Quan Vận

Chương 503: Có nhân tất có quả


Đọc truyện Quan Vận – Chương 503: Có nhân tất có quả

Chuyện này… Chưa xong đâu!!.
Đúng vậy, nhất định chưa xong, Quan Doãn hôn mê, Tề Ngang Dương hôn mê, Trần Hằng Phong và Tề Toàn lại bắt tay hành động, Mộc Quả Pháp và Hạ Đức Trường xuất hiện, đến cuối cùng, ngay cả Hồ Tuấn Nghị cũng không ngờ xuất hiện, sự tình có thể xong xuôi mới là lạ.
Hồ Tuấn Nghị giống Tề Toàn, không dễ phát biểu ý kiến với một sự việc gì, một khi mở miệng, sẽ không thay đổi định luận, tính cách Tề Toàn xem như ôn hòa, dào dạt như biển, tích chứa nội tình thâm hậu. Còn Hồ Tuấn Nghị kiên cường kiên định, tính cách nóng như lửa.
Đều nói xung khắc như nước với lửa, trong công việc bình thường, tuy nói thủ pháp hành động của Tề Toàn và Hồ Tuấn Nghị có nhiều sự khác biệt trong hợp tác, chủ yếu là quan điểm của hai người trên nhiều việc tương tự nhau, đồng nhất trong lập trường, tuy nói thủ pháp hành động khác nhau rất lớn, nhưng nhiều lần cùng chung mục tiêu. Chẳng qua bởi vì tính cách của hai người có nhiều khác biệt, ở tất cả mọi chuyện ở Tỉnh ủy, hầu như chưa từng hợp tác ngầm.
Nhưng hôm nay, bởi vì sự tình của Quan Doãn và Tề Ngang Dương, Hồ Tuấn Nghị và Tề Toàn lần đầu tiên hợp tác, chính thức mở màn.
Sau khi Hồ Tuấn Nghị rời đi, Trần Hằng Phong cũng cáo từ, tiếp theo Mộc Quả Pháp và Lý Dật Phong cũng đi về, chỉ để lại Tề Toàn và Hạ Đức trường trông chừng Quan Doãn và Tề Ngang Dương.
Nếu như lúc trước, với thân phận kiêu ngạo của Hạ Đức Trường, sẽ không hạ thấp mình đi canh giữ Quan Doãn, nhưng bây giờ khác, hiện tại y trân trọng Quan Doãn như người nhà, tuy nói khả năng Quan Doãn trở thành người nhà của y cực thấp, nhưng nếu như với thân phận là con rể của họ nhà Kim, Quan Doãn và y được xem là mối quan hệ họ hàng thân thích.
Đương nhiên, càng làm cho Hạ Đức Trường phấn khởi, y lần đầu tiên có cơ hội cùng Tề Toàn ngồi chung một chỗ. Trước kia, đã bao lần y muốn tiếp cận với Tề Toàn nhưng không có cơ hội, hiện tại cơ hội tới quá đột ngột, giống như bỗng chốc bị hạnh phúc đập trúng, y kích động đến nổi lòng bàn tay đổ mồ hôi tim đập nhanh.
Nói đến còn phải cảm ơn Quan Doãn, nếu không phải Quan Doãn nằm viện tạo cơ hội tốt như vậy cho y, y mới có thể cùng Tề Toàn ngồi chung một chỗ gác đêm? Mặc dù chuyện của Quan Doãn và Tề Ngang Dương cũng không đáng lo ngại, hai người đã sớm tỉnh lại, hiện tại chỉ có điều đang làm bộ hôn mê thôi. Tuy nhiên nếu diễn trò phải diễn cho đến cùng, Tề Toàn gác đêm là vì Tề Ngang Dương, y gác đêm là vì Quan Doãn, canh giữ suốt đêm, kỳ thật cũng đang chờ đợi một cơ hội nổi lên.
Ban đêm, không nhắc đến Hạ Đức Trường làm thế nào tận tâm tận lực dựa sát vào Tề Toàn, cũng không nhắc đến Hạ Đức Trường và Tề Toàn làm thế nào mượn thời cơ này bắt tay, chỉ khi trời tối đen như mực, Thành phố Yến và Tỉnh ủy, đã xảy ra nhiều biến cố mà ít ai biết đến.
Đầu tiên là Đại Gia

