Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1316: Du Đoạn Dương chạy rồi


Đọc truyện Quan Đạo Thiên Kiêu – Chương 1316: Du Đoạn Dương chạy rồi

Du Đoạn Dương rời khỏi văn phòng, chẳng nhìn đồng hồ. Chỉ có gặp Tô Thiến mới có thể hiểu rõ Cù Tĩnh. Chờ một chút gặp cô ta, kế hoạch của mình phải như thế nào?

Du Đoạn Dương suy nghĩ một hồi. Lái xe đến một cửa hàng đá quý, chọn một chiếc nhẫn kim cương

Muốn tìm hiểu bí mật của một cô gái, đầu tiên phải chinh phục được trái tim của cô ta

Nhẫn kim cương, tuyệt đối là một món quà dễ làm con gái cảm động nhất. Du Đoan Dương đem nhẫn nhét vào túi, dự định tìm một nhà hàng tây lãng mạn, hai người nói chuyện từ từ, sau đó từ miệng của Tô Thiến nghe được bí mật của Cù Tĩnh

Hiện tại anh ta quan tâm nhất là thân phận của Cù Tĩnh. Chỉ cần cô ta và bí thư Lý không có quan hệ gì, hết thẩy đều tốt. Nếu như Cù Tĩnh và Lý bí thư có quan hệ sâu xa gì, con đường làm quan của Du Đoạn Dương anh ta chỉ sợ sẽ kết thúc, nói không chừng còn có họa ngồi tù.

Du Đoạn Dương trong lòng cân nhắc, mình và Tô Thiến chính thức yêu nhau đã hơn một năm, lúc này tặng nhẫn kim cương cũng không coi là đường đột, cất chiếc nhẫn kim cương, anh ta lái xe đến nhà hàng đã hẹn với Tô Thiến.

Khi đi vào nhà hàng, trong lòng Tô Thiến có cảm giác là lạ. Cô không ngờ Du Đoạn Dương sẽ chọn một nơi như vậy. Khi cô lên lầu, Du Đoạn Dương đã có mặt, vẫy tay về phía cô ta.

Tô Thiến đi qua, Du Đoạn Dương lập tức đứng dậy, rất phong độ mời cô ta ngồi.

– Ăn chút gì nhé?

Tô Thiến nói một tách cà phê là được, không muốn ăn.

Du Đoạn Dương thấy sắc mặt của cô ta không tốt, liền quan tâm hỏi

– Thiến thiến, sao vậy? có chỗ nào không khỏe?

Khi tay anh ta đang chuẩn bị đưa lên sờ trán Tô Thiến. Tô Thiến né một chút, tay của Du Đoạn Dương cứng đơ tại chỗ, sắc mặt có chút không tự nhiên.

Cà phê đến, khi người phục vụ rời đi, trong lòng Tô Thiến nghĩ ‘’ nói đi, dù sao sớm hay muộn cũng phải ngả bài “

– Đoan Dương ______

– Thiến thiến, anh __

Hai người đột nhiên dừng lại nhìn mắt đối phương


– Anh /em nói đi

– Anh / em nói trước đi

Du Đoạn Dương sờ chiếc nhẫn kim cương trong túi

– Vẫn là em nói trước đi

Tô Thiến uống một ngụm cà phê, liếc nhìn Du Đoạn Dương rồi lại cúi đầu xuống, trong lòng có hai tiếng nói đang đấu tranh. Tô Thiến, ngả bài đi, ngả bài, đã không thích anh ta, cần gì quyết định làm như vậy? kết hôn là chuyện cả đời, là toàn bộ của người con gái, phải kiên định.

Một thanh âm khác lại nói, Tô Thiến phải suy nghĩ kĩ, đã không còn nhỏ nữa. Chẳng lẽ không nghĩ cho Tô gia? Du Đoạn Dương là một cái cổ phiếu tiềm năng. tiền đồ về sau của anh ta không thể lường, ở cùng một chỗ với ngươi cũng không sai.

Du Đoạn Dương nhìn thấy bộ dạng này của Tô Thiến, không khỏi thấy kì quái, liền nhắc nhở một câu

– Tô T hiến em không sao chứ?

Tô thiến ngẩng đầu nên, nhìn thẳng vào Du Đoạn Dương, trong mắt hiện lên một sự kiên quyết vô cùng.

– Đoạn Dương, chúng ta chia tay đi

Leng keng ___thình thịch___ cà phê bắn khắp nơi. Du Đoạn Dương không cẩn thật làm đổ tách cà phê, bắn tung tóe lên khắp người mình.

