Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 82: Đây là bệnh chung


Đọc truyện Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo – Chương 82: Đây là bệnh chung

Một ngày 2 chap, bù lại 1 tháng qua mình bận việc không edit, chúc các bạn đọc vui. ^^

82, Đây Là Bệnh Chung

“ Mẹ, Thước Thước đã gọi ca ca!” Mới vừa ngồi xuống, Sở Duy Tiêu liền hưng phấn khoe Tiễn Tiểu Háo.

“ Thật a? Nhanh vậy sao?” Tiễn Tiểu Háo cũng có chút ngạc nhiên.

“ Dạ.” Sở Duy Tiêu gật gật đầu.

“ Thước Thước, kêu ca ca.” Sở Duy Tiêu vươn tay ôm Thước Thước nhưng Thước Thước lại hoàn toàn không nể mặt hắn, lắc đầu một cái, nằm trên vai Sở Cố Hoài, không để ý tới Sở Duy Tiêu.

“ Ha ha ha, nàng không để ý tới con nha.” Tiễn Tiểu Háo ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa.

“ Nàng thật là chỉ để ý đến cha a, tiểu bại hoại.” Sở Duy Tiêu bất mãn nói.

“ Bại hoại!” Thước Thước nói theo Sở Duy Tiêu.

“ Phốc……, Duy Duy con đừng dạy hư Thước Thước.” Tiễn Tiểu Háo thiếu chút nữa phun hết nước trà trong miệng. Vội vàng ôm Thước Thước.

“ Thước Thước ngoan, không được nói bậy theo ca ca.” Tiễn Tiểu Háo vỗ nhẹ lưng Thước Thước.

“ Mẹ.” Thước Thước ngọt ngào kêu một tiếng.

“ Ngoan.”

Một bên Sở Cố Hoài lẳng lặng nhìn nàng cùng Thước Thước Duy Duy ầm ĩ, không hề mỉm cười giống như trước đây, bộ dáng đầy tâm sự, ánh mắt Tiễn Tiểu Háo kịp thấy vẻ mặt đó của Sở Cố Hoài, nàng liền không có tâm trạng đùa giỡn.

Ăn cơm xong, cáo biệt Tiễn mẫu, Tiễn Tiểu Háo và Sở Cố Hoài dẫn hai đứa nhỏ về nhà

“ Buổi tối muốn ăn gì?” Tiễn Tiểu Háo hỏi Sở Cố Hoài và Sở Duy Tiêu.

“ Gì cũng được, em cứ làm theo ý mình, đừng làm rườm rà quá.” Sở Cố Hoài nói.

Sở Duy Tiêu ngoan ngoãn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với Sở Cố Hoài.

“ Ừm, vậy em nấu mì.” Chạy tới chạy lui cả ngày, Tiễn Tiểu Háo cũng mệt mỏi, cuối cùng quyết định làm vài món đơn giản. Tiễn Tiểu Háo còn chưa đi vào nhà bếp, điện thoại ở phòng khách liền reo.

“ Alo.” Sở Cố Hoài tiếp điện thoại.


“ Là mình đây, chắc hai người không phiền đâu nhỉ, tối nay tôi và Tiểu Mi tới ăn cơm chùa á.” Điện thoại truyền đến thanh âm tràn đầy sức sống của Quách Mỹ Mỹ.

“ Chúng tôi vừa trở về, Tiểu Háo nói buổi tối ăn mì.” Sở Cố Hoài nói.

“ Mì cũng được rồi. Kêu nàng nấu cho chúng tôi hai phần, khi chúng tôi qua thì nàng cũng nấu xong.” Quách Mỹ Mỹ nói xong liền cúp điện thoại, Sở Cố Hoài nghe điện thoại truyền đến tiếng” Đô đô……”, bất đắc dĩ cúp điện thoại.

“ Tiểu Háo, Mỹ Mỹ nói lát nữa các nàng tới đây, em làm mì nhiều thêm một chút.” Sở Cố Hoài nói với Tiễn Tiểu Háo đang ở trong nhà bếp.

“ Oh, được rồi.” Tiễn Tiểu Háo lên tiếng, tiếp tục bận rộn ở nhà bếp.

Sở Duy Tiêu hiếm khi thấy Sở Cố Hoài nói chuyện lãnh đạm với Tiễn Tiểu Háo, hắn nhạy cảm nhìn ra Tiễn Tiểu Háo và Sở Cố Hoài không bình thường như mọi ngày.

