Quân Sư Vương Phi Tà Vương Sủng Thê Vô Độ

Chương 5: Trước Khi Rời Đi 2


Đọc truyện Quân Sư Vương Phi Tà Vương Sủng Thê Vô Độ – Chương 5: Trước Khi Rời Đi 2


” Ngươi là ai , cũng muốn thay ta thuyết tình? Ta nếu là muốn gả đi , bất quá cũng chỉ là một câu nói.

Huống chi , Cẩm Tố , ngươi cho rằng ngươi là ai , cũng xứng làm lớn ? ” Mẫu thân Cẩm Ngọc là thứ nữ , cho nên , lúc gả cho Cẩm Mộ Thần , bất quá cũng chỉ là thiếp , ngay tiếp đó Cẩm Ngọc cũng là thân phận thứ nữ.

Mà mẫu thân Cẩm Tố là thiên kim công bộ thượng thư, phụ thân thượng cấp của Cẩm Mộ Thần, tự nhiên là chính thê.

Đây cũng là nguyên nhân Cẩm Tố tuy ngày thường không được sủng , lại mang thân phận đích nữ.

Chuyện này làm cho Cẩm Ngọc rất không cam tâm , không phải là có một ông ngoại là công bộ thượng thư thôi sao ? Lúc này đây , chỉ cần mình có thể gả cho Lăng Thịnh , như vậy , đều có thể đem những người này đều dẫm nát dưới chân.

Nhưng là Cẩm Ngọc như thế nào cũng không hiểu , vì cái gì lúc này đây , vô luận mình cầu thế nào , phụ thân đều giống như quyết tâm , kiên quyết không đồng ý.

Vì cái gì rõ ràng từ nhỏ sẽ không nghe, thấy không hỏi , lúc này lại tốt đến như vậy.


Cẩm Ngọc không khỏi ủy khuất đứng lên , nàng ta cũng muốn gả cho Lăng Thịnh , có lẽ , trong thành Trường An này , căn bản cũng không có nữ tử nào không muốn gả cho Lăng Thịnh.

Nếu như là so nàng ta với danh viện cao quý gả cho Lăng Thịnh , nàng ta cũng sẽ không tức giận, nhưng mà người kia hết lần này tới lần khác là Cẩm Tố.

Một cái gì cũng đều không sánh bằng nàng ta, tiện nhân , dựa vào cái gì mà gả cho Lăng Thịnh ? Nàng không xứng , không xứng gả cho Lăng Thịnh.

” Ai.

.

” Cấm Tố thở dài một hơi, cố nhỏ ra hai giọt nước mắt : ” Cẩm Ngọc , kỳ thật ta cũng không muốn như vậy.

” ” Ngươi không muốn ? Chẳng lẽ là phụ thân ta bức ngươi phải không ? Cẩm Tố , chớ ở trước mặt ta nhìn có chút hả hê , mấy ngày nay những chuyện ngươi làm , đừng cho là ta không biết.

” Cẩm Ngọc nghiến răng nghiến lợi mà nhìn Cẩm Tố , hận không thể một ngụm mà nuốt nàng.

Mẫu thân cùng tổ mẫu đều bị Cẩm Tố chọc cho tức giận bệnh liệt giường , nếu không phải phụ thân đã cảnh cáo , không cho phép đụng vào Cẩm Tố , nàng ta đã sớm muốn giáo huấn giáo huấn nàng.

Không phải là bay lên đầu cành ư ? Còn có thể biến thành phượng hoàng phải không ?
Vì cái gì không thể giáo huấn , nếu là muốn gả , nàng ta cũng có thể.

” Mấy năm này ta tại Cẩm phủ trôi qua là thời gian gì , ngươi cũng không phải không biết.

Những thứ này ta cũng có thể không so đo , nhưng là phụ thân , còn muốn bức ta lập gia , hắn rõ ràng biết rõ , ta thích….Những thứ này , ta thật sự nuối không trôi.


” Cẩm Tố vội vàng ngừng nói , nhìn nhìn Cẩm Ngọc , đỏ mặt nói sang chuyện khác.

Cẩm Ngọc vừa nhìn bộ dạng Cẩm Tố , không giống như là làm bộ làm tịch, trong nội tâm vui vẻ : ” Ngươi nói , ngươi không muốn gả cho Lăng Thịnh ? ”
Cẩm Tố gật đầu.

” Ngươi thích một người khác hoàn toàn ? ” Cẩm Ngọc tiếp tục hỏi , tim đập càng lúc càng nhanh.

Nếu như có thể mà nói , nàng ta hoàn toàn không ngại gả thay.

Cẩm Tố lần nữa gật đầu.

” Là ai ? Nói cho ta biết , người ngươi thích là ai ? ” Cẩm Ngọc tâm vẫn đang có nghi hoặc , nàng ta tuy nhiên rất muốn gả cho Lăng Thịnh , nhưng vẫn không ngốc.

Tuy là phụ thân không nói cho nàng ta biết vì cái gì gả Cẩm Tố cho Lăng Thịnh , nhưng nàng ta biết rõ luôn có nguyên do nào đó.

” Cẩm Ngọc , thực xin lỗi , ta biết rõ ta không nên thích hắn, dù sao thì đó cũng là người ngươi thích.


Nhưng mà, ta thật sự làm không được , ta vừa nhìn thấy hắn , ta không thể dời được tầm mắt.

” Cẩm Tố nhu nhược mà ghé vào trên mặt bàn khóc , hầu như muốn khóc đến sặc khí.

“.

.

.

, ngươi , ngươi nói cái gì ? Người ta thích ? Ta chỉ thích Lăng Thịnh , thầm nghĩ gả cho Lăng Thịnh , người ngươi nói là ai ? ” Cẩm Ngọc càng thêm bối rối , nàng ta từ lúc nào thích qua người khác ?
” Thật sự ? Ngoại trừ Lăng Thịnh , ngươi thật sự không thích người nào khác ? ” Cẩm Tố xoa xoa con mắt có chút hồng hồng , không thể tin : ” Thế nhưng mà , phụ thân nói người ngươi thích là Nhược Bạch a…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.