Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1112: Tôi muốn nhận Tiểu Quyên là con gái


Đọc truyện Quan Đạo Thiên Kiêu – Chương 1112: Tôi muốn nhận Tiểu Quyên là con gái

Tiếu Quân Dân dạo này rất đắc ý, thấy Trương Nhất Phàm vì chuyện của Bao Dụ Dân, bị gây sức ép đến sứt đầu mẻ trán, mặc dù gã biết kết quả cuối cùng, Trương Nhất Phàm không chắc đã bị mắc bẫy, nhưng qua sự việc lần này, tin chắc rằng có nhiều người sẽ có cái nhìn đối với hắn.

Giống như một người con gái bị đồn đại bị hãm hiếp, mặc dù mọi chuyện đã được làm sáng tỏ, nói rằng cô ta không bị hãm hiếp, nhưng sự thật lúc đầu đã nằm kiên định trong đầu mọi người, lần sau khi bị người khác nhìn thấy, sẽ bị người khác giữ ấn tượng lúc ban đầu là người này đã bị hãm hiếp.

Trong đầu người khác sẽ tưởng tượng ra rất nhiều hình ảnh cô ta bị hãm hiếp như thế nào, hơn nữa càng ngày càng đặc sắc, càng ngày càng bát quái, kết quả mà Tiếu Lâm Dũng cần chính là cái này.

Thái độ ngày hôm nay của Tống Minh Triều, chắc chắn rất hợp thời cơ, xóa bỏ đi những lo ngại của mình. Hơn nữa lời nói của Sở Dụ, bản thân mình cách vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cũng có thể với đến được rồi.

Mấu chốt là gã không thể nào yên tâm với tên Tống Minh Triều này được, Tiếu Quân Dân nghĩ, khi nào thăm dò ý tứ của Sở Dụ.

Sở Dụ là một người không tranh giành gì với thế sự, là nữ Phó chủ tịch không có quyền lực nhiều, cô không có khả năng uy hiếp bất cứ một người nào. Vì vậy, cô lại là đối tượng mà mọi người lôi kéo.

Tiếu Quân Dân về đến nhà, dọc đường hừ nhỏ một tiếng, vừa nãy Tống Min Triều nói đi khiêu vũ, Tiếu Quân Dân nghĩ hay là thôi đi. Dạo này phải chú ý đến ảnh hưởng, ai cũng không hi vọng vào thời điểm mấu chốt này, lại làm ra một tin tức không hay gì đó.

Gã biết dụng ý đi khiêu vũ của Tống Minh Triều, ngẫm lại những thiếu nữ gợi cảm xinh đẹp, mười phân vẹn mười kia, Tiếu Quân Dân đến bây giờ vẫn có chút muốn đi. Về đến nhà, thấy bà vợ già của mình đang nằm ở phòng khách đắp mặt nạ, một chiếc mặt nạ trắng như tuyết đắp lên mặt, chỉ để lại hai con mắt, thoạt nhìn như cương thi trong đêm.

Tiếu Quân Dân vốn vẻ mặt vui mừng, tâm trạng tốt, đột nhiên lại có cảm giác vô cùng ghê tởm.

Năm mươi mấy tuổi rồi, lại còn đắp mặt nạ, bình thường chỉ đánh qua chút phấn, mặc váy, tất chân, giày cao gót. Đây là kiểu ăn mặc điển hình của phụ nữ, thoạt nhìn thực không thoải mái chút nào.

Trong mắt Tiếu Quân Dân, cách ăn mặc và khoe khoang quyến rũ, đó là cách ăn mặc của người trẻ tuổi, nhưng bà vợ mình thì không còn trẻ trung gì nữa, đường đường là phu nhân của Phó chủ tịch tỉnh, thì càng phải đoan trang, trang nhã đúng mức, chứ không phải là cách ăn mặc giả trẻ như này.

Ma túy cũng không phải bảo bà đi bán?

Bảo mẫu của nhà Tiếu Quân Dân, là một thiếu phụ 30 tuổi, ngày trước là y tá của một bệnh viện, có học qua về thẩm mĩ, sau đó bệnh viện tư nhân kia đóng cửa, cũng không biết sao lại vậy, liền dụ dỗ bà xã của Tiếu Quân Dân.

