Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 329: Ngọn Giáo Bóng Tối


Đọc truyện Quái Dị Thẻ Ma Pháp – Chương 329: Ngọn Giáo Bóng Tối


Tiếng quát như sấm rền, như gió lớn rút gào khiến mọi người chao đảo.

Một số chư thần học máu, hai mắt trợn trừng, suýt nữa ngất tại chỗ.
Nhất Thiên linh hồn nghe thấy tiếng quát thì rùng mình một cái.

Giọng nói này hắn ngày nào cũng nghe thấy, lần nào cũng vang vọng trong linh hồn hắn.

Bởi vì nó quá giống giọng nói của trí tuệ thẻ.

Đây chính là giọng của Vật Chất Bí Ẩn.
Phốc
Nhất Thiên linh hồn còn đang rung động vì giọng nói kia thì bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm nặng nề, như là ai đó bị một vật sắc nhọn đâm qua.

Hắn nhìn về phía chiến trường thì phát hiện một điều kì quái.

Tất cả ánh mắt của chư thần và chí tôn đều nhìn về phía hắn.

Trong lòng hắn hiện lên vẻ khó hiểu, những người này thấy mình sao? Phải biết hắn đang trốn trong không gian của lỗ đen.
Nhất Thiên linh hồn đang bối rối thì bỗng nhiên phần bụng của hắn truyền đến đau đớn.

Từng cơn đau nhức kích thích linh hồn của hắn.
Hắn nhìn xuống thì trợn trừng hai mắt, hai mắt của hắn như muốn rớt ra ngoài.

Ở phần bụng của hắn đang cấm một cây thương, nói đúng hơn là một ngọn giáo, xuyên qua linh hồn hắn.
‘Ngọn giáo bóng tối, vũ khí của hắc ám.

Tiểu tử ngươi thật xui xẻo, lại bị tên kia để mắt đến.


Không nghĩ đến, hắn đã mạnh đến mức này.’
Trong lúc giọng nói cổ xưa vang vọng trong đầu.

Nhất Thiên linh hồn truyền đến từng cơn đau nhức kịch liệt.

Hắn đang gồng mình cố gắng giữ vững tinh thần.
Ngọn giáo bóng tối này thật sự khiến người ta ghê rợn.

Nó có màu đen xen lẫn với màu tím đậm.

Bên trong nó chứa đựng hàng vạn linh hồn, chúng đang ngọ nguậy, gào thét.

Hơn thế nữa, ngọn giáo này phóng ra các xúc tu nhỏ, bám riết lấy linh hồn của hắn, như muốn kéo hắn nuốt chủng hắn vào trong ngọn giáo, biến hắn thành một linh hồn trong đó.

Nhất Thiên như muốn phát điên, cảm giác hắn sắp bị ngọn giáo bóng tối nuốt gọn.
‘Tiểu tử, haizz, chúng ta sợ rằng đã thất bại.

Ngọn giáo bóng tối này mang theo đặc tính cực kỳ tà ác.

Đặc biệt nó là khắc tinh của các linh hồn, chỉ cần bị đánh trúng, linh hồn sẽ bị nó hút lấy, chịu tra tấn mãi mãi.’
Giọng nói cổ lão lại lần nữa vang lên nhưng đầu óc của Nhất Thiên đã hoàn toàn tập trung vào ngăn chặn đặc tính tà ác của ngọn giáo, hắn không nghe được bất cứ điều gì khác.
Bên ngoài,
Hai đạo ánh sáng một đen một trắng từ trên bầu trời bắn thẳng xuống chiến trường.

Sau đó phân làm hai nhánh đáp xuống hai phía đối lập nhau.

Đạo ánh sáng đen hóa thành một hình người không có mặt mũi, tất cả từ trên xuống dưới đều là hắc ám bao phủ, mang theo cảm giác bóng tối vô tận.
‘Chủ nhân!’
Hai đại chí tôn hắc ám quỳ một chân trước thân ảnh hắc ám hô lớn.

‘Đa tạ chủ nhân cứu mạng!’
Ngay khi ngọn giáo bóng tối xuyên qua linh hồn Nhất Thiên, việc hiến tế đã dừng lại.

