Đọc truyện Quang Vinh Đế Phong Lưu – Chương 137: Trở lại học viện hoa sen
Tại bến cảng trong một khu nhà kho mà không ai để mắt tới lúc này năm vị trung tướng cao thủ đang tỏa ra xung quanh tiềm kiếm Quang. Họ tìm đông ngó tây chỉ mong tìm thấy một đạo nhân ảnh trong mắt họ chỉ như con kiến hôi một dạng tùy tiện một tay cũng có thể đè chết. Dù sao khoảng cách giữa tá và tướng đã là tiên và nhân trong đó khoảng cách. Họ vô cùng nôn nóng tìm Quang để nhanh chóng trở về lĩnh thưởng và tiếp tục thưởng thức “đặc sản” nữa. Nghĩ tới đây họ nhanh chóng tăng tốc mở rộng tìm kiếm mà không ngờ rằng lúc này sau lưng một vị linh tướng cấp năm Quang qquang nhẹ nhàng thanh thoát theo chân.
Tới một nhà kho nhỏ nọ vị kia tiến vào tìm kiếm thì Quang đã đợi ở cửa. Căn thời gian vị kia tiến vào Quang nhanh cóng ném vào trong vài quả flash( một loại lựu đạn khi nổ sẽ tạo ra một nguồn sáng cực mạnh) đúng lúc tên kia định quay mặt trở ra. Nhạy bén hắn giơ tay lên tinh quỹ thành hình một ngọn phong nhận chém về mấy quả lựu đạn bay tới. Nhưng đâu có ngon thế phong nhận vừa ra thì mấy trái flash phát mổ gây chói mắt khiến cho tên linh tướng kia bị lóa mắt. Chỉ chờ có thế qua rút ra tam kiếm bên hông. tam kiếm phái lao vào. Mở đầu cho chuỗi combo dồn đam là lướt tới lốc gió lên trăn chối đầy mẫu mực phá đi lớp cương khí phòng thân của tên kia. Ngay sau đó là leo thác và phượng hoàng 108 phiền não chém bay đầu tên linh tướng. Với tu vi kiếm tôn cùng 1,5 tốc độ đánh của chiến cuồng kiếm ý Quang chỉ mất 5 giây để kết liễu vị linh tướng này.
Sau khi vị linh tướng kia đầu lìa khỏi cổ thì Quang cũng không một giây dừng lại nhanh chóng dùng soru lướt ra ngoài vì ngay lúc đó một chiếc tinh đò do tên linh tướng kia tao lên lúc này cũng khởi động một chiếc vòi rồng hình thành tàn phá chiếc kho nhỏ. Tên kia chết một phần do quá khinh địch khi nghĩ mình không thể bị Quang giết nhanh như vậy cho nên hắn muốn một chiêu giải quyết nên vận dụng tinh đồ. Nhưng đời ai biết được chữ ngờ. Quang chỉ cho hắn thời gian thành lập tinh đồ nhưng tinh đồ còn chưa khởi động xong thì hắn đã bị Quang một hơi mang đi.
Bên kia bốn vị cao thủ kia thấy động cũng nhanh tiến tới. khi tới thấy một đạo lốc xoáy đanh tàn phá xung quanh thì bốn người cũng mỉn cười:
– lão tứ cung thật nhanh a thoáng cái đã giải quyết xong rồi a.
– lão tứ… không đúng chết tiệt.
Khi họ tới gần nhìn ngọn lốc xoáy kia thì trong lòng khẳng định mọi chuyện đã rồi nhưng khi phát hieenj không có khí tức của đồng đội thì trong loàng kéo lên cảnh báo không ổn. Khuông mặt họ từ vui đùa nhanh chóng căng thảng lên họ tăng thêm phòng bị tiến tới trong lòng một cỗ bất an không tên không ngừng tăng lên. Khi tới nhà kho nhìn thấy thi thể không đầu kia thì một trong số họ ngay lấp tức rống giận lên:
– thằng nhãi con khốn khiếp chờ đó cho ta. Lão tứ chũng ta sẽ lấy đầu hắn tế vong linh ngươi.
