Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người

Chương 28: Danh Tính Của Hạ Hựu Nhiên


Đọc truyện Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người – Chương 28: Danh Tính Của Hạ Hựu Nhiên


Trước khi đặt bút ký hợp đồng, quản lý sẽ chuẩn bị một bản lý lịch cá nhân chi tiết của nghệ sĩ để đề phòng những tình huống phát sinh sau này.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà Diệp Dung muốn xem tư liệu về Hạ Hựu Nhiên.

Tuy nhiên còn một nguyên nhân khác quan trọng hơn nữa chính là Hạ Hựu Nhiên quá sức hấp dẫn khiến cô không ngừng hiếu kỳ về nàng.

“Vẫn không muốn để chị xem sao?” Diệp Dung hỏi lại một lần.

Hạ Hựu Nhiên siết chặt tay đến nỗi hằn lên cả vết đỏ.

Diệp Dung nhíu mày, nói: “Đổi phương án khác đi……”
“Em đồng ý.” Hạ Hựu Nhiên ngẩng đầu nhìn cô, nói: “Nhưng lý lịch của em cũng không đẹp lắm.”
Căn bản là sợ bị Diệp Dung ghét bỏ.

Nhưng thật ra quản lý Diệp chỉ muốn xem qua trình độ học vấn của nàng, cô nói: “Yên tâm đi, chị chỉ xem qua thử thôi.

Nếu còn thiếu sót thì sau này cố gắng hoàn thiện là được.”
Hiếm khi thấy Diệp Dung đi an ủi người khác, Thượng Văn Vân chạy như bay ra khỏi văn phòng, suýt nữa thì vấp.

Lúc này cô mới nhận ra một điều, theo lý thì cô mới chính là quản lý của Hạ Hựu Nhiên, tại sao bây giờ lại trở thành trợ lý của Diệp Dung rồi?
Thôi bỏ đi, ai bảo Diệp Dung lợi hại như vậy.

Cô hoàn toàn tâm phục khẩu phục.

Chờ Thượng Văn Vân rời đi, Diệp Dung quay sang tổ B, “Mọi người không cần truy xét nữa, trực tiếp thu thập thông tin của Hình Thiên Húc đi.

Điều tra kỹ giúp tôi tất cả các thông tin như: bằng cấp, ngoại hình, quá khứ, hiện tại, bạn bè & người thân.”
Tổ B lập tức thông suốt.

Quản lý Diệp cố ý để Thượng Văn Vân rời đi, thật ra cô đã biết danh tính kẻ muốn hãm hại Hạ Hựu Nhiên từ sáng nay rồi.

Vài phút sau, Thượng Văn Vân cầm lý lịch trở về.

Diệp Dung kinh ngạc vì chỉ có mấy trang tư liệu ít ỏi, “Các người dễ dãi với nghệ sĩ quá đó.”
Thượng Văn Vân giải thích: “Lúc ký hợp đồng Hạ Hạ mới chỉ là một tay mơ, hơn nữa em ấy vẫn luôn ở nước ngoài, bên đó đề cao riêng tư cá nhân nên chúng tôi không tra được nhiều.

Hạ Hạ cũng rất ngoan ngoãn, cho nên không cần phải đến mức bới lông tìm vết.”
Diệp Dung cười thầm trong lòng.

Đó là do cô chưa thấy qua lúc nàng không ngoan ngoãn, vừa nhiệt tình vừa hoang dã.

Cô lật lý lịch ra xem, Hạ Hựu Nhiên nhanh chóng xích ghế lại gần, Diệp Dung cười nói: “Đến cả thông tin bản thân mà em còn tò mò sao?”
Hạ Hựu Nhiên gật đầu, “Em chưa từng xem qua.”
Diệp Dung nhìn vào trang đầu tiên, ngón tay lập tức dừng lại.

Cô quay sang Hạ Hựu Nhiên, khó tin hỏi: “Em tốt nghiệp Học viện Âm nhạc Eastman* sao?”
*Học viện Âm nhạc Eastman (Eastman School of Music): là trường top về mảng âm nhạc, trực thuộc Đại học Rochester, Newyork.

