Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 10: Cách chống lại Legilimency thứ ba (Chiết Tâm Trí Thuật)
Translator: Nguyetmai
“Tôi muốn quay về rồi.”
Alina rũ mắt xuống, né tránh ánh mắt của Dumbledore, nhìn đuôi chòm râu dài màu bạch kim của Dumbledore rồi nhỏ giọng nói.
Nếu như để Alina chọn ra một người cô bé không muốn gặp nhất giới pháp thuật thì không còn nghi ngờ gì nữa, đó tất nhiên là vị Hiệu trưởng trường pháp thuật Hogwarts tiếng tăm lẫy lừng, Albus Dumbledore.
Không chỉ là vì thực lực pháp thuật siêu quần của cụ, mà quan trọng hơn là Dumbledore là một đại sư tinh thông về Legilimency. Nói cách khác, chính là giống như kẻ đọc tâm trí trong “X-Men” – Charles vậy.
Không giống những phù thủy khác cần dựa vào thần chú và đũa phép, những đại sư tinh thông về phép đọc tâm như chúa tể Voldemort và Dumbledore, khi thi triển Legilimency không cần đọc thần chú, chỉ cần một cái chạm mắt là có thể ung dung đọc được hoàn toàn suy nghĩ của đối phương. Vì vậy, khi có người nói dối họ, họ luôn có thể phán đoán chuẩn xác.
Trong nguyên tác, sử dụng Legilimency không có hạn chế về luật pháp, bởi vì khi Giáo sư Snape dạy Harry, hay khi cụ Dumbledore hỏi người khác trong tình huống khẩn cấp đều không chút do dự mà sử dụng Legilimency. Hiển nhiên Alina không cho rằng Dumbledore tài năng như vậy lại không đi đọc trộm suy nghĩ trong đầu cô.
Phải biết rằng, là một kẻ xuyên không, Alina có quá nhiều bí mật không thể để người khác biết được. Bắt đầu từ khi cô tỉnh dậy trong phòng ngủ chung Gryffindor, Alina đã luôn suy nghĩ xem làm thế nào để vượt qua cửa ải này.
“Hình như cháu rất sợ ta?”
Ánh mắt của Dumbledore lướt qua đôi vai hơi run rẩy của cô bé, bất đắc dĩ nhún vai, nói với giọng dịu dàng: “Trông ta xấu xí vậy sao? Phải biết rằng trước kia ta vẫn luôn cho rằng mình rất được lũ trẻ yêu thích.”
Ông ngày càng hiếu kì về cô bé tóc bạch kim trước mặt, bất luận là khúc nhạc kì diệu như có ma lực lúc trước, hay là sự hiểu biết của cô bé về cả giới pháp thuật, rõ ràng đều không giống với người thường.
“Không phải là sợ hãi, chỉ đơn giản là ghét phép Chiết Tâm Trí Thuật bất lịch sự mà thôi.”
Alina hít một hơi thật sâu, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu lên, đôi mắt màu xanh nước biển không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Dumbledore và nói. Nếu đã đi đến nước này thì trốn tránh hiển nhiên không có ý nghĩa gì, chi bằng thử thẳng thắn đối đầu xem sao.
“Tôi không cho rằng mình cần phải tiếp tục trò chuyện với một kẻ cướp tự ý thâm nhập vào trong đầu người khác.”
Thông thường thì trong nhận thức của các phù thủy, cách thức chống lại phép Chiết Tâm Trí Thuật có hai loại.
Cách thứ nhất là cố gắng hết sức tránh giao tiếp ánh mắt, kéo dãn khoảng cách với kẻ thi triển pháp thuật, để giảm tỉ lệ thành công của phép Legilimens.
Nhưng Alina cho rằng, cách này đối với một đại sư về Chiết Tâm Trí Thuật có thực lực cao thâm như Dumbledore thì có thể sẽ không hiệu quả như vậy.
Cách còn lại là giống như Giáo sư Severus Snape, học thuật phong bế trí óc, phong tỏa suy nghĩ để chống lại sự xâm nhập và ảnh hưởng từ pháp thuật, thậm chí là cho phép não bộ nói dối mà tránh bản thân để lộ ra ngoài.
Nó tương đương với câu thần chú phòng ngự nhằm vào định hướng của thuật Legilimen, nhưng điều này đối với Alina mà nói thì cũng không thực tế.