Bà xã của Tiếu Quân Dân liền gọi cô ta qua làm bảo mẫu nhà mình, có thể làm bảo mẫu trong nhà Phó chủ tịch tỉnh, hơn nữa lại được phu nhân của Phó chủ tịch tỉnh vui lòng, tất nhiên là tốt hơn nhiều so với ở lại bệnh viện hoặc thẩm mĩ viện đó rồi.

Làm bảo mẫu trong nhà lãnh đạo, công việc này cũng không phải một người bình thường có thể xin được. Hơn nữa người phụ nữ này lại rất khéo ăn nói, đặc biệt là trước mặt vợ Tiếu Quân Dân, biểu hiện rất hoạt bát nhanh nhẹn. Còn trước mặt Tiếu Quân Dân thì lại rất kín đáo, rất giữ khoảng cách chủ tớ.

Điều này khiến cho vợ Tiếu Quân Dân rất yên tâm.

Thấy Tiếu Quân Dân về, bảo mẫu chào đón:

– Phó chủ tịch Tiếu, anh đã về rồi.

Tiếu Quân Dân gật gật đầu, liếc mắt nhìn vợ đang nằm bất động trên ghế sofa, bảo mẫu liền nói nhỏ:

– Không sao đâu, bà ấy đang ngủ.


Tiếu Quân Dân ngầm hiểu, giơ tay ra ôm lấy eo của cô, tiện tay còn nắm chặt lấy mông cô.

Bảo mẫu gỡ cái ôm đó ra, giúp Tiếu Quân Dân cởi áo khoác, hai người nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ.

Vừa mới đóng cửa lại, bảo mẫu liền vồ lại ôm lấy cổ của Tiếu Quân Dân. Bảo mẫu ngồi trên đùi của gã, ngửi thấy Tiếu Quân Dân sặc mùi rượu, nũng nịu nói:

– Anh lại uống rượu rồi, uống nhiều có hại cho sức khỏe đấy.

Tiếu Quân Dân cười hì hì nói:

– Có em rồi, uống thêm chút nữa cũng không sao.

Gã nhìn nhìn về phòng khách:

– Bà ấy sao rồi? Không tỉnh lại chứ?

– Yên tâm đi, không tỉnh được đâu.

Bảo mẫu làm biếng trong lòng gã, liền cởi cúc áo của Tiếu Quân Dân. Tiếu Quân Dân cười:

– Em làm cách nào vậy? Sao lại chắc chắn như vậy. Không cẩn thận là lấy mạng người đó.

– Yên tâm đi! Ngày trước em làm y tá, chẳng lẽ anh lại quên rồi?

Tiếu Quân Dân biết, bảo mẫu mát xa cho bà vợ mình, trước khi mát xa, đã cho bà ấy uống một cốc sữa, sau đó yêu cầu bà ấy nằm xuống, thoải mái hưởng thụ loại mát xa siêu cấp này.

Người bạn già của Tiếu Quân Dân nói, loại cảm giác này thật tuyệt vời, luôn miệng khen tay nghề của bảo mẫu, vì thế mà còn cho cô thêm tiền thưởng. Đối với chuyện này, Tiếu Quân Dân rất không hài lòng, bà xã che chở cho bảo mẫu này, đem cô trở thành tri kỉ của bản thân.

Sau đó Tiêu Quân Dân thấy tình cảm hai người họ thân như chị em, dần dần cũng cam chịu cách thức chung sống như này.

Trong khi hai người liếc mắt đưa tình, sớm đã cởi hết quần áo xuống, cơ thể người bảo mẫu trần trùng trục, nước da trắng ngần, bộ ngực vừa lớn vừa mềm, Tiếu Quân Dân rất thích chính là kiểu vừa lớn vừa mềm như này, khi sờ vào giống như sờ vào bùn vậy, như vậy ai chẳng thích.

Trong nhà có một cô y tá quyến rũ như vậy, tất nhiên an toàn hơn đi ăn vụng bên ngoài nhiều, kiểu này hoàn toàn không có chút nguy hiểm nào, hơn nữa lại muốn lúc nào được lúc đấy.

Hai người đầu tiên làm tư thế gái trên trai dưới, vì sao lại dùng tư thế này, chỉ có trong lòng Tiếu Quân Dân là người rõ nhất, bởi vì gã thích nhìn động tác khi bảo mẫu cưỡi trên người mình, bộ ngực kia nảy lên nảy xuống, vô cùng thích mắt.

