Đọc truyện Quay Tay? Hãy Cẩn Thận! – Chương 14
Một đội năm người hũng dũng đi bàn tơ động.
Tuy một tiểu đội có thể chứa tối đa sáu người, nhưng vì không lừa được ai nên Trương Bác Văn vẫn không gọi thêm người.
– điều này cũng đã quyết định bi kịch của bọn cậu.
Giai đoạn đầu diệt tiểu quái hoàn toàn không có áp lực gì, chỉ tội trong bàn tơ động ngoài nhện thì vẫn là nhện, giống loài đa dạng, không thiếu dáng vẻ khác lạ… Cảnh này khiến tất cả mọi người có thôi thúc muốn phun hết mì tôm đã ăn ra… Song phàn nàn thì phàn nàn, thanh kinh nghiệm của bốn người Người Ta Là Bé Loli đều chậm chạp nhích lên, cho đến khi họ gặp boss đầu tiên. Boss đầu tiên trong bàn tơ động, đó đương nhiên… vẫn là nhện. Con nhện trước mặt này so với đám nhện tiểu quái lớn hơn nhiều, cao xấp xỉ hai lần bé loli, phần lưng nhện là hoa văn đỏ sậm, đứng trong bàn tơ động tối đen như ẩn như hiện lóe ra ánh sáng.
– con nhện trưởng thành bình thường như vậy, Trương Bác Văn cùng mấy người khác tỏ vẻ mình hoàn toàn không áp lực! Chung quy cũng tốt hơn nhiều so với đám nhện mình gặp lúc trước, trên người đều là chất nhầy màu xanh lá! QAQ
“Mọi người hết sức chú ý, con nhện này tuy nhìn qua rất bình thường nhưng công kích cực cao, đợi lát nữa khi tui đánh quái thì Từ Minh cố gắng thêm huyết cho tui, tui sẽ… Tui đại khái sẽ giữ chặt cừu hận, những người khác cố gắng tản ra, nhưng nhớ xem danh sách cừu hận, đừng để OT, bằng không con nhện này chỉ cần hai tay đã có thể đập chết một người…” Trương Bác Văn mở mạch tự do, bắt đầu phổ cập khoa học cho mấy người ở phòng.
“Đại khái là có ý gì…” Từ Minh liếc mắt có vẻ bất mãn.
Trương Bác Văn khẽ ho: “Đây dù sao cũng là phó bản cấp 40 năm ấy, lúc đó không biết diệt đi bao nhiêu thế hệ. Tuy bây giờ trang bị cao cấp hơn nhưng muốn đánh phó bản này, người vào còn phải nghĩ kỹ mình có thực lực không!”
Mọi người: “…” Không lợi hại như vậy chứ? Này!
Nhìn Trương Bác Văn một bộ hùng hồn chính nghĩa, Từ Minh giật giật khóe miệng rồi cũng chậm chạp đi theo.
Thân là T, Trương Bác Văn phụ trách dẫn quái, cầm trường thương nhảy tới nhảy lui, sau đó mới cẩn thận từng chút chọc chọc mông nhện.
Mọi người: “…”
Nhện ta nổi giận gầm lên, uốn éo quay người.
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: cmn, vậy cũng được hả?
【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: tui cũng thấy rất ảo…
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: đâu chỉ là ảo! Quả thực đều là hủy tam quan mịa nó rồi!
【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: hủy tam quan +1
Nhìn chữ trong {kênh đội ngũ}, Trương Bác Văn không nhịn được gào thét: “Chỉ có đâm hoa cúc của boss (~!~), giá trị cừu hận của tui mới có thể lên cao nhất! Mấy ông cho là tui cố ý làm trò mới làm vậy hả? Mấy ông quá ngây thơ rồi! Nhân loại ngu xuẩn!”
Mọi người: “…”
Khóe miệng Từ Minh càng run rẩy: “Sao trò chơi này còn có kiểu thiết lập này? Nghe thật kỳ quái…”
Trương Bác Văn nghiêm trang nhíu mày: “Đúng vậy, lúc đầu khi tui chứng kiến tướng quân kia làm vậy cũng cảm thấy rất buồn cười nên không nhịn được đi hỏi, hắn đã trả lời y như vậy đấy. Sau đấy tui đi phó bản cỡ lớn, đại đa số mọi người đều làm thế này.”
Mọi người: “…”
【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: sau khi được nói ra sự thật, tam quan đã bị hủy không nhìn thấy rồi…
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: là hủy thành cặn bã…
Trương Bác Văn hừ nhẹ, không để ý tới mấy thằng đang ồn ào trong {kênh đội ngũ}, bắt đầu đánh quái đâu vào đấy.
Người Ta Là Bé Loli của Từ Minh chọn đi theo Trương Bác Văn, sau đó mặc kệ Bé Ngốc Nghếch của Trương Bác Văn có mất máu hay không đều tự bơm máu cho cậu, đầu tiên là thêm cho chủ T sau đó là mọi người, cứ như chẳng cần để ý đến lam của mình, thế là…
Đợi đến lúc lượng HP của Bé Ngốc Nghếch của Trương Bác Văn rơi xuống mức báo động, màn hình bắt đầu đỏ lên mới kịp phản ứng, quay đầu nhìn màn hình của Từ Minh ngồi bên cạnh, đường xanh của ‘Người Ta Là Bé Loli’ rỗng tuếch, Trương Bác Văn lập tức giận dữ nói: “Đệch mợ -“. Mắng xong, Bé Ngốc Nghếch quang vinh ngã xuống đất…