Đọc truyện Quay Tay? Hãy Cẩn Thận! – Chương 50
Từ Minh bưng trà hoa cúc mẹ mình nhét cho đứng trước cửa phòng Điền Chiến xoắn đến xoắn đi, cuối cùng ôm tâm tình thấy chết không sờn gõ cửa phòng: “Anh họ, mẹ em bảo em mang trà hoa cúc vào cho anh.”
Trong cửa im lặng một lúc lâu mới vang lên giọng nói bình thản: “Vào đi.”
Phòng của Điền Chiến là phòng khác, trang trí bên trong Từ Minh xem qua không biết bao nhiêu lần. Vốn tưởng rằng anh họ ở đây lâu thì bày trí trong phòng cũng sẽ có chỗ thay đổi, không ngờ anh họ lại lười như vậy, ngoài vỏ chăn vỏ gối trên giường cùng với cái máy tính đặt trên bàn sách, những thứ khác gần như không nhúc nhích.
Lúc này anh họ đang ngồi trước bàn sách vọc máy tính.
Từ Minh đảo mắt mấy vòng quanh phòng, lúc này mới lề rề đi tới.
Đặt trà hoa cúc lên bàn, Từ Minh vừa định lân la bắt chuyện làm quen thì lơ đãng lướt qua màn hình máy tính của Điền Chiến, đột nhiên không nhịn được văng một câu: “Cmn.” Thứ Từ Minh nhìn thấy, đương nhiên là hình ảnh cùng ID cậu quen thuộc từ lâu.
Từ Minh: “…”
Điền Chiến: “… Làm sao vậy?”
Từ Minh ho một hồi mới nói: “Ha ha ha ha, chỉ là thấy ID của anh hơi quen quen…”
Điền Chiến chối ngay: “ID này khá là đại chúng, gần như mỗi server đều có một cái.”
“À à, như vậy à…” Từ Minh cười khan hai tiếng, xám xịt lê ra khỏi phòng Điền Chiến. Mặc dù mỗi server có thể đều có một người tên Chiến Hồ, nhưng tướng quân toàn thân kim quang lóng lanh như vậy có lẽ cũng chỉ có một!
Từ Minh xoắn xuýt một lúc, đột nhiên nhớ tới cuộc nói chuyện trong quán giải khát lúc trước thì hận không thể chôn cả người mình vào đất. Chả trách sau lần ấy hắn lại dây dưa với run lẩy bẩy! Hóa ra là vì đã biết tài khoản bé loli kia là nhân yêu!
Chính vì vậy, tính hướng của Điền Chiến cũng được xác định.
Từ Minh ủ rũ, cuối cùng chỉ có thể cầu nguyện trong lòng: hi vọng Điền Chiến quên hết mọi chuyện trong quán giải khát đi! Tốt nhất là không nhớ mặt mũi của người kia! Cũng không biết người kia chính là mình! Bằng không thì điều này… Làm trò cười cũng quá xấu hổ rồi…
“Sao vậy?” Mẹ Từ Minh thấy mặt con mình đổi tới đổi lui còn tưởng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng kéo cậu xuống ghế salon trong phòng khách.
“Anh ấy thích nữ.” Từ Minh méo xẹo mặt.
Mẹ Từ Minh cuối cùng vẫn thương con trai, nhìn vẻ mặt này của cậu lại tưởng cậu bị sỉ nhục trong phòng Điền Chiến, vội vàng an ủi: “Không sao không sao, ngoan không khóc, trên thế giới không phải chỉ có một mình cậu ta là đàn ông tốt, không người này chúng ta tìm người khác, nhưng cũng phải nói… Mẹ vừa mới gọi điện hỏi mẹ Điền Chiến, mẹ nó rõ ràng nói nó nam nữ đều ăn, khoảng thời gian trước còn thấy nó yêu đương với một nam sinh trên mạng… Nam sinh kia cũng khôi hài, rõ ràng là đàn ông con trai còn dùng acc nữa, gọi bé loli gì đó, mẹ nó hỏi Điền Chiến thì Điền Chiến nói muốn coi như không biết để trêu cậu ta…”
Từ Minh: “…”
Tiên cmn các loại sư!
Vào đêm, Từ Minh xoắn đến xoắn đi, cuối cùng vẫn log game.
Mở danh sách bạn tốt, acc của Trương Bác Văn còn chưa lên, ngược lại Chiến Hồn vẫn luôn online, lúc này Chiến Hồn và run lẩy bẩy đang tú ân ái.
【 bang phái 】 Run Lẩy Bẩy: ông xã ~ em muốn một viên đá cấp bảy làm trang bị ~
【 bang phái 】 Chiến Hồn: ừ, cổng thành Trường An chờ anh.
【 bang phái 】 Run Lẩy Bẩy: được ~ ông xã anh đối em tốt nhất ~
Từ Minh nhìn mà nổi hết da gà da vịt, trước đây cũng quen biết run lẩy bẩy, cũng đã thấy cô ấy nói chuyện, sao lúc ấy không thấy ỏn ẻn như thế này? Cũng không nói một câu lại kèm một gợn sóng…
Yên lặng oán thầm được một lúc, Từ Minh xoa xoa cằm bắt đầu đánh chữ.
【 bang phái 】 Người Ta Là Bé Loli: tuyển bạn trai ~ tỏ vẻ chơi game một mình thật quá cô đơn /(ㄒoㄒ)/~~
【 hảo hữu 】 Người Ta Là Bé Loli: tuyển bạn trai ~ tỏ vẻ chơi game một mình thật quá cô đơn /(ㄒoㄒ)/~~
【 thế giới 】 Người Ta Là Bé Loli: tuyển bạn trai ~ tỏ vẻ chơi game một mình thật quá cô đơn /(ㄒoㄒ)/~~
【 thế giới 】 Ai ôi ai ôi: ai ôi, bé thấy anh được không?
【 thế giới 】 Người Ta Là Bé Loli: … Nói chuyện riêng, để tôi xem con người cậu thế nào.
【 thế giới 】 Ai ôi ai ôi: Yes sir!
Từ Minh hừ lạnh hai tiếng với máy tính, cậu biết vờ vịt? Tôi đây lại không biết à! Xem chúng ta ai hết kiên nhẫn trước ai!