Bạn đang đọc Quan Hệ Thế Thân FULL – Chương 140: Gương Vỡ Lại Lành 27 Cùng Người Mình Thích
——————————————–
Trên hot search, tin tức về nam minh tinh đi thảm đỏ được tỏ tình một cách cao điệu ngày càng ồn ào huyên náo.
Hơn nữa đương sự lại còn đặc biệt đăng bài lên weibo.
【 William đang đóng phim: Gặp được người mình thích @ Tần Chu 】
Tài khoản của William nhanh chóng tăng thêm follow, không ít người qua đường đều vây xem để hóng chuyện.
【 Đánh úp bất ngờ thật! 】
【 Em trai William đáng yêu quá a! Cún con niên hạ! 】
【 Được, tui lại có thể đu cp nữa rồi! Tần Chu đúng thật là CP vạn năng mà, kiểu gì ghép với ai cũng đu được! 】
……
Lúc này, một vị chủ nhân khác của hot search đang ở trong phòng khách sạn nhìn chằm chằm weibo, không khỏi đau đầu một trận.
Người đại diện ở bên cạnh ngồi trước laptop, bận rộn gõ gõ đánh đánh chỉ huy thuỷ quân khống bình.
Sau khi âm thanh bàn phím dừng lại, người đại diện tạm thời thở phào nhẹ nhõm một chút, dựa lưng vào ghế sô pha nói với Hứa Thừa Yến: “Được rồi, gần đây cậu đừng đăng nhập vào weibo nữa, có chuyện gì thì bàn bạc với tôi.”
Hứa Thừa Yến thở dài một tiếng, gật đầu không nói gì.
Lần đi thảm đỏ này mọi thứ đều diễn ra theo đúng kế hoạch, nhưng kết quả là giữa đường đụng phải William.
William cũng là một nam diễn viên có chút danh tiếng, tuổi tương đối nhỏ, mới đầu hai mươi.
Trên thực tế thì cậu và William không cùng một giới, một người ở nước ngoài, một người ở quốc nội, cũng đều chưa từng gặp nhau.
Nhưng không nghĩ tới khi gặp nhau trên thảm đỏ, William lại bất ngờ tỏ tình trước mặt mọi người rằng rất thích cậu.
Lúc đó William còn rất kích động, nắm tay cậu nói một tràng tiếng Anh, nói là rất thích vai diễn của cậu.
Hứa Thừa Yến càng nghĩ càng phiền lòng, trước bao nhiêu phương tiện truyền thông trên thảm đỏ như vậy cậu lại đột ngột bị một người xa lạ tỏ tình, mà cậu chỉ có thể bảo trì nụ cười lịch sự.
Nhưng thực tế thì William và cậu là hai người hoàn toàn xa lạ, trước ngày hôm nay cậu chưa từng biết đến William, cũng chỉ nghe qua tên, biết là nước ngoài có một nam diễn viên như vậy.
Hứa Thừa Yến dựa vào gối ôm, cảm thấy rất mệt mỏi.
Mà một bên, người đại diện còn đang lướt xem các bình luận trên weibo, cảm thán: “Cũng may là fan bạn gái của cậu không nhiều lắm…”
Đề tài đi thảm đỏ được tỏ tình lần này đột nhiên xông lên top 1 hot search, cũng may phần lớn bình luận đều là xem náo nhiệt, hoặc là ồn ào thảo luận vui đùa, fans cũng rất có trật tự không xuất hiện tình trạng hỗn loạn.
Dù sao đại bộ phận fan của Hứa Thừa Yến đều là fan cp, đối với chuyện tỏ tình cũng tương đối khoan dung.
Hơn nữa William lại là người nước ngoài nên rất cởi mở, chuyện tỏ tình hay hôn mu bàn tay gì đó đều có thể hiểu là vì sự phấn khích khi nhìn thấy thần tượng của mình, cuối cùng cũng truy tinh thành công.
Có điều “truy tinh” này đối với Hứa Thừa Yến mà nói vẫn tạo thành bối rối.
Hứa Thừa Yến mặt không chút cảm xúc, cũng không còn tâm trạng xem weibo nữa.
Người đại diện còn đang xem điện thoại thì đột nhiên nhận được một nhắn, tức khắc nhíu mày nói: “Ngày mai cậu chụp chân dung, ban tổ chức lâm thời đổi cộng sự…”
Hứa Thừa Yến cũng chỉ đáp lại một cách uể oải, đối với chuyện cộng sự là ai cũng không quan tâm lắm.