Lực hút của lỗ đen giảm đến mức thấp nhất.

Hai vị hắc ám chí tôn sắp bị hiến tế thoát khốn.

Vội vàng bay đến quỳ một chân trước Hắc Ám.
‘Đứng lên hết đi, các ngươi thật làm ta thất vọng.

Chiến trường này là dùng để hiến tế bọn hắn.

Các ngươi lại trở thành vật hiến tế, thật sự mất mặc.’
Một giọng nói băng lãnh khiến người ta không rét mà run vang lên.

Tứ đại chí tôn đang quỳ toàn thân run lên.

Không dám đứng lên.
‘Hử

Hắc Ám hừ nhẹ một tiếng không để ý đến bọn hắn nữa, mắt nhìn về kẻ địch đối diện.
Bên kia, đạo ánh sáng trắng cũng hoá thành một đạo nhân hình không mặt, thân thể cũng không hiến hiện rõ ràng, chỉ là một đoàn ánh sáng vàng dịu nhẹ.

Ngay khi ánh sáng trắng hóa thành hình người, một tấm thẻ ma pháp kỳ quái từ trong người Hỏa Thần bay đến.
‘Ngài nhanh giúp Nhất Thiên, hắn sắp không chịu được.

Chỉ cần, chỉ cần một chút nữa thôi.

Cần một chút hiến tế nữa thôi.

Vũ trụ sẽ sẽ được buông xuống.’
Trí Tuệ Thẻ vừa tới gần vừa hét lớn.

Ngay khi Nhất Thiên bị ngọn giáo bóng tối xuyên quá.

Nó đã gấp không chịu nổi.

Ngay khi kế hoạch được xác định, hắn đã được Nhất Thiên gửi ở chỗ Hỏa Thần.

Phòng kế hoạch có sự biến hoá.

‘Ngươi nói cái gì?’
Vật Chất Bí Ẩn kinh ngạc tin tức vừa nhận được.

Vội vàng tiếp lấy Trí Thể Thẻ rồi hấp thụ nó thẳng vào trong người.

Những trí nhớ của trí tuệ nhanh chóng được Vật Chất Bí Ẩn hấp thu.

‘Thì ra là thế.

Ta đã hiểu vì sao tên kia dám xúc phạm vũ trụ.

Thì ra đã trục xuất ngài, lần này lại định cắt đứt liên kết còn lại của ngài!’
Vật Chất Bí Ẩn trầm mặt lẩm bẩm.


Sau đó nhìn về phía Hắc Ám lạnh giọng nói.
‘Ngươi thật sự lớn gan, dám đánh chủ ý lên cả ngài.’
Hắc Ám bên kia cười lạnh, nói.
‘Hắc, hắc… có gì mà không dám! Nếu nó không biến mất, ta làm sao có thể khống chế vũ trụ này.’
‘Vọng tưởng!’
Vật Chất Bí Ẩn hét lớn lao vào Hắc Ám.
Đám người Vô Danh nghe đến đối thoại của hai người thì sững sờ.

Sau đó có một giọng nói lạnh lùng bỗng xuất hiện trong đầu bọn họ.

‘Nhanh giúp Người trong lỗ đen, dù có chết cũng phải giúp hắn thoát khỏi ngọn giáo kia.

Nếu không, thất bại là chúng ta.’
Đám người Vô Danh giật mình, nhận ra giọng nói này đến từ vị kia.

Vội vàng nhìn về phía lỗ đen, Nhất Thiên linh hồn ẩn hình đặc tính đã biến mình, bọn họ đã thấy rõ mọi thứ.

Bọn họ liếc nhìn nhau, sau đó không chút do dự, gắng gượng lao về phía lỗ đen.
‘Ngăn bọn chúng lại!’
Hắc Ám quát tứ đại chí tôn phái sau.

Còn hắn thì lao lên ngăn chặn công kích của Vật Chất Bí Ẩn.

‘Con mợ ngươi, đi chết hết đi!’
Đúng lúc này, ngay đúng lúc hai bên va chạm lần nữa.

Một tiếng quát lớn khiến tất cả mọi người sửng sốt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.