Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 8: Xin chào, Hogwarts
Translator: Nguyetmai
Hogwarts.
Phòng ngủ chung của học viện Gryffindor.
Cách thời gian khai giảng còn một tháng, lúc này, trong căn phòng được trang trí với hai màu đỏ thẫm và màu vàng kim hết sức yên tĩnh.
“Ai da…”
Tiếng nói mớ giống như tiếng kêu non nớt của mèo con đột nhiên truyền ra từ trong phòng. Trên chiếc giường cạnh cửa, một thân hình nhỏ bé vừa ngồi dậy, cô bé lười biếng vươn vai, mái tóc màu bạch kim dài như thác đổ xõa ra sau lưng. Alina đưa tay dụi mắt, đưa đôi mắt nhập nhèm nhìn xung quanh.
“Ối… Nơi này là?”
Alina khẽ ngáp một cái, bất giác đem chiếc gối bằng lông thiên nga mềm mại ôm vào trong lòng vân vê, ánh mắt mơ màng nhìn khắp xung quanh.
Dưới người cô là một chiếc giường lớn ấm áp dễ chịu, bốn góc giường có cắm bốn cái cọc màn, mà xung quanh còn có bốn năm chiếc giường giống y hệt, trông giống như là kí túc xá trường quý tộc trong truyền thuyết vậy.
Ngơ ngác nhìn tấm màn bằng vải Flannel màu đỏ thẫm đang rủ ở đuôi giường, ánh mắt Alina từ từ tập trung lại, cô bé cuối cùng cũng nhớ ra, lúc trước hình như cô đang nướng cá ở bên hồ, sau đó gặp được Giáo sư McGonagall, còn cuộc đối thoại cuối cùng giữa hai người.
Hogwarts?!
“Nơi này không lẽ là…”
Alina chợt nhảy từ trên giường xuống, đi chân trần trên tấm thảm nhung mềm mại, lao về phía cửa phòng.
Đập vào mắt cô chính là một đại sảnh hình tròn dường như đã từng nhìn thấy, bày đầy ghế bành mềm mại, ở đối diện lò sưởi đang lụi tàn có hai chiếc cầu thang hình xoắn ốc, mỗi cái thông tới hai căn phòng – Mà lúc này cô đang đứng ở cửa một trong hai căn phòng đó.
Trên vách tường của phòng chung có treo mấy bức họa, theo sự xuất hiện đột ngột của Alina, nhân vật trong bức họa không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, nhỏ giọng bàn luận xôn xao.
“… Phòng chung của nhà Gryffindor?” Tay cô bám lấy tay vịn lan can ở nơi cao nhất của cầu thang, Alina bất lực rên rỉ một tiếng chứa đầy ý nghĩ phức tạp.
Những bức họa ma thuật biết cử động, chiếc giường lớn trong kí túc, cách phối màu đan xen giữa màu đỏ thẫm và màu vàng kim… cùng căn phòng chung đã xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của cô, khi những tin tức này tổ hợp lại, đối với cô bé mà nói, đã đủ để đoán ra nơi này là đâu rồi.
Bụp.
Cùng lúc đó, không khí bên người Alina đột nhiên phát ra một tiếng nổ nhỏ.
Một sinh vật kì quái xuất hiện bên cạnh cô, dáng dấp nhỏ thó, có đôi tai lớn như tai dơi, đôi con mắt màu xanh lục to như quả bóng tennis còn lồi ra, đồng thời có một cái mũi khá dài, lại còn bẹt.
“Cô Kaslana, hoan nghênh cô tới Hogwarts.”
Một tay nó đặt lên ngực, giống như một quản gia lịch lãm cổ hủ, nhã nhặn khom người chào Alina.
Gia tinh, một chủng tộc đã bị phù thủy chinh phục trong chiến tranh cổ đại, mỗi một gia tinh từ khi sinh ra phải tiếp nhận huấn luyện mang tính nô lệ, đời đời kiếp kiếp phải làm nô lệ phục vụ chủ nhân.
Mỗi gia tinh đều có gia đình của riêng mình, thông thường pháp thuật của gia tinh đa số là pháp thuật phục vụ cho cuộc sống, ví dụ như quét dọn, nấu nướng.
Nhưng trên thực tế pháp thuật mà gia tinh biết không chỉ có những chuyện này, mà nguyên nhân gia tinh được các gia tộc sử dụng phần nhiều do pháp thuật vượt trội chứ không phải do kỹ năng xử lý công việc trong nhà của họ. Trên thực tế, năng lực pháp thuật của đa số gia tinh có thể còn vượt xa cả chủ nhân.
“Cứ gọi tôi là Alina là được. Cậu là ai? Xin hỏi cậu tới đây có nguyên nhân đặc biệt gì không?”
Alina hiếu kì nhìn cái tai lớn của gia tinh trước mặt. Những gia tinh giống như thế này ở trường Hogwarts này có đến hơn trăm con, chúng đảm nhận tất cả công việc vặt trong trường như quét dọn, nấu nướng, có điều thông thường các học sinh đều sẽ không ý thức được sự tồn tại của chúng.
“Burley, thưa tiểu thư. Tôi là gia tinh của trường Hogwart – Burley.” Tiểu gia tinh ngẩng đầu lên trả lời: “Giáo sư Dumbledore bảo tôi ở đây đợi cô tỉnh lại, đảm nhận nhiệm vụ người dẫn đường tạm thời của cô ở trong trường.”
“Người dẫn đường tạm thời?”
Alina khẽ hừ một tiếng, nhướng lông mày, bất giác lặp lại một lần nữa.