Ngay sau đó, người đại diện nói: “Đổi thành William.”
“Đổi thành William?” Hứa Thừa Yến tức khắc nhìn qua.
“Đây là bên phía ban tổ chức quyết định…” Người đại diện cũng đau đầu: “Cậu trước cứ tạm chấp nhận đi, chụp xong thì không có gì nữa đâu.”
Hứa Thừa Yến cũng không còn cách nào khác, chỉ đành phải làm như vậy.
Ngày hôm sau, khi Hứa Thừa Yến đến địa điểm quay ngoại cảnh thì thấy William đã ở đó.
William mặc quần áo bình thường, chuyên viên trang điểm bên cạnh còn đang bổ trang.
William vừa trông thấy Hứa Thừa Yến liền lập tức nở nụ cười, đi tới chỗ cậu nhiệt tình dùng tiếng Trung chào hỏi: “Tần tiên sinh, buổi sáng tốt lành.”
Hứa Thừa Yến cười cười, trung quy trung củ đáp lại một câu: “Buổi sáng tốt lành.”
“Em thích vai diễn tinh linh của anh lắm.” William nhiệt tình thổ lộ: “Anh là người phương Đông thần bí nhất mà em từng gặp qua, cũng là hình mẫu lý tưởng của em.”
Tinh linh mà William nói là quảng cáo game mà Hứa Thừa Yến nhận vào năm trước, lúc ấy cậu sắm vai một tinh linh.
“Cảm ơn.” Hứa Thừa Yến vẫn như cũ tỏ ra rất lịch sự rồi đi làm tạo hình trước.
Lần này chụp ảnh chân dung hai người, ban tổ chức cung cấp cho hai người bộ trang phục cùng một hệ liệt thoạt nhìn giống như đồ đôi vậy.
William rất thích loại cảm giác diện trang phục cặp đôi này, lúc chụp chân dung cũng rất chủ động ôm eo Hứa Thừa Yến mỉm cười thật tươi trước ống kính.
Hứa Thừa Yến cũng khắc chế, cho dù không quen với cách tiếp cận của William nhưng đứng trước ống kính cậu cũng không để biểu lộ ra.
Chụp chân dung đến tận tối mới kết thúc.
Sau khi chụp xong, William vốn muốn mời Hứa Thừa Yến đi ăn tối, nhưng vẫn bị cậu uyển chuyển từ chối.
William cũng không miễn cưỡng, vẫn tươi cười nói: “Vậy ngày mai gặp lại, tinh linh của em.”
Hứa Thừa Yến nghe vậy tức khắc có loại linh cảm không tốt lắm.
Quả nhiên, khi trở về khách sạn thì cậu liền nhận được thông báo từ người đại diện bảo là lịch trình mấy ngày sau đều thay đổi cộng sự, tất cả đều đổi thành William.
Lần này tới Paris, ngoại trừ đi thảm đỏ cậu còn phối hợp với ban tổ chức quay một số quảng cáo tuyên truyền và chụp chân dung, tuy nhiên hiện tại mọi kế hoạch quay chụp đều thay đổi để cậu hợp tác với William.
“Gia thế của William vẫn là có bản lĩnh…” Người đại diện ở bên cạnh uyển chuyển nhắc nhở: “Cậu đừng khó chịu quá, để xem tình hình chúng ta có thể giao tiếp tốt không đã.”
“Em sẽ cố gắng hết sức.” Hứa Thừa Yến xoa xoa mi tâm, bị chuyện William làm phiền đến độ không dư sức đâu chú ý tới chuyện khác nữa.
Đến khi Hứa Thừa Yến phản ứng lại thì đã rất lâu rồi cậu không nhận được tin nhắn của Hạ Dương.
Hứa Thừa Yến vội vàng lấy điện thoại ra, lịch sử trò chuyện của cả hai dừng ở một tuần trước, trùng hợp là trước một ngày cậu đi thảm đỏ.
Mà tin nhắn cuối cùng Hạ Dương gửi tới là một bức ảnh bể cá.
Hứa Thừa Yến nhịn không được phóng to bức ảnh lên nhìn cá vàng trong bức ảnh, mà xuyên thấu qua phản chiếu của bế cá bằng thủy tinh cậu nhìn thấy những hình ảnh mập mờ…!Thấy được Hạ Dương, còn thấy cả Tiểu Ôn và Kỳ Kỳ.
