Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 50: Càng ngày càng hận anh


Đọc truyện Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng – Chương 50: Càng ngày càng hận anh

Editor: Quỳnh Nguyễn

Không nhìn thấy Tiểu Sâm nữa, điều đầu tiên Mậu Hinh nghĩ đến chính là người Minh gia gây nên. Nhưng bộ dáng con trai lại giống người Minh gia, người Minh gia có để ý cũng không kỳ quái.

Cô muốn tìm Minh Ý, lại phát hiện Minh Ý căn bản không có ở hội trường tiệc cưới, cả hội trường chỉ nhìn thấy Tạ Tam còn đứng ở một góc, quan sát toàn trường.

“Trước tiên em đừng gấp, Tiểu Sâm lanh lợi như thế, người bình thường cũng không bắt được bé, bé nhất định không có việc gì.”. Ninh Vĩ Trạch an ủi Mậu Hinh, “Anh giúp em tìm xem.”.

Mậu Hinh cũng ngồi không yên, hội trường đông người, cô nghĩ có phải tiểu tử này uống quá nhiều nước trái cây nên chạy tới toilet, vì thế chạy về hướng toilet.

Ai biết mới vừa đi vào bên trong, liền gặp Minh Ý.


“Sao vậy?”. Minh Ý giữ chặt cổ tay cô.

“Không thấy Tiểu Sâm nữa.”. Mậu Hinh sốt ruột nói.

Vừa nghe thấy không nhìn thấy Tiểu Sâm, sắc mặt Minh Ý lập tức thay đổi: “Chuyện khi nào?”

“Vừa mới rồi.”. Mậu Hinh nói.

“Em đừng gấp, anh gọi Tạ Tam đến tìm.”. Minh Ý gọi Tạ Tam tới, “Tam nhi, cậu đi điều tra camera hiện trường, bao gồm camera tất cả hành lang, xem Tiểu Sâm đi đâu?”.

“Được, anh.”. Tạ Tam khô khốc, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì.

Mậu Hinh đi cùng Tạ Tam đi xem camera, Minh Ý còn có chuyện phải làm, nói lát nữa sẽ gặp lại cô.

Bên ngoài Minh Nhất Kỳ mời rượu gần xong, Minh Ý bảo Minh Nhất Hạ gọi cha mẹ vào, gọi Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình vào phòng nghỉ, Viên tiểu thư cũng ở trong.

“Nói xem, đây là chuyện gì?”. Minh Ý nghiêm mặt hỏi. 

“Anh cả, người phụ nữ này không có chút quan hệ với em hết, căn bản không cần để cô ở trong này.”. Minh Nhất Kỳ đúng lý hợp tình nói.

Tạ Tạ cũng ở bên trong, lấy ra một ví tiền, khóe mắt lạnh lùng liếc Minh Nhất Kỳ nói: “Nhị thiếu, tôi tìm đến tấm hình này ở trong ví tiền Viên… Viên Ninh Ninh, trong ảnh chụp cực kỳ thân thiết với anh, không giống như là không có quan hệ.”.


Sắc mặt Giang Nguyệt Đình trắng hơn, cô nắm chặt nắm tay, cố gắng kiềm chế bản thân: “Anh cả, phiền anh đưa người phụ nữ này đi, hôm nay là tiệc đính hôn của em và Nhất Kỳ, em không muốn xảy ra phiền phức.”.

“Tạ Tạ, cô đưa cô ấy đi bệnh viện, kiểm tra rõ ràng xem cô có mang thai hay không. Nếu thật sự có con, lại xác định được là của Nhất Kỳ, sẽ thương lượng xem chuyện này giải quyết như thế nào.”. Minh Ý nói.

“Anh, còn cần phải thương lượng sao? Cho dù Viên Ninh Ninh mang thai với em, cũng không thể giữ lại.”. Minh Nhất Kỳ nói.

” Viên Ninh Ninh đại náo tiệc đính hôn của em, nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, em cho là một câu không giữ thì sẽ giải quyết được sao?”. Minh Ý lạnh giọng nói, “Lão Nhị, chừng nào em mới biết chịu trách nhiệm?”.

“Anh cả, chuyện đứa nhỏ sau này sẽ tính sau, trước tiên tiễn cô ta đi được không?”. Giang Nguyệt Đình nhìn Viên Ninh Ninh một cái cũng khó chịu, nói.

Minh Ý liếc mắt ra hiệu với Tạ Tạ, Tạ Tạ nhìn rất gầy yếu, vậy mà liền khiêng Viên Ninh Ninh lên, vừa mở cửa thấy hai người bảo an ở bên ngoài, Tạ Tạ ném người phụ nữ cho bảo an, bỏ đi.

“Bên ngoài có rất nhiều khách khứa, chúng ta ra ngoài chào hỏi khách khứa trước đi.”. Minh Nhất Kỳ thần thái tự nhiên nói.


“Minh Nhất Kỳ, em có lời muốn nói với anh.”. Giang Nguyệt Đình nói.

Minh Ý nhìn vợ chồng này, liền để lại căn phòng cho bọn họ, mình đi tìm Tiểu Sâm thôi.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Viên Ninh Ninh này là cái quỷ gì? Minh Nhất Kỳ.”. Giang Nguyệt Đình oán hận nhìn chằm chằm người đàn ông này.

“Nguyệt Đình, chẳng qua là gặp dịp thì chơi mà thôi, em cần gì phải nghiêm trọng như vậy?”. Minh Nhất Kỳ ôm Giang Nguyệt Đình, “Em không phải không biết, vị trí phu nhân Minh nhị thiếu vĩnh viễn là của em.”.

“Anh biết không, em thật sự càng ngày càng hận anh.”. Giang Nguyệt Đình nói xong đẩy Minh Nhất Kỳ ra, xoay người ra ngoài.

Minh Nhất Kỳ cười ha ha, chậm rãi đuổi kịp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.