Tỷ lệ đỗ vào trường là 13%.

“Đúng ạ.” Hạ Hựu Nhiên gật đầu.

Diệp Dung lại nhìn lướt qua một lượt, “Em có biết Eastman là trường thế nào không?”
Câu hỏi này khá rõ ràng, Hạ Hựu Nhiên làm sao có thể không biết về trường của mình, nhưng đối mặt với Diệp Dung, nàng liều mạng lắc đầu.

Tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc, chỉ có Diệp Dung xoay ghế lại nhìn chằm chằm Hạ Hựu Nhiên, ánh mắt lộ ra tán thưởng, “Đây là học viện âm nhạc hàng đầu thế giới, Hạ Hựu Nhiên, em chính là một nhân tài.”
“Thật sao, em thấy cũng bình thường thôi, nên……!nên không dám khoe khoang.” Hạ Hựu Nhiên nhịn không được giương lên khoé môi.

Đây là lần đầu tiên Diệp Dung chủ động khen nàng, không phải ám chỉ phương diện kia ~ nàng là một nhân tài! Nàng chính là đại nhân tài!

Tất cả mọi người có mặt ở đây, kể cả Thượng Văn Vân đều không nói nên lời, nhưng ai cũng cảm thấy một màn này rất đặc sắc.

Quản lý Diệp vốn nổi tiếng độc mồm độc miệng, vậy mà lại trở nên dịu dàng khi đối mặt Hạ Hựu Nhiên.

Nếu hai người mà ở bên nhau thì đúng là cặp đôi hoàn hảo.

Thượng Văn Vân lắc đầu nguầy nguậy, sao cô lại có ý tưởng kỳ dị như vậy.

Lại nhìn về phía Hạ Hựu Nhiên, nàng đang chủ động giúp Diệp Dung lật những trang ở sau, nói: “Mặt sau vẫn còn tư liệu, chị lật tiếp để xem nha.

Em không những ở Eastman đọc sách, còn học bổ túc nữa đó.

Chị nhìn nè.”
“Ừm.”
Diệp Dung từng cho rằng Hạ Hựu Nhiên chỉ là một ca sĩ vô danh tiểu tốt, cùng cô trải qua tình một đêm để đổi lấy tài nguyên.

Khi ấy cô còn băn khoăn vì sao cô bé này lại nhiệt tình với mình đến vậy.

Nhưng không ngờ đến là nàng lại cất giữ bí mật trong người, sau đó còn tặng cô nhẫn kim cương trị giá cả trăm triệu, phỏng chừng thật sự là phú bà.

Quản lý Diệp bỗng nhiên minh bạch, có khả năng nàng nằm trong top đại gia thật, và Diệp Dung chính là mục tiêu nàng nhắm đến.

Diệp Dung tràn đầy nghi hoặc, cảm thấy Hạ Hựu Nhiên không đơn giản như vậy.

Cô tiếp tục xem tư liệu, hoàn cảnh gia đình rất đơn giản, cha mẹ ly hôn, Hạ Hựu Nhiên ở với mẹ.

Vì là vấn đề nhạy cảm nên cô cũng không hỏi nhiều, trực tiếp lật qua trang khác.

Phần còn lại của tư liệu cho thấy Hạ Hựu Nhiên vẫn luôn theo học nhạc viện, cấp 3 có nghỉ học một thời gian nhưng vẫn tham gia thi tốt nghiệp đầy đủ.

Sau đó được tuyển thẳng vào Eastman nhờ thành tích xuất sắc.

Bên trong còn có một bức ảnh chụp Hạ Hựu Nhiên trước lúc ký hợp đồng.

Khi ấy vẫn còn là học sinh, tầm khoảng 18 tuổi, tóc buộc hai chùm rất đáng yêu, biểu cảm có chút bối rối khi nhìn vào máy ảnh.