“ Cha, cha không vui?” Sở Duy Tiêu hỏi.

“ Hả?” Sở Cố Hoài sững sờ nhìn Sở Duy Tiêu.

“ Con cảm thấy cha và mẹ không ổn.” Sở Duy Tiêu nhíu mày nói.

“ Không có gì, đừng nghĩ linh tinh.” Sở Cố Hoài miễn cưỡng cười cười, vươn tay sờ sờ đầu Sở Duy Tiêu.

Nửa giờ trôi qua rất nhanh, nghe tiếng gõ cửa, Sở Cố Hoài từ trong phòng đi ra mở cửa, Sở Duy Tiêu và Thước Thước ngồi ở sàn nhà chơi với nhau, nghe được tiếng gõ cửa, đều không hẹn mà cùng xoay lại nhìn vế hướng cửa.

“ Là Quách tỷ tỷ và Tề tỷ tỷ.” Sở Duy Tiêu nói.

“ Đã lâu không gặp.” Vừa mở cửa ra, Quách Mỹ Mỹ liền nhảy vào.

“ A, tiểu Duy Duy tiểu Thước Thước, đến, ôm một cái nào.” Quách Mỹ Mỹ chạy vào ôm lấy hai huynh muội.

“ Quách tỷ tỷ.” Sở Duy Tiêu nể mặt Quách Mỹ Mỹ hôn một cái trên mặt nàng.

Thước Thước cũng coi như cho nàng mặt mũi, không đẩy ra Quách Mỹ Mỹ, mặc cho nàng ôm.

“ Oa, mới vài ngày không thấy, Thước Thước lớn hơn nhiều rồi.” Quách Mỹ Mỹ nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Thước Thước.

“ Vâng vâng, Thước Thước còn biết gọi ca ca nữa a, ngoài ra còn gọi mẹ mẹ ba ba ông nội,bà nội….” Sở Duy Tiêu hưng phấn đối Quách Mỹ Mỹ nói.

“ Thật sao, vậy kêu tiếng Quách tỷ tỷ cho chị nghe đi!” Quách Mỹ Mỹ vẻ mặt chờ mong nhìn Thước Thước.

“ Là thím Quách.” Tiễn Tiểu Háo bưng mì từ trong nhà bếp đi ra.


“ Thím…Quách.” Thước Thước cố hết sức nói theo Tiễn Tiểu Háo gọi một tiếng.

“ Ha ha ha ha……” Tề Tiểu Mi nghe thấy liền bật cười ha hả.

“ Trời ơi!!!! Tiễn Tiểu Háo cậu muốn chết phải không!” Quách Mỹ Mỹ giận, quay đầu hướng Tiễn Tiểu Háo rống to.

“ Được rồi được rồi, lại đây ăn cơm.” Đem thức ăn đặt hết trên bàn, Sở Cố Hoài gọi một đoàn người đang ồn ào bên ngoài vào dùng cơm

“ Ah.” Khi mối quan hệ hai người còn đang trong thời kỳ đặc biệt, Tiễn Tiểu Háo cũng không dám chọc Sở Cố Hoài, ngoan ngoãn lên tiếng, đi về phía bàn cơm.

Ăn cơm với người thân thường ăn rất ngon, phỏng chừng Quách Mỹ Mỹ và Tề Tiểu Mi cũng cảm thấy chỉ có hai người ăn thì quả thật rất buồn, mới chạy lại đây tìm các nàng. Bởi vậy bữa cơm này tuy không thịnh soạn nhưng mọi người ăn rất ngon, Tiễn Tiểu Háo và Sở Cố Hoài vẫn không được tự nhiên.

Ăn cơm xong, Tiễn Tiểu Háo dọn chén bát đi rửa, Quách Mỹ Mỹ chơi với hai đứa nhỏ, Tề Tiểu Mi thì lôi kéo Sở Cố Hoài vào thư phòng.

Hôm nay chén bát ít, Tiễn Tiểu Háo không bao lâu đã rửa xong, nàng về phòng thay quần áo, khi đi ngang qua thư phòng nàng nghe được Sở Cố Hoài và Tề Tiểu Mi trò chuyện, Tiễn Tiểu Háo vừa định gõ cửa, lại nghe được tên của mình. Vì thế Tiễn Tiểu Háo đổi ý, dán lỗ tai vào cửa nghe các nàng nói.

