Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 5: Chúng ta là hàng xóm


Đọc truyện Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo – Chương 5: Chúng ta là hàng xóm

5. Chúng Ta Là Hàng Xóm…

Quân Thành luật sư sự vụ sở

“ Khì khì, Lão Đại, lại thắng một trận, thế nào? Buổi tối mời ăn cơm?” Tề Tiểu Mi chớp chớp mắt với Sở Cố Hoài, cười nói.

“ OK, địa điểm, món ăn tùy mọi người định đoạt đi.” Sở Cố Hoài cũng sảng khoái,đồng ý ngay lập tức, dù sao cũng ăn không bao nhiêu, tùy ý các nàng đi.

“ Lão Đại, nếu đi ra ngoài ăn thật không có nhiều ý nghĩa a, hay là đêm nay cô xuống bếp nấu để mọi người nếm thử tài nghệ của cô đi?” Đinh Hiểu đưa ra một lời đề nghị.

“ Đừng, tôi lại bị giày vò, vẫn là ăn ở ngoài đi.” Sở Cố Hoài miết miết miệng, tỏ vẻ không tán thành.

“ Sở tỷ tỷ~~ bên ngoài ăn chán lắm

“ Tề Tiểu Mi lôi kéo tay Sở Cố Hoài bắt đầu làm nũng, khiến cho cả văn phòng ai nấy đều sởn gai óc.

“ Nhưng mà, mình……” Sở Cố Hoài không chịu nổi khi người khác làm nũng với nàng, nhất là nữ nhân.

“ Đồng ý đi mà, Sở cô nương, Sở tỷ tỷ

“ Tề Tiểu Mi thấy nàng có chút rung động, tăng thêm động tác lay lay tay của nàng, Sở Cố Hoài vì thoát khỏi Tề Tiểu Mi cắn môi gật gật đầu.


“ Ây da, Sở Lão Đại đáp ứng, đoàn người ai có hẹn mau hủy hết, đến nếm thử tài nghệ của Lão Đại.” Tề Tiểu Mi hét lớn một tiếng, Sở Cố Hoài quả thật tức giận đến mức muốn bóp chết nàng.

Kỳ thật Sở Cố Hoài sao có thể nấu cơm chứ, nàng hay kêu đồ ăn ngoài đến hoặc là làm cơm trứng, nàng không biết làm nhiều món, việc này Tề Tiểu Mi không phải không biết, hôm nay buổi tối nàng bảo mình làm mấy bàn đồ ăn không phải chỉnh nàng thì là cái gì.

“ Tôi đi siêu thị mua đồ trước, mọi người tiếp tục làm việc, không được lười biếng, bằng không tôi sẽ trừ tiền thưởng.” Sở Cố Hoài cầm lấy túi xách, mang giày cao gót gần 10 li đi về phía cửa.

Sở Cố Hoài đi ở trên đường, quay đầu lại thấy trăm phần có hai trăm, nàng đã ột mét bảy mươi mấy lại còn mang giày cao gót, ở nam phương thành thị này quả thật có chút đột ngột,nàng bộ dạng như vậy thật khủng hoảng, khiến cho rất nhiều nam nhân ngoáy nhìn, cũng đúng thôi, có thể cưới lão bà nhan sắc tựa thiên tiên này về nhà nếu không phải điều kiện phi thường vĩ đại, thì trong lòng người nam nhân nào cũng cảm thấy không thoải mái.

Mới vừa đến siêu thị, di động Sở Cố Hoài liền vang lên, đối với những cú điện thoại đến muộn và đến trong những tình huống khác nhau như thế này Sở Cố Hoài đã quen từ lâu, nàng ấn nút nghe điện thoại.

“ Cố Hoài, cậu đang ở đâu? Buổi tối cùng đi xem phim được không?”

“ Mình ở siêu thị. Buổi tối phải mời đồng nghiệp ăn cơm, cậu đi không? Dương Thánh không đi với cậu sao?”

“ Hắn nha, bận rồi, quên đi, mình lại phải ở nhà một mình rồi. Ai~, mà cậu lúc nào đã học nấu cơm vậy,sao mình không biết?” Mạc Tiểu Phàm là bạn học thời trung học của Sở Cố Hoài bởi vì ngồi cùng bàn cho nên hai người quan hệ khá thân thiết, chuyện nàng không thể nấu cơm Mạc Tiểu Phàm là người biết rõ nhất.

