Quan Khí​

Chương 60: Thay đổi


Đọc truyện Quan Khí​ – Chương 60: Thay đổi

Ngày hôm sau khi đi làm, Vương Trạch Vinh cũng không phát hiện có gì khác biệt, tuy nói mấy lão đại trên huyện muốn làm ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng mà cũng chỉ có một số ít người biết được việc này, đại đa số người không biết mình đã xảy ra chuyện lớn. Chỉ đều biết là hôm qua Vương Trạch Vinh lần lượt được mấy lãnh đạo kêu lên báo cáo công tác mà thôi.

Đinh Lỗi biết chuyện ngày hôm qua liền gọi điện lên huyện hỏi Cao Thượng Minh, là một bí thư Đảng ủy xã, bí thư Huyện ủy Cố muốn nghe công tác xây dựng Đảng của xã, không ngờ lại kêu chủ tịch xã lên báo cáo, việc này bất kể thế nào cũng kì quái. Nhưng mà Cao Thượng Minh cũng không biết việc này, chỉ nói với hắn:

– Lão muốn tìm ai báo cáo thì sẽ gọi.

Sau khi cúp điện thoại của Đinh Lỗi, Cao Thượng Minh cũng gọi điện hỏi Trịnh Chí Minh, hắn cảm thấy việc này có hơi lạ, nhưng Trịnh Chí Minh cũng không tỏ thái độ gì với hắn. Trịnh Chí Minh và Cao Thượng Minh tuy rằng cùng đứng chung một phe, thế nhưng đối với chuyện lôi kéo Vương Trạch Vinh, Trịnh Chí Minh cũng không muốn để cho nhiều người biết.

Đối với thái độ của Cố Hồng Quân, Cao Thượng Minh cũng rất ký quái, gần đây hắn thấy Cố Hồng Quân đối với Vương Trạch Vinh rất lạnh nhạt. Bây giờ lãnh đạo huyện ai cũng đều tỏ ra tốt đẹp với Vương Trạch Vinh, không có quan hệ đều được chỉnh thành có liên quan, uổng công tất cả mọi người đều muốn lôi kéo quan hệ với hắn, không ngờ lại tạo thành một câu truyện cười.

Đương nhiên, Đinh Lỗi cũng không chỉ có một tuyến Cao Thượng Minh, hắn liên tục gọi điện thoại lên huyện để dò hỏi xem gần đây có gì thay đổi không, kết quả là tất cả đều bình thường.

Cầm điếu thuốc trong tay, Đinh Lỗi rít vài hơi, tay trái gõ gõ lên bàn một lúc, hắn cơ bản đã hiểu rõ quá trình, e là Cố Hồng Quân muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh để khống chế công tác ở xã Hoàn Thành. Nghĩ đến đây, Đinh Lỗi liền sinh ra một loại địch ý mãnh liệt với Vương Trạch Vinh. Xã Hoàn Thành hiện giờ là do Đinh Lỗi tôi định đoạt, đừng ai mơ tiến vào!

– Giang Anh Hà, thông báo họp Đảng ủy xã cho mọi người.


Đinh Lỗi cảm thấy phải cho Vương Trạch Vinh thấy một chút. Gọi điện thoại cho Giang Anh Hà, Đinh Lỗi quyết định làm chút chuyện cho Vương Trạch Vinh nhìn.

Sau khi gọi điện thoại, Đinh Lỗi lại nghĩ tới một việc, cái con bé Giang Anh Hà này sao lại thân cận với Vương Trạch Vinh như vậy, một đứa con gái đẹp như thế, nếu như ***, thật sự không được, phải nghĩ biện pháp thay đổi con bé này.

Đi vào phòng của Vương Trạch Vinh, Giang Anh Hà nhỏ giọng nói:

– Vương ca, vừa rồi bí thư Đinh bảo em thông báo mọi người tới họp Đảng ủy xã, em thấy sắc mặt của bí thư Đinh không tốt cho lắm, anh phải cẩn thận nhé.

