Đọc truyện Quan Thanh – Chương 734: Chính Diện Giao Phong: sự biến chuyển về kinh tế
Thấy mọi người đều đã ngồi xuống, An Tại Đào đầu tiên là hướng Hám Tân Dân gật đầu, sau đó ra hiệu cho Hạ Hầu Danh Húc có thể bắt đầu. Hạ Hầu Danh thoáng do dự một chút rồi cất cao giọng nói:
– Các vị, ngày hôm qua phát sinh một tình huống khẩn cấp chắc mọi người cũng đã biết. Sau đây, căn cứ vào chỉ thị của đồng chí Hám Tân Dân và đồng chí An Tại Đào, tôi đơn giản đem sự kiện vừa qua thông báo lại mọi người một chút.
– 2h10″ chiều hôm qua, Phó trưởng ban thư ký khu Đông Thành thành phố Thiên Nam Chu Đĩnh đã dựa theo sự bày mưu đặt kế của Bí thư Quận ủy Mã Minh Đức, mua một thẻ sim di động, sau đó dựa theo danh sách đại biểu Hội đồng nhân dân, gửi tin nhắn lôi kéo phiếu bầu. Sau khi đại biểu Hội đồng nhân dân tố cáo, Bí thư An lập tức triệu tập Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chủ nhiệm Chu và tôi cùng nhau có một cuộc hội ý ngắn gọn, sau khi trong điện thoại hỏi xin chỉ thị của Bí thư Trương Đức Phúc, từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ban tổ chức cán bộ phân công triển khai hành động, vừa tiến hành xâm nhập điều tra, vừa niêm phong cất vào kho kết quả bỏ phiếu.
– Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Sở Công an tỉnh đã thông qua những phương pháp kỹ thuật kiểm chứng việc Chu Đĩnh gửi tin nhắn là thật, ý đồ lôi kéo số phiếu là thật. Chứng cứ vô cùng xác thật. Nhận được tin nhắn tổng cộng có 64 đại biểu Hội đồng nhân dân, trong đó có hơn một nửa số đại biểu đối với hành động này tỏ ra oán giận, tích cực phối hợp với tổ điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tố giác Mã Minh Đức lôi kéo bỏ phiếu. 9h40″ tối hôm đó, Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã cho gọi Chu Đĩnh và Chu Đĩnh đã thừa nhận việc Mã Minh Đức sai khiến gửi tin nhắn. 10h30, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chủ nhiệm Chu đã tự mình cho gọi Mã Minh Đức và Mã Minh Đức cũng đã thừa nhận tất cả sự thật trên.
– Đó chính là đại khái những việc đã xảy ra.
Hạ Hầu Danh Húc kết thúc bài phát biểu của mình. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai thản nhiên cười, đột nhiên chen vào:
– Tôi xin bổ sung vài câu. Trong quá trình điều tra, chúng tôi cũng đồng thời phát hiện, gửi tin nhắn lôi kéo phiếu bầu tuy rằng chỉ có một mình Mã Minh Đức, nhưng cũng có cán bộ cá biệt đã nói ra việc muốn lôi kéo số phiếu của đại biểu Hội đồng nhân dân.
– Vấn đề này vô cùng nghiêm trọng, phải nghiêm túc trừng trị.
Hám Tân Dân lòng đầy căm phẫn, khoát tay, trầm giọng nói:
– Tôi đề nghị, lập tức tiến hành xét xử những người có trách nhiệm liên quan, tránh cho tình thế thêm một bước mở rộng, cấu thành ảnh hưởng tiêu cực đối với toàn cán bộ tỉnh.
– Mọi người chắc hẳn cũng đã chú ý đến, trên mạng đã có tin tức truyền lưu. Các đồng chí, chuyện như vậy có muốn giấu diếm cũng không được. Chúng ta hiện tại mấu chốt chính là phải khẩn trương tiến hành hỏi trách, bình ổn tình thế. Ngoài ra, còn phải mời một cuộc họp báo, công khai sự kiện cộng với kết quả điều tra và kết quả hỏi trách, và báo cáo lại với trung ương.
An Tại Đào tiếp lời Hám Tân Dân, trầm giọng nói.
– Mã Minh Đức, Chu Đĩnh xử lý như thế nào, mọi người không ngại cứ thảo luận.
An Tại Đào phất tay:
– Lảng tránh vấn đề chỉ là vô bổ, chỉ có đối mặt mà thôi.
An Tại Đào tiếng nói vừa dứt thì Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai liền quả quyết nói:
– Cán bộ như vậy, chẳng những là xử phạt theo kỷ luật hành chính Đảng mà còn phải ngay tại chỗ miễn chức.
– Tôi đồng ý!
Hám Tân Dân lập tức nói tiếp.
Hạ Hầu Danh Húc do dự một chút, nhẹ nhàng nói:
– Hẳn là miễn chức, nếu không thì không đủ để răn dạy người sau.
Chu Giai, Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh Húc cùng An Tại Đào kẻ xướng người họa, nhưng còn các Ủy viên thường vụ khác thì vẫn duy trì trầm mặc. Ma Minh Lương sắc mặt trở nên rất khó coi.