Con ngươi màu lam đậm của cô gái nhìn Burley, cô đột nhiên hỏi: “Nếu như tôi không muốn tham gia thì sao?”
“Giáo sư Dumbledore đã căn dặn, cô có thể tự do rời khỏi đây bất cứ lúc nào. Hiện tại ngài ấy đang ở trong văn phòng Hiệu trưởng ở bên cạnh, tiểu thư Alina muốn rời khỏi đây ư?” Tiểu gia tinh đáp lại mà không chút nghĩ ngợi.
“À…”
Alina đăm chiêu nhìn gia tinh trước mặt như đang suy tư điều gì đó, không đoán ra được Dumbledore rốt cuộc đang nghĩ cái gì, lẽ nào chỉ đúng như những gì Giáo sư McGonagall đã nói, mời cô đến tham quan trường Hogwarts một chuyến sao?
“… Đương nhiên không phải.”
Khóe miệng hơi vểnh lên, những ngón tay Alina khẽ gõ lên lan can bằng gỗ, ánh mắt lóe sáng.
“Có lẽ đây là cơ hội duy nhất để tôi vào Hogwarts, cho dù thế nào cũng phải đi dạo loanh quanh một chút mới được.”
Cô gái quay người, hai tay chắp sau lưng, đôi chân trần nhảy nhót quay về kí túc để đi giày.
Đây chính là ngôi trường Hogwarts chứa vô số điều thần bí, là nơi tất cả những giấc mơ và ảo ảnh bắt đầu. Kiếp trước lúc cô si mê bộ truyện Harry Potter nhất, gần như mỗi tối đều sẽ nằm mơ thấy bản thân đi xuyên qua mọi ngóc ngách của tòa lâu đài này.
…
Gian phòng chung của nhà Gryffindor nằm ở tầng tám tòa tháp chính của lâu đài, nối liền tháp Gryffindor với tòa tháp chính.
Kí túc xá nữ lúc trước Alina ngủ nằm trong tòa tháp Gryffindor, đứng bên cửa sổ, có thể nhìn thấy hồ nước sóng gợn lăn tăn ở xa xa và một góc của khu rừng cấm.
Theo sự dẫn dắt của Burley, Alina chui qua bức chân dung của Bà Béo đi ra khỏi phòng chung Gryffindor. Điều đáng tiếc là Bà Béo dường như đã chạy sang một bức tranh khác chơi rồi, cho nên Alina không có may mắn được gặp nhân vật trong tranh có tần suất xuất hiện cao nhất trong bộ tiểu thuyết này.
Mà cách phòng chung Gryffindor không xa chính là văn phòng Hiệu trưởng.
“Alina tiểu thư, bên này là văn phòng của Hiệu trưởng Dumbledore, ngài ấy đã đợi cô ở bên trong rồi.”
Burley giơ cánh tay gầy trơ xương ra, chỉ về cầu thang hình xoắn ốc ở phía trước.
Bình thường mà nói sẽ có một con quái thú bằng đá khổng lồ cực kì xấu xí đứng canh gác ở cửa văn phòng Hiệu trưởng, chỉ có đọc chính xác khẩu lệnh, thạch thú mới nhảy sang một bên nhường ra cầu thang xoắn ốc tự động sau lưng.
Cuối cầu thang là một cánh cửa gỗ tỏa sáng lấp lánh, trên cửa có một cái đập cửa bằng đồng thau hình con vật mình sư tử, đầu chim ưng. Kiếp trước nhiều người đều đoán rằng văn phòng Hiệu trưởng hiện nay có thể đã từng là gian phòng mà Godric Gryffindor – một trong bốn người sáng lập Hogwarts đã từng sử dụng.
Có điều lúc này, con thú bằng đá vốn nên ngồi xổm trước cầu thang đã lách mình ra, để lộ lối cầu thang dẫn lên phòng Hiệu trưởng.
“Ồ, tôi biết rồi.”
Nhìn hướng ngón tay Burley chỉ, Alina lễ phép gật đầu, không chút do dự quay người đi về hướng ngược lại. Cô không muốn vừa tỉnh dậy đã phải ngồi đấu trí với phù thủy khó nhằn nhất của cả giới pháp thuật, vậy thì thật mất hứng.
Còn về Dumbledore? Cứ từ từ chờ đợi đi, đợi cô đi dạo gần hết rồi mới đi tìm ông là được.
Đứng giữa hành lang, cô nhìn những cái cầu thang chốc chốc lại di chuyển trước mặt, những nhân vật trong những bức tranh treo trên vách tường cử động tới lui tựa như ảnh động, ánh mắt cô có chút ngẩn ngơ. Alina đột nhiên ý thức được rằng, thật ra có thể cô không hề kiên định như mình đã tưởng tượng.
Khi thế giới pháp thuật thật sự xuất hiện trước mắt cô, ở trong phạm vi có thể chạm tới như thế này, trong nháy mắt, cô thậm chí bắt đầu tưởng tượng về cuộc sống học tập trong lâu đài này trong tương lai.
Nhắm mắt lại, cô gái tóc bạch kim hít sâu một hơi, lẳng lặng lẩm bẩm trong lòng.
“Mình chỉ tùy tiện đi dạo quanh thôi! Chỉ đi dạo một lần! Đây chỉ là để hoàn thành ước mơ kiếp trước chưa đạt được của mình mà thôi. Sau ngày hôm nay, tuyệt đối sẽ không quan tâm tới bất cứ tin tức gì của giới pháp thuật nữa!”
Mở mắt ra, Alina cẩn thận vuốt ve bức tường hành lang một chút, nhẹ giọng nói: “Xin chào, Hogwarts.”