Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 18: Tại sao thế giới pháp thuật vẫn phải học thêm?
Translator: Nguyetmai
“Giáo sư? Giáo sư Dumbledore?”
Dumbledore cảm thấy có người đang gọi ông. Ông cảm nhận được có người đang vươn tay tới, nhẹ nhàng kéo ống tay áo mình.
“Không phải ông ngủ mất rồi đấy chứ? Giáo sư Dumbledore?”
Dumbledore bỗng nhiên tỉnh táo lại, bóng tòa tháp cao bằng đá xám lạnh lẽo đã không còn nứa, bóng dáng của Grindelwald cũng đã biến mất, thay vào đó là văn phòng Hiệu trưởng Hogwarts ấm áp, thoải mái, củi gỗ trong lò sưởi bên tay phải phát ra những tiếng tí tách nho nhỏ.
Mà trước mặt ông, cô bé tóc bạch kim với khuôn mặt xinh đẹp đang nhìn chằm chằm ông không hề chớp mắt, trong đôi mắt cô tràn đầy quan tâm và nghi hoặc.
“Ông nói đúng rồi, Gellert…”
Trong miệng Dumbledore phát ra một tiếng lầm bầm nhỏ đến mức không thể nghe thấy, ánh mắt chăm chú quan sát Alina.
Không hề nghi ngờ rằng, ngoại trừ là “cô bé” ra, đứa trẻ lai Veela trước hoặc gần như hoàn toàn phù hợp với lời tiên đoán của Grindelwald, thậm chí còn mạnh mẽ hơn, thông minh hơn, trẻ hơn, càng không chịu giới hạn tư duy hơn.
Nhưng điểm quan trọng của vấn đề nằm ở chỗ – cụ cúi đầu nhìn bàn tay phải đầy nếp nhăn, mạch máu nổi lên của mình – cụ không chắc chắn bản thân có đủ thời gian để dẫn dắt cô bé đi theo phương hướng đúng đắn hay không.
Thấy Dumbledore đã hoàn hồn, Alina liền thở hắt ra một hơi.
Vừa nãy cô nhất thời hưng phấn, thuận theo lời của Dumbledore mà kéo dài tới những kiến thức khoa học tự nhiên cơ bản về vật lí, hóa học, số học… Kết quả là nói mãi nói mãi, liền phát hiện vị phù thủy già trước mặt bắt đầu đăm đăm ánh mắt, suýt chút nữa dọa cô sợ chết khiếp.
Dù sao ai mà biết được giới phù thủy liệu có chứng ngây ngốc tuổi già hoặc là tình huống trúng gió gì đó hay không chứ, ngộ ngỡ cô nói linh tinh nhiều quá làm cho vị phù thủy mạnh nhất đương thời xảy ra chuyện thì Alina đoán chắc, không đợi cô chạy ra khỏi tòa pháo đài này thì đã bị những Giáo sư nghe tin chạy tới tóm được mà giết chết rồi.
“À thì… Giáo sư Dumbledore. Nếu như không còn chuyện gì khác, hay là cháu không làm phiền ông nữa, chúng ta gặp lại vào hôm khai giảng nhé?”
Alina nhìn Dumbledore đang chìm vào yên lặng, uống một hơi cạn cốc nước ép bí đỏ trong tay, sau đó rụt rè nói.
Mặc dù không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng căn cứ vào giác quan thứ sáu của cô, tiếp tục ở lại đây có thể không phải là một sự lựa chọn tốt.
Dumbledore đưa tay lên xoa cằm, đôi mắt đằng sau mắt kính hình bán nguyệt lộ ra vẻ suy tư.
“Ta nhớ lúc trước chúng ta đã giao hẹn, nếu cháu có thể đạt được điểm số cao nhất toàn trường ở tất cả môn học, sau năm tư sẽ thông qua Bộ pháp thuật cử cháu tới một ngôi trường Muggle ở Mỹ học.”
Cô bé tóc bạch kim cảnh giác ngẩng đầu lên: “Giáo sư Dumbledore, ông là phù thủy vĩ đại nhất thế gian, sẽ không làm chuyện hứa rồi lại lật lọng đó chứ?”
“Trái ngược lại mới đúng…”
Dumbledore lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Ta đã suy nghĩ kĩ càng, nếu như cháu có thể tạm thời rời khỏi Hogwarts vào năm thứ tư, vậy thì nhằm đảm bảo tài năng bẩm sinh của cháu không bị lãng phí, trong bốn năm này ta sẽ cố hết sức thuyết phục những Giáo sư khác, tận dụng thời gian ngoài giờ học, dạy thêm một phần chương trình học cho cháu.”
Chẳng ai có thể vừa sinh ra đã hiểu biết, muốn trở thành một phù thủy trưởng thành, tất nhiên sẽ phải trải qua quá trình học tập và thực hành rất dài.
Dumbledore cho rằng, căn cứ vào kế hoạch dạy học khá linh hoạt thường ngày ở Hogwarts, chi bằng dốc hết sức chỉ dẫn và làm bạn với Alina nhiều hơn trong quá trình trưởng thành của cô.
Như vậy thì ông cũng có thể nắm bắt và chăm nom tới sự trưởng thành về tính cách và tình hình phát triển năng lực pháp thuật của cô bất kì lúc nào, có thể bảo vệ cô ở mức độ cao nhất, sẽ không giống như Grindelwald hay Tom Riddle trước kia, bởi vì sức mạnh pháp thuật hắc ám to lớn mà đánh mất bản thân.