Ông ta xem ra, ba người này không phải là nhằm vào Mã Minh Đức mà là muốn mượn đề tài nói chuyện, muốn nói xỏ qua ông.
Ma Minh Lương trong lòng cười lạnh. Mã Minh Đức tuy rằng là tâm phúc của ông ta, nhưng trong thời khắc mấu chốt, thì cũng chỉ là một cấp dưới, vứt bỏ được thì vứt bỏ, chẳng có gì vướng bận. Hơn nữa, Mã Minh Đức là tự tìm đường chết, tự chịu diệt vọng. Y công nhiên vi phạm quy chế bỏ phiếu, trái với kỷ luật Đảng nghiêm trọng. Ma Minh Lương đã sớm trong lòng mắng y là đồ ngu ngốc.
Nhưng, Mã Minh Đức tuy rằng có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào, nhưng mặt mũi của một cán bộ tiền bối ở tỉnh thì không thể vứt bỏ.
Ma Minh Lương cũng thản nhiên cười, đột nhiên chậm rãi xen vào một câu:
– Mã Minh Đức là cán bộ thành phố Thiên Nam. Anh ta xuất hiện vấn đề như vậy, tôi là Bí thư Thành ủy cũng phải có trách nhiệm. Tuy cũng rất đau lòng vì đây là đồng chí mà tôi đã từng nâng đỡ. Anh ta vào lúc này đây tuy rằng đã phạm sai lầm, nhưng tổng thể mà nói thì anh ta cũng là một đồng chí không tồi. Liêm khiết, chính trực, năng lực rất mạnh. Anh ta làm Chủ tịch quận và Bí thư Quận ủy khu Đông Thành đã tám năm. Trong tám năm đó, kinh tế xã hội được vững bước đẩy mạnh, đời sống dân sinh được cải thiện, trở thành khu có nền kinh tế đi đầu trong các khu phía đông thành phố Thiên Nam. Đó là thành tích thực tế mà anh ta đã đạt được, không cần tôi phải thổi phồng điều gì.
– Mã Minh Đức hiện tại tuy có sai lầm, nhưng quá khứ cũng đã có thành tích và cống hiến. Sai lầm là sai lầm, thành tích là thành tích. Không thể vì sai lầm mà gạt bỏ những cống hiến và thành tích của anh ta. Mà cũng không thể bởi vì thành tích và cống hiến mà trốn tránh sai lầm. Chúng ta đối đãi với đồng chí của mình phải một phân thành hai, không thể bởi vì một sai lầm mà giẫm chết một người dưới lòng bàn chân.
– Tôi tin tưởng, Mã Minh Đức chỉ là nhất thời kích động, chứ bản chất của đồng chí ấy rất tốt. Căn cứ vào nguyên tắc trị bệnh cứu người, tôi đề nghị cảnh cáo xử phạt đồng chí Mã Minh Đức, nhưng có thể cho giữ chức một năm để xem xét, lấy hiệu quả về sau. Các đồng chí, chúng ta hãy cấp cho những đồng chí phạm sai lầm một cơ hội lập công chuộc tội. Hơn nữa, Tỉnh ủy bồi dưỡng được một cán bộ có năng lực, có nhiệt tình với sự nghiệp của Đảng và nhân dân cũng không dễ dàng gì.
Ma Minh Lương kiên quyết biểu lộ thái độ như vậy, các Ủy viên thường vụ khác cũng vẫn duy trì trầm mặc. Bọn họ kỳ thật là do dự, có nên hay không vì một chuyện nhỏ như vậy mà trở mặt với Ma Minh Lương. Thật là có chút không đáng!
Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Mạnh Kế Vũ ho khan hai tiếng, cười phụ họa nói:
– Tôi cảm thấy Phó bí thư Ma nói rất có lý. Răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người là nguyên tắc công tác đảng của chúng ta, Không thể một gậy đánh chết người. Hãy cho đồng chí sai phạm một cơ hội để sửa chữa sai lầm.
Theo sau, lại có Phó bí thư Tỉnh ủy Tôn Gia Ung và hai Ủy viên thường vụ khác đứng ra nói đỡ cho Ma Minh Lương. Trong nhất thời đã hình thành hai chiến tuyến đối chọi nhau. Ma Minh Lương có bốn người, An Tại Đào, Chu Giai, Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh Húc cũng bốn người đấu tay ngang với nhau.
Hôm nay vừa đúng dịp Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ đi họp ở Yên Kinh, không có ở tỉnh. Nếu không thì An Tại Đào đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
An Tại Đào cười lãnh đạm:
– Phó bí thư Ma, tôi vừa lúc không đồng ý với ý kiến của ngài. Vấn đề của Mã Minh Đức tính chất cực kỳ nghiêm trọng, ảnh hưởng rất ác liệt, đây không phải là vấn đề phạm sai lầm đơn giản, mà là vi phạm kỷ luật Đảng. Tôi rất khó tin tưởng, một người như vậy lại có thể liêm khiết, cần chính. Tôi lại không thể tin, một người vì thăng quan mà không tiếc giá phải trả thì có thể trung thành với sự nghiệp của Đảng và nhân dân.