“ Rốt cuộc giữa hai người xảy ra chuyện gì vậy? Mỹ Mỹ có chút lo lắng.” Tề Tiểu Mi hỏi.

“ Lo lắng cái gì?”

“ Lo lắng cậu ức hiếp bạn thân nàng, nàng nói Tiểu Háo từ nhỏ rất dễ bắt nạt nàng, nếu không có nàng ở bên cạnh, sớm không biết bị khi dễ thành bộ dạng gì nữa.”

“ Mình khi dễ nàng?” Tiễn Tiểu Háo nghe được Sở Cố Hoài nói với giọng buồn cười. Nàng cũng muốn cười, Mỹ Mỹ cư nhiên còn lo lắng nàng bị khi dễ, nàng không khi dễ Sở Cố Hoài là may rồi.

“ Được rồi, mình hiểu được. Là nàng nghĩ linh tinh, nhưng mình cảm thấy tối nay hai người quả thật có gì đó không ổn.” Tề Tiểu Mi nói.

“ Ừm.”

Tiễn Tiểu Háo nghe được tiếng bật lửa quen thuộc.

“ Lại hút thuốc, không phải cai thuốc rồi sao?” Tiếng Tề Tiểu Mi rất là bất mãn.

“ Ừm, gần đây có chút phiền não, thỉnh thoảng hút một điếu, đừng lo lắng quá.”

“ Phiền cái gì, cuộc sống cậu quá mĩ mãn rồi.”

“ Lần này đi du lịch, gặp được một nam nhân ngoại quốc, bộ dạng rất ok, Tiểu Háo trò chuyện với hắn rất vui.” Sở Cố Hoài hút một hơi thuốc, nói.


“ Sau đó thì sao? Cậu lại phát bệnh?” Tiễn Tiểu Háo nghe Tề Tiểu Mi cười giễu cợt. Nhíu nhíu mày, Tiễn Tiểu Háo có chút không hiểu ý Tề Tiểu Mi, bệnh? Bệnh gì a……

“ Ừm.”

“ Đồ điên, hai người đã có con rồi cậu còn để bản thân mình đi vào ngõ cụt*.” (ví với vấn đề không có cách nào giải quyết hoặc những vấn đề không đáng để bận tâm)

“ Nói chung là vậy, lo được lo mất.”

“ Cậu quá yêu nàng.”

“ Ừm, chung quy là mình sợ hãi……”

“ Bình tĩnh lại đi, nàng đã là của cậu, cậu không thể không cho nàng trò chuyện với nam nhân khác a.”

“ Mình biết.”

Tiễn Tiểu Háo chớp mắt mấy cái, dường như nàng nghe hiểu được, rốt cuộc là Sở Cố Hoài không tin mình thôi, sợ hãi mình sẽ thích nam nhân khác, sau đó rời bỏ nàng.

“ Biết thì tốt, tự mình chú ý vào, bệnh này đã khiến rất nhiều cặp đôi chia tay.” Tề Tiểu Mi nhắc nhở.

“ Ừm.” Thanh âm Sở Cố Hoài không có sức lực.

Nghe lời nói của Tề Tiểu Mi, tâm Tiễn Tiểu Háo như có tảng đá đè nặng, chia tay? Làm sao có thể, nàng sẽ không chia tay Sở Cố Hoài.

Lặng lẽ đứng lên, Tiễn Tiểu Háo đi về hướng phòng khách, kéo Quách Mỹ Mỹ đang chơi đùa với hai đứa nhỏ vào khách phòng*. (phòng dành cho khách ở qua đêm, đừng nhầm lẫn với phòng khách)

“ Ai, cậu làm gì vậy,mình đang chơi xếp gỗ với Thước Thước mà.” Quách Mỹ Mỹ giãy dụa.

“ Có việc muốn nói với cậu.” Tiễn Tiểu Háo nghiêm túc nói.

“ Oh.” Hiếm khi thấy bộ dáng nghiêm túc của Tiễn Tiểu Háo, Quách Mỹ Mỹ cũng thu hồi ngoạn tâm, đi theo Tiễn Tiểu Háo vào khách phòng.

Tiến khách phòng, Tiễn Tiểu Háo liền đóng cửa lại, khiến Quách Mỹ Mỹ không hiểu tại sao, rốt cuộc là có chuyện gì thần bí.

“ Chuyện gì vậy a, thần bí quá.”