Hứa Thừa Yến nhìn ảnh chụp, bất tri bất giác có chút thất thần.
Trước một ngày đi thảm đỏ rất bận rộn, cậu có xem tin nhắn nhưng không có thời gian trả lời lại, cứ nghĩ là sau khi đi thảm đỏ xong rồi lại hồi đáp.
Tuy nhiên lúc đi thảm đỏ bất ngờ nhận được lời tỏ tình của William, đột ngột không kịp phòng ngừa mà leo lên hot search nên cậu liền quên trả lời lại.
Thời điểm cậu muốn trả lời lại thì đã qua vài ngày rồi, giờ có trả lời cũng không thích hợp nữa.
Hứa Thừa Yến thoát ra khỏi giao diện trò chuyện, lại mở weibo lên theo thói quen vào xem hot search một cái, kết quả lại thấy được tên của mình cùng William, vì thế cậu liền nhấn vào xem sao thì phát hiện William vừa đăng bài trên weibo trước đó không lâu.
【 William đang quay phim: Tinh linh của em, ngày mai anh có thời gian cùng em đi xem buổi biểu diễn không? @ Tần Chu 】
Bên dưới còn kèm theo vài bức ảnh, mà trong ảnh chụp là hai tấm vé buổi biểu diễn của nhà hát lớn.
【 Cái này, cái này…!Đây là công khai theo đuổi à?! Kíƈɦ ŧɦíƈɦ thật đấy! 】
【 Đồng ý đi! Mau trả lời đồng ý đi! 】
【 Tui là người mới, xin hỏi là trực tiếp bắt đầu theo đuổi thế này luôn sao?】
Phần bình luận đã có fan trực tiếp vào thảo luận, phần lớn đều là người qua đường vào xem náo nhiệt.
Hứa Thừa Yến nhìn tin tức trên weibo khẽ nhíu mày.
Ngay sau đó, Hứa Thừa Yến nghĩ đến cái gì đó liền lấy điện thoại dùng cho công việc ra đăng nhập vào wechat chuyên dùng để làm việc thì phát hiện William đã gửi vé xem buổi biểu diễn qua cho cậu.
Mà đang khi Hứa Thừa Yến chuẩn bị trả lời lại thì đột nhiên nhận được điện thoại của Hạ Dương.
“Yến Yến.”
“Hả?”
“Em rất bận à?”
“Vẫn ổn.”
Cuộc nói chuyện giữa hai người có chút khô khan, không nội dung cụ thể gì.
Trong điện thoại cũng trầm mặc một lúc, sau đó Hạ Dương lên tiếng: “Anh nhìn thấy tin tức của em và William.”
Hứa Thừa Yến không khỏi có chút ngạc nhiên, cậu nghĩ rằng một CEO như Hạ Dương sẽ không xem mấy tin bát quái của giới giải trí.
“Em và cậu ta là đối tác làm việc, gần đây đang cùng hợp tác chụp chân dung.” Hứa Thừa Yến giải thích.
Dù gì thì trước đây cậu và William cũng chưa từng quen biết, hơn nữa William thích chính là vai diễn “tinh linh” mà cậu đóng, tỏ tình cũng là theo kiểu truy tinh.
Nhưng ban tổ chức vì nhiệt độ mà đặc biệt mua mua hot search để lăng xê khiến sự việc ngày càng trở nên ồn ào.
Hạ Dương hỏi: “Vậy em có đi xem buổi biểu diễn không?”
“Nhà hát lớn sao?” Hứa Thừa Yến nở nụ cười: “Em còn chưa đến đó.”
“Đi xem cũng khá tốt, nhưng đi một mình thì không thích hợp lắm, tốt nhất nên tìm người đi cùng.”
“Một mình thì làm sao vậy?” Hứa Thừa Yến nghe vậy thì hơi khó hiểu.
“Sẽ rất nhàm chán, cũng bất tiện.” Thâm âm Hạ Dương hơi trầm thấp: “Tìm một người nào đó cùng đi xem biểu diễn ở nhà hát lớn, đi xem hòa nhạc, còn đi tham quan viện bảo tàng nữa.”
“Không cần đi một mình.” Hạ Dương nói: “Tốt nhất nên tìm người mình thích đi cùng nhau.”
Đừng như hắn, một mình đến Paris nhìn thấy rất nhiều điều thú vị và mới lạ…!Nhưng lại không tìm được người nào có thể chia sẻ.