– Nếu không nghiêm trị Mã Minh Đức, thì cũng tương đương với việc Tỉnh ủy cổ vũ cho tà khí oai phong này. Không chỉ là không thể bình ổn dư luận, mà còn sau này sẽ sinh ra hiệu ứng thật lớn trong vấn đề lựa chọn cán bộ. Cho nên, tôi cho rằng, Mã Minh Đức phải được nghiêm trị, răn đe. Về phần cái gọi là cống hiến và thành tích của anh ta, đó là một việc khác. Mọi người đều phải chịu trách nhiệm của mình, không thể bật đèn xanh.
– Năm đó Lưu Thanh Sơn và Trương Tử Thiện thế nào? Mã Minh Đức cống hiến đại khái so ra vẫn kém với hai người kia. Bọn họ không chỉ là cán bộ đảng nội cao cấp, mà còn là công thần, có thể nói là chiến công hiển hách. Nhưng trong vụ án tham ô, trung ương vẫn nghiêm trị thẳng tay. Nhớ rõ năm đó Chủ tịch đã có nói qua, đối với phản đồ và sâu mọt thì nhất định phải thanh trừ. Thanh trừ bọn họ không phải là tổn thất cho Đảng mà là thắng lợi cho đảng, không phải là làm giảm uy tín của Đảng mà là đề cao uy tín của Đảng.
– Tôi xin hỏi Phó bí thư Ma, nếu không xử lý Ma Minh Đức, làm sao mà tu chỉnh kỷ luật quốc pháp của Đảng? Làm sao để phục vụ quần chúng? Làm sao để bình ổn truy vấn của dư luận? Còn nữa, việc chúng ta đề bạt cán bộ làm sao để có thể tiếp tục đẩy mạnh xuống dưới? Ngài hãy nói thật cho tôi nghe.
An Tại Đào ra sức phất tay:
– Lúc này đây việc chọn lựa cán bộ xuất hiện gièm pha, nếu không nghiêm trị, thử hỏi sự công bằng trong vấn đề chọn lựa cán bộ của Tỉnh ủy sẽ nằm ở chỗ nào?
Ma Minh Lương lập tức mặt đỏ lên. Ông ta thật không ngờ An Tại Đào lại kịch liệt tra hỏi ông như vậy. Ông ta tức giận nói:
– Đồng chí Tại Đào đây là hoán đổi khái niệm. Mã Minh Đức tất nhiên là có hành vi sai phạm, nhưng làm sao có thể đánh đồng với Lưu Thanh Sơn và Trương Tử Thiện chứ? Sao lại có thể?
An Tại Đào bình tĩnh cười:
– Đạo lý thì giống như nhau. Sự tình liên quan đến hình tượng cơ quan Tỉnh ủy, uy nghiêm của quốc pháp, nên không thể khinh thường.
– Tôi đang hoài nghi, đồng chí Tại Đào đây là muốn mượn đề tài nói chuyện của mình.
Ma Minh Lương cất cao giọng, nhưng lời còn chưa nói xong thì đã bị An Tại Đào cắt ngang:
– Phó bí thư Ma, đây là hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, không phải là nơi cho chúng ta nói chuyện phiếm, không thể nói gì thì nói, càng không thể dựa vào quan điểm cá nhân của mình mà lên tiếng. Tôi có thể lý giải tâm trạng của ngài, nhưng tôi tuyệt đối không ủng hộ quan điểm của ngài. Mã Minh Đức khai trừ khỏi Đảng một năm, ngay tại chỗ miễn chức, mọi người có đồng ý không?
– Tôi kiên quyết phản đối và giữ vững ý kiến của mình.
Ma Minh Lương thấy An Tại Đào vẫn khư khư cố chấp, không hề để ông vào mắt nên phẫn nộ đập bàn.
An Tại Đào lạnh lùng nhìn Ma Minh Lương, thản nhiên nói:
– Phó bí thư Ma có thể giữ vững ý kiến. Chúng ta hiện tại có thể biểu quyết. Trước khi bắt đầu cuộc họp, tôi đã trưng cầu ý kiến của Bí thư Trương, Bí thư Trương đã tỏ vẻ phải nghiêm nghị. Bí thư Trương một phiếu, tôi một phiếu.
Nói xong, An Tại Đào chậm rãi giơ tay của mình lên.
Hám Tân Dân không chút do dự, lập tức giơ tay. Sau đó là Chu Giai và Hạ Hầu Danh Húc. Mười hai Ủy viên thường vụ tỉnh ủy (bao gồm Trương Đức Phúc), trừ Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ đang đi họp, thì còn lại năm Ủy viên thường vụ đều không nói gì. Truyện Tiên Hiệp –
Năm so với năm, ngang bằng nhau. Ma Minh Lương cười lạnh, liếc mắt nhìn An Tại Đào. An Tại Đào khóe miệng nhếch lên, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng chậm rãi nhìn Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trần Sáng. Trần Sáng nhướng mày, không ngờ giơ tay lên.
Ma Minh Lương sắc mặt biến đổi, nghiến răng thật chặt.