Ánh mắt Tô Thiến vẫn kiên định như vậy, không né tránh.

Mặt của Du Đoạn Dương co rút kịch liệt một hồi, vặn vẹo xong một hồi, sắc mặt cũng trở nên rất khó nhìn

Giờ khắc này Tô Thiện chỉ có một sự đồng tình, thương xót

Cô thương hại Du Đoạn Dương. Có lẽ người bị thương đều đáng được thương hại, mà vết thương của anh ta vẫn là do mình gây nên. Nhưng Tô Thiến không cách nào có thể tiếp nhận loại cảm giác này, đã không yêu, cần gì phải ở cùng một chỗ? hạnh phúc miễn cưỡng không thấy vui vẻ.

Chia tay đi, giải tán di


Giờ phút này, trong nháy mắt Tô Thiến hiểu được một đạo lý, tình yêu không phải là bố thí, cũng không phải là thương hại, nó cần phải dũng cảm đối mặt, yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu. Này bên trong phải có một đường ranh giới rõ ràng.

Cô thừa nhận chính mình vẫn luôn có tình cảm với Du Đoạn Dương, nhưng cái này cũng không đại biểu gì. Khi hai người ở cùng nhau, bắt đầu tiến vào trình tự yêu nhau. Hoàn toàn là do gia đình hai bên một tay tạo thành.

Tô Thiện lúc ấy mặc dù không có đồng ý nhưng cũng không phản đối

Nhưng qua một năm kết giao, cô đột nhiên phát hiện, tất cả này đều không phải chính cô muốn

Nếu như không có sự xuất hiện của Cù Tĩnh, không có lần gặp mặt trong nhà hàng đó, hai người vẫn có thể tiếp tục cùng nhau. Có lẽ, có thể đi đến đính hôn vào một ngày nào đó, thậm chí là một ngày nào đó kết hôn

Sự kiên định trong mắt Tô Thiến, thẳng thắn nói cho Du Đoạn Dương, quết định của cô ấy không hề qua loa, cô ấy là trải qua suy nghĩ kĩ. Tô Thiến không phải là một cô gái nhỏ mới từ đại học đi ra, cô hiểu rõ bản thân mình cần cái gì?

Du Đoạn Dương trong một khắc này, mặt của anh ta giống như bị người không thương tiếc đánh cho vài cái tát. Loại tuyệt vọng đau đến tận tim này, khiến gã phẫn nộ, khiến gã phát điên

Trong đầu, một loại cảm giác bất an mạnh mẽ dâng lên, đang từ từ tàn phá lý trí của anh ta.

Thư kí lớn thứ hai ở Giang Hoài, liền bị người ta đá như vậy, bị một cô gái đá, truyện cười này truyền ra ngoài, Du Doạn Dương gã còn mặt mũi gì đi gặp người khác? âm thanh chiếc cốc rơi xuống đất, thu hút sự chú ý của xung quanh.

Tâm tư của Du Đoạn Dương dường như từ trên vách núi lơ lửng trôi trở về, ở trong quan trường nhiều năm như vậy đã dưỡng thành một thói quen, khiến anh ta rất nhanh có thể khôi phục bình tĩnh. Anh ta nhìn Tô Thiến

– Thiến thiến, đừng nháo nữa! tính chất công việc của anh quyết định việc sắp xếp cuộc sống của anh, điều này em cũng biết rồi.

Tô Thiện lắc đầu

– Không! không liên quan đến công việc.

Cô nhìn Du Đoạn Dương

– Cảm giác, cái em cần là cảm giác, anh biết không? cùng anh ở một chỗ, em không tìm thấy cảm giác mà em muốn


Tô Thiện đứng lên, liếc mắt nhìn Du Đoạn Dương một cái, quay người bước đi.

– Thiến thiến

Du Đoạn Dương đang chuẩn bị đuổi theo, một nhân viên phục vụ chạy đến

– Tiên sinh, ngài còn chưa thanh toán.

Du Đoạn Dương lấy từ trong ví ra 200 tệ, ném cho nhân viên phục vụ, đầu không thèm quay lại đuổi theo rồi.

Trước của nhà hàng, Tô thiến đeo kính râm, đang chuẩn bị đi đến chiếc xe Maserati của mình, Du Đoạn Dương xông tới

– Thiến thiến, thiến thiến, chờ một chút.