Làm được một lúc, bảo mẫu mệt đến mức toát mồ hôi, Tiếu Quân Dân thấy sức nóng cũng tương đối rồi, liền vỗ vỗ cái mông trắng ngần của cô. Bảo mẫu cũng đồng thời phối hợp, từ trên người gã trườn xuống dưới, hai chân quỳ xuống mép giường nằm sấp xuống.


Tiếu Quân Dân xuống giường, đứng đằng sau bảo mẫu, dùng cái vật đang hướng lên trời, với tinh thần phấn khích đưa vào trong bảo mẫu. Bảo mẫu liền sung sướng mà kêu rên, Tiếu Quân Dân vừa vỗ vỗ mông cô, vừa ra sức tấn công.

Cách này, từ lúc bảo mẫu vào nhà, bọn họ liền phối hợp rất ăn ý.

Người vợ vẫn nằm trong phòng khách, ngủ rất say, bà hoàn toàn không biết bảo mẫu người mà bà nhất mực tin cậy, thân như chị em, đang chơi trò dục tiên dục tử với chồng mình.

Khoảng chừng nửa tiếng sau, trong phòng ngủ không còn động tĩnh gì.

Hai người nhìn thời gian cũng tương đối rồi, liền vội vàng mặc quần áo.

Tiếu Quân Dân không kìm được lại sờ vào mông bảo mẫu một cái, mặc dù mông của bà xã mình cũng rất trắng, nhưng lại rất to, không mẩy như của cô. Thịt mỡ thừa trên người cũng rất nhiều, khi đi còn hiện ra rõ, lại còn khuôn mặt nữa, cũng năm mươi tuổi rồi, lốm đốm từng mảng từng mảng, đánh phấn dày cũng chỉ tạm thời che đi, chứ không che dấu được cả đời.

Có lúc bà ấy rửa mặt, Tiếu Quân Dân có thể nhìn thấy từng mảng phấn trên mặt.

Thấy bóng dáng của bảo mẫu đi ra ngoài, Tiếu Quân Dân không kìm nổi nhìn một cái.

Gã nằm châm thuốc, nằm trên giường nghỉ ngơi một chút, bã xã chắc phải một lúc nữa mới tỉnh hẳn.

Cửa phòng ngủ đang mở, từ trong phòng ngủ có thể nhìn thấy bảo mẫu đang mát xa cho bà xã.

Tiếu Quân Dân liền thầm nghĩ:

– Học y tá chính ra lại không tồi, ngay cả chuyện vừa rồi cô ta cũng tự mình kết thúc, trước giờ chưa bao giờ làm mình lo lắng, buồn phiền.

Hút xong điếu thuốc, gã mới ra khỏi phòng ngủ, đi vào phòng tắm tắm rửa.

Bã xã đã tỉnh, ngáp dài nói:

– Thật thoải mái, tôi nói Trần Quyên này, tay nghề mát xa của em còn hơn nhiều so với đám nhân viên thật sự, mỗi lần ấn cho chị một cái, chị liền ngủ thiếp đi. Ngủ rất ngon!

Trần Quyên ngại ngùng cười:

– Cảm ơn chị đã khen ngợi.

Sau đó Trần Quyên liền gỡ tấm mặt nạ trên mặt bà xuống, bà ấy ngồi dậy, vươn vai:


– Thật thoải mái, chị phát hiện ra rằng ở chung với em, chị trẻ ra được mấy tuổi. Trần Quyên, ngày mai đi dạo cùng chị nhé.

Trần Quyên biết, đi dạo phố cũng bà ta, nhất định sẽ có thưởng. Bởi vậy cô cười nói:

– Chị là gì mà trẻ ra có vài tuổi, em thấy chị trẻ ra ít nhất hai mươi tuổi ấy chứ. Hai người chúng ta mà ra ngoài, mọi người đều nói em là chị ấy chứ!

– Coi em nịnh khéo kìa.

Bà toét miệng cười, nghe thấy trong phòng tắm có tiếng động, bà hỏi:

– Quân Dân về rồi à?

– Vâng! Phó chủ tịch Tiếu về rồi, vừa mới vào phòng.

Trần Quyên cẩn thận trả lời, bộ dạng này, hoàn toàn là một bảo mẫu an phận tiêu chuẩn, ai mà nghi được cô ta vừa mới phong lưu trên giường với chủ nhân cơ chứ.