“Ồ… Hả?!”
Gương mặt nhỏ đáng yêu của Alina đầu tiên là ngây ngốc, ngay sau đó lập tức phản ứng lại, mắt trợn lên tròn xoe. Đây không phải chính là lớp học thêm sao?!
Không phải đã nói là người nước ngoài đều nêu cao chủ trương giáo dục vui vẻ sao, tại sao đã vào thế giới pháp thuật rồi mà vẫn có thể xuất hiện cái gọi là học thêm làm tổn thương tâm hồn con trẻ sâu sắc như thế này chứ!
“Ồ, ừm, các Giáo sư mỗi ngày đều rất cực khổ rồi, vẫn nên đừng làm phiền họ nữa. Thật ra cháu có thể đọc sách tự học, có chỗ nào không hiểu cũng có thể tìm Giáo sư để hỏi sau khi đã học xong…”
Vốn trong tưởng tượng, sau khi vào Hogwarts, cô có thể vui sướng mà chơi đùa, ăn uống, Alina đã cảm nhận được mối nguy hiểm trước nay chưa từng có, nhìn Dumbledore nghiêm túc gõ đầu ngón tay, cố gắng thử dập tắt đề nghị nguy hiểm này của ông.
“Ngoài chuyện này ra, đối với thiên phú pháp thuật mạnh mẽ của cháu, ta hi vọng ít nhất sau này mỗi tuần, cháu có thể tới văn phòng Hiệu trưởng tiến hành ít nhất một tiết học luyện tập khống chế pháp thuật.”
Dumbledore dường như không hề nghe thấy lời của cô bé tóc bạch kim, vẫn tiếp tục nói với giọng nhẹ nhàng, mặc dù dùng từ “hi vọng”, nhưng giọng điệu của cụ rõ ràng là đang bảo “nhất định phải”.
“Khoan đã, chuyện trước đó cháu còn chưa có đồng ý mà! Sao lại có thêm một quy định nữa rồi, luyện tập khống chế pháp thuật là cái yêu cầu quái quỷ gì đây? Ông có thể nghe người khác nói được không?!”
Veela nhỏ bé cảm thấy lời nói của bản thân bị coi thường liền tức giận phồng má lên, bàn tay nhỏ trắng trẻo khua khoắng qua lại trước mặt vị phù thủy già, yêu cầu như vậy thì khác gì giam lỏng chứ?
Trong ấn tượng của Alina, hình tượng Dumbledore luôn ôn hòa, dễ nói chuyện, đột nhiên trở nên nghiêm nghị, hai con mắt màu xanh thẫm như hai thanh kiếm sắc đâm lên mặt cô.
“Tin ta đi, đây đều là vì muốn tốt cho cháu, cháu nhất định phải chấp nhận!”
“Hừ! Vậy cháu không tới Hogwarts học nữa! Ông cho rằng cháu thích đám sinh vật thần kì kia với pháp thuật lắm sao, cháu không thích chút nào đâu! Cháu, ghét, nhất, bị, người, khác, ép, buộc!”
Nghe lời nói tràn ngập ý ép buộc của Dumbledore, Alina chỉ cảm thấy trong lòng có một cơn tức giận đang dâng lên, cô đứng dậy, tức giận hét lớn với Dumbledore. Điều cô ghét nhất chính là câu nói “tất cả chỉ vì muốn tốt cho cháu”, còn thứ cô ghét thứ hai chính là lớp học thêm.
Trên mái tóc bạch kim của cô bé hiện lên ánh sáng màu vàng kim yếu ớt, cốc đĩa, dụng cụ uống trà trong cả căn phòng theo lời nói của Alina mà khẽ run rẩy, phát ra những tiếng đinh đinh đang đang, một luồng khí xoáy bất thình lình dâng lên từ dưới chân Alina, lan rộng ra xung quanh, khiến những đồ vật nhỏ bé trong phòng đều bị tung lên.
Cơn gió xoáy cuốn hai cái cốc sứ trên bàn lên, đập lên vách tường rồi vỡ nát, ngọn lửa trong lò sưởi nhất thời bùng lên rất cao, ánh lửa chập chờn điên cuồng chiếu ra từng cái bóng trong phòng.
Pháp lực mạnh mẽ bộc phát khiến Dumbledore trong nháy mắt nhớ lại cảm giác dồn nén mà rất nhiều năm về trước cậu thanh niên có tên “Dumbledore” ở bên cạnh Grindelwald đã mang lại, thậm chí so với đứa trẻ này, nó còn khiến người ta không thể thở nổi.
Ông lão trầm mặc nhìn cô bé như con mèo xù lông trước mặt, suy nghĩ một chút rồi đặt đũa phép trên tay phải xuống, đứng dậy đi tới trước mặt Alina rồi ngồi xổm xuống, nhặt một viên kẹo rơi dưới đất, bóc vỏ kẹo ra, cầm lấy tay của cô bé rồi nhẹ nhàng đặt vào trong lòng bàn tay cô.
Sau đó dưới ánh nhìn tràn đầy thù địch và phòng bị của cô, cụ Dumbledore chậm rãi vươn bàn tay đầy nếp nhăn ra, nhẹ nhàng vỗ đầu cô, nở nụ cười ấm áp, nhẹ giọng nói với vẻ áy náy:
“Đừng sợ, ta chỉ muốn giúp cháu.”