“Phải để ý nhiều như vậy sao?” Hứa Thừa Yến cười khẽ ra tiếng.
“Cũng không nhiều lắm.”
“Vậy em sẽ suy xét.”
Giọng nói Hứa Thừa Yến dường như đang ẩn nhẫn ý cười, tâm tình có vẻ rất tốt.
Hạ Dương nghe thanh âm quen thuộc truyền đến từ đầu dây bên kia điện thoại, hai mắt khẽ rũ xuống không nói thêm gì nữa.
Ngày hôm sau, lúc Hạ Dương tỉnh lại vẫn theo thói quen vào weibo xem sao.
Lên weibo tìm kiếm tên của Hứa Thừa Yến thì nó liền tự động nhảy ra từ khóa Hứa Thừa Yến William, Hạ Dương nhấn vào thì phát hiện là một nhãn hiệu đã đăng một vài bức ảnh, là ảnh chụp chân dung mới của hai người bọn họ.
Trong ảnh, hai người mặc quần áo cùng màu cùng kiểu thân mật tựa sát vào nhau trước ống kính.
Trên mặt Hứa Thừa Yến còn nở một nụ cười thoạt nhìn trông rất vui vẻ.
Hạ Dương lại đi xem weibo của William, nội dung vẫn dừng ở tin tức ngày hôm qua William công khai mời Hứa Thừa Yến hẹn hò.
Hạ Dương nhìn chằm chằm nội dung weibo hồi lâu, đặc biệt là hai chữ “ngày mai”.
Thời gian William hẹn hò chính là hôm nay.
Hạ Dương lại nhấn vào lịch sử trò chuyện với Hứa Thừa Yến, gửi một tin nhắn qua.
【 Xem ca kịch có hay sao? 】
Tin nhắn đã được gửi đi, nhưng không có hồi âm.
Hạ Dương đợi từ ban ngày đến buổi tối nhưng điện thoại cũng không có động tĩnh gì.
Mãi đến sáng hôm sau, Hứa Thừa Yến mới trả lời lại.
【 Hứa Thừa Yến: Em hơi bận…!Không xem tin nhắn của anh được】
【 Không sao đâu.
】
Hạ Dương lại gửi cho Hứa Thừa Yến một số bức ảnh về bể cá, còn có một vài bức ảnh của Tiểu Ôn và Kỳ Kỳ.
Nhưng bên Hứa Thừa Yến lại không có động tĩnh, có vẻ như là lại bận rộn làm việc rồi.
Vài tiếng đồng hồ sau, Hạ Dương cuối cùng cũng nhận được cuộc gọi từ Hứa Thừa Yến.
“Em vừa mới chụp ngoại cảnh đúng không, anh mới nhìn thấy tin tức của em.”
Đầu dây bên kia điện thoại có tiếng gió rất lớn, hẳn là đang ở bên ngoài.
Hạ Dương: “Nếu em đang bận thì không cần trả lời anh đâu.”
“Không có gì.”
Hạ Dương nghe tiếng gió và tiếng còi tàu ở bên kia liền hỏi: “Em đang ở bờ sông à?”
“Đúng vậy.” Hứa Thừa Yến đáp lại, một mình đi dạo bên bờ sông ngắm cảnh sông Seine.
Ngoài bờ biển lộng gió đến nỗi mũ của cậu suýt thổi bay.
Hứa Thừa Yến dứt khoát tháo mũ xuống, kiểu tóc nháy mắt bị thổi rối tung.
Hạ Dương lại hỏi: “Ca kịch hay không?”
“Em không đi, em còn bận việc.” Hứa Thừa Yến khẽ cười một tiếng, “William đưa vé cho người khác rồi.”
Hạ Dương không nói gì, trong điện thoại lâm vào bầu im lặng.
Hứa Thừa Yến nhìn mặt sông, đột nhiên hỏi: “Hạ Dương, anh có muốn qua đây không?”
“Hửm?”
“Em hỏi anh là…” Hứa Thừa Yến tạm dừng một chút: “Anh có muốn qua đây không, cùng em đến nhà hát lớn?”
Hạ Dương ngơ ngẩn.
“Em còn chưa xem được buổi biểu diễn.” Hứa Thừa Yến mỉm cười: “Anh có thời gian đi cùng em không?”
————————————————
Bánh cá: Ngày mai tui đi hành hương từ sáng tới tối mới về nhà nên không đem theo máy tính được, nếu có thể thì mai sẽ có một chap thôi nhé cả nhà.