Sau khi Quan Doãn và Tề Ngang Dương được đưa đi, Đại Gia như hung thần ác sát đứng yên ở giữa sân, đứng trong vòng người đang vây lại xem, đầu óc y trống rỗng, diễu võ dương oai và ngạo mạn không chịu nổi của ngày thường, giờ đã biến mất, chỉ cảm thấy cả người y lạnh run, đứng không vững, thiếu chút nữa ngã quỵ.
Trải qua chuyện này. Đại Gia rốt cuộc hiểu rõ một đạo lý, so với ỷ thế hiếp người và kiêu ngạo, có đôi khi lấy lui làm tiến lại là thủ đoạn cao minh, y ở trước mắt bao người, đứng ở trong vòng vây chế nhạo của mọi người, nghĩ thông suốt sự tình hôm nay là một cái bẫy, y bị Quan Doãn và Tề Ngang Dương liên kết xếp đặt hãm hại.
Trên thực tế người bị thương nặng nhất là y, y không những bị đâm cho đầu rơi máu chảy, còn bị chiếc giày da của Tề Ngang Dương bay tới đánh trúng mặt. Chẳng những thân thể bị thương tổn, còn mất mặt, nhưng y chỉ liều lĩnh, cho dù thâm độc cũng không bằng Quan Doãn và Tề Ngang Dương, Quan Doãn và Tề Ngang Dương không việc gì, lại hôn mê bất tỉnh, là người bị hại ở trong mắt mọi người, mà thân thể y bị hủy hoại nghiêm trọng, lại trở thành kẻ bạo hành.
Hơn nữa còn ở ngay cổng chính của Tỉnh ủy, ngay dưới mắt của các quan lớn ở Tỉnh ủy.
Đại Gia tuy rằng liều lĩnh, nhưng không phải là người không có đầu óc chính trị, sau khi hiểu rõ nguyên nhân hậu quả của sự tình, y biết, Quan Doãn ác ma quấy rối thế cục của Hoàng Lương, sau khi đến Tỉnh ủy một tháng, rốt cục lại ra tay, muốn đánh phá thế cục cân bằng hiện tại của Tỉnh ủy.
Đại Gia chẳng thèm lau vệt máu trên mặt, ngơ ngác đứng yên tại chỗ hồi lâu, cho đến khi cảm thấy lòng bàn tay tê tê, cúi đầu vừa thấy, hoá ra trong tay còn cầm cục gạch dính máu đỏ tươi. Trong mắt người ngoài, vết máu đỏ tươi trên cục gạch là của Quan Doãn, kỳ thật không đúng, là tay của y chảy máu. Nhưng vấn đề là, hiện tại cho dù y giải thích thế nào đi nữa cũng không giải thích được, tất cả mọi người đều cho rằng y là kẻ hành hung tàn bạo.
Đại Gia ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, ném cục gạch trong tay xuống, y ngồi bệt xuống đất, khóc không ra nước mắt.
Đại Gia hành hung trước mặt mọi người, tin tức lấy gạch đánh Quan Doãn lấy chân đá văng Tề Ngang Dương lan truyền nhanh như một trận gió xoáy, trong nửa giờ đã truyền khắp Tỉnh ủy.
Chương Hệ Phong đang ở nhà cho cá ăn, sau khi cho cá ăn xong, đang định cho con chó yêu quý ăn, điện thoại đột ngột vang lên.
Bởi vì thích nuôi cá và chó kiểng đắt tiền, khi Chương Hệ Phong mới đến Tỉnh ủy, đã có một chuyện không vui với một gã Phó chủ tịch Tỉnh. Lúc ấy Phó chủ tịch tỉnh đến nhà y, vừa vào cửa đã bị con chó yêu quý của y làm cho hoảng sợ, Phó chủ tịch tỉnh nói, nuôi chó nuôi cá kiểng là chuyện của người nhàn rỗi, không ngờ Chủ tịch tỉnh Chương bận trăm công ngàn việc cũng nhàn tình nhã trí nuôi cá nuôi chó.