Có điều, trên thực tế, theo Alina thấy thì muốn cất giấu suy nghĩ của mình, không có nghĩa là nhất định phải trục xuất đối phương ra khỏi trí óc mình, thật ra còn có cách thứ ba để chống lại độc tâm thuật.
Đó chính là dùng kiến thức khoa học chặt chẽ để chống lại sức mạnh pháp thuật thần bí.
Alina cố gắng bình ổn cảm xúc, bắt đầu hồi tưởng lại bản đồ phân tích đa tạp phức tạp đã từng học ở đại học năm đó: Lie group E8, một trong những cấu trúc số học phức tạp nhất do 18 nhà toán học cao cấp thế giới không ngừng nỗ lực trong suốt bốn năm mới hoàn thành được.
Đây cũng là cách duy nhất chống lại phép Chiết Tâm Trí Thuật của Dumbledore mà cô đã nghĩ ra trong quá trình dạo chơi ở Hogwarts cả ngày nay. Cứ để suy nghĩ bị do thám, nhưng không thể nào hiểu được.
Nhóm Lie là do nhà toán học Nauy Sophus Lie phát minh ra khi nghiên cứu đối xứng đa chiều vào thế kỉ 19. Sau khi E8 được đề xuất vào năm 1887, mãi cho tới hiện nay vẫn không có nhiều người có thể hiểu được kết cấu của nó.
Nó dùng để giải thích hiện tượng vật thể đối xứng có thể tùy ý di chuyển và giữ nguyên hình trạng mà không thay đổi. Thứ mà E8 giải thích là tính đối xứng của vật thể 57 chiều, một trong những nguyên nhân chỉ có nhà toán học cao cấp mới biết được. Bản thân E8 vốn có 248 chiều không gian.
Sở dĩ chọn nhóm Lie E8 là vì rất nhiều hạng mục khoa học cần phải xử lí lượng lớn số liệu, nhưng tính toán của E8 là một trường hợp ngoại lệ: yêu cầu lượng số liệu nhập vào là rất ít, nhưng đáp án cho ra vốn lại là một con số khổng lồ, hơn nữa còn cực kỳ dày đặc.
Nói cách khác, Alina chỉ cần hồi tưởng lại công thức diễn sinh số học cơ bản trong đầu, nếu như Dumbledore muốn nếm thử phép Legilimens, thì phải căn cứ vào công thức hoàn thành toàn bộ suy luận mới được.
Lấy một ví dụ đơn giản, giống như năm xưa Einstein giải thích thuyết tương đối, tất cả mọi người đều có thể hiểu được lời nói của ông, nhưng không có cách nào lí giải được hàm ý mà ông biểu đạt trong lời nói.
Chỉ có điều Alina còn tiến thêm một bước nữa trên nền tảng này, cô đã lấp một cái hố nhỏ, đó chính là một khi nếm thử sẽ bắt đầu suy diễn lí giải “Nhóm Lie E8”, vậy thì tất sẽ chìm vào lượng công việc đáng sợ gấp mấy chục lần công trình gen của loài người. Nếu như liệt kê toàn bộ số liệu sinh ra của quá trình tính toán ra giấy, thì diện tích giấy cần sử dụng có thể che phủ cả Manhattan ấy chứ.
Phải biết rằng, công trình gen của loài người cần đến không gian lưu trữ đĩa từ một tỉ byte, E8 thì cần tới 60 tỉ byte.
Cho dù bốn vị sáng lập trường Hogwarts năm đó sống lại cũng không thể trực tiếp hoàn thành quá trình giải dưới tình huống cơ bản của toán cao cấp cơ bản.
“Ý tưởng thiên tài hết sức tinh diệu, đây chính là sức mạnh của thế giới phi pháp thuật ư?”
Đôi mắt màu xanh lam đằng sau cặp kính lão hình bán nguyệt yên lặng nhìn thẳng vào Alina vài giây, sau đó ông lão chủ động di chuyển tầm mắt, mệt mỏi day mi tâm, thốt lên một tiếng cảm khái đầy thán phục.
Thế giới tinh thần của người có huyết thống Veela vốn đã nhạy cảm hơn nhiều so với phù thủy bình thường, cộng thêm mô hình số học chặt chẽ, có thứ tự tồn tại giống như một loại hình nghệ thuật tinh diệu. Dumbledore chỉ dùng thử phép Legilimens tâm một hai giây đã cảm thấy đầu óc bắt đầu đau nhức âm ỉ.