“ Đều tại hồ ly tinh Tề Tiểu Mi, mình cũng đang lo đây.” Sở Cố Hoài cau mày.

“ Haizzz, chuyện này rất đơn giản,trước tiên tìm người giúp cậu làm tốt hết, các nàng đến đây trực tiếp ăn không cần phải biểu diễn cho các nàng xem.”

“ Cậu nói thì dễ nhưng thật ra có chỗ không ổn, mình đi chỗ nào tìm người đây?.” Sở Cố Hoài có chút xem thường, một tay đem cà phê đặt ở chỗ để cốc trên xe đẩy. (xe đẩy có chỗ để cốc hình như mình không có, chỗ này mình dịch không chính xác lắm thông cảm nhé)


“ Cậu cứ mua nguyên liệu trước đi đã, để mình nhìn xem cô giúp việc nhà Dương Thánh có đây không, bảo nàng tới giúp cậu một tay.”

“ Tiền lương cho người ta thêm, không phải làm không công.” Mạc Tiểu Phàm bổ sung một câu.

Mạc Tiểu Phàm đương nhiên biết Sở Cố Hoài sẽ không bắt người ta làm không công, nhưng mình muốn nói ra chọc giận nàng, xem bộ dáng nàng bất đắc dĩ mình sẽ rất cao hứng.

“ Ừ, biết rồi…… Cậu mau gọi nhanh đi, mình mua nhiều thực phẩm trở về.”

Treo điện thoại, Sở Cố Hoài tiếp tục mua thực phẩm. Nàng nghĩ mình có chút may mắn khi dùng ôtô làm phương tiện đi lại, nếu không mấy bao đồ ăn cồng kềnh này không biết phải làm thế nào vận chuyển về hết đây.

Tại biệt thự của Tiễn Tần Tây, Tiễn Tiểu Háo đang ở phòng khách giáo huấn hai tên ca ca, thỉnh thoảng dừng lại dùng ánh mắt sắc lẹm liếc liếc bọn hắn, xem ra lần này không phải là lần đầu tiên.

“ Nói, bây giờ phải làm sao.”

“ Em à, em ở đây đi, Đại ca Nhị ca không có thiếu tiền, đừng có lo mà.” Tiễn Đại ca cười mị mị nhìn Tiễn Tiểu Háo nói, hoàn toàn không có vẻ gì gọi là buồn bực khi bị mắng.

“ Thôi mà,nếu em không thích Nhị ca sẽ mua cho em căn khác, nếu không phải Tần Tây ở gần đây hắn hứa sẽ chăm sóc tốt cho em thì Nhị ca còn lâu mới cho em ở nơi này.” Tiễn Nhị ca cũng phụ họa thêm.

“ Các anh đủ rồi nha, đủ rồi đủ rồi đủ rồi! Em không phải phế nhân, em sẽ tự nuôi bản thân mình! Quán trà của em kiếm được tiền! Em sống thật sự tốt!” Tiễn Tiểu Háo nhận không nổi lòng tốt của hai ca ca, nàng tức giận quát về phía bọn hắn, nàng biết quát kiểu này hiệu quả không tốt, mỗi lần quát cho dữ cuối cùng bọn hắn chẳng những không thay đổi ngược lại có loại dũ diễn dũ liệt* xu thế.


“ Em gái nhỏ.”

Nhìn thấy hai cái ca ca bày ra bộ dáng đáng thương hề hề, cơn tức của Tiễn Tiểu Háo lập tức tan biến, ngồi phịch trên sô pha với bộ dáng ủ rũ.

“ Được rồi được rồi, tuyệt đối không có lần sau.”

“ Vẫn là em gái ngoan nha, đi đi đi, Nhị ca dẫn em đi xem phòng mới, căn phòng này do Đại ca tự mình thiết kế, trang hoàng là Tần Tây tìm đội công trình, em tuyệt đối thích.”

“ Ừm ừm, đi, chúng ta xem phòng đi.”

Tiễn Tiểu Háo bất đắc dĩ đi theo hai ca ca và Tiễn Tần Tây đến phòng mới. Tuy nói nó gần nơi Tiễn Tần Tây ở nhưng thật ra là nằm cùng một tiểu khu, còn gần thì thực cũng không có gần lắm, đi đường khoảng 6.7 phút mới tới, ít lâu sau Tiễn Đại ca và Tiễn Nhị ca đều nhận được điện thoại, nói lời tạm biệt với nàng xong liền vội vội vàng vàng đi khỏi, mới vừa đi đến tân ốc Tiểu Viện tử, Tiễn Tần Tây điện thoại cũng vang lên, tiếp xong điện thoại Tiễn Tiểu Háo thấy vẻ mặt hắn áy náy nhìn mình.