Giang Anh Hà gần đây cũng rất lo lắng cho Vương Trạch Vinh, trong xã và trên huyện đều loan truyền rất nhiều chuyện về Vương Trạch Vinh, đặc biệt là trên huyện, bây giờ ở huyện Giang Anh Hà cũng có vài người theo đuổi, những người đàn ông này cũng rất quan tâm tới cô, biết cô đi lại rất gần với Vương Trạch Vinh, có ý tốt nhắc nhở cô chú ý duy trì khoảng cách với Vương Trạch Vinh, lãnh đạo trên huyện đều không thích Vương Trạch Vinh lắm.

Khẽ mỉm cười với Tiểu Giang, sau việc phát sinh ngày hôm qua, Vương Trạch Vinh cũng không lo lắng xảy ra tình huống gì cả.

Hội nghị Đảng ủy xã Hoàn Thành.


Nhìn phòng họp một lượt, Đinh Lỗi nhíu mày nói:

– Gần đây công tác kế hoạch hóa gia đình của xã Hoàn Thành làm không tốt, con dâu nhà Hoàng Cương ở thôn Trường Hà lại mang thai, đây đã là đứa thứ tư rồi, điều này chứng tỏ vấn đề gì? Chứng tỏ rằng thái độ làm việc của các đồng chí phụ trách kế hoạch hóa gia đình của xã ta còn rất mờ nhạt, kế hoạch hóa gia đình là công tác trọng điểm của toàn xã, mọi người phải coi trọng!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều thầm nhìn về phía Vương Trạch Vinh, ai cũng biết phụ trách công tác kế hoạch hóa gia đình chính là mẹ vợ tương lai của Vương Trạch Vinh, phê bình Lữ Khánh Phân chính là nhỏ thuốc mắt cho Vương Trạch Vinh, việc này chính là nhằm vào Vương Trạch Vinh đây.

Giang Anh Hà cũng có chút lo lắng nhìn về phía Vương Trạch Vinh.

Mẹ kiếp! Vương Trạch Vinh vừa nghe xong, thầm nghĩ: “Con bà nó là con gấu! Việc này là chuyện xảy ra trước khi Lữ Khánh Phân làm trưởng ban, bây giờ lại chụp mũ lên đầu Lữ Khánh Phân, xem ra Đinh Lỗi muốn mượn việc này làm trò đây”.

Lưu Minh Xuân nhìn về phía Đinh Lỗi cười ám muội, chuyện ngày hôm qua Vương Trạch Vinh được triệu lên báo cáo công tác xây dựng Đảng hắn biết rõ, chánh văn phòng ban Tuyên giáo huyện ủy là bạn học của hắn, người bạn học đó gọi điện thoại cho hắn, hắn còn nhớ rõ nội dung cuộc điện thoại lúc ấy.

– Này, bạn học cũ, phải theo sát chủ tịch xã các anh đó, đến lúc phát đạt không được quên lão bạn học này đâu nhé.


Nội dung cuộc điện thoại này tuy không có gì, nhưng đã để lộ ra một tin tức trọng yếu, Vương Trạch Vinh phỏng chửng là sắp có tiến triển, tuy rằng không biết Vương Trạch Vinh có thay đổi gì, nhưng có thể khẳng định một chút, đó là đi theo Vương Trạch Vinh nhất định sẽ có lợi. Nghĩ đến đây Lưu Minh Xuân nói:

– Tôi không cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã có gì sai cả, ai cũng biết chuyện con dâu nhà Hoàng Cương mang thai đứa thứ tư không phải phát sinh trong lúc đồng chí Lữ Khánh Phân đảm nhiệm trưởng ban, theo tôi được biết ban kế hoạch hóa gia đình đã cố gắng đi giải quyết, Hoàng Cương cũng mới được thuyết phục rồi. Bí thư Đinh nếu như họp chỉ để nói việc này, thì tôi thấy không cần thiết.

Khi Đinh Lỗi quét ánh mắt về phía Trịnh Thu Lực, hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt của Trịnh Thu Lực đang bắt đầu lẩn tránh.