Tư liệu không nhiều lắm nhưng thông tin bên trong lại rất có trọng lượng.

Nếu cô gặp Hạ Hựu Nhiên sớm hơn, nhất định nàng sẽ rơi vào tay cô chứ Thượng Văn Vân làm sao có cửa.

Nếu thật sự bắt được Hạ Hựu Nhiên về công ty, cô có thể tuỳ ý khi dễ nàng.

Không có việc gì cũng sẽ gọi Hạ Hựu Nhiên lên văn phòng.

Hôm nay ngồi đùi trái, ngày mai ngồi đùi phải, thỉnh thoảng lại vào phòng nghỉ trưa chung.

Quá tuyệt vời.

Diệp Dung thầm nghĩ, tự cảm thấy mình xấu xa, trong lòng niệm A di đà Phật.

Cô khép lại tư liệu, lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Chuẩn bị công bố bằng cấp của em ấy, nhưng đừng lộ liễu quá, phải đảm bảo riêng tư cá nhân.

Ba tổ ABC báo cáo tiến độ công việc một chút đi.”
Tổ A báo cáo trước tiên.

Những gì tìm được quả nhiên giống với dự liệu của Diệp Dung, topic chính không có vấn đề, nhưng những bình luận phía dưới thì lại có.

Sau khi liên lạc với người phụ trách diễn đàn, những tài khoản kia đã bị khoá, đồng thời người phụ trách cũng cung cấp danh tính thật cho bên cô, thông tin hiện đã được trình lên bộ phận Pháp lý.

Nhóm luật sư sau khi tiếp nhận thông tin thì lập tức soạn thảo văn kiện, Diệp Dung nhìn sơ qua một lần rồi hỏi Thượng Văn Vân: “Văn kiện cũng chỉ để truyền đạt luật pháp, muốn xử lý anti-fans thì phải mạnh tay, công ty các cô có tiền thưa kiện không?”

“Chuyện này mà cũng thưa kiện thì sẽ……”
“Tôi chỉ hỏi có hay không, kiện hay không kiện, chứ không phải là sẽ thế này sẽ thế kia, đừng lan man.” Diệp Dung rành mạch từng chữ một, ngữ khí hùng hổ doạ người.

Thượng Văn Vân bị hỏi đến ngây người ra, trong giới quản lý chắc chẳng có ai đi “soi từng chân tơ kẽ tóc” như Diệp Dung.

Anti-fans trên mạng quá đông, lại vô thưởng vô phạt nên rất nhiều người chọn cách lờ đi.

Vì một vài bức ảnh mà đi kiện những tài khoản PR thì khá vô lý, nếu xử lý không khéo sẽ thành gậy ông đập lưng ông, kéo theo nhiều hệ luỵ.

Nhìn Thượng Văn Vân khó xử, Hạ Hựu Nhiên nói đỡ: “Em có thể tự mình kiện không? Đến lúc đó nhờ cả vào luật sư……”
Diệp Dung ngắt lời nàng, “Mấy việc này nên do công ty làm, hay nói đúng hơn là nhất định phải làm để bảo vệc em.

Xảy ra vấn đề thì phải giải quyết cho dứt điểm, nếu không những tài khoản đó sẽ cho rằng em sợ họ, rảnh rỗi lại đi kiếm chuyện nữa.

Em có tin là hôm nay họ nói em phẫu thuật thẩm mỹ được, thì ngày mai cũng có thể đồn em làm gái được không? Liệu em có chịu nổi không?”
“Hiện tại trên mạng đều phải dùng tên thật, có mà trốn đằng trời.

Chẳng lẽ chúng ta lại không thắng nổi những cá nhân anti đó? Đợi đến khi cả đám lên thớt để xem còn có tài khoản PR nào dám đưa miệng đi chơi xa nữa không.”
Quản lý Diệp chính là quản lý Diệp, chưa bao giờ biết sợ ăn phốt là gì, ai dám phốt cô lập tức đi kiện.