Bà ấy sớm đã quen với thói quen công việc của Tiếu Quân Dân rồi.

Đến cấp bậc cán bộ như bọn họ, thường không tự chủ được, thời gian không thể tự mình sắp đặt được.

Bà dù sao đến từng này tuổi rồi, chỉ để ý đến bản thân, còn những việc khác không quan trọng. Gần đây trong tỉnh có nhiều chuyện rắc rối xảy ra, bà đương nhiên cũng biết, thế lực của Trương Nhất Phàm đã suy giảm, còn Tiếu Quân Dân thì vẫn ổn định nhưng không tiến triển, ngược lại gã chỉ cần hô một tiếng, chắc hẳn lần này là người được chọn tốt nhất.

Trong lòng bà suy nghĩ, chỉ đợi đến khi Tiếu Quân Dân ngồi được lên ghế Phó chủ tịch thưởng trực tỉnh, tiếp theo là ghế Chủ tịch tỉnh. Đến lúc đó, ha ha, mình lại đi thẩm mĩ viện, sẽ xóa toàn bộ nếp nhăn trên mặt đi!

Tiếu Quân Dân tắm rửa sạch sẽ đi ra, mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, nhìn hai người phụ nữ trong phòng khách một cái:

– Tôi đi ngủ đây!

Bà xã vô cùng hưng phấn:

– Quân Dân, Quân Dân, đến đây ngồi chút.

Khi bà ta chạy đến, từng khối thịt mỡ trên người chuyển động theo. Nhưng vẫn còn tốt, cao 1m6, mới nặng có 70kg.

Tiếu Quân Dân bị bà kéo đến ngồi lên ghế sofa:

– Làm gì vậy?

Bà xã hưng phấn nói:

– Trần Quyên à, đi pha cho Phó chủ tịch một tách trà sâm nóng.

Trần Quyên ừ một tiếng, liền quay người đi pha trà.


Bã xã lôi kéo Tiếu Quân Dân nói:

– Ông cảm thấy Trần Quyên thế nào?

Tiếu Quân Dân hoảng sợ, chẳng lẽ bà ấy định tìm cho mình vợ bé? Xì, điều này sao có thể được chứ?

Trước mặt bà xã, gã trước giờ chưa bao giờ nhìn thẳng Trần Quyên, sợ rằng cơ thể Trần Quyên lại quyến rũ, gã cũng chỉ coi cô ta là một bảo mẫu không có thân phận gì, hơn nữa sớm muộn gì cũng đuổi cô ta ra ngoài.

Tiếu Quân Dân thản nhiên đáp lại một câu:

– Chỉ là một bảo mẫu mà thôi, bà lại sao vậy?

Bà xã lại nói:

– Ông xem dáng dấp của Trần Quyên cũng không tệ, tay nghề lại giỏi, ông có phát hiện ra không, tôi trẻ ra rất nhiều rồi phải không? Có phát hiện ra không?

Tiếu Quân Dân cũng chẳng thèm nhìn, ừ một tiếng.

Bà xã liền ra mặt đắc ý:

– Tôi muốn nhận Trần Quyên làm con gái!

Trần Quyên đang bưng chén trà trong tay nghe thấy câu nói này, suýt nữa làm đổ chén trà trong tay xuống. Bà ấy không ngờ lại muốn nhận mình làm con gái? Quả là niềm vui bất ngờ.

Tiếu Quân Dân biến sắc:

– Không được!

Bà xã nghe thấy vậy ngạc nhiên:

– Sao lại không được, Trần Quyên mới có 30 tuổi, mặc dù đã li hôn, nhưng tôi quyết định nhận cô ta làm con nuôi. Cô ta thông minh nhanh nhẹn, lại biết quan tâm đến người khác, có cô ta bên cạnh tôi sống dai hơn vài năm ấy chứ, mặc kệ ông đồng ý hay không, dù sao tôi cũng quyết định, nhận cô ta làm con nuôi.

– Nếu bà đã quyết định rồi, còn hỏi tôi làm cái quái gì!

Tiếu Quân Dân rất tức giận, đứng lên bước đi.

Trần Quyên đã pha trà xong:

– Phó chủ tịch Tiếu, mời ông uống trà!

– Không cần, cô giữ lại mà uống!

Khi hai người đụng người đi qua, trong ánh mắt hiện lên một tia cười thầm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.