“ Đi lẹ đi, lát nữa chị tự mình trở về biệt thự của em rồi đem quần áo mình lại đây.”

“ Chị nè,hay là em đi cùng chị sẽ tốt hơn.”

“ Không cần không cần, em đi nhanh đi,chị không phải tiểu hài tử, đường có vài bước thôi mà.” Tiễn Tiểu Háo hướng hắn phất phất tay.

Tiễn Tần Tây thấy không có vấn đề gì lúc này mới yên tâm tiến lên phía trước ôm ôm Tiễn Tiểu Háo, sau đó đi ra sân,biến mất trong tầm mắt của Tiễn Tiểu Háo.

“ Cả thế giới đều thanh tịnh.”

Sau khi Tiễn Tần Tây đi rồi, Tiễn Tiểu Háo cầm chìa khóa tiến vào nhà mới.

“ Chậc chậc, không tồi không tồi, đúng là có phẩm vị tốt.” Tiễn Tiểu Háo mị hí mắt, đá cẩm thạch, sô pha êm ái, đèn treo thủy tinh, bên phải có một cái tửu quỹ*, bên trong có vài chai rượu, nếu Tiễn Tiểu Háo để ý chút nàng sẽ phát hiện những chai rượu bên trong mỗi một bình đều là thượng vạn, đáng tiếc nàng không hề chú ý đến.


Lực chú ý của nàng đều bị nhà bếp lớn ở bên trái hấp dẫn mất rồi, đi vào nhà bếp, không gian bên trong khiến nàng có chút tán thưởng, xem ra Đại ca Nhị ca biết nàng thích nấu cơm mới thiết kế nhà bếp lớn như vậy, ra nhà bếp, Tiễn Tiểu Háo bước lên lầu hai.

Lên lầu hai, Tiễn Tiểu Háo ngây ngẩn cả người, khắp phòng màu phấn hồng là có ý tứ gì đây…… Trên tường đều là hình nàng chụp cùng Nhị ca hoặc Đại ca, nhất là trên tường phòng khách ở lầu hai, cư nhiên có hình lớn của cả nhà, trên sô pha lót da hùm, Tiễn Tiểu Háo đen mặt, nàng hẳn là cảm thấy may mắn vì mấy con cọp không phải màu hồng phấn ha?

Đi dạo một vòng quanh nhà xong, Tiễn Tiểu Háo vẫn là quyết định ở trong sân, hiển nhiên Tiễn Tiểu Háo trời sinh không phải là người nhàn rỗi, ở trong sân cũng là niêm hoa nhạ thảo*, xem ra Đại ca Nhị ca là thật hoa tâm tư, hồ nước trong viện, bên trong có cá, có tiền tài quy, thậm chí còn có mấy con cua nhỏ đang quơ quơ cái kiềm của nó. Tiễn Tiểu Háo bắt con rùa, lát sau lại lấy nhánh cây khiều khiều con cua, chơi đến bất diệc nhạc hồ*. (tội con rùa lẫn con cua =)))

Một lúc sau, nàng nghe thấy ngoài sân truyền đến tiếng xe ô tô, Tiễn Tiểu Háo để nhánh cây xuống, chạy đến cạnh cửa đứng xem.

Thì ra là hàng xóm a…… Tiễn Tiểu Háo nghĩ đến càng thêm hưng trí, tung tăng tung tẩy chạy đến bên cạnh chiếc xe mới vừa dừng. Chỉ thấy cửa xe được mở ra, một đôi chân trắng nõn thon dài đi ra.

“ Xin chào,mình là hàng xóm mới, xin chỉ giáo nhiều hơn!”

Trong khi Sở Cố Hoài ngẩng đầu đúng lúc nhìn thấy bộ dáng Tiễn Tiểu Háo cười đến ngây ngốc.

Chú thích:

*dũ diễn dũ liệt: sự việc-tình hình càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

*tửu quỹ: tủ rượu

*niêm hoa nhạ thảo: đồng nghĩa với trêu hoa ghẹo nguyệt

*bất diệc nhạc hồ: chẳng còn gì vui hơn (trích trong sách luận ngữ)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.