Bạn đang đọc Quán Cơm Nhỏ Của Nữ Phụ Cổ Xuyên Kim – Chương 14
Lại một ngày kinh doanh mới.
Lục Trĩ đi chợ về liền nhìn thấy Tôn Duy đứng trước cửa quán, Tôn Duy đang vui tươi hớn hở nghĩ đến thịt lợn khô tẩm mật ong, nhìn thấy Lục Trĩ thì mắt sáng lên.
Tôn Duy: “Bà chủ nhỏ, cuối cùng cô cũng đến rồi, cho tôi 10 túi thịt lợn khô tẩm mật ong, ngày hôm qua Trần Tuấn Lực gửi ảnh cho tôi làm tôi thèm chảy dãi, pahri chạy xuống dưới tiểu khu mua một chia mật ong pha nước uống cho đỡ thèm, sáng sớm tỉnh ngủ tôi liền tới đây chờ xếp hàng mua thịt lợn khô tẩm mật ong, cái này ngon, tôi mua về để dành ăn dần.”
“Thịt lợn khô tẩm mật ong là đồ tôi làm cho em trai, không bán.”
“……….”
Hôm nay là cuối tuần, Mỹ thực trong trí nhớ vừa mới mở đã có vài thực khách đến chiếm chỗ, Tôn Duy cũng sốt ruột không rảnh nghĩ đến thịt lợn khô tẩm mật ong nữa, chú biết mình mà không đi vào thì tí nữa còn cái nịt.
“Bà chủ nho, cho một bánh kẹp thịt!”
“Bà chủ nhỏ, cho một mì chua cay và bánh kẹp thịt.”
“Trong quán có gì tôi gọi tất.”
Lý Bành trước kia thường đến giữa trưa và giờ cơm chiều, bây giờ bởi vì trong quán cần cậu thu xếp chỗ ngồi nên Lục Trĩ đến thì cậu cũng đến.
Đồ ăn của Mỹ thực trong trí nhớ thơm nức mũi làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được, vốn chỉ định ăn cái bánh kẹp thịt thôi mà ngửi được mùi THịt Lợn Cay Chiên Giòn lại vội gọi một đĩa, chả mấy chốc đã bán hết.
Khi Trương Tiếu đến, đồ ăn trong quán đã bán hết sạch, tâm trạng cô ấy trùng xuống, bạn trai Trương Tiếu tiến vào tươi cười chào hỏi Lục Trĩ: “Bà chủ nhỏ, quán cô còn gì có thể nấu được không thì làm cho chúng tôi với.” Dứt lời anh ấy quay lưng về phía Trương Tiếu chắp tay trước ngực bày ra một cái làm ơn khẩu hình với Lục Trĩ.
Trương Tiếu: “Đừng làm khó bà chủ, chúng ta đổi một quán khác đi, từ trước đến nay quán bà chủ toàn bán cháy hàng, không ăn được cũng bình thường, anh cũng không pahir không biết đồ ăn bà chủ nấu ngon đến mức nào.” Ánh mắt cô ấy sáng ngời, cảm xúc có chút kích động.
Mối tình bốn năm với bạn trai đã sắp đơm hoa kết trái, đây vốn là một chuyện vui vẻ, nhưng Trương Tiếu có cô em họ mới gả vào nhà giàu, tiệc cưới của cô em họ này là ăn ở nhà hàng Trân Hương cao cấp, phong cảnh đẹp thì không nói, bạn bè đi tham gia tiệc cưới cũng khen đồ ăn hết lời.
Khi Trương Tiếu đi đưa thiệp mười cho em họ, em họ cô ấy hỏi sao không đặt tiệc ở nhà hàng Trân Hương, mọi người cũng được ăn vui vẻ, chứ cô ấy mà tìm một cái quán chả có tên tuổi gì, mọi người đến ăn cũng chán lắm, dáng vẻ cao cao tại thượng làm Trương Tiếu giận đến nỗi thiệp mười cũng không đưa liền quay gót về luôn.
Điều kiện gia đình nhà Trương Tiếu và bạn trai đều ổn, tuy bạn trai Trương Tiếu là nhân viên kinh doanh nhưng cũng kiếm ra tiền, còn sắp thăng chức, nếu thật sự muốn tổ chwusc tiệc cưới ở nahf hàng Trân Hương thì không thành vấn đề, nhưng đặt không được.
Tiệc cưới ở Trân Hương đắt và rất khó đặt trước, bọn họ vì làm cho moi người đến dự tiệc cảm thấy tiệc cưới được tổ chức ở nhà hàng bọn họ là rất đỉnh cho nên mỗi tháng chỉ nhận ba tiệc cưới, vì vậ có muốn thì pahir đợi vài năm nữa, lúc trước cô em họ Trương Tiếu có thể đặt được là bởi vì có người hủy bỏ cho nên bọn họ được hưởng sái.
Trương Tiếu đỏ mặt: “Bà chủ nhỏ, tôi không ăn cơm, tôi…….”
