Đọc truyện Quách Tiểu Phong Phá Án – Chương 96: Cái chết của Vạn Tài Phát
– Ly kỳ hơn cái chết của Ngô quản gia, không biết ý của Quách huynh là gì ?
Lý Thiên Tường có vẻ rất hào hứng, hiếu kỳ hỏi.
– Tôi nói cái chết của Vạn Tài Phát ly kỳ là bởi vì ông ấy đã chết rất oan uổng, bởi vì cái chết của ông ấy hoàn toàn không có bất kỳ liên quan nào tới bản thân ông ấy, nếu nói là có liên quan, thì cũng là sau khi Ngô quản gia chết, ông ấy và Hoàng đảo chủ vì chuyện có nên tiếp tục đại hội suy lý hay không mà nảy sinh mâu thuẫn, sau đó đã nhận được thư đe dọa giết người của đại tặc vô đầu, tôi nghĩ, kỳ thực kẻ giết người tối hôm đó hoàn toàn vạch kế hoạch tự phát vào chính lúc đó, mà không phải có âm mưu từ trước.
– Quách đại ca, nếu nói kế hoạch được vạch ra một cách tự phát, vậy tại sao lời lẽ trong bức thư đó lại có thể ngạo mạn và tràn đầy tự tin như vậy ?
Thượng Quan Văn Cẩm hỏi.
– Văn Cẩm, cậu biết chơi cờ chứ ?
Quách Tiểu Phong hỏi.
– Biết, đương nhiên là biết, không biết ý của Quách đại ca là…..
– Ý tôi là giả dụ cậu và một người khác chơi cờ, nhưng cậu lại không biết thực lực của đối phương, mà cậu cũng không dám nắm chắc phần thắng, vậy trước khi bắt đầu ván cờ cậu sẽ làm gì ?
– Khi đó đương nhiên là phải gia tăng khí thế của bản thân, chỉ cần duy trì được khí thế, muốn thắng cũng không phải là khó. Tôi hiểu rồi, thật ra Hoàng lão đảo chủ không hề chắc chắn có thể giết chết Vạn Tài Phát, nhưng vì ông ta muốn khoa trương thực lực của bản thân nên đã giả bộ thề này thề nọ, ra vẻ rất có lòng tin, phải vậy không ?
– Tuy cậu nói rất có lý, nhưng cũng chưa hoàn toàn chính xác, bởi vì Hoàng lão đảo chủ không phải là không dám chắc chắn có thể giết chết Vạn Tài Phát, với võ công của Hoàng lão đảo chủ, tuy đến phút chót mới quyết định ra tay, nhưng ít nhất cũng vẫn tin tưởng có thể ra tay thành công, tôi nói như vậy chắc mọi người cũng đồng ý chứ.
Quách Tiểu Phong dừng lại một chút rồi lại tiếp tục:
– Cho nên Hoàng lão đảo chủ tuy là đã có một quyết định mạo hiểm, nhưng sự mạo hiểm này lại không quá lớn. Tiếp đến là trọng điểm của vụ án này, rốt cuộc Hoàng lão đảo chủ đã thuận lợi ra tay giết chết Vạn Tài Phát như thế nào trong khi chúng ta có sự phòng thủ chu đáo như thế. Hy vọng có một người trong số chúng ta đứng ra nói về tình hình tối hôm đó, rồi tôi sẽ phân tích sau, có ai muốn nói lại cho tôi biết rốt cuộc tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì không ?
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng, Mạnh Kiều đứng ra:
– Quách đại ca, muội sẽ kể lại mọi chuyện.
– Ồ, vậy phiền muội kể lại cho mọi người sự tình tối hôm đó.
