Đọc truyện Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu – Chương 604: Bạt Tai
“Song Thành Ký” tập 13, sắp quay!
Hạ Tuyết mặc áo len cao cổ màu đen, quần dài da màu đen bó sát người, bên ngoài khoác áo khoác màu trắng rộng thùng thình, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đứng ống kính trước, nắm chặt quả đấm, tức giận nhìn chòng chọc Trầm Ngọc Lộ mặc bộ váy tây trang màu đen, áo sơ mi màu xanh dương, cổ đeo thẻ sở cảnh sát, đứng trong tuyết rơi, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn mình ————
Đạo diễn đứng trước màn hình TV nhỏ, cầm điện đàm, nhìn Hạ Tuyết và Trầm Ngọc Lộ trong ống kính nói: “OK! Tất cả chuẩn bị sẵn sàng! ONE-TWO-THREE! AC¬TION!”
Hạ Tuyết lạnh lùng đi về phía Trầm Ngọc Lộ, trong đầu nhớ tới lời của Hi Thần tận tình khuyên bảo: Hạ tiểu thư, cho dù bây giờ ngài và Trầm Ngọc Lộ có tình hận gì, nhưng vào lúc này, xin ngài nhất định phải cắn răng, giả vờ như không có xảy ra, Hàn tiên sinh không nói cho ngài biết, tự nhiên có hắn dụng ý ———— Cô nghĩ tới đây, cắn răng nhanh chóng hướng Trầm Ngọc Lộ đi tới.
Trầm Ngọc Lộ cũng lạnh lùng hướng Hạ Tuyết đi tới, đứng trước ống kính, nhìn màn hình trước mặt, hai tròng mắt tức giận, đong đầy nước mắt nói: “Tại sao cô còn muốn lại tới? Chẳng lẽ cô hại hắn, còn chưa đủ sao?”
Hạ Tuyết nắm chặt quả đấm, nhìn Trầm Ngọc Lộ, hai mắt run rẩy, phát ra một cỗ oán hận hỏi: “Nói!! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không?”
Trầm Ngọc Lộ ngẩng mặt nói: “Đúng vậy!”
Ánh mắt Hạ Tuyết hừng hực, vươn tay hung hăng quăng một bạt tay trên mặt Trầm Ngọc Lộ! Bộp một tiếng, nóng rát vang lên! Dọa sợ người xung quanh, bao gồm cả trợ lý hai bên và Isha!
Trầm Ngọc Lộ quay mặt chỗ khác, lỗ tai kêu ong ong, khiếp sợ và không thể tin được nhìn Hạ Tuyết!
“CUT!” Đạo diễn có chút nhanh chóng đứng lên, trong bầu không khí căng thẳng, ông ta không dám mắng Hạ Tuyết, chỉ đành phải nhìn về phía Trầm Ngọc Lộ hỏi: “Cô không sao chứ?”
Trầm Ngọc Lộ trên mặt bị đau rát, cũng không phát tác được, cắn răng nói: “Không sao ————”
“Ách ————” Đạo diễn vô cùng chuyên nghiệp, vuốt tóc của mình, vỗ nhẹ bả vai Hạ Tuyết, mỉm cười nói: “Hạ Tuyết ———— Vừa rồi không nhớ vị trí góc quay của Trầm Ngọc Lộ sao? Cho nên mới không cẩn thận tát như vậy?”
“Ừ ————” Hạ Tuyết ngẩng đầu lên, nhìn Trầm Ngọc Lộ khẽ mỉm cười nói: “Xấu hổ ———— Ra tay hơi nhanh, đợi lát nữa, nhớ tránh nha ————”
Trầm Ngọc Lộ cũng cười lạnh nói: “Quay phim chú ý hai bên phối hợp nhau, một người tùy ý làm càn, cũng quay không được ————”
Hạ Tuyết không tim không phổi cười cười.
“OK! Bây giờ bắt đầu quay lại! Lúc nảy Hạ Tuyết bạt tai Trầm Ngọc Lộ, cánh tay đã che lại ống kính! Nhớ kỹ vị trí máy quay! Bây giờ bắt đầu lại!” Đạo diễn lại ngồi trước màn hình TV nhỏ, nhìn hai người đến gần cùng nhau, tất cả mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, liền kêu to: “AC¬TION!”
“Nói!! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không?” Hạ Tuyết nắm chặt quả đấm, ngầm vận sức, hỏi.
“Đúng vậy!” Trầm Ngọc Lộ lập tức ngẩng mặt nói!
“Chát ————” Một tiếng tát tai nóng rát vang lên trong buổi sáng lạnh lẽo, mọi người trợn mắt há mồm nhìn Hạ Tuyết, lúc mà Trầm Ngọc Lộ vẫn chưa nói hết, cũng đã nhanh chóng vung tay lên, đem hết hơi sức toàn thân, hung hăng quăng một bạt tai trên mặt của cô ta, rồi dựa theo lời kịch bản, tức giận nói: “Cô giết cha tôi! Cô đáng chết!”