Kế tiếp, Trương Tiếu nói chuyện mình muốn làm đám cưới với bạn trai cho Lục Trĩ, cuối cùng nói ra ý nghĩ của mình, co oaasy muốn thuê Lục Trĩ đến làm mson ăn chính, chỉ cần làm một món là được, cô ấy sẽ trả tiền đầy đủ.
Bạn trai Trương Tiếu đau lòng Trương Tiếu, vội vàng nói: “Bà chủ nhỏ, cô giúp chúng tôi với, chúng tôi có thể trả thêm tiền, cũng sẽ nói với khách sạn, để nhân viên khách sạn hỗ trợ cho cô, làm mson chsinh là được.
Khách sạn này là nahf tôi mở, cho nên cô nấu ăn ở đó sẽ không có vấn đề gì.”
Nhà bạn trai Trương Tiếu mở một cái khách sạn nhỏ, đây cũng là lý do em họ Trương Tiếu chê Trương Tiếu làm đám cưới ở cái khách sạn vô danh, hạ thấp Trương Tiếu cùng bạn trai cô ấy.
Hai người đều là khách quen của quán, ngày khai trương là vị kahsch đầu tiên là hàng xóm Chu Thành An, bàn khách thứ hai chính là bọn họ, sau này bố mẹ, em họ hai người còn thường xuyên đến ăn.
Lục Trĩ mãi vẫn chưa trả lời, Trương Tiếu và bạn trai mặt càng lúc càng đỏ, hai người nắm tay nhau nói làm phiền với Lục Trĩ liền quay về, kết quả là Lục Trĩ gọi lại.
Lục Trĩ: “Hai người muốn làm món gì?”
Trương Tiếu: “Sườn xào chua ngọt được không?”
Món này Lục Trĩ biết làm, mà còn làm ngon, cô cười gật đầu.
Trương Tiếu và bạn trai làm đám cưới ngay tuần này, tổng cộng mời 30 bàn, Lục Trĩ phải nấu 30 đĩa sườn xào chua ngọt, nguyên liệu gia cho Trương Tiếu chuẩn bị, Lục Trĩ chỉ cần đến nấu ăn là được, nói chính xác là sẽ có người thay Lục Trĩ xử lý trước một số thứ, Lục Trĩ chỉ cần xào nấu alf xong, lúc này Lục Trĩ lại có chút nhớ nhung đồ đệ mình.
Trước khi xuyên qua, quán cơm Lục Trĩ tổng cộng có ba người, cô và đồ đệ, không lâu sau đó đồ đệ cô lại nhận một người đồ đệ giúp việc, quán cơm của cô lúc đó buôn bán tốt gấp 10 lần so với bây giờ, khách cũng nhiều hơn, nhưng Lục Trĩ không mệt bởi vì có đồ đệ và đồ đệ của đồ đệ giúp.
Buổi chiều, Trương Tiếu và bạn trai lại tới một chuyến, ngoài mang kẹo mừng đến cho Lục Trĩ còn amng 6000 đồng đến đưa cho cô, buổi trưa cô đi nấu chắc chắn sẽ không buôn bán được, huống chi cái giá bọn họ thuê cô cũng không cao, nhà bạn trai Trương Tiếu mở khách sạn, tuy rằng chính là một khách sạn bình thường no nhỏ nhưng anh ấy cũng biết muốn thuê một đầu bếp tay nghề cao đắt đến nhường nào, Lục Trĩ đến nấu ăn đám cưới lần này cũng có thể được nâng thể diện lên.
Lục Trĩ dùng người khác không quen liền mang theo Lý Bành, có thể giúp cô làm isy việc vặt, Lý Bành bởi vì được Lục Trĩ coi trọng làm cái mũi sắp hếch lên trời.
Buổi tối Lục Trĩ cũng muốn ăn cơm chiều liền dứt khoát hẹn bọn họ chờ đến khi quán cơm buôn bán thì đến đây thử đồ ăn.
Nghe được thử đồ ăn, Trương Tiếu nước miếng chảy ròng ròng, đến cả chuyện bị em họ trào phúng cũng quên luôn, vội vàng gật đầu đồng ý.
Lý Bành nghe theo Lục Trĩ, thông báo chuyện quán cơm nghỉ kinh doanh một buổi, lúc này nhóm chat lại ồn ào, đặc biệt khi biết được Lục Trĩ đi nấu đám cưới cho Trương Tiếu, Lý Bành nghe từ Lục Trĩ mới trực tiếp rep lại, Lục Trĩ chỉ nấu giúp một lần này, sau này ai đến nhờ cũng không làm, Lục Trĩ dù sao cũng lấy chuyện kinh doanh làm chính.
【 A a a a a, có phải sẽ có đồ ăn mới không! 】
【 Tôi có thể tham gia đám cưới Trương Tiếu không, có ai quen Trương Tiếu không.
】
【 Tôi cũng muốn tham gia, bà chủ nhỏ nấu món gì thế.