Tới một người cô giết một người, chỉ có thể dùng từ “Tàn nhẫn” để miêu tả.

Nhưng cũng bởi vì cô ra tay như vũ bão mà nghệ sĩ dưới trướng hầu như không gặp bất cứ scandal nào, danh tiếng vô cùng tốt.

Thượng Văn Vân bừng tỉnh đại ngộ nói: “Đợi lát nữa tôi sẽ đăng bài giải thích.”
“Không cần dài dòng, trực tiếp lên mạng battle luôn.

Bên kia đăng gì thì bên ta đáp trả, xem thử hiệu quả ra sao.

Cư dân mạng cũng không rảnh để đi đọc cả sớ văn, chúng ta cứ từ từ chơi.”
Diệp Dung đan chéo tay, nhìn xu hướng hiện trên màn hình, từ khoá #Hạ Hựu Nhiên phốt# được tìm kiếm ngày càng nhiều.

“Tổ B gấp rút tìm cách chặn chủ đề này lại và chuyển hướng dư luận qua bên đối thủ, tổ C đăng thông cáo báo chí giúp tôi.”
Mọi người tiến hành theo kế hoạch, Diệp Dung gật đầu tán thành, trong phòng họp chỉ còn lại tiếng gõ bàn phím.

Phốt: 【Bình hoa họ Hạ nào đó đúng là múa rìu qua mắt thợ! Dân chuyên dạy dương cầm bao nhiêu năm như tôi nhìn một phát biết liền! Hạ Hựu Nhiên cùng lắm chỉ là tay mơ mà thôi!】
Phản bác: 【Giáo viên nào đó không những làm giả chứng chỉ lừa tiền học sinh, còn lên mạng bôi nhọ nghệ sĩ! [Bằng chứng lừa đảo] [Thư mời của luật sư] @baomoi @thanhnien @phapluatvadoisong】
Kênh 13+1: 【Hạ Hựu Nhiên: Từ thôn nữ mặt mâm vụt sáng thành sao, phẫu thuật thẩm mỹ đại thành công.

[Ảnh ngày còn phèn] [Ảnh trước khi ra mắt]】
Weibo: 【Hạ Hựu Nhiên: Từ du học sinh đến học viên Học viện Âm nhạc Eastman, con đường học tập đại thành công! [Ảnh bằng cấp] [Bằng tốt nghiệp trung học] @Kênh13+1, cập nhật cho đỡ tối cổ nha!】
Weibo: 【Đã thu được bằng chứng anti-fans cố ý lan truyền tin đồn thất thiệt, hẹn gặp lại ở toà án, khi đi nhớ mang theo giấy mời [Hình ảnh] [Hình ảnh]】
Weibo: 【Tài khoản PR cũng đã thừa nhận bị bên khác mua chuộc, tất cả đều là bịa đặt.

Mong ai đó sẽ công khai xin lỗi!】
Cuối cùng: 【9h30 tối nay, chúng ta không gặp không về!】
Hai bên giằng co không khoan nhượng khiến những tài khoản PR bị xoay như chong chóng.

Hết từ khoá này đến từ khoá khác bay lên hot search, cư dân mạng nháo nhào tìm kiếm nhưng vẫn chưa đâu vào đâu.

Cảm giác giống như đang xem hai đứa trẻ con cãi nhau, mày chửi tao một câu, tao chửi mày một câu.

Tuy ấu trĩ nhưng nhìn vào lại vô cùng sảng khoái! Hạ Hựu Nhiên đáp trả toàn đòn trí mạng! Trực tiếp gửi đối thủ đến đồn Công An uống trà! Đỉnh hơn nữa là Hạ Hựu Nhiên lại tốt nghiệp từ Eastman.

Học viện Âm nhạc Eastman, một trong những trường top thế giới!
Đừng nói là cọ nhiệt, cầm tấm bằng này Hạ Hựu Nhiên muốn làm gì mà chả được!

Bộ phận PR cũng ngả mũ thán phục.