Tiễn Tiểu Háo quay đầu, đem chuyện vừa rồi mình nghe được nói cho Quách Mỹ Mỹ nghe.

“ Mình phải làm sao bây giờ a!” Tiễn Tiểu Háo kích động hỏi.

“ Trăng sao gì, làm cho nàng an tâm chứ gì nữa.”

“ Không được đâu, nàng không nhận.”

“ Ai, đây là bệnh chung của les a, cho nên nàng mắc phải cũng bình thường thôi, thật ra mình và Tiểu Mi không vì chuyện này mà cãi nhau.” Quách Mỹ Mỹ có chút đắc ý nói.


“ Tại sao?” Tiễn Tiểu Háo nghi hoặc hỏi.

“ Bởi vì mình không thích trò chuyện với nam nhân a, cậu xem mình từ nhỏ đến lớn, trừ cậu ra ca ca mình, đâu còn nói chuyện với nam nhân nào vui vẻ nữa đâu.” Quách Mỹ Mỹ khinh thường nói.

“ Chậc, cậu không nói mình cũng không để ý tới.” Tiễn Tiểu Háo nghĩ nghĩ, thật đúng là không nhớ có người nam sinh nào thân cận với nàng. Thật ra ngay từ nhỏ nàng đã có rất nhiều người theo đuổi, dạng người nào cũng có nhưng đều bị Quách Mỹ Mỹ hung hăng cự tuyệt, trong mắt rất nhiều người Quách Mỹ Mỹ chính là một mỹ nữ lãnh diễm, chỉ có trước mặt người thân Quách Mỹ Mỹ mới có thể bộc lộ ra độ điên khùng của nàng.

“ Đúng không, Tiểu Mi luôn nói từ nhỏ mình đã có khuynh hướng les……” Quách Mỹ Mỹ bĩu môi.

“ Ừm……Chả trách chị Cố Hoài lại lo lắng……” Tiễn Tiểu Háo nhíu mày.

“ Đúng vậy, mình nhớ rõ cậu từ nhỏ đến lớn thầm mến không ít sư huynh, những chuyện này Cố Hoài đều biết hết.” Quách Mỹ Mỹ nháy mắt, nằm ở trên giường.

“ Sao nàng lại biết!!!!!!!!” Tiễn Tiểu Háo thiếu chút nữa thét chói tai.

“ Hahahahaha……” Quách Mỹ Mỹ từ trên giường ngồi dậy, ngây ngô cười.

“ Cậu lại bán đứng mình!!!!!!” Tiễn Tiểu Háo mất bình tĩnh, hô to một tiếng nhào về phía kẻ phản bội.

“ Á đau……” Quách Mỹ Mỹ lập tức không chống đỡ nổi, bị Tiễn Tiểu Háo đè ở trên giường.

Vì thế Tề Tiểu Mi và Sở Cố Hoài khi mở cửa đã nhìn thấy cảnh tượng như thế này đây.

“ Hai người!!!!!!”

“ Tiểu Háo!!!!!!”

“ Khụ……”

“ A……”

Nửa giờ sau, Tề Tiểu Mi dẫn Quách Mỹ Mỹ rời nhà các nàng, Sở Cố Hoài và Tiễn Tiểu Háo chăm sóc ổn thỏa cho hai đứa nhỏ, cuối cùng cả hai sức cùng lực kiệt song song nằm trên giường lớn trong phòng ngủ của mình.

“ Ngủ đi.”

“ Không, còn có chuyện chưa giải quyết xong.” Tiễn Tiểu Háo níu tay Sở Cố Hoài không cho nàng ngủ.

“ Chuyện gì?” Sở Cố Hoài gian nan mở to mắt, hai đứa con rất ồn ào, dỗ được bọn chúng ngủ thật không dễ dàng.

“ Mấy ngày nay sao chị lại đối xử với em lãnh đạm như vậy.” Tiễn Tiểu Háo mếu máo, đôi mắt to trong veo nháy mắt một cái nước mắt tự động lăn dài trên má nàng.

“ Đừng khóc a…… Ôi……” Quả nhiên, nước mắt nàng khiến cho Sở Cố Hoài vô cùng bối rối.

“ Vậy, vậy chị nói……” Tiễn Tiểu Háo nghẹn ngào nói.

“ Được rồi, được rồi, chị nói……” Sở Cố Hoài bất đắc dĩ thỏa hiệp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.