– Chiều hôm đó, chúng ta đã nhận được bức thư uy hiếp giết người của đại tặc vô đầu, cho nên mọi người đã hẹn nhau….sau đó, đèn của căn phòng bị tắt. Tiếp đó là nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vạn Tài Phát, thấy vậy Hoàng đảo chủ đã gọi Chu quản gia châm đèn lên, một lúc sau đèn mới sáng trở lại, nhưng lúc này, Vạn Tài Phát đã bị chặt đầu, sau đó lại là một tiếng kêu chói tai, cảnh tượng khi ấy rất hỗn loạn…
Mạnh Kiều vẫn muốn nói tiếp, nhưng lại bị Quách Tiểu Phong xen ngang:
– Được rồi, chắc mọi người cũng đã nhìn thấy rồi, khi ấy đèn bị tắt, có vẻ cùng lúc đó Vạn Tài Phát đã kêu lên, điều này chứng tỏ khi đó Vạn Tài Phát vẫn còn sống. Chu quản gia, sau khi đèn bị tắt đã xảy ra chuyện gì, ngài có thể nói cho mọi người nghe không ?
– Sau khi đèn tắt, cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt, chỉ có điều khi đó tôi cảm thấy như có một trận gió thổi qua mặt. Tôi cho rằng đại tặc vô đầu đã đến nên đã giơ tay ra để bắt nó, nhưng chẳng có gì cả. Bây giờ nghĩ lại, có thể đó chỉ là một cơn gió mà thôi.
Chu quản gia không biết chuyện này có tác dụng gì, nhìn Quách Tiểu Phong với ánh mắt hoài nghi.
– Sau đó tôi và Nguyệt Quang đã tới khám nghiệm tử thi của Vạn Tài Phát, Nguyệt Quang, nàng hãy nói kết quả của lần khám nghiệm tử thi đó đi.
– Kết quả thu được rất kỳ lạ, Ngô quản gia đã bị trúng phải một lượng độc nhỏ, và kỳ lạ nhất là trong cơ thể của Vạn đại quan nhân có một chỗ bị máu đông rất khó hiểu.
Bạch Nguyệt Quang nói.
– Máu đông thì sao, có gì kỳ lạ chứ, ông ấy tai to mặt lớn như vậy làm sao tránh khỏi không mắc phải một số bệnh về tim huyết quản chứ.
Lý Thiên Tường thản nhiên nói.
– Lý công tử chắc không biết, tôi cũng từng nghĩ tới khả năng này, nhưng tôi không sao giải thích được tại sao trong cơ thể của Vạn đại quan nhân lại chỉ có nơi đó có máu đông, Lý công tử, công tử có thể giải thích được điều này không ?
– Cái…cái này…
Lý Thiên Tường tỏ vẻ khó xử, nhìn Quách Tiểu Phong với ánh mắt cầu cứu.
– Được rồi, Nguyệt Quang, nàng đừng làm khó Lý công tử. Chúng ta hãy nghe lời giải thích của người am hiểu vấn đề này. Trịnh quản gia, về hiện tượng máu đông trong người Vạn Tài Phát, ngài nhìn nhận thế nào?
Quách Tiểu Phong hỏi.
– Thực ra tôi cảm thấy hiện tượng máu đông trong cơ thể Vạn Tài Phát không phải là do ông ấy có bệnh về tim huyết quản gì, đúng như Nguyệt Quang nói, nếu nói Vạn Tài Phát vì có bệnh trong người nên dẫn tới có máu đông trong huyết quản, điều này là không thể nào. Bởi vì thứ nhất, nếu đúng là Vạn Tài Phát có bệnh trong người thì hiện tượng tụ máu phải có khắp cơ thể, chứ không phải chỉ ở một nơi như vậy, thứ hai, nếu có mắc bệnh trong người mà dẫn đến việc máu đông như vậy, tôi nghĩ, Vạn đại quan nhân đã chết lâu rồi. Cho nên theo kinh nghiệm lâu năm của tôi, máu đông trong người Vạn đại quan nhân có thể là do trước lúc chết ông ấy đã bị điểm huyệt.
Trịnh quản gia thong thả nói.
– Điểm huyệt ?
Mọi người nhất loạt nói.
– Không sai, chính là điểm huyệt, về tất cả sự tình, có ai biết rốt cuộc là thế nào không ?
Quách Tiểu Phong nói.
– Then chốt là thời gian tử vong của Vạn Tài Phát, rốt cuộc có phải là vào lúc ông ấy kêu thảm không?