Quan trọng hơn là, qua cái liếc mắt đơn giản này, cụ Dumbledore cuối cùng cũng ý thức được, sự trưởng thành đáng sợ của giới phi pháp thật ngày nay mà Alina đã nói lúc trước. Vấn đề nghiên cứu và tìm tòi nguồn gốc của thế giới không còn chỉ thuộc về lĩnh vực của các phù thủy nữa rồi.
Dumbledore lấy lại bình tĩnh, bình ổn tâm trạng, trịnh trọng đánh giá lại một lần nữa cô bé Alina đang đứng bên cạnh cây đàn.
Gương mặt nhỏ non nớt của cô bé tóc bạch kim trông vô cùng căng thẳng, trong đôi mắt xanh lam long lanh như con nai nhỏ tràn đầy thù địch, thân hình bé xinh bất giác hơi run rẩy, hiển nhiên đang ở trong một môi trường xa lạ, cô bé không hề kiên cường như những gì biểu hiện trong lời nói.
Rốt cuộc… đứa trẻ này sợ hãi giới pháp thuật đến mức nào chứ?
Cụ Dumbledore lắc đầu, dưới ánh mắt căng thẳng như đứng trước kẻ địch hùng mạnh của Alina, cụ chậm rãi bước tới trước mặt cô bé, ngồi xổm xuống để tầm mắt hai người ở vị trí ngang nhau, vô cùng thận trọng mà vươn tay ra, xoa mái tóc màu bạch kim sáng bóng của cô bé, thành khẩn nói:
“Xin lỗi, xin hãy tha thứ cho sự hồ đồ của lão già đã có tuổi này!”
Ánh mắt của cụ Dumbledore vừa dịu dàng vừa thành khẩn, không còn sắc bén như vừa nãy nữa, trông giống như một người ông đã bất cẩn chọc giận cháu gái mà tay chân luống cuống vậy, tràn đầy áy náy và thương xót.
“Thầy lấy thân phận Hiệu trưởng trường Hogwarts bảo đảm với cháu, sau này tuyệt đối sẽ không sử dụng Chiết Tâm Trí Thuật với cháu nữa.”
“…”
Alina cắn môi, vẻ mặt có vẻ hòa hoãn lại, nhưng vẫn không nói gì.
Đối với vị phù thủy vĩ đại xuyên suốt bộ phim điện ảnh Harry Potter này, bất cứ ai cũng rất khó nảy sinh ác cảm với ông. Nếu Dumbledore đã lấy danh nghĩa của trường Hogwarts ra để thề thì dĩ nhiên cụ sẽ không làm trái lời thề.
Nhìn thấy ánh mắt cô bé trước mặt đã có vẻ bớt căng thẳng, Dumbledore mỉm cười, cụ rút đũa phép vẩy nhẹ, gọi một ly kem vẫn còn toát ra hơi lạnh như đang làm ảo thuật vậy.
“Để xin lỗi, cháu có muốn nếm thử kem chanh mà nhà bếp Hogwarts làm không? Theo ta được biết, ở thế giới của cháu đây chắc là một món ngọt rất được yêu thích. Ta cũng rất thích.”
Dumbledore chớp mắt hài hước với cô nhóc tóc bạch kim, đưa ly kem trong tay cho cô bé.
“Hừ, tôi không phải đứa trẻ ba tuổi đâu!”
Alina nhìn vẻ mặt như đang dỗ đứa trẻ ba tuổi, liếc nhìn ly kem trông có vẻ rất ngon kia, tức giận phồng má, không nhịn được nói.
Sau khi tùy ý nhìn lén suy nghĩ của một cô gái, cụ định dùng chút đồ ngọt này để dỗ dành cô à, làm sao có thể chứ?
Chú ý tới ánh mắt của cô bé tóc bạch kim, ý cười trong mắt Dumbledore càng rõ thêm. Cụ nhẹ nhàng kéo tay Alina ra, đặt ly sứ chứa đầy kem chanh lên, dịu dàng nói:
“Vậy bây giờ cháu có thể dành chút thời gian lắng nghe lão già này lải nhải chưa?”
Sau khi do dự trong giây lát, Alina liền vươn đầu lưỡi liếm thử món kem chanh đang tỏa ra hơi lạnh kia, cảm nhận được vị chua ngọt mát lạnh nở rộ nơi đầu lưỡi.
“… Vâng. Ông nói đi!” Cô bé tóc bạch kim vui vẻ híp mắt lại, ngậm cái thìa mà nói.