Khi Chủ tịch tỉnh Chương Hệ Phong mới tới tỉnh Yến nhậm chức, cuộc sống chưa ổn định, mặc dù rất ác cảm với lời nói của Phó chủ tịch tỉnh, lại không dám bày tỏ cảm xúc bất mãn, chỉ cười ha hả. Không ngờ chuyện này về sau, nuôi cá nuôi chó trở thành ngọn nguồn dẫn đến mâu thuẫn phát sinh giữa thế lực bản thổ tỉnh Yến và Chương Hệ Phong. Thế lực bản thổ tỉnh Yến, bảo thủ mà vững vàng, không quen nhìn Chương Hệ Phong thân là Bí thư Tỉnh ủy còn nuôi cá nuôi chó kiểng, Phó chủ tịch Tỉnh phát tán chuyện Chương Hệ Phong nuôi chó nuôi cá kiểng, kết quả không ít người tỏ rõ thái độ đối với Chương Hệ Phong, cho rằng Chương Hệ Phong có cách sống quá phô trương, không phù hợp với phong cách tác phong bảo thủ của Tỉnh Yến, không phải là người chung đường.
Chương Hệ Phong sau khi nghe lời đồn đại, trong lòng rất khó chịu, hận thấu xương đối với vị Phó chủ tịch Tỉnh, chỉ có điều căn cơ của y chưa vững, còn chưa nắm đại cục trong tay, chỉ có thể nhịn mà không dám làm gì.
Đợi sau khi Chương Hệ Phong ngồi vào ngai vàng của Bí thư Tỉnh ủy, cuối cùng y đã ra tay xử lý chuyện mà canh cánh trong lòng bấy lâu nay, tìm ra vấn đề vượt chỉ tiêu về nhà ở để ám chỉ Ủy ban Kỷ luật bắt Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng không nghe lời.
Khi nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, Viên Chúc Giang mới từ thành phố Ngưu điều đến không lâu, khi Ủy ban Xây dựng bố trí nhà ở cho y, dựa theo quy định cấp cho Phó giám đốc sở là 2+2, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng là cấp giám đốc sở, hẳn là 3+2, nhiều hơn so với Phó giám đốc sở một gian. Người phía dưới vừa báo, Viên Chúc Giang chưa suy nghĩ nhiều liền đồng ý.
Lúc ấy Bắc Thành Nhất Kiến đã tiến quân vào tỉnh Yến, có một công trình trọng điểm của Tỉnh, Chương Hệ Phong yêu cầu Viên Chúc Giang đem công trình giao cho Bắc Thành Nhất Kiến, Viên Chúc Giang cảm thấy khó xử, vốn không có đồng ý, Chương Hệ Phong liền ghi hận trong lòng, liền lấy lý do chiếm giữ nhiều nhà, bày mưu đặt kế Ủy ban Kỷ luật xử phạt Viên Chúc Giang, hủy bỏ tất cả chức vụ trong ngoài đảng, cảnh cáo nghiêm trọng trong đảng.
Sau khi quyết định xử phạt được công bố, ở Ủy ban Xây dựng đã xảy ra sóng to gió lớn, Ủy ban Xây dựng có người chính trực không phục chuyện này, trực tiếp chạy đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh bất bình thay cho Viên Chúc Giang:
– Có căn hộ của một số cán bộ, còn vượt chỉ tiêu hơn Viên Chúc Giang, nhà của chủ nhiệm Vương chỉ là theo phương án bố trí, còn chưa ở, sao có thể tính nhà ở vượt chỉ tiêu?
Lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật nào đó trả lời:
– Chúng tôi muốn xử phạt y, không mượn anh xen vào, Ủy ban Kỷ luật muốn xử ai thì xử.
Sau khi Viên Chúc Giang bị Chương Hệ Phong bắt lại, tinh thần bị đả kích lớn. Y sau lại rơi lệ nói thật lòng với bạn:

– Bọn họ bảo tôi nói, tôi một chữ cũng không nói. Nói ra, ai biết là phúc hay họa? Chương Hệ Phong.
Sau khi Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Viên Chúc Giang khai ra, Chương Hệ Phòng liền sắp xếp người của y đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, từ nay Bắc Thành Nhất Kiến ở tỉnh Yến mới bắt đầu thuận buồm xuôi gió. Mà Viên Chúc Giang vừa ngã ngựa, năm đó Phó chủ tịch tỉnh đề bạt y cũng bị liên lụy, nhắc lại chuyện xưa, không cũng thành có, trước đêm Phó chủ tịch tỉnh về hưu, cũng bị Chương Hệ Phong làm cho một tội danh, cuối cùng mang theo một vết đen nhơ nhuốc.
Một câu nói của Phó chủ tịch tỉnh năm đó, chôn xuống một mầm tai họa lâu dài, bởi vậy có thể thấy được tính tình của Chương Hệ Phong là có thù tất báo.
Bây giờ Chương Hệ Phong như mặt trời ban trưa, có địa vị cao ở Tỉnh Yến, y vẫn có thói quen cho chó cho cá ăn, hơn nữa còn cố phô trương ra ngoài, mỗi ngày tan sở đều muốn đích thân cho cá ăn cho chó ăn, dường như mỗi lần cho cá ăn cho chó ăn là y nhớ lại sự tình chói lọi năm đó y đã ra tay lần lượt trừ khử từng người đối lập.
Điện thoại vừa vang lên, Chương Hệ phong đã buông đồ ăn chó xuống, nghe điện thoại.
– Bí thư Chương, đã xảy ra chuyện.
Sở Nhất Thiên vội vàng nói.
– Đại Gia bị người đánh.
– Cái gì?
Chương Hệ Phong trong tay còn cầm một cái bát đang cho chó ăn, vừa nghe Đại Gia bị đánh, làm rớt cái bát cho chó ăn, xoảng một tiếng giòn vang, thiếu chút nữa nện vào chân của y.
– Ai dám đánh Đại Gia?
Kỹ năng nói chuyện đôi khi quả thật rất quan trọng, nếu Sở Nhất Thiên nói là Đại Gia đánh người, có thể lửa giận của Chương Hệ Phong không tức ngút trời như vậy, nhưng y hết lần này tới lần khác nói Đại Gia bị người đánh, liền chọc giận Chương Hệ Phong, khiến Chương Hệ Phong mất đi lý trí phán đoán.

Cũng không trách lời nói của Sở Nhất Thiên lại đem đến vấn đề có khuynh hướng nghiêm trọng, so với người tiền nhiệm của y, y biết rõ y trong mắt của Chương Hệ Phong, còn xa mới có phân lượng như Đại Gia. Mà Chương Hệ Phong từ trước đến giờ dồn hết sức lực bảo vệ Đại Gia, y cần phải đứng trên lập trường của Chương Hệ Phong nói chuyện.
– Bị Quan Doãn và Tề Ngang Dương đánh…
Sở Nhất Thiên nói ra sự tình xảy ra ở cổng chính của trụ sở Tỉnh ủy, lại thêm mắm thêm muối nói đến tình trạng thê thảm của Đại Gia.
– Phản rồi, phản rồi.
Chương Hệ Phong tức giận không kềm được.
– Quan Doãn là cái gì? À không? Tề Ngang Dương là cái gì? Dám đánh Đại Gia, Nhất Thiên, cậu lập tức thông báo cho Sở công an tỉnh, lập tức bắt người.
Chương Hệ Phong bảo vệ cho Đại Gia, mấy năm trước cũng bởi vì một đại án mà huyên náo đến ai cũng biết, chính vì vụ án đó, Đại Gia ngày càng điên cuồng ngang ngược ở tỉnh Yến.
Năm đó Đại Gia – thư ký tiền nhiệm của Chương Hệ Phong cùng với đám người Tổng giám đốc công ty đầu tư ở Tỉnh, đem 50.000.000 tiền vay chuyển đến nhà máy thuốc lá thành phố Chương Trình, để nhà máy thuốc lá gánh nợ giúp cho bọn họ, bọn họ lại lợi dụng vốn hùng hậu của nhà máy thuốc lá đầu cơ trục lợi, kiếm hơn 20.000.000 đô la Mỹ
Không lâu sau, nhận được tố cáo của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Văn Lương Cát lúc đó nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đích thân tiếp nhận vụ án này, sau khi tra tới tra lui, đã tra được Đại Gia dính vụ án này. Lúc ấy Văn Lương Cát cũng không biết vụ án này có liên quan đến Chương Hệ Phong, y nào biết, 50 triệu tiền cho vay chính là Chương Hệ Phong đích thân viết tay cho vay, y còn tưởng rằng Chương Hệ Phong bị Đại Gia bịt mắt, kết quả khi y đang trong thái độ nghiêm túc và có trách nhiệm, khi gọi một Phó bí thư tỉnh ủy đích thân tìm Chương Hệ Phong nói rõ sự tình, y không biết, y đã từng bước bước vào một cái hố lớn.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.