】
【 Woa woa woa, bà chủ nhỏ, bọn tôi cũng chưa được ăn miếng thịt lợn khô tẩm mật ong nào mà cô đã đi nấu đám cưới cho Trương Tiếu, về quán cô có thể nấu lại món trong đám cưới không.
】
【 Bà chủ nhỏ, mau lên món mới đi, tuy các món quán cô ăn đều ngon lắm, ăn đến mức tôi tăng vài cân rồi nhưng tôi cũng hy vọng được ăn nhiều món của bà chủ, chảy nước miếng.
】
Giờ kinh doanh buổi tối, Lý Bành đi qua đia lại giữa phòng ăn và nhà bếp, lsuc bưng đồ ăn sẽ có thực khách hỏi Lý Bành Lục Trĩ muốn nấu món gì, Lý Bành miệng kín miệng chỉ cười chúc mọi người ngon miệng rồi không nói thêm câu nào dư thừa nữa, Lục Trĩ nấu xong đi ra, trong quán còn rất nhiều khách.
Lục Trĩ đang khảy bàn tính, một vị khách tay nắm bánh kẹp thịt hỏi Lục Trĩ: “Bà chủ nhỏ, cô định nấu món gì ở đám cưới Trương Tiếu thế, có thể làm món đó thành món mới không?”
Lục Trĩ: “Sườn xào chua ngọt.”
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Tất cả thực khách trong quán vội vàng năn nỉ Lục Trĩ chọn mson này làm món mới, Lục Trĩ không định lên món mới nhanh như vậy, đồ ăn trong quán đã có vài món, nhờ có sự giúp đỡ của Lý Bành mà bây giờ bọn họ còn bận hơn cả đợt khai trương.
Lý Bành cũng rất bận, Lục Trĩ lại bắt đầu nghĩ đến tiền lương và tiền thưởng cho Lý Bành.
“Bà chủ nhỏ, cô người đẹp thiện tâm, đồng ý với chúng tôi đi.”
“Đúng vậy đúng vậy, bọn tôi còn chưa được ăn thịt lợn khô tẩm mật ong của cô đâu đấy.”
“Bà chủ nhỏ, nể tình tôi đã béo lên mấy cân mà còn muốn ăn món mới nên mai cô làm món mới đi.”
Lục Trĩ bị câu cuối cùng này chọc cười, gật đầu xem như đồng ý.
Đạt được kết quả, các thực khách hoan hô vui mừng, bắt đầu nịnh hót tâng bốc các kiểu rồi nhắn tin vào nhóm Mỹ thực trong trí nhớ thông báo, ý bảo Lục Trĩ đồng ý làm món mới, là món làm trong đám cưới Trương Tiếu – sườn heo chua ngọt.
【 A a a a a a, bà chủ nhỏ tuyệt vời! 】
【Mong bà chủ nhỏ sẽ nhắn tin thông báo trước một ngày đẩy ra món mới, tôi sẽ sớm đến quán xếp hàng.
】
【 Bà chủ nhỏ là tuyệt nhất! 】
【 Bà chủ nhỏ vừa xinh đẹp vừa nấu ăn ngon lại còn tốt bụng, cũng không biết ai mới có thể xứng đôi với bà chủ nhỏ.
】
【 Tôi gato quá, chồng tương lai của bà chủ tương lai sẽ được ăn uống thỏa thuê không cần xếp hàng.
】
【 Em trai bà chủ nhỏ cũng không cần xếp hàng ở Mỹ thực trong trí nhớ nhó.
】
【 Nói thật, bà chủ cân nhắc tôi thử xem, nếu có thể thì cô sắp xếp cho tôi và em trai cô một buổi gặp mặt được không.
】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha, tôi cũng muốn, nhưng tôi có chồng rồi.
】
Lục Trĩ chờ đến khi khách trong quán về hết, một nhà Trương Tiếu cũng vừa đến, bọn họ đều đã ăn qua đồ ăn Lục Trĩ làm, đều cực kỳ tin tưởng Lục Trĩ, nhưng đây là tiệc cưới của Trương Tiếu, cho nên Lục Trĩ gọi bọn đến đây ăn thử, thấy bọn họ người đều đến, Lý Bành sắp xếp chỗ ngồi cho họ rồi vào bếp, Lục Trĩ cũng mặc tạp dề vào sau bếp.
Đây là lần đầu tiên Lý Bành ăn cơm chiều ở quán, bởi vì ngày thường Lục Trĩ chỉ bao cơm trưa, lúc này nghĩ đến được ăn, tuy có chút kích động, nhưng vẫn phải vào sau bếp giúp Lục Trĩ.
Lý Bành nghĩ, làm việc ở Mỹ thực trong trí nhớ thật tốt, tuy rằng mỗi lần bê đồ lên cho khách đều làm cậu chảy nước miếng, nhưng là bọn họ sẽ không được đãi ngộ như cậu.
**** 23/09/2021 – NTP_1512 ****.