nổi cái thế giới cô đơn tuyệt vọng đó nữa đâu. Chân hắn chạy khắp nơi. Vừa rồi là hắn nhớ ra thiết bị định vị trong máy nó nhưng nào ngờ vừa chạy đến đây thì hiệu ứng báo hiệu tắt ngấm hoàn toàn. Hắn không thể nào tìm kiếm được.
Phía trong kia cô gái đó cong môi lên lại nở một nụ cười đau khổ chế giễu mà dường như chính cô ta mới hiểu rõ. Lấy tay mình vẫy vẫy, cô ta ra hiệu gì đó cho A Ty. Mà chỉ thấy A Ty gật đầu. Dời tầm mắt mình nhìn về phía dưới, cô ta ngoan độc nguyền rủa trong thâm tâm.
***
-Đi theo tôi… thì sẽ gặp được người cậu cần tìm.
A Ty đang đứng sau lưng hắn cất giọng tốt bụng nhưng lại mang một âm điệu tà ác kinh người.
-Được.
Hắn nghe thấy liền chấp nhận nhanh chóng. Không cần biết sẽ gặp nguy hiểm gì chỉ cần gặp được nó. Không cần biết chuyện gì sẽ xảy ra dù có chết thì hắn cũng sẽ lấy mạng mình thay thế cho nó.
-Đi theo tôi.
A Ty cười gian tà bước đi, hắn lập tức cũng không nhanh không chậm mà đi theo sau ông ta.
Ông ta dẫn hắn đi về một nơi trọng điểm. Mắt hắn bỗng chốc tức giận đỏ ngầu lên. Tất cả mọi thứ xung quanh dường như trở nên mờ nhạt. Giờ phút này Gia Phong hắn đây chỉ thấy một người con gái quen thuộc không sức người nằm co rút trong vòng tay to lớn của một thằng con trai. Toàn thân be bết máu, chằng chịt những dấu vết roi lớn nhỏ. Hơi thở yếu ớt, khuôn mặt trắng bệch chịu đựng từng sự đau đớn của thể xác. Hắn lập tức chạy lại ôm chầm lấy nó đẩy mạnh Tử Nam ra. Tâm can đau khổ như bị tê liệt. Người con gái hắn yêu, lại là nó, lại là người con gái tên Thiên My chịu đựng từng sự đau đớn tột cùng.

11 năm trước, nó chịu đựng sự đau đớn tủi thân bị cha mẹ bỏ rơi giữa dòng đời đáng sợ.
2 năm trước, nó chịu đựng sự đau đớn tâm hồn bị chính người mình yêu ghét, phỉ báng.
2 năm sau, nó chịu đựng sự đau đớn thể xác bị người ta hành hạ, hãm hại.
Cuộc đời nó sao lại như thế, càng nghĩ Gia Phong càng đau lòng tận tim gan. Là do hắn ngu ngốc, không đến sớm để cứu nó, là do hắn nên nó mới thành ra như thế này. Sao lúc nào hắn cũng gây ra tổn thương lên nó. Anh xin lỗi, Thiên My, anh xin lỗi. Hắn gục đầu ôm lấy thân thể nó.
Tử Nam đứng thẩn thờ kế bên nhìn cảnh này. Cười đau khổ. Rốt cuộc thì tình cảm của anh cũng chẳng bằng hắn. Hay. Anh biết Thiên My yêu hắn nhưng anh không chấp nhận. Con người cũng có thể thay đổi thì tại sao tình cảm không thể? Thiên My rồi cũng sẽ dành tình cảm cho anh thôi. Nhưng… anh phải làm Gia Phong trả giá vì mối tình đầu khi xưa của mình. Nghĩ đến đây, Tử Nam lại nở một nụ cười ác độc.
Không gian màn đêm lạnh lẽo bao phủ cái đau khổ trong tim từng con người. Gió thổi lùa vào từng cái cảm giác rợn người đến thấu xương. Mọi thứ chìm vào một mảng đen tối thì một giọng cười đau khổ chứa nỗi căm hận đến kinh người vang vọng lên.
-Hahaha… các người thấy thế nào… Người con gái mình yêu như sắp chết cảm giác thế nào… hahaha… Từ từ tôi sẽ cho các người tận hưởng từng thứ tôi đã phải gánh chịu… Haha… Vui chứ.
Âm thanh dội vào tai Gia Phong. Hắn tức giận ngước mặt lên thì sững người ra, trong tầm mắt hắn giờ chỉ thấy một bóng dáng quen thuộc mà hắn không tài nào nhớ nỗi.
-Cô câm miệng đi.
Tử Nam lạnh lẽo quát lên. Trong đầu anh đang điên tiết như một con cầm thú đáng sợ.
Người con gái phía trên nghe thấy tiếng quát, mắt liền sững lại.
-Tử Nam, tôi yêu anh nhưng anh không hề yêu tôi. Tôi đã từng nói anh phải gánh chịu nỗi câm phẫn này rồi mà… Haha…
-Đáng chết, THIÊN MY LÀM GÌ CÔ?
Hằn gắt gao ôm nó vào lòng như sợ nó biến mất, miệng điên dại gào thét.
-Anh có đủ tư cách để biết sao?
Cô ta nhếch mép cô độc trả lời. Đáy mắt thâm trầm mang ngàn tia chán ghét.

-Tại sao lại không đủ? Cô nghĩ mình là ai?
Hắn cười khinh bĩ nói. Tia nhìn ngày càng gê tởm và thù hận. Hắn hận vì cô ta dám hại nó. Hắn hận vì cô ta dám tổn thương nó. Hắn hận tất cả những gì gây đau đớn cho nó.
-Hai anh mau đưa nó đi đi, nếu không… tôi không chắc nó sống được bao lâu haha…
Cô ta lại cười lãng tránh đi câu hỏi của hắn. Ánh mắt kiên định không một tia sợ hãi nhìn Tử Nam và Gia Phong.
-Chết tiệt.
Không kìm chế được hắn chửi một câu, nhanh chóng ôm nó đi. Không quan tâm cô ta nữa. Không phải vì hắn muốn bỏ qua mà là vì bây giờ quan trọng nhất là nó thôi. Hãy đợi đi nếu gặp lại cô ta hắn sẽ cho cô ta chết thảm hại.
Ở phía sau, Tử Nam vừa xoay lưng bước đi thì cô ta lại lên giọng bỡn cợt nói.
-Anh đừng quên, Gia Phong là kẻ thù của anh. Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu. Tôi sẽ cho Thiên My thay ba mẹ nó trả giá tất cả và cả nó nữa…
Cô ta ác độc cười rộ lên, Tử Nam không nói gì. Chỉ im lặng xoay lưng nhấc chân đi. Ánh mắt vô định không điểm dừng.
Cô ta ở phía sau, ánh mắt dõi nhìn theo, khóe mi tràn ra một giọt nước mắt.
Một lời trả thù có cảnh báo…Rồi mọi chuyện sẽ ra sao???
(Còn tiếp)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.