Bọn họ làm việc đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên đánh lùi hoàn toàn anti-fans, không khỏi ngưỡng mộ Diệp Dung.

Diệp Dung tỷ vạn tuế! Quản lý Diệp vạn tuế!
Diệp Dung vừa ra tay, những tài khoản PR liền bị đánh cho bầm dập, không dám hé răng nửa lời.

Mọi người đều cho rằng đã đến lúc dừng lại, Thượng Văn Vân thở phào nhẹ nhõm: “Quản lý Diệp, hôm nay làm phiền chị quá.

Lát nữa tôi sẽ mời cơm, được không?”
“Chuyện này bàn sau.” Diệp Dung hất cằm nhìn qua tổ B rồi nói: “Công việc tôi giao mọi người làm đến đâu rồi?”
Tổ B đã sớm bị tác phong mạnh mẽ dứt khoát của Diệp Dung khuất phục, cẩn trọng đưa tập tài liệu cho Diệp Dung và nói: “Không đào không biết.

Vừa đào liền ra cả một rừng phốt, chúng tôi đã sắp xếp cẩn thận, nào là ngoại tình, cướp tài nguyên, chơi xấu đối thủ, công ty bên đó đúng là coi trời bằng vung.”
Thượng Văn Vân mờ mịt hỏi: “Quản lý Diệp, người chị nói là Sumleaf hả? Tôi đã tìm hiểu qua rồi, cô ấy là một nghệ sĩ dương cầm.

Ngay từ nhỏ đã bắt đầu tham gia thi đấu và giành được rất nhiều giải thưởng, thầy của cô ấy là nghệ sĩ Yevkini vô cùng nổi tiếng.

Buổi biểu diễn gần đây nhất của cô ấy là ở St.

Paul Cathedral, fans đến xem rất đông, hơn nữa toàn là fans trung thành, không lý nào lại tự nhiên đi hãm hại Hạ Hạ.”
Diệp Dung lại hiện ra ánh mắt khinh bỉ, nói: “Thượng quản lý, cô có động não không vậy? Sao có thể là Sumleaf được, người ta là nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, thời gian đâu đi làm mấy chuyện này?”
Thượng Văn Vân bị hỏi đến cứng họng, nhưng sâu trong đáy lòng lại bội phục Diệp Dung, cảm thấy những lời cô nói rất có lý.

“Cô cũng không cần phải đoán.

Cháy nhà ra mặt chuột, cô ta sẽ nhanh chóng lại đây thôi.” Diệp Dung lạnh nhạt nói, sau đó cúi đầu nhìn đồng hồ.

Thời gian tíc tắc trôi qua như muốn bóp nghẹt người nào đó.

Hạ Hựu Nhiên cũng lén lút nhìn cô, vẻ mặt tràn ngập sùng bái, không còn bộ dạng ấm ức đến sắp phát khóc như lúc nãy.

Cô vất vả làm nhiều chuyện như vậy chẳng phải chỉ vì muốn nhìn biểu tình này của Hạ Hựu Nhiên sao?
Diệp Dung nhìn chằm chằm ngón tay của mình.

Cảm thấy có gì đó thiếu thiếu.

Thượng Văn Vân nói: “Hạ Hạ từ khi ra mắt tới nay đều không quá phô trương, gần như không đắc tội với ai cả.

Đối thủ cạnh tranh cũng không có luôn, đây là lần đầu tiên em ấy tham gia chương trình giải trí, mà trong số những người chơi……”
Cô nói đến đây thì biểu tình cứng đờ, nghĩ tới một người.

Đúng lúc này, cửa bị ai đó đẩy ra.

Mọi người đồng loạt quay đầu lại nhìn, Diệp Diệc Hàm đứng ở cửa, động tác rất gấp gáp.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Diệp Dung, gấp đến độ mồ hôi vã ra như tắm.

Cô giả vờ đi qua hỏi: “Thượng tỷ, em vừa mới thấy hot search, xảy ra chuyện gì vậy?”
Nội tâm Thượng Văn Vân rối ren, không hy vọng mình đoán đúng.