Quách Tiểu Phong lại bổ xung, trông vẻ mặt mọi người có vẻ rất mơ hồ. Phải lâu sau, Lý Thiên Tường cuối cùng cũng tỉnh ngộ ra.
– Tôi hiểu rồi, hóa ra là như vậy.
Câu nói này của Lý Thiên Tường khiến mọi người giật mình.
– Vậy huynh hãy nói suy nghĩ của mình cho mọi người nghe đi, để xem xem có lý hay không.
Quách Tiểu Phong nói.
– Thật ra Quách đại ca nói rất có lý, Vạn Tài Phát đúng là không phải bị cắt đầu trong lúc kêu thảm, mà là sau khi tôi và Quách đại ca rời khỏi nơi canh giữ, hung thủ đã nhân cơ hội đó mà đột nhập vào trong, sau đó lợi dụng lúc đèn bị tắt để chặt đầu Vạn Tài Phát, rồi tẩu thoát ra ngoài, âm thanh va chạm ở cửa sổ mà chúng tôi nghe thấy chính là âm thanh của hung thủ lúc chạy thoát.
Lý Thiên Tường đắc ý nói.
– Nhưng, cứ cho đúng là như vậy đi, hung thủ thực sự có thể cắt đầu của Vạn đại quan nhân trong thời gian ngắn như vậy sao, rồi sau đó lại có thể tẩu thoát mà không bị phát hiện? Hơn nữa, Vạn Tài Phát không phải đã chết, lẽ nào ông ấy lại không thể phản kháng? Cứ cho là không thể phản kháng, lẽ nào ngay đến kêu cứu ông ấy cũng không thể ?
Thượng Quan Văn Cẩm nói.
– Người bình thường đương nhiên không thể, có điều hung thủ này không phải là người bình thường, là Hoàng lão đảo chủ, huống hồ sáng hôm đó ông ta còn hấp thụ dịch độc của tiểu bạch xà, công lực gia tăng, nên tôi nghĩ về võ công không thành vấn đề. Còn tại sao Vạn Tài Phát không thể phản kháng, cũng không thể kêu cứu, nếu không có trở ngại gì đương nhiên là có thể, nhưng ông ấy căn bản là không thể, bởi vì, ông ấy đã bị điểm huyệt.
Quách Tiểu Phong nói.
– Tôi nghĩ, sự việc hôm đó có thể là thế này, tôi hôm đó, Hoàng lão đảo chủ đã sử dụng hai viên Đạn chỉ thần thông, một để tắt đèn, khi đèn bị tắt, chúng ta đều cho rằng có người đột nhập vào nên hiện trường khi ấy tự nhiên sẽ rất hỗn loạn. Khi ấy Hoàng lão đảo chủ lại sử dụng đạn khí thứ hai để điểm huyệt Vạn Tài Phát, Vạn Tài Phát bị thứ gì đó đánh trúng người, thần kinh sẽ rất căng thẳng, theo phản ứng bản năng, ông ấy sẽ kêu lên, việc này sẽ khiến mọi người nghĩ rằng lúc đó Vạn Tài Phát đã bị thương, tình hình đã hỗn loạn lại càng náo loạn hơn. Khi ấy, sẽ có người rời khỏi vị trí canh giữ, Hoàng lão đảo chủ nhân cơ hội này mà đột nhập vào trong phòng, thực hiện kế hoạch giết người của ông ta.
Quách Tiểu Phong nói.
– Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy có chút khác thường, tôi nhớ là trong nháy mắt trước khi đèn sáng, máu của Vạn đại quan nhân mới phun lên mặt tôi.
Bạch Nguyệt Quang như bừng tỉnh ngộ nói.
– Cho nên, vẻ mặt trước lúc chết của Vạn Tài Phát mới như thế, thử tưởng tượng nếu không thể phản kháng, chỉ có thể trong bóng tối chờ chết, vậy vẻ mặt sẽ thế nào nhỉ ?
Quách Tiểu Phong nói.
– Vậy cái chết của Âu Dương Tiên thì thế nào ?
Thượng Quan Văn Cẩm hỏi.
Quách Tiểu Phong Phá ÁnTác giả: Giang Hộ Xuyên Địch Hoa
Phần IV: Cô đảo kinh hồn