– Em nghe anh nói, nge anh nói một câu được không?

giờ khắc này Du Đoạn Dương đã không chú ý được gì, gã thở hổn hển, nắm chặt tay Tô Thiến

– Nghe anh nói, nhẫn anh đã mua rồi, hôm nay chuẩn bị tặng cho em. Thiến thiến, em chờ một chút, chờ một chút _________

Khi anh ta đem nhẫn lấy ra, mở ra trước mặt Tô Thiến. trên mặt Tô Thiến hiện lên một tia bất đắc dĩ

– Du Đoạn Dương, em nói với anh rồi, cái em cần là cảm giác. Chúng ta chia tay đi

– Vậy em nói cho anh, tất cả những thứ này đều là vì sao?

Du Đoạn Dương quát.

Tô thiến lên xe, chiếc Maserati giống như một khối lửa vậy, gầm rú chạy đi. Trong tầm mắt, lưu lại một cái bóng lờ mờ.

Du Đoạn Dương đứng ở nơi đó, đờ đẫn, đờ đẫn, như một con rối gỗ.

Trong khách sạn, Cù Tính ruốt cuộc cũng phá được vài cái mật mã bảo vệ văn kiện trong máy tính của Du Đoạn Dương. Khi cô nhìn thấy những văn kiện này, không kìm được kinh ngạc. Du Đoạn Dương để cấp dưới thông qua phương thức xã giao, can thiệp vào việc sắp xếp nhân sự của cấp huyện, cấp thị.

Những văn kiện này, chính là do Du Đoạn Dương tự mình ghi, chào hỏi qua những người nào, làm những việc gì, đằng sau đều có chú thích, là anh ta ở trong những việc này được ích lợi gì.

Cù Tĩnh lập tức đem những tin tức này báo cáo cho Duệ Quân, Duệ Quân đầu tiên báo cáo cho Lý Hồng. Lý Hồng cân nhắc một hồi quyết định nói qua với Lục Chính Ông, xem thử phản ứng của ông ta.


Kết quả, Lục Chính Ông không hề khách khí hạ lệnh, lập tức khống chế Du Đoạn Dương, lập tức tiến hành thẩm tra.

Chuyện của Lục Chính Ông lần trước, ít nhiều có thành phần bí thư Bàng không phối hợp, nếu không ông ta cũng không đến mức bị động như vậy. Hiện tại ở thời điểm có thể báo thù, ông ta đương nhiên sẽ không vứt bỏ cơ hội này.

Đối với việc tiến hành thẩm tra Du Đoạn Dương, ngay cả việc nói qua với bí thư Bàng cũng không thèm làm, ông ta liền trực tiếp hạ lệnh.

Khi Du Đoạn Dương ở trên đường, cực kì chán nản, tâm sự nặng nề. Một chiếc xe Honda màu đên chạy đến, hai đồng chí ở ủy ban kỉ luật đi tới

– Thư kí Du, mời đi theo chúng tôi.

Hai người không giải thích, đem anh ta ngăn lại, Du Đoạn Dương nhìn hai người

– Các người muốn làm cái gì? tôi muốn gọi điện cho bí thư Bàng

– Xin lỗi, mời lập tức theo chúng tôi trở về

Du Đoạn Dương xiếc chặt nắm tay, thở dài

– Được rồi, nhưng các người cần nghĩ kĩ, tôi là thư kí chuyên trách của bí thư Bàng.

Khi Du Đoạn Dương đi về hướng chiếc xe, gã đột nhiên lao về phía một người, hung hăng đẩy người đó ra, sau đó quay chân bỏ chạy.

– Đứng lại, đứng lại

Đồng chí ủy ban kỉ luật bị gã đẩy đi thật xa, ngã ở trong lòng đường, một chiếc xe con chạy tới, suýt nữa là đâm vào anh ta. Chiếc xe phanh gấp, tài xế đánh tay lái. Rầm _____do quán tính quá lớn chiếc xe đâm vào một chiếc xe khác ở bên đường. Gấp đến độ người tài sế kia giơ chân giơ tay mắng người

– Đám người khốn khiếp này, muốn chết à ______

Đồng chí ủy ban kỉ luật đứng lên, vừa xin lỗi vừa gọi điện cho chủ nhiệm Long

– Du Đoạn Dương chạy rồi, suýt chút nữa làm bị thương người khác.

– Hồ đồ, hồ đồ, các cậu làm việc như vậy sao?

Chủ nhiệm Long mắng to trong điện thoại

– Vì sao không gọi hắn đến văn phòng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.