Làm sao vậy? Trong lòng Đinh Lỗi hơi nhảy lên, đúng lúc Ôn Tiến Tài đứng lên nói:

– Ý kiến của Bí thư Đinh rất đúng, tôi cũng cho rằng công tác kế hoạch hóa gia đình của xã ta càng ngày càng làm không tốt, tôi đề nghị điều chỉnh công tác ban kế hoạch hóa gia đình lại một lần nữa.

– Ha ha, đề nghị của Tiến Tài rất đúng đắn, công tác kế hoạch hóa gia đình là phương châm chính sách quan trọng nhất của quốc gia, với tư cách xã Hoàn Thành, công việc này không thể xuất hiện sai lầm, mọi người nghĩ thế nào?

Đinh Lỗi hỏi.

Đinh Lỗi cũng không biết rằng tối hôm qua Trịnh Thu Lực đã bị bố hắn mắng cho một trận. Bố của Trịnh Thu Lực cũng là một người tin tức nhanh nhậy, nhanh chóng biết rõ việc trang web của tỉnh ủy đăng bài báo của Vương Trạch Vinh ở xã Hoàn Thành, đồng thời còn biết Vương Trạch Vinh và Trương Tất Trường ở trên tỉnh ủy có quan hệ. Lão đối với việc con mình làm cùng xã Hoàn Thành rất là phấn chấn, nếu có thể quan hệ tốt thì không muốn tiến bộ cũng khó. Lão liền gọi điện hỏi Trịnh Thu Lực xem tình hình quan hệ của nó với Vương Trạch Vinh, kết quả lại làm cho lão bất ngờ, con trai của mình không ngờ lại đối nghịch với Vương Trạch Vinh kia. Đây không phải là chuyện nhỏ, nếu nói nhỏ thì sẽ ảnh hưởng đến phát triển của con trai, nói lớn một chút thì vị trí của mình cũng bị dao động, thế là nổi cơn giận dữ tại chỗ, mắng thằng con vô tích sự một trận.

Trịnh Thu Lực cuối cùng từ bố mình biết được bài báo của Vương Trạch Vinh đăng trên trang web tỉnh ủy, lại trải qua sự phân tích của ông già, trên người bắt đầu đổ mồ hôi, không nghĩ tới Vương Trạch Vinh lại giấu sâu như vậy, nghĩ đến việc từ trước tới giờ mình đều đối nghịch với Vương Trạch Vinh, hắn vội vàng hỏi bố mình xem làm thế nào bây giờ.


– Thu Lực, con đã lớn như vậy rồi, sao mắt không sáng thể hả, đi theo Đinh Lỗi lăn lộn có chỗ tốt gì chứ, con cần phải theo sát Vương Trạch Vinh, hắn mới là người có thể mang đến ưu đãi cho con, con nghe đây, từ giờ trở đi, chỉ cần là Vương Trạch Vinh nói, con đều phải kiên quyết phục tùng, đắc tội hắn, không chỉ có con mà ngay cả bố cũng có thể xuống đài!

Khi nói tới lời này bố của Trịnh Thu Lực gần như là gằn từng tiếng để nói.

– Tôi cũng cho rằng đồng chí Lữ Khánh Phân đã làm ra thành tích, bây giờ nếu nói điều chỉnh công tác của cô ấy sẽ ảnh hưởng đến tư tưởng của các đồng chí trong xã.

Trịnh Thu Lực cũng chỉ có thể cắn răng nói. Nói xong lời này, hắn còn nhìn về phía Vương Trạch Vinh mỉm cười một cái.

Choang!

Một tay đang cầm cốc trà, tay kia cầm nắp cốc trà thổi thổi, tay trái của Đinh Lỗi khẽ lỏng ra, toàn bộ cốc trà đổ xuống bàn, nước trà chảy xung quanh mặt bàn.

Bất ngờ! Rất bất ngờ!

Tất cả mọi người trong hội trường đều ngạc nhiên đứng bật dậy, đây tuyệt đối là một sự chú ý lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.