Khác lại thì tên cầm đầu lại trầm tĩnh hơn:
– lão ngũ bình tĩnh đi. Bây giờ không phải lúc mất cảnh giác có thể tên kia đã có viện trợ. Các ngươi xem hiện trường không có nhiều vết tích cũng như phá hoại của một trận chiến kịch liệt. Mặt khác thời gian chiến đấu vô cùng nhanh chóng chứng tỏ hung thủ đã miểu sát lão tứ trong thời gian ngắn. Các người xem ở đây con lưu lại một tia nhàn nhạt kiếm ý từ những viết kiếm trên nền nhà chứng tỏ ít nhất đối thủ cung là kiếm tôn là ít.
Nghe lão đại nói những người kia cũng rơi vào trầm tư.
– vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? địch trong tối ta ngoài sáng chúng ta cũng không biết đối phung có bao nhiêu người có khi chúng còn đang chờ ta vào lưới đây.
– nhưng chẳng nhẽ chúng ta cứ kệ lão tứ mà không bào thù sao?
Nghe ý kiến của mấy tên kia tên lão đại tiếp tục rơi vào trầm tư. Thật khó a lui không được tiến cũng không xong. Nhưng trong khi hắn đang suy nghĩ thì “chíu –bùm”. Ngay bên cạnh hắn một người đầu giống như dua hấu một dạng nổ tung. Những thứ trắng trắng như bã đậu cùng máu văng ra bắn lại bên trong lớp cương khí bảo họ chính hắn.
– lão tam
– Tam đệ
– chết tiệt
Mắt thấy sống sờ sờ bên cạnh mình đồng đội bị giết một cách quỷ dị tâm thần mấy người họ lúc nay triệt để vỡ nát ngay lập tức họ tập trung đội hình nhanh chóng rút lui sau khi một tên đó tung ra một làn khói mù yểm họ.
Trên nóc một chiếc cần trục quang nắm sấp nắm c408c. Nóng súng vẫn còn đang đỏ ửng bốc khói sau phát bắn vừa rồi. Thật vậy sau khi rời đi nhà kho Quang ban đầu ý định chỉ là tạm thời lên đây để quan sát tình hnhf một chút đã xem thế nào nhưng ai ngờ mấy tên kia tới thì chỉ đứng trong nhà kho mà buôn dưa. Không nghĩ Quang sẽ không bỏ qua mấy cái bia sống này. Lấy ra c408c lên một viên đạn loại mới mà Quang với nghiên cứu à trế ra. Nó vẫn có đường kính 12ly7 nhưng đầu đạn dài hơn bù lại thì thuốc phóng lại ít hơn nhưng không sao cả. Viên dạn này sau khi rời nòng một thời gian sẽ phát nổ một lần nữa gia tốc thêm một lần nữa. Còn uy lực thì chỉ có hơn không có kém. Cứ nghĩ chỉ một viên mà nòng súng gần như quá tải thì uy lực của nó thẳng không kém. Chính vì vậy sau khi gia tốc vận tốc của đầu đạn vượt qua sự nhạn bén của đối thủ khiến chúng không thể biết mà né. Mặt khác viên dạn sau khi nổ sẽ nhỏ hơn nên dễ dàng chui qua “khoảng chống cương khí hơn” từ sau lần đấu với sở khanh về cương khí Quang cung nghiên cứu và cùng có một số thành tựu nhất định.dẫu sao trong huyễn mộng hắn có thể vô hạn nghiên cứu, vô hạn mô phỏng. Đó vậy thì tên linh tướng vớt cái tên lão tam đã chết như vậy đó.
Sau khi bất lực nhìn ba tên kia bỏ đi Quang cũng không biết làm gì khác là trở lại bến tàu trở lại quả chiến hạm ngủ một giấc trong khi con tàu khởi hành trở về học viện vào sớm hôm sau.