“CUT” đạo diễn lại có chút bất đắc dĩ nhìn sắc mặt Trầm Ngọc Lộ đã trắng bệch, hai mắt tức giận nhìn chòng chọc Hạ Tuyết, ông ta có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết, cười khổ nói: “Chúa ơi, cô lại nhầm vị trí góc quay ————”
“Ồ! Xin lỗi ———— Cô có thể làm lại hay không?” Hạ Tuyết giống như hời hợt nhìn Trầm Ngọc Lộ.
Trầm Ngọc Lộ tức giận đến sắc mặt trắng bệch nói: “Tôi có thể!”
“Nghĩ kỹ nha ———— Không được cũng đừng cậy mạnh, tôi chạy về cùng Văn Hạo ân ái đây?” Hạ Tuyết nhướng mày nhìn Trầm Ngọc Lộ, nói.
“Tôi rất tốt!! Làm lại!!” Trầm Ngọc Lộ tức giận, nói!
Đạo diễn nhìn hai người bọn họ một cái, bất đắc dĩ, chỉ đành bảo thợ trang điểm: “Trang điểm lại cho Ngọc Lộ, mặt của cô ấy đã sưng lên, nhiếp ảnh gia chú ý góc độ ————”
Mọi người nghe xong, liền chờ Trầm Ngọc Lộ trang điểm lại, lại nghe đạo diễn hô một tiếng: “AC¬TION!”
Đánh bản một cái!
Hạ Tuyết đứng trong tuyết rơi, xúc động phẫn nộ hỏi: “Nói! Tư liệu của cha tôi, có phải là cô đem bán cho tổ chức tôi hay không!”
“Đúng vậy!”
Hai mắt Hạ Tuyết lại hừng hực, nhớ tới cái chết của Cẩn Nhu, liền ra tay, cố ý che vị trí góc quay, đem hết hơi sức toàn thân, vung tay lên, hướng trên mặt Trầm Ngọc Lộ, hung hăng quăng một bạt tai, lại nói thêm một câu: “Cô chết đi ——————”
“Chát ————” Một âm thanh vang lên, mặt của Trầm Ngọc Lộ bị quay đi, khóe miệng rướm máu, rốt cuộc, cô ta không thể nhịn được nữa, quay đầu lại, nhìn Hạ Tuyết, vừa muốn phát tác, lại thấy Hi Thần, Nhậm Phong và Hứa Mặc ở một bên, ánh mắt đang lườm đáng sợ nhìn mình, rõ ràng muốn mạng của mình! Hai tròng mắt của cô ta đỏ lên, thở phì phò, lau sạch máu nơi khóe miệng, cố chấp nói: “Làm lại!!”
Cứ như vậy, trong một cảnh diễn, một phút, Hạ Tuyết cố ý diễn sai cả buổi, ước chừng tát cho Trầm Ngọc Lộ hơn 21 bạt tai, từ sáng sớm tát đến giữa trưa, mặt trời chiếu qua đầu, tát Trầm Ngọc Lộ mắt nổ đom đóm, đầu choáng váng hoa mắt, tát đến tay của Hạ Tuyết tê dại, mới chịu một lần cuối cùng, chờ đúng góc quay, lúc đó mới đưa tay!
Trầm Ngọc Lộ đã bị tát đến thần trí mơ hồ, đại não tê dại ngồi trên ghế chuyên dụng, nắm chặt quả đấm, tức giận nhìn Hạ Tuyết ————
Hạ Tuyết giả vờ như không nhìn thấy cô ta, xách theo trà sâm, uống rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô diễn xuất rất hăng!
“Hôm nay Hạ ảnh hậu ra tay thật là uy phong a, cô giả vờ báo thù như vậy, không sợ một ngày kia, tôi sẽ đáp lễ cô sao?” Trầm Ngọc Lộ không đấu lại Hạ Tuyết, chỉ đành phải đấu võ miệng không tha người, nhìn trợ lý cầm cục nước đá đi tới, cô ta cũng tức giận đẩy ra!
Hạ Tuyết mỉm cười quay đầu, nhìn Trầm Ngọc Lộ, thái độ phách lối, kiêu ngạo nói: “Thật sao? Cô cũng nghĩ tới, có một ngày bị người ta đáp lễ? Tôi làm việc hồ đồ, cũng tin một chuyện, chính là ác có ác báo, thiện có thiện báo! Tôi chỉ không biết, cô có nghĩ tới ác có ác báo không? Có lúc, nửa đêm nằm mộng, có thể giật mình mồ hôi lạnh ướt sũng cả người hay không? Bởi vì có quỷ hồn đến tìm cô!!”
“Cô ————” Trầm Ngọc Lộ tức giận đến muốn nổ phổi, nhìn Hạ Tuyết!!
“Đừng giả bộ làm bộ dáng tức giận như vậy!! Cẩn thận bị mọi người nhìn thấy ma quỷ trong trái tim cô đáng sợ đến mức nào!!” Hạ Tuyết đậy nắp trà, sau đó mặt lạnh đứng lên, hừ một tiếng rời đi!
Trầm Ngọc Lộ cắn răng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Hạ Tuyết, tức giận móng tay cắm vào trong thịt, hai mắt dữ dằn hằn lên tơ máu!!.