Cô nói: “Diệp Diệc Hàm, chuyện này có liên quan đến em không? Nếu bây giờ em nói thật thì may ra còn đường sống.

Bằng không đừng trách chị không cảnh báo em trước.”
“Em, em thì làm sao?” Diệp Diệc Hàm lắp bắp, cô siết chặt bàn tay cố gắng trấn định, “Em chỉ muốn hỏi một chút mà sao chị nghiêm trọng vậy, cùng lắm thì em không hỏi nữa.”
Diệp Dung không có hứng xem cô diễn kịch, nói: “Vậy để tôi nói cho cô biết.

Hiện tại quản lý của cô muốn cứu cô đó, nhưng chuyện này tôi đã nhúng tay vào thì không còn đơn giản như vậy, bởi vì cô chỉ có một con đường chết.”
Việc Hạ Hựu Nhiên bị vu khống Diệp Dung đã sớm cho người điều tra các mối quan hệ xung quanh mình, căn bản không liên quan đến cô.

Người ngoài không thể nhìn ra nguyên nhân, nhưng quản lý Diệp là ai, chẳng lẽ cô không đoán được?
Đến anti cũng không dám đối đầu vì sợ bị cô xử lý.

Diệp Dung nói: “Có người còn tưởng lên tra Baidu vài câu là có thể hiểu rõ con người tôi.

Thú thật tôi không có sở thích gì đặc biệt, chỉ thích chơi với cô bé này một chút, hơn nữa còn phải chơi đến cùng.

Khi tôi nói muốn chơi với em ấy thì chính là chơi cả đời này.”
Diệp Diệc Hàm tắt tiếng, cảm thấy có một bàn tay đang siết chặt cổ mình như sắp chết đến nơi, “Quản lý Diệp hiểu lầm rồi, chẳng lẽ chị nghĩ việc này do tôi làm sao?”

“Không lẽ là do một mình bạn trai cô làm?” Diệp Dung nhìn về phía bộ phận PR, “Ghi âm lại, nếu thật sự mọi chuyện đều do Hình Thiên Húc gây ra thì sau đó chúng ta sẽ giúp cô ấy xử lý.”
Diệp Diệc Hàm nào dám thừa nhận, mặt cắt không còn giọt máu.

Giờ cô đã hiểu vì sao kết quả lại không như trong kế hoạch, vì sao dư luận lại dễ dàng quay xe như vậy.

Đúng lúc này, trợ lý của Diệp Dung tới gõ cửa và nói: “Diệp Dung tỷ, bộ phận PR của công ty đã chuẩn bị xong hết rồi.

Chị muốn họp online hay trực tiếp chủ trì?”
Mọi người lập tức sửng sốt.

Vì sao quản lý Diệp cũng liên hệ với bộ phận PR?
Diệp Dung cười nói: “Không phải đã nói 9h30 tối nay không gặp không về sao? Chơi chừng này với tôi sao mà đủ.

Mọi người cũng thừa biết tôi là người thù dai, có oán báo oán, không phải người tốt đẹp gì.

Vì vậy đừng ai dại mà chọc vào tôi, nếu không chỉ có một con đường chết.”.

Lời nói tàn nhẫn khiến ai cũng phải rùng mình.

Trước đây từng nghe qua Diệp Dung ở trên mạng tự nhận mình là người thù dai, khi đó còn tưởng cô nói đùa, không ngờ từng câu từng chữ đều là lời cảnh cáo.

Họp online bị hạn chế khá nhiều, mà Diệp Dung thì muốn nghiên cứu kỹ các chỉ số và lưu lượng để nhổ cỏ tận gốc.

Cô đi tới cửa rồi quay lại vẫy tay với Hạ Hựu Nhiên.

Hạ Hựu Nhiên ngoan ngoãn chạy qua, “Em tiễn chị nhé?”
“Không cần, hôm nay em về nghỉ sớm đi.” Cảm giác lạnh lẽo trên người Diệp Dung nhanh chóng giảm xuống, cô dịu dàng nói: “Trong giới giải trí này không có việc gì mà quản lý Diệp chị không làm được.”
“Em tin chị!” Hạ Hựu Nhiên cảm động, “Hôm nay thật sự cảm ơn chị.”.

“Ơn nghĩa gì.” Diệp Dung nhẹ nhàng xoa đầu nàng, khẽ nói: “Lão bản, có hài lòng với dịch vụ của chị hôm nay không?”.

“Hài lòng……” Hạ Hựu Nhiên đỏ mặt, thỏ thẻ: “Lần sau chị làm lão bản.”
“Hạ Hựu Nhiên, chị không những thù dai mà còn ghi sổ nợ nữa đó.” Quản lý Diệp nhéo mặt nàng, sau đó tiêu sái rời đi.

Mặt Hạ Hựu Nhiên bị nhéo đỏ, nàng nhẹ nhàng xoa xoa sau đó quay lại chỗ ngồi, đối diện với ánh mắt của mọi người.

“Hạ Hạ, vừa rồi quản lý Diệp nói vậy là có ý gì?” Thượng Văn Vân tràn đầy buồn bực.

Trước đây cô không muốn Hạ Hựu Nhiên qua lại với Diệp Dung vì sợ Diệp Dung để ý Hạ Hựu Nhiên, sợ Hạ Hựu Nhiên bị khi dễ.

Nhưng qua chuyện này có thể thấy Diệp Dung đối xử thật lòng với Hạ Hựu Nhiên, hơn nữa ánh mắt Hạ Hựu Nhiên khi nhìn Diệp Dung không đơn giản chỉ là “sùng bái”.

Chẳng lẽ bé con lớn rồi, muốn yêu đương?
Hạ Hựu Nhiên giải thích cho có lệ, nói năng mơ hồ: “Em chính là lão bản của chị ấy, lúc nãy chị ấy đã nói qua……”
Lão bản? Lão bản gì cơ?
Hạ Hựu Nhiên là lão bản của Diệp Dung?
Càng nghe không hiểu thì lại càng tò mò, đặc biệt là Diệp Diệc Hàm.

Nội tâm cô run rẩy kịch liệt, lo sợ Diệp Dung sẽ ra tay với mình và Hình Thiên Húc.

Bọn họ tốn biết bao công sức mới tạo được nhiều hot search như vậy, chuẩn bị phốt Hạ Hựu Nhiên đến không thể ngóc đầu lên được thì Diệp Dung lại nhúng tay vào.

Nếu vậy không phải cô và Hình Thiên Húc sẽ đi đời sao? Những hot search kia phải làm sao bây giờ? Cô còn chưa kịp nổi tiếng!
Càng nghĩ càng sợ hãi.

Diệp Diệc Hàm hốt hoảng nắm chặt di động.

Nếu không phải chất lượng của điện thoại quá tốt thì cô đã bóp nát nó rồi.

Cần phải nói chuyện rõ ràng với Diệp Dung, ngăn cản cô ra tay mới được.

Diệp Diệc Hàm điên cuồng chạy xuống dưới lầu, chặn trước đầu xe Diệp Dung, thở hồng hộc nói: “Quản lý Diệp, tôi có chuyện muốn nói với chị.”
Diệp Dung không thèm ngẩng đầu.

Diệp Diệc Hàm điếc không sợ súng, trực tiếp tiến lên gõ vào cửa sổ xe, “Quản lý Diệp, Hạ Hựu Nhiên không như chị nghĩ đâu, nàng vẫn luôn lừa gạt chị.”
“Sau lưng chị thì qua lại với người khác, tối nào cũng về trễ, đã thế hôm qua còn có một người đàn ông tặng nàng một sợi dây chuyền kim cương, trị giá cũng phải triệu bạc.

Quản lý Diệp, tôi có chụp hình